Bạch Tử Căng đứng lên nói:
- Ngươi đi Linh Uẩn Chi Địa đi. Ngoài ra, gần đây ta khá rảnh, sẽ trông chừng tên mập giúp ngươi, không để hắn xảy ra chuyện, dù sao hôm đó là ta kêu hắn dẫn đường cho ngươi, ta phụ trách chuyện này.
Bạch Tử Căng ngồi quá lâu, khi đứng lên thì váy dài trắng tinh dán trên thân thể mềm mại quyến rũ của nàng, càng đậm đà phong tình.
Lý Thiên Mệnh gật đầu:
- Ừm!
Giờ thì không phải lo nữa.
Bạch Tử Căng siết chặt nắm tay nhỏ cổ vũ cho hắn:
- Nhóc đáng ghét, phải cố gắng làm tốt người đứng đầu trong nhà!
Gương mặt nghiêm túc cuối cùng cũng nở nụ cười, mắt nàng cong cong như vầng trăng khuyết.
Lý Thiên Mệnh biết người đứng đầu trong nhà là có ý gì.
Hắn có người ngọc mình yêu, có đệ đệ, muội muội, có Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang, hắn là người đứng đầu trong nhà, phải gồng gánh gia đình.
Lý Thiên Mệnh nhếch môi cười:
- Biết!
. . .
Sau khi Bạch Tử Căng đi, Lý Thiên Mệnh kéo Dạ Lăng Phong đi Thập Phương Trấn Ma đạo tràng, đi khiêu chiến Thập Phương Thiên Địa bảng.
Bởi vì mấy canh giờ trước Lý Thiên Mệnh và Ngụy Vô Thượng gây sóng gió tại đây, nên khi hắn quay lại vẫn rất bắt mắt, nhiều người còn đang thảo luận về hắn.
Lý Thiên Mệnh tìm từ thứ hạng năm mươi trở lên, đưa ra chiến thư cho từng người. Hành vi của hắn khiến nhiều người bất mãn, rất nhanh có người tiếp chiến.
Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong thuận thế đánh bại những đối thủ đại khái là Địa Thánh cảnh đệ tứ trọng, thứ hạng cùng vào ba mươi hàng đầu.
Lý Thiên Mệnh hạng hai mươi hai, Dạ Lăng Phong hạng hai mươi tám.
- Được rồi, đến đây thì chắc chắn sẽ không bị đá ra khu thứ hai. Hơn nữa chúng ta còn nhiều số lần từ chối khiêu chiến, đi thôi.
- Ừm!
Bọn họ dứt khoát nhanh gọn, giải quyết xong liền đi.
Hai người về nhà dặn dò Khương Phi Linh, Lý Khinh Ngữ rồi đi Linh Uẩn Chi Địa.
Không cần ai dẫn đường đến Linh Uẩn Chi Địa, chỉ cần ngước đầu lên liền thấy sâu trong Thập Phương Đạo Cung có một thứ giống như vòi rồng, nó cắm rễ trên mặt đất, vặn vẹo lăn lộn trên không trung.
Chắc đó là suối phun linh khí long mạch, phun ra từ mạch khoáng trong lòng đất tưới khắp Thập Phương Đạo Cung.
. . .
Linh Uẩn Chi Địa.
Khu thứ hai.
- Bạch tỷ tỷ nói đúng, suối phun linh khí long mạch thật là đồ sộ.
Ở trước mắt Lý Thiên Mệnh là một cái hang to, bên trên cửa hang rậm rạp vết nứt, trông như từng có con thú khổng lồ từ bên trong vọt ra, đụng thủng cửa hang, chấn động nứt nền đất xung quanh.
Hiện nay . . .
Linh khí hùng dũng hóa thành suối phun, tụ tập cùng một chỗ phun ra từ cửa hang, bắn thẳng lên trời, đụng vào tầng mây rồi hóa thành sương mù trắng hòa vào thiên địa.
Khu thứ hai chỗ của Lý Thiên Mệnh, nền đất bốn phía còn vết rạn, khiến linh khí thiên địa bàng bạc tuôn ra từ khe nứt.
Ở vị trí này cảm thụ ý nghĩa trong thiên địa mạnh mẽ hơn Viêm Hoàng Thạch rất nhiều, nhưng vẫn kém hơn mộ của Lý Thần Tiêu một chút.
Dù sao mọi người cùng nhau phân chia suối phun linh khí long mạch, đa số đã hòa vào thiên địa, không có nhiều linh khí cho Lý Thiên Mệnh sử dụng, kiếm được linh khí thiên địa ít còn hơn trong linh tuyến kết giới ở kết giới Nhiên Hồn.
Lý Thiên Mệnh rõ ràng, suối phun linh khí long mạch còn kém chút xíu mới thỏa mãn nhu cầu tu luyện cao nhất của mình.
Cho nên!
Trừ linh khí của suối phun ra, bọn họ muốn giữ tốc độ cao nhất thì cần có thánh tinh.
Lý Thiên Mệnh rất rộng rãi, trực tiếp đưa một nghìn thánh tinh cho Dạ Lăng Phong. Y đã quen chịu khổ linh khí mỏng manh, con mắt thứ ba cộng thêm suối phun linh khí làm y hạnh phúc lâng lâng.
Đương nhiên, những thánh tinh này đều đến từ truyền thừa Thần Văn Sư của Nhiên Hồn tộc bọn họ.
Lý Thiên Mệnh là người biết cảm ơn báo đáp, hắn nói thẳng với Dạ Lăng Phong:
- Nếu ta đã lấy truyền thừa của tổ tiên các người, về sau tất cả những thứ cần cho tu hành của Tiểu Phong cứ để ca lo.
- Đa tạ Thiên Mệnh ca!
Dạ Lăng Phong cầm thánh tinh, vốn tưởng là hạt cơm, y quan sát hết nửa ngày, mừng rỡ như điên.
- Tu luyện đi.
- Ừm!
Lý Thiên Mệnh bình tâm lại.
Chỗ tốt lớn nhất khi tu hành Linh Uẩn Chi Địa là hình thái suối phun, có ích lợi to lớn cho việc sáng lập Thánh Cung Mệnh Tuyền.
- Cảnh giới Thánh, Thánh Cung Mệnh Tuyền là căn bản, tu luyện Linh Nguyên đến mức tận cùng, chuyển hóa trạng thái, hội tụ Mệnh Tuyền áp súc đạt đến hiệu quả phun trào, hình thành nước suối Thánh Cung Nguyên Lực liên tục không dứt. Hình thái của nó giống như suối phun linh khí. Trước khi thành tựu cảnh giới Thánh, chưa ai từng gặp Thánh Cung Mệnh Tuyền, trong đầu trống rỗng.
Lý Thiên Mệnh ngồi xếp bằng tại chỗ này, ba con chiến sủng ở trong không gian bản mệnh, trong phạm vi ánh sáng của Thái Nhất Tháp bao phủ.
Huỳnh Hỏa tung chân đá quả trứng nhỏ:
- Lăn sang góc chơi đi, Kê ca sắp thành Thánh!
Quả trứng nhỏ lăn trở lại, bám riết không tha, bé gà bất đắc dĩ đành ôm nó, cùng Lý Thiên Mệnh nghiên cứu.
Gà con phụ trách phần Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh, Hỗn Độn Thái Sơ Quyết của Meow Meow, Thái Cực Hồng Mông Điển của Lam Hoang đều có công pháp tu hành Địa Chi Thánh cảnh.
Thú Nguyên của chúng nó mạnh hơn Thánh Nguyên của người khác, chờ cả nhóm vào Thánh cảnh, thành tựu Thánh Nguyên thì sẽ thế nào?
- Quan trọng nhất là Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, lần này thành công tương đương với cướp lại tuổi thọ năm năm từ ông trời. Cứ giữ tiết tấu này thì chúng ta nhất định sẽ có ngày phá kiếp!
Bắt đầu từ lúc có Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, Lý Thiên Mệnh chờ ngày này lâu lắm rồi.
Nhưng nói thật thì mới qua gần một năm.
Một năm từ Quy Nhất cảnh tu hành đến trình độ này, đã vượt khỏi định nghĩa vượt sức tưởng tượng.
- Bắt đầu!
Thiên Ý đế hoàng trong Thiên Ý cảnh đã viên mãn, đến cảnh giới Thánh thì Thiên Ý đế hoàng có thể tiếp tục trưởng thành.
Lần này cảnh giới Thánh chủ yếu là lột xác Thú Nguyên thân thể và đẳng cấp sinh mệnh.
Siêu Phàm Nhập Thánh!
Vượt qua phàm trần, vào Thánh cảnh, từ nay mở ra con đường tu hành mãi tới khi thành thần!
Nói đến thì nhẹ nhàng, nhưng nói dễ hơn làm.
- Bước khởi đầu là phá rồi lập, phải phá Linh Nguyên thì mới dung hợp được.
Nhóm Huỳnh Hỏa chỉ cần phá một Linh Nguyên, nhưng Lý Thiên Mệnh phải phá ba Linh Nguyên và cần làm cùng một lần. Cho nên, áp lực cảnh giới Thánh của hắn lớn hơn ba con thú nhiều.
- Cảnh giới Thánh, bước thứ hai trên đường tu hành hãy để ta đạp ra!
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy, đã có dũng khí vào chỗ chết rồi tái sinh.
Tuy không cần dùng Đông Hoàng Kiếm nhưng Lý Thiên Mệnh vẫn tạm thời lấy ra, đặt trên chân, nếu có biến cố gì thì không chừng thanh kiếm sẽ giúp được mình.
Tiếp theo:
Đảo ngược công pháp, phá nát Luyện Ngục Chi Nguyên, Hỗn Độn Lôi Nguyên, Hồng Mông Linh Nguyên!
Trước đó, Lý Thiên Mệnh xem suối phun linh khí một thời gian, rồi nhắm mắt lại, không ngừng nhớ lại hình dạng của suối phun linh khí.
Mãi cho đến khi mình tưởng tượng ra hình dạng ba Linh Nguyên hóa thành Thánh Cung Mệnh Tuyền.
- Cũng đủ rồi.
Khi Lý Thiên Mệnh mặc niệm ba công pháp, vận chuyển ngược hướng thì toàn thân cơ hồ nổ tung.
- Siêu Phàm Nhập Thánh, phải có dũng khí từ bỏ phàm thai thì mới tôi luyện thánh thai, cướp mệnh từ trời!
- Mà ta, là Thiên Mệnh!!!
. . .
Tây Phương Điện.
- Dạo này yên tĩnh thật, mấy ngày nữa là sinh thần của Ngụy Vô Thượng, mình phải chuẩn bị quà cho hắn mới được, dù sao là tôn tử ruột của Điện Vương.
Tô Hồng Âm lười biếng duỗi người, vẻ mặt quyến rũ.
- Nhưng về sau hắn sẽ có cơ hội thành tôn tử của ta.
Nghĩ đến đây, Tô Hồng Âm cười khúc khích.
- Chọn quà gì đây?
Tô Hồng Âm suy nghĩ một lúc, chợt mắt sáng rực.
- Phải rồi, sao ta quên mất việc này! Bên cạnh Lý Thiên Mệnh có một thiếu nữ vô dụng, mạng nhỏ của nàng là món quà sinh thần tốt nhất!