Lý Thiên Mệnh nhìn qua bên kia.
Không ngoài dự đoán.
Đám đệ tử của Cổ thị tộc như Ngụy Vô Thượng đều ánh mắt trống rỗng ngơ ngác nhìn hết thảy.
Nếu như là Lý Thiên Mệnh ra tay thì bọn họ còn chấp nhận được.
Một phế nhân đã chết thú bản mệnh thì dựa vào cái gì đáng sợ như vậy?
Lý Thiên Mệnh bật cười hỏi:
- Ngụy Vô Thượng, cảm giác bê đá đập chân mình như thế nào?
Trong mắt Ngụy Vô Thượng dâng trào sát khí, có núi lửa sắp tuôn ra từ lồng ngực.
Gã cực kỳ khó chịu.
Trước mắt gã là Lý Thiên Mệnh nhìn thẳng vào mặt gã:
- Ngươi nghe cho kỹ, con người của ta rất thân thiện, bình thường không chủ động đắc tội với người, nhưng ngươi dám đụng vào huynh đệ, bằng hữu của ta thì ngại quá, đụng một cọng lông ta sẽ chặt bỏ một tay. Ngươi nhớ kỹ, về sau ta tùy thời chờ ngươi khiêu khích, nhưng kết cuộc của Khương Nam Thành hôm nay sẽ đến lượt ngươi vào hôm khác.
Trong giọng nói của Lý Thiên Mệnh chất chứa ý cười, nhưng trong mắt thì lạnh lùng mà bá đạo. Nhiều đệ tử Đạo Cung lần đầu tiên nhận biết Lý Thiên Mệnh đều bị kích thích, thậm chí đổi mới nhận thức, nhìn với cặp mắt khác.
Rốt cuộc hắn có giống như tin đồn hay không? Nhiều người ở trong lòng đã có phán đoán.
Tuy rằng lần này không phải Lý Thiên Mệnh tự mình ra tay, nhưng ít nhất hắn xem trọng huynh đệ bằng hữu của mình, từ khía cạnh này có thể chứng minh nhân phẩm của một người.
Trái lại là Ngụy Vô Thượng, gã lo cãi cọ với Lý Thiên Mệnh, không thèm đi lên xem chừng Khương Nam Thành.
Đối mặt cảnh cáo của Lý Thiên Mệnh, Ngụy Vô Thượng che trán cười phá lên:
- Ha ha ha! Lý Thiên Mệnh, ngươi nói người tiếp theo đến lượt ta? Ta giữ hạng mười trên Địa Bảng, nếu ngươi có gan thì đến khiêu chiến với ta này, cho ta được tăng kiến thức.
Ngụy Vô Thượng biểu hiện không thèm để bụng, thật ra ai mà chẳng biết gã đang nghiến răng nghiến lợi, tức đến nỗi người run bần bật. Lần trước không còn mặt mũi nào, lần này thì càng tức đến nỗi đầu lưỡi đổi màu tím.
Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nói:
- Sốt ruột làm gì, chọn thời gian đã, hôm nay ít người xem, ta chờ thêm mấy vạn người nhìn kết cuộc của ngươi, cho người ta thấy rõ chọc vào ta sẽ có kết cuộc thế nào. Sinh thần của ngươi còn bao nhiêu ngày nữa? Chọn hôm đó đi, ta tổ chức mừng sinh thần cho ngươi.
Ngụy Vô Thượng cười to bảo:
- Tốt lắm, đó là hai mươi ngày sau! Ngươi và ta suy nghĩ giống nhau, ta cũng muốn thêm mấy vạn người đến xem nhi tử của tội phạm giết chết Thiên Mệnh công chúa sẽ quỳ xuống van xin ta như thế nào! Tên của ngươi là khiêu khích với toàn Cổ Chi Thần quốc chúng ta! Ta muốn đánh đến khi nào ngươi đổi tên mới thôi!
Lý Thiên Mệnh này nhìn là biết chỉ là Thiên Ý cảnh, nghe nói đánh bại Địa Thánh cảnh đệ tam trọng, nhưng Ngụy Vô Thượng không phải Ninh Vô Song mà là hạng mười Địa Bảng.
Không ai có thể vượt qua năm, sáu trọng!
Ngụy Vô Thượng hung hăng nói:
- Lý Thiên Mệnh, lập đánh cuộc đi, đến lúc đó, người nào thua thì tự phế tu vi, bò ra ngoài. Có gan cá không?
Lý Thiên Mệnh thốt ra một chữ, đơn giản dứt khoát:
- Được.
Lý Thiên Mệnh sâu thẳm nhìn Ngụy Vô Thượng.
Người này muốn theo đuổi Lý Khinh Ngữ, còn nhiều lần khiêu kích mình không dứt, khiến người ghét còn hơn Ninh Vô Song.
Lý Thiên Mệnh không có kiên nhẫn đối với loại người này.
Hắn có ý chí nóng rực, có thể trông thấy con đường phía trước của mình, hắn không muốn nói nhiều với con chó cản đường Ngụy Vô Thượng.
Giết là xong hết mọi việc.
Thế là, ở trước mắt bao người, nhóm Lý Thiên Mệnh xoay người đi.
Tiếp theo.
Giao ước tự phế tu vi giữa Lý Thiên Mệnh và Ngụy Vô Thượng tựa như gió lốc, trong vòng nửa canh giờ tuyền khắp Thập Phương Đạo Cung.
Thậm chí hơi lan ra Thần Đô.
. . .
Vị Nhất Lâu, đình viện số một.
Lý Khinh Ngữ và Dạ Lăng Phong tu hành trong phòng tu luyện của mình.
Khương Phi Linh ở trong phòng, nằm sấp trên giường, đung đưa chân xem Nhiên Hồn Thần Văn Đạo Điển.
Trong sân, Huỳnh Hỏa nịnh nọt xoay quanh Sóc Nguyệt, Meow Meow nằm ngủ trên nóc chòi nghỉ mát. Lam Hoang thì lật người nằm ngửa dưới đất, xem mình như con quay xoay tít, tự chơi một mình, còn phát ra tiếng cười ngây thơ ồm ồm như sấm nổ.
Cả gia đình ấm áp vui vẻ.
Trong chòi nghỉ mát, Lý Thiên Mệnh và Bạch Tử Căng ngồi đối diện nhau.
- Thiên Mệnh, ngươi hiện tại chắc là Thiên Ý đệ cửu trọng, sắp tu cảnh giới Thánh đúng không?
Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:
- Lần này đoán đúng rồi.
- Không thể tưởng tượng nổi, phẩm chất Thú Nguyên của ngươi mạnh còn hơn Thánh Nguyên của người khác, rốt cuộc ngươi tu luyện công pháp gì vậy?
- Nhân phẩm bạo phát công.
- Lại lừa dối ta, muốn ăn đòn phải không!
Bạch Tử Căng trừng hắn một cái, tiếp theo nói:
- Nhóm phụ thân của ta nói đây là tính đặc biệt của thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, nhưng sao Khinh Ngữ không có năng lực giống như ngươi?
Lý Thiên Mệnh nói dối không nháy mắt
- Khinh Ngữ và ta khác kiểu mẫu, Tiểu Mệnh Kiếp của ta chuyên về phẩm chất Thú Nguyên.
Bạch Tử Căng nói:
- Lười nói nhảm với ngươi, à, nếu ngươi muốn bắt đầu tu hành cảnh giới Thánh mà không biết làm sao thì có thể đi Linh Uẩn Chi Địa.
- Linh Uẩn Chi Địa? Ta nghe nói trong đó có một suối phun linh khí long mạch?
Bạch Tử Căng đáp:
- Đúng rồi, đó là nơi sinh ra linh khí của Thập Phương Đạo Cung. Bên Hoàng Thành có chín cái, tuy chúng ta chỉ có một cái nhưng linh khí long mạch này mạnh nhất Cổ Chi Thần quốc.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Suối phun linh khí chẳng qua là có linh khí sung túc, nó giúp đỡ gì cho việc đột phá cảnh giới Thánh?
- Cảnh giới Thánh là một loại lột xác Thú Nguyên thân thể. Trong cảnh giới này, mặc kệ có bao nhiêu Linh Nguyên đều sẽ hội tụ thành một, tạo dựng Thánh Cung ổn định, bàng bạc trong đan điền. Trong Thánh Cung sẽ sinh ra Mệnh Tuyền, trong Mệnh Tuyền có Thánh Cung Nguyên Lực, đây là nguồn suối lực lượng của cảnh giới Thánh. Thánh Cung Mệnh Tuyền có thể cùng linh khí thiên địa kết nối tốt hơn, khiến cảnh giới tu vi càng thêm ổn định, máu thịt càng lột xác, đẳng cấp sinh mệnh tăng vọt, đạt tới mục đích kéo dài tuổi thọ.
- Trong đó, sự sinh ra của Mệnh Tuyền rất giống với suối phun linh khí long mạch, yếu quyết lột xác của cảnh giới Thánh là vô hạn áp súc Thú Nguyên trong Linh Nguyên vào khu trung tâm Mệnh Tuyền, như mạch khoáng dưới lòng đất, sau đó phun ra từ miệng Mệnh Tuyền. Từ xưa đến nay, nhiều người xem suối phun linh khí, thể hội hình dạng của Thánh Cung Mệnh Tuyền, do đó đạt đến hiệu quả tăng tốc độ tu luyện cảnh giới Thánh. Thiên phú của ngươi xuất sắc, quan sát suối phun linh khí long mạch chắc sẽ có hiệu quả.
Bạch Tử Căng kiên nhẫn giải thích hàng loạt.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Hiểu rồi, đa tạ Bạch tỷ tỷ, lát nữa ta sẽ đi xem thử.
Bạch Tử Căng hỏi:
- Không gấp, ta hỏi ngươi, ngươi có biết ý nghĩa của việc dùng thứ hạng Thập Phương Thiên Địa bảng quyết định tài nguyên tu luyện không?
Lý Thiên Mệnh lắc đầu, hắn chỉ nghe sơ qua.
- Có rất nhiều tài nguyên tu luyện, ví dụ như thánh tinh định kỳ phát cho đệ tử, một số thánh Linh Túy có thể phân tán thành linh khí thiên địa, còn có tư cách tu luyện trong nhiều thánh địa tu luyện.
- Lấy suối phun linh khí long mạch làm ví dụ, càng đến gần vị trí miệng suối phun thì linh khí thiên địa càng bàng bạc, thậm chí gần như là thể lỏng, dễ dàng hấp thu. Cho nên phạm vi suối phun này bị chia thành mười khu vực, khu thứ nhất ngay bên cạnh suối phun, khu thứ mười ở xa nhất. Thứ hạng Thập Phương Thiên Địa bảng quyết định tư cách tu luyện của đệ tử ở khu vực nào gần suối phun linh khí.
- Vào mười hạng đầu được tu luyện trong khu thứ nhất, trong trăm hạng đầu có thể ở lại khu thứ hai, cứ thế mà tính. Không vào được một ngàn hạng Thập Phương Thiên Địa bảng thì không được đi vào khu suối phun. Hiện nay ngươi ở hạng một trăm năm mươi, Tiểu Phong là hai trăm năm mươi, cho nên ngươi chỉ có thể đi khu thứ ba, Tiểu Phong đi khu thứ bốn.
Bạch Tử Căng nói tỉ mỉ, Lý Thiên Mệnh nghe liền hiểu ngay.