Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 637 - Chương 637 - Suối Phun Linh Khí Long Mạch (Tt)

Chương 637 - Suối phun linh khí long mạch (tt)
Chương 637 - Suối phun linh khí long mạch (tt)

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Thực dụng đến thế sao?

Bạch Tử Căng nói:

- Hỏi nhảm, nếu không thì tại sao mọi người đều muốn leo lên trên? Thứ hạng càng cao thì tiến bộ càng lớn, chênh lệch cứ thế kéo giãn. Hơn nữa mấy tháng sau luận chiến Thập Phương Thiên Địa bảng ra kết thúc, thứ hạng bị cố định, trong vòng hai năm không được khiêu chiến nữa. Đệ tử Đạo Cung chỉ cần có thứ hạng tốt khi kết thúc luận chiến là có thể kê cao gối ngủ trong hai năm tiếp theo, đây là nguyên nhân tại sao càng đến cuối thời hạn thì luận chiến càng kịch liệt. Đến lúc đó dù không khiêu chiến, người xếp trước mình bị đánh bại, thứ hạng cá nhân rất có thể bị từng bước đẩy xuống dưới.

Lý Thiên Mệnh biết điều này, nếu mặt trên có người bị đánh bại, thứ hạng bị thay thế, người bị đánh bại lùi lại một hạng, người xếp sau mình cũng phải lùi xuống, nhường người thắng chen vào thứ hạng.

Bạch Tử Căng cười nói:

- Một năm luận chiến này, nhiều người đang tu luyện trong Linh Uẩn Chi Địa, thứ hạng có thể bị rớt xuống dẫn đến phải đi ra khu xa hơn.

Như vậy rất lúng túng.

Quy tắc như vậy mới khiến mọi người cố gắng leo lên trên.

Đặc biệt là phần thưởng Thần Nguyên Cổ cho hạng nhất, thứ khiến người điên cuồng.

Lý Thiên Mệnh quyết định nói:

- Nếu thế thì ta và Tiểu Phong sẽ vào một trăm hạng trước, ở cùng khu thứ hai, nhìn suối phun linh khí kia ở cự ly gần.

Với thực lực của họ đánh vào ba mươi hạng không khó, nhưng muốn vào mười hạng đầu thì còn hơi kém.

Bạch Tử Căng nói:

- Ừ, đây là điều ta muốn nói với ngươi. Tìm chút thời gian lên khu thứ hai, ổn định chút, thấy rõ hơn một chút.

Bạch Tử Căng đúng là một đại tỷ tỷ có trách nhiệm, rất trân trọng nhóm Lý Thiên Mệnh, lo nghĩ chu đáo nhiều mặt cho bọn họ.

Lý Thiên Mệnh đứng lên nói:

- Tốt, ta và Tiểu Phong đi ngay bây giờ, một canh giờ là đủ rồi.

Bạch Tử Căng hậm hực nhìn hắn một cái:

- Đứng lại! Tính tình của ngươi sao mà hấp ta hấp tấp, ta còn chưa nói xong.

- Sốt ruột muốn đánh người ấy mà.

Lý Thiên Mệnh ngồi xuống, hỏi:

- Còn chuyện gì không Bạch tỷ tỷ?

- Bên ngoài gần đây hơi loạn, nên phụ thân của ta bận rộn, còn phải sắp xếp người bảo vệ nghĩa phụ Lý Vô Địch của ngươi, bận tối mày tối mặt. Phụ thân nói cho qua một thời gian sẽ mang ngươi đi Thần Văn Điện, học tập đạo Thần Văn Sư, bảo ngươi chờ chút.

- Thần Văn Điện?

Bạch Tử Căng đáp:

- Đúng rồi, Thần Văn Điện không thuộc về Thập Phương Điện, nó là một vùng đất tu hành độc lập, bên trong toàn là Thần Văn Sư của Thập Phương Đạo Cung, có nhiều tiền bối Ám Điện cũng có mặt. Phụ thân của ta là phó điện chủ Thần Văn Điện, đến lúc đó để phụ thân mang ngươi đi làm quen một chút, trắc nghiệm thiên phú, thuận tiện quen biết một số bằng hữu Thần Văn Sư. Thần Văn Sư cần giao lưu kinh nghiệm nhất.

- Được.

Lý Thiên Mệnh xấu hổ, hắn phỏng chừng khi đó phải mang Khương Phi Linh theo cùng, chứ không thì sẽ bị lộ đuôi.

Bạch Tử Căng sắc bén nhìn hắn:

- Phải rồi, Bích Sơn Thư của tên mập là ngươi lấy từ đâu ra? Ngươi có tiền mua Bích Sơn Thư mà còn bắt ta giảm giá cho?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Suỵt, Bạch tỷ tỷ, nói thật cho tỷ biết, Bích Sơn Thư là ta tự viết. Đoạn thời gian trước ta mua Không Linh Thư của Bạch tỷ tỷ đấy nhớ không? Lén nói cho Bạch tỷ tỷ biết, thật ra ta là một thiên tài Thần Văn Sư.

Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh đã bàn bạc, trên người nàng càng lúc càng nhiều điểm kỳ diệu, dễ hấp dẫn chú ý, nếu tiết lộ ra sẽ rất nguy hiểm. Lý Thiên Mệnh muốn cho Khương Phi Linh đứng ngoài sóng gió, an toàn một ít.

Bạch Tử Căng bật cười:

- Xì.

- Bạch tỷ tỷ không tin?

Bạch Tử Căng cười nói:

- Không, ta tin chứ, tin tưởng, ta thích nghe ngươi thổi phồng nhất.

Bộp!

Lý Thiên Mệnh vung tay ném bốn quyển Bích Sơn Thư xuống bàn, Meow Meow đang ngủ trên nóc chòi nghỉ mát bị giật mình nhảy cẫng lên.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Bạch tỷ tỷ, hãy mở to mắt chó . . . A không, mắt xinh đẹp ra xem cho kỹ.

Bạch Tử Căng bị sợ ngây người, nếu mắt của nàng có thể viết chữ thì bây giờ trong con ngươi chỉ có một chữ.

Đó là:

Tiền.

Bạch Tử Căng ngơ ngác hỏi:

- Ngươi . . . chưa được ai dạy mà thật sự có thể . . . viết được?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đương nhiên, ta ở Đông Hoàng Cảnh đã nghiên cứu nhiều năm, gần đây bắt đầu động bút, thuận lợi thành Thần Văn Sư nhất tinh.

- Ba ngày, cho ra số lượng cao như vậy, ngươi không mệt chết à?

Bạch Tử Căng đã tin tưởng Lý Thiên Mệnh, dù sao tên này luôn quái dị, nàng dần thói quen.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta hưng phấn vắt kiệt sức mới làm xong năm quyển, về sau không được nhiều như vậy, một tháng cùng lắm năm quyển.

Phía xa vọng lại tiếng cười vui sướng của gà lưu manh:

- Lão đại, ngươi kiệt sức rồi hả? Đáng đời, ai kêu ngươi suốt ngày ném chúng ta bơ vơ ở bên ngoài, cùng Linh Nhi chơi vui quên hết trời đất!

Lý Thiên Mệnh vã mồ hôi lạnh, nhặt cục đá lên ném một phát, trực tiếp một hòn đá ném hai chim, đúng thế, Sóc Nguyệt cũng bị văng miểng.

Bạch Tử Căng lườm hắn:

- Thiên Mệnh, ngươi còn trẻ, phải tiết chế một chút, đừng ăn hiếp cô nương người ta mãi.

Lý Thiên Mệnh cúi đầu nói:

- Biết.

Phen này nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Bạch Tử Căng nói:

- Nói đến thì dù là thiên văn thư nhất tinh thì một tháng có thể viết ra năm quyển cũng rất đáng sợ rồi, vì dù là chuyên gia thì xác suất thất bại cực kỳ cao. Thiên Mệnh, ngươi nên che giấu một chút, người ngoài có hỏi hãy trả lời làm được ba quyển thôi.

Lý Thiên Mệnh kinh ngạc hỏi:

- Bọn họ dở vậy sao?

Hắn cảm thấy Khương Phi Linh càng siêu hơn.

- Không được vênh váo!

- Biết.

Bạch Tử Căng hâm mộ nói:

- Chờ phụ thân của ta trở về, ta sẽ kêu phụ thân nghiên cứu kỹ thiên phú của ngươi. Nếu ngươi có thể tiếp tục tiến bộ về mặt Thần Văn Sư, tương lai có nhiều thủ đoạn hơn thì càng đáng giá. Thần Văn Sư đều là phú ông, ngươi phát tài rồi.

Bạch Tử Căng vừa nói vừa lấy ra hai quyển trong bốn quyển Bích Sơn Thư đưa lại cho Lý Thiên Mệnh.

- Làm chi?

Bạch Tử Căng nói:

- Ngươi để lại hai quyển giữ mệnh đủ rồi, ta sẽ bán hai quyển này giúp ngươi, ta có bằng hữu buôn bán thứ này. Đời bây giờ hơi loạn, giá cả Bích Sơn Thư rất cao, trong cửa hàng của ta yết giá hai nghìn thánh tinh một quyển. Ta biết ngươi không có tiền, ta kết toán trước cho ngươi, vừa lúc ngươi dùng số tiền đó bổ sung ít tài liệu, bây giờ ta sẽ không giảm giá cho ngươi nữa.

- Đa tạ Bạch tỷ tỷ!

Có Bạch Tử Căng hỗ trợ thì Lý Thiên Mệnh có con đường buôn bán, tiện lợi rất nhiều. Bạch Tử Căng lấy đi Bích Sơn Thư, trực tiếp đưa tiền, khá rộng rãi.

Bạch Tử Căng nói:

- Không cần khách khí, ta nhìn trúng tiềm lực của ngươi có thể mang lại tài phú cho ta.

- Ha ha ha!

Bạch Tử Căng lấy bốn nghìn thánh tinh ra khỏi nhẫn tu di, mỗi thánh tinh chỉ to bằng hạt cơm, bên trên có mười sợi thánh thiên văn, ẩn chứa linh khí nhiều đến nỗi khiến người líu lưỡi.

Hằng ngày Lý Thiên Mệnh tu hành, linh khí của Thái Nhất Tháp chủ yếu đổ hết cho thú bản mệnh. Nếu bên cạnh hắn có thánh linh khoáng giống như mộ của Lý Thần Tiêu hoặc có đủ thánh tinh thì tốc độ tu hành sẽ nhanh hơn nữa.

Lý Thiên Mệnh nhủ thầm:

- Tiểu Phong ở trong Nhiên Hồn Luyện Ngục, thiếu thốn nhất là linh khí. Giờ thánh tinh và suối phun linh khí đều là lựa chọn dành cho hắn, có chúng nó thì hắn mới chính thức bước lên con đường tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment