Vèo!
Lý Thiên Mệnh rút song kiếm ra, đá vào ngực Ngụy Vô Thượng.
Ngụy Vô Thượng ú ớ la hét, gã như con diều đứt dây bay ra ngoài, rớt xuống đài chiến đấu, té cái bịch xuống đất bốc lên bụi mù.
Ngụy Vô Thượng rớt xuống đất phát ra một tiếng rầm, sau đó Thập Phương Trấn Ma đạo tràng không còn bất cứ âm thanh gì.
Mọi người ngơ ngác nhìn.
Trên chiến đài, Lý Thiên Mệnh bình tĩnh như không, thu về Đông Hoàng Kiếm, lấy một quyển Bích Sơn Thư ra nói:
- Các vị nhìn kỹ, Ngụy Vô Thượng trái luật sử dụng thiên văn thư, nhưng ta thì không. Đây là tác phẩm của ta, Bích Sơn Thư, một quyển hai nghìn thánh tinh, hoan nghênh mọi người bỏ tiền đến mua, vào phút mấu chốt có thể giữ một mạng. Số lượng có hạn, tới trước được trước.
Trong khi Lý Thiên Mệnh nhẹ nhàng nói chuyện thì phượng hoàng nhỏ rực lửa đáp xuống đỉnh đầu của hắn, mỏ ngậm một cọng cỏ, hai cánh chống nạnh, uy phong vô cùng. Mèo con ngốc cưng nằm gọn trong vòng tay hắn, duỗi người, thoải mái ngủ. Sau lưng là hai cái đầu rồng to mắt sáng long lanh nhìn đỉnh đầu và vai của Lý Thiên Mệnh, có vẻ như nó cũng muốn hắn làm thú cưỡi của nó.
Lý Thiên Mệnh thì thoải mái, nhưng Thập Phương Trấn Ma đạo tràng vẫn lặng ngắt như tờ.
Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, trên đỉnh chóp Đạo Tháp, hắn nhìn thấy Tây Phương Điện Chủ Ngụy Kỵ.
Đương nhiên, hắn cũng nhìn thấy Vị Lai Điện Vương Bạch Mặc và Sinh Linh Điện Vương Tư Đồ Thanh Hòa, và một số người lạ mặt khác.
Lý Thiên Mệnh đoán mình có thể thuận lợi hạ gục Ngụy Vô Thượng mà không bị người của Tây Phương Điện ngăn trở chắc chắn vì có nhóm Bạch Mặc ở trên Đạo Tháp.
Đây là một trận chiến cực kỳ công bình.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười với nhóm người Bạch Mặc để tỏ ý tôn trọng.
Rốt cuộc có người đi xuống đón Ngụy Vô Thượng.
Sắc mặt Ngụy Vô Thượng trắng bệch, đau đớn toàn thân khiến gã rên rỉ, muốn mắng chửi nhưng không nói ra lời.
Mọi người nhìn Ngụy Vô Thượng, vẻ mặt của họ hoàn toàn thay đổi.
Thú bản mệnh của gã đã chết, Thánh Cung bị xuyên thủng, hết đường cứu chữa, hoàn toàn mất đi quyền lực lên tiếng, kết cuộc này khó chịu còn hơn chết.
Nhiều năm sắp tới Ngụy Vô Thượng sẽ sống trong ác mộng.
Lý Thiên Mệnh kêu lên:
- Ngụy Vô Thượng!
Mọi người nhìn sang.
- Chúc ngươi sinh thần vui vẻ.
Lý Thiên Mệnh nói một câu khiến Ngụy Vô Thượng lại hộc máu, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, mềm nhũn ngã trong lòng trưởng bối.
Dù đã xỉu nhưng Ngụy Vô Thượng vẫn chảy máu miệng mũi tai.
Không khí một lần nữa tĩnh lặng.
Mọi người ngước đầu lên, có thể trông thấy tia nhìn âm trầm lạnh lùng, hung tàn, táo bạo của Ngụy Kỵ.
Ngược lại nhóm Bạch Mặc thì nét mặt hờ hững, tựa hồ đã đoán trước mọi thứ.
- Ngụy Vô Thượng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
- Mới nãy là đứa nào nói thực lực của hắn không mạnh? Vừa lên cảnh giới Thánh đã đánh bại Ngụy Vô Thượng, thế này không phải thiên tài thì gọi là gì?
- Đáng sợ hơi bị vượt sức tưởng tượng.
- Vả mặt đau quá.
- Huống chi vừa rồi hắn sử dụng Bích Sơn Thư đúng là không nhỏ máu, nháy mắt dẫn động, điều này nói lên hắn còn là Thần Văn Sư.
- Ta không muốn nói chuyện nữa, chẳng lẽ không có ai đứng ra tranh một hơi cho Cổ thị tộc chúng ta sao? Cứ để hắn kiêu ngạo như vậy?
- . . .
Rất rõ ràng, đáp án là không có ai.
Trong Thập Phương Đạo Cung, Ngụy Vô Thượng mạnh nhất tất cả đệ tử Cổ thị tộc trên Địa Bảng.
Trừ phi người của thượng cổ hoàng tộc ra mặt vào lúc này.
Hiện tại Dục Đế lên ngôi, trên Địa Bảng đã không có Đông Dương thị, khi cái tên của Lý Thiên Mệnh xuất hiện ở hàng thứ mười, nhìn lên trên có năm vị trí là của hoàng tộc Khưong thị.
- Nói thật thì Lý Thiên Mệnh đánh hơi ác, bốn Phương Điện vốn thuộc về Đạo Cung và sáu Phương Điện của thế lực Thần Đô chắc hoàn toàn trở mặt.
- Đúng rồi, đây là chuyện sớm hay muộn.
- Vừa rồi trông thấy Vị Lai Điện Vương ngăn cản Tây Phương Điện Chủ.
- Mà nói này, Tây Phương Điện Chủ trái luật nhỉ? Đã giao kèo là giao phong công bình nhưng cho Ngụy Vô Thượng thiên văn thư nhị tinh! Uy lực Kim Thương Thu đủ để giết chết bất cứ người nào ở mười hàng đầu Địa Bảng, Lý Thiên Mệnh cũng suýt chết.
- Mất mặt.
- May mắn cảnh giới của Lý Thiên Mệnh không cao, nếu tốc độ của hắn tu luyện mau thì không ai trị hắn được.
- Cảm giác hỗn loạn bên ngoài dẫn đến trong Đạo Cung cũng hơi rối loạn, không biết hai loại thế cục biến hóa có dính dáng gì tới nhau không.
- Một bên là hoàng tộc tranh đấu, một bên là Đạo Cung đối đầu với các phương thế lực Thần Đô, hình như không liên quan?
- Nhưng tại sao phát sinh cùng một lúc?
- Nhìn thấy chưa? Tây Phương Điện Chủ và Địa Chi Điện Vương vung tay mà đi, lần này ăn bồ hòn to như vậy, ta phỏng chừng họ sẽ không bỏ qua đâu.
- Phương Điện thuộc thế lực Thần Đô có mâu thuẫn nội bộ, nhưng cách làm của Vị Lai Điện Vương sẽ khiến họ bắt tay với nhau.
- Ta nghĩ cũng phải. Tổng cộng sáu Phương Điện, đệ tử càng xuất chúng hơn, ta không tin bọn họ có thể ngang ngửa được. Thế lực Thần Đô gầy dựng thế lực rắc rối phức tạp trong Đạo Cung nhiều năm, cung chủ còn không dám kéo xuống chứ nói gì nhóm Vị Lai Điện Vương?
Mọi người đều không nghĩ ra.
Nhóm Vị Lai Điện Vương lấy đâu ra lá gan và bản lĩnh đó?
- Mọi người nghe ta nói này!
- Nói gì?
- Mọi người ngẫm lại xem, có khi nào bởi vì hoàng tộc nội đấu, tiên đế băng hà, thế lực tổng thể của Thần Đô chìm xuống nên bên Ám Điện cho rằng cơ hội đến, thừa cơ chèn ép thế lực Thần Đô, chèn ép hoàng tộc trong Đạo Cung không? Dù sao Cổ thị tộc, Võ Thánh Phủ đều là dưới quyền hoàng tộc.
- Rất có thể.
- Ta cảm thấy đừng nói lung tung, dù sao chỉ là tranh đấu giữa đệ tử với nhau. Người trẻ tuổi bồng bột, ra tay không cần biết hậu quả là rất bình thường. Lý Thiên Mệnh là kẻ thiếu não, không chừng Vị Lai Điện Vương cũng nhức đầu vì hắn, chẳng qua nhìn trúng có lẽ hắn có tiềm lực tương lai mà thôi.
- Đúng rồi, không nên nói lung tung.
- Không chừng bị ai đó theo dõi bây giờ.
- Nhưng ta vẫn cho rằng bọn họ có hơi hướm lấy tiểu bối làm thương gợi lên mâu thuẫn, chèn ép thượng cổ hoàng tộc.
- Đúng thế, Lý Thiên Mệnh là nhi tử của Lý Mộ Dương, Lý Mộ Dương từng đối kháng thượng cổ hoàng tộc. Hắn còn là hậu duệ thánh tộc Lý thị, Lý Thần Tiêu là ai? Từng là nhân vật khiến thượng cổ hoàng tộc nghẹt thở. Đạo Cung từng là kẻ thua cuộc dưới tay hoàng tộc, bị dồn ép phải co đầu rút cổ trong chỗ này. Hiện giờ tiên đế băng hà, ta cho rằng bên Ám Điện hình như muốn . . .
- Ngậm miệng!
- Biết rồi.
Trận chiến này có ý nghĩa như thế nào, nhiều người kinh nghiệm phong phú, khứu giác nhạy một chút đều thấy rõ ràng.
- Xét cho cùng thì Lý Thiên Mệnh là thanh kiếm của họ.
- Bọn họ sẽ múa thanh kiếm này đến mức nào đây?
Nhiều người nhìn qua Thập Phương Thiên Địa bảng.
Giờ phút này, tên của Lý Thiên Mệnh xếp hạng mười.
Nhưng khi đóng danh sách thì hắn sẽ ở thứ hạng mấy?
. . .
Trong ánh nhìn khác xưa của nhiều người, bốn người Lý Thiên Mệnh lặng lẽ rời đi.
Sau khi chiến đấu, Khương Phi Linh giải trừ Phụ Linh, xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.
Nàng có thủ đoạn vượt sức tưởng tượng như vậy thì không nên co ro trong một góc, dù sẽ có người nhìn chằm chằm nhưng Lý Thiên Mệnh càng muốn cho nàng sinh hoạt dưới ánh mặt trời, có được tự do sinh mệnh như mọi người.
Người của Đạo Cung sớm muộn gì sẽ biết Khương Phi Linh, Lý Thiên Mệnh dứt khoát quyết đoán để Khương Phi Linh lộ mặt.