Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Điện Vương đến tìm ta có phải vì đã có cách giải quyết, cần ta làm gì?
Bạch Mặc nói:
- Có, cung chủ nói sẽ sửa ngày quyết chiến Địa Bảng bắt đầu sớm hơn, tiến hành càng sớm càng tốt.
- Vậy cũng được?
Bạch Mặc nói:
- Sửa đổi quy tắc thì khó chứ điều chỉnh ngày thì không sao. Đường đường cung chủ, vẫn có quyền lợi này. Hơn nữa, sửa đổi ngày, các phương Thần Đô không bắt được điểm yếu gì.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Ta hiểu rồi, cụ thể sớm hơn đến khi nào? Có phải quyết định bởi ta khi nào có tin tưởng bắt lấy Thập Phương Thiên Địa bảng không?
Bạch Mặc hỏi:
- Đúng vậy! Cho nên, ngươi cảm thấy tổ chức sớm hơn bao nhiêu ngày thì được? Hay là trước tiên một tháng? Vậy thì ít nhất có thể giảm bớt một nửa tổn thất.
- Bốn vị Điện Vương.
- Hưm?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Cho ta thời gian năm ngày là được.
Bốn người ngây ra:
- Là sao?
- Ta nói là năm ngày sau là ngày tiến hành quyết chiến Địa Bảng.
- Ngươi xác định?
- Ta xác định.
Bốn người quay sang ngó nhau.
- Nếu vậy thì . . . ngày mai thông báo!
. . .
Ngày quyết chiến Thập Phương Thiên Địa bảng điều chỉnh, thế lực các phương Thần Đô nghị luận sôi nổi.
Tuy rằng có một ít kháng nghị, nhưng đây dù sao là Thập Phương cung chủ ra quyết định, mười Điện Vương đều không phản đối, càng không đến lượt người thường phàn nàn.
Năm ngày trôi qua trong chớp mắt.
Nhiều người còn chưa phản ứng lại thì ngày quyết chiến đã lặng lẽ đến.
Hôm nay.
Thập Phương Đạo Thiên chiến trường, sóng người hùng dũng, tiếng người ồn ào.
Nơi đây là chiến trường lớn nhất Đạo Cung, có trăm vạn chỗ ngồi.
Trong lịch sử tới nay, nơi này đều là thánh đại thiên tài xưng hùng, cường giả mạnh mẽ nổi bật.
Không chỉ riêng đệ tử Đạo Cung, thậm chí nhiều tranh phong, luận bàn trong Thần Đô đều mượn dùng chỗ này.
Đưa mắt nhìn, chiến trường này như vùng hoang dã bao la, có núi có nước, nhét mấy trăm vạn người vào trong đều không thành vấn đề.
Quanh chiến trường xây khán đài cao cao thành hình vòng tròn, chỗ ngồi từng tầng xếp lên cao, cơ hồ có thể bảo đảm bất cứ vị trí nào đều xem rõ ràng tranh đấu trên chiến trường.
Tranh đoạt cuối cùng của Địa Bảng sẽ kéo dài mười lăm ngày.
Cho nên, hôm nay người xem đến sân đã chuẩn bị cắm trại xem cuộc chiến suốt nửa tháng ngay tại đây.
Tạm thời chưa đông người, chỉ khoảng hai, ba mươi vạn người. Nhưng nhiều người vẫn đang liên tục vào sân, cuối cùng rất có thể chật ních không chỗ chứa.
Đạo Cung không hạn chế người bên ngoài xem cuộc chiến. Cổ Chi Thần quốc lớn như vậy, chỉ riêng Thần Đô đã có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với cuộc tranh phong lần này.
Nhiều người nghe đồn về thế cục biến hóa trong Đạo Cung.
Sự thật như thế nào sẽ được hé lộ vào hôm nay!
Lúc này còn chưa bắt đầu quyết đấu Địa Bảng, đưa mắt nhìn, Thập Phương Đạo Thiên chiến trường dày đặc đầu người, nhiều người quen nhau tụ tập một chỗ bàn tán xôn xao.
Bọn họ thảo luận đề tài đều là thân phận nhi tử của tội phạm của Lý Thiên Mệnh, và Đạo Cung xem trọng, che chở hắn.
Thêm nữa thì thảo luận về thể diện của thượng cổ hoàng tộc.
Trong đó liên quan đến đấu tranh phe phái Thần Đô, thậm chí hành động của Thập Phương cung chủ, bọn họ tán gẫu cực kỳ cẩn thận.
- Trước mắt một trăm hạng đầu Địa Bảng đều tụ tập ở đây.
Bên Trấn Ma đạo tràng còn có người vẫn tiếp tục khiêu chiến, trông chờ có thể lao vào một trăm để qua Thập Phương Đạo Thiên chiến trường.
- Chỉ còn lại nửa tháng, hy vọng của bọn họ không lớn. Đã gần một năm rồi, nếu có thể vào được một trăm thì đã vào từ lâu.
- Ta nghe nói trong thời gian gần đây sáu Phương Điện ép đệ tử Đạo Cung không có thế lực, bối cảnh chuyển sang đầu vào sáu Phương Điện. Bên Đạo Cung quyết chiến trước thời hạn có hiệu quả giảm bớt áp lực.
- Nghe nói là đề nghị của Tử Linh Điện Vương Khương Ám, ác thật, cho Thập Phương cung chủ một bài học quá đau.
- Thú vị.
Ngay lúc này.
Người chủ trì quyết chiến Địa Bảng lần này, Điện Quân của Vị Lai Điện, Bạch Tử Phong tuyên bố quyết chiến bắt đầu.
Thực hiển nhiên, y không giới thiệu khách đến từ thế lực các phương Thần Đô.
Trước kia đều có giới thiệu, nhưng lần này thì không, có lẽ vì không có nhân vật lớn đến, cũng có thể là vì Đạo Cung không muốn giới thiệu.
Quyết chiến bắt đầu, nhiều người ngước đầu nhìn phía sau Thập Phương Đạo Thiên chiến trường. Bên kia là Trấn Ma đạo tràng, ở nơi đó có Thập Phương Trấn Ma Trụ chống trời, ngồi từ chỗ này có thể thấy rõ chữ màu vàng xếp hạng trên cây cột.
Tầm mắt mọi người đa phần dừng lại ở hai vị trí.
Hạng nhất: Địa Chi Điện, Khương Ngọc.
Hạng mười: Vị Lai Điện, Lý Thiên Mệnh.
. . .
Vị trí cao nhất trên Đạo Thiên chiến trường, có một tòa cung điện màu đen.
Bên trong cung điện màu đen đang ngồi nhiều nhân vật trọng yếu.
Vị trí này trên cao nhìn xuống, tầm nhìn rõ ràng nhất, toàn bộ Đạo Thiên chiến trường đập vào mắt.
Nơi này bao trùm trên trăm vạn chỗ ngồi, cao thượng tôn quý, biểu thị nhân vật ra sân có thân phận cao nhất trong Đạo Cung.
Trong cung điện không có nhiều người, đưa mắt nhìn lại, trên cơ bản đều là trưởng bối, đều trên trăm tuổi.
Trong đó Sinh Linh Điện Vương Tư Đồ Thanh Hòa lớn tuổi nhất.
Lão gần một trăm năm mươi, tính theo Thiên Chi Thánh cảnh ba trăm năm gặp đại hạn thì qua hai, ba mươi năm nữa Tư Đồ Thanh Hòa sẽ qua thời kỳ đỉnh cao, dần xuống dốc.
Bên cạnh Tư Đồ Thanh Hòa có ba vị Điện Vương Bạch Mặc, Vi Sinh Vũ Mạt, Tần Cửu Phủ, đều xuất thân Ám Điện.
Chỗ ngồi của bốn người hơi gần nhau, chính giữa chừa hai, ba ghế, một bên kia thì có năm người ngồi.
Gồm có:
Tây Phương Điện Chủ Ngụy Kỵ.
Địa Chi Điện Vương Khương Tiễn Ảnh.
Tử Linh Điện Vương Khương Ám.
Đông Phương Điện Vương Khương Kiêu.
Bắc Phương Điện Vương Triệu Thần Hồng.
Trong đó Tử Linh Điện Vương Khương Ám là nhi tử thứ mười lăm của tiên đế Càn Đế. Đông Phương Điện Vương Khương Kiêu là nhi tử thứ mười tám của Càn Đế.
Dục Đế là huynh trưởng của bọn họ, trước khi gã đăng cơ, hai vị Điện Vương khống chế hoàng mạch một phương đều là Đông phương thị, từng là Thập Ngũ hoàng tử, Thập Bát hoàng tử.
Nhưng hiện giờ bao gồm hai vị Điện Vương đều buộc phải sửa họ.
Còn về Bắc Phương Điện Vương Triệu Thần Hồng là Thần Quốc Thiên Võ Đại Nguyên Soái, là nhân vật đại biểu Võ Thánh Phủ, võ tướng Thần Quốc, cực kỳ quan trọng trong Võ Thánh Phủ.
Còn có Quá Khứ Điện Vương, cũng là phó các chủ của Linh Lung Các, nhưng hôm nay vắng mặt.
Thế lực Thần Quốc và Đạo Cung bị tách rời rõ ràng giữa mười vị Điện Vương này.
Hai bên sắc mặt trầm tĩnh, không kêu một tiếng.
Việc đến hiện giờ, đều biết mục đích của đối phương, đơn giản là gặp chiêu đỡ chiêu, không có gì để nói.
- Khương Kiêu, bên Thập Tam ca chắc sẽ phái người đến?
Nói chuyện là Tử Linh Điện Vương Khương Ám, đó là một người cao to mà âm trầm, gần trăm tuổi, như con chó săn mồi, mắt hẹp dài bắn ra tia sáng cực kỳ hung hãn.
Đông phương Điện Vương Khương Kiêu cười khẩy nói:
- Ai biết được? Nhưng người ta hiện giờ là Dục Đế bệ hạ, ngươi mà còn xưng hô là Thập Tam ca sẽ bị chém đầu.
Người này cũng lớn tuổi nhưng còn giữ vẻ ngọc thụ lâm phong, hiển nhiên thời trẻ cũng là nhân vật phong lưu.
Khương Kiêu vừa dứt thì sau lưng vang lên tiếng gõ cửa, sau đó có người mở cửa ra, dẫn người vào, vừa lúc chỗ ngồi chính giữa trống nên người kia đi thẳng tới chỗ ngồi.
Đó là một nam nhân mặc trường bào màu vàng đen, đại khái sáu, bảy mươi tuổi, nhìn từ bề ngoài chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, trẻ tuổi sung sức hơn các vị Điện Vương có mặt.
Nhưng sắc mặt của gã không tốt, vừa vào cửa đã chào một tiếng Thập Ngũ thúc, Thập Bát thúc với Khương Ám, Khương Kiêu, sau đó tự mình ngồi xuống, không coi ai ra gì.