Khoảnh khắc này.
Hai người đều không muốn nói nhiều, hai người ba thú thoáng chốc va chạm vào nhau.
Lần này Meow Meow hóa thành Đế Ma Hỗn Độn chặn lại con Cửu Anh cho Lý Thiên Mệnh, Lam Hoang thì nặng nề xông lên, như núi cao va chạm, hai đầu rồng to còn hơn sáu cái đầu của đối phương.
Bé rùa bự với sức mạnh to lớn đụng bay Hắc Thứ Âm Hải Cửu Anh có cảnh giới cao hơn nó nhiều.
Còn Huỳnh Hỏa thì vẫn như cũ theo bên cạnh Lam Hoang chực chờ đánh lén. Lý Thiên Mệnh giao nhiệm vụ phá vỡ cân bằng cho tổ của bé gà, đây là sách lược chiến đấu thường dùng của hắn cho đến nay.
Nhưng làm Lý Thiên Mệnh hoài nghi là Khương Ngọc có tư cách khiến mình chỉ định sách lược chiến đấu cho gã sao?
Lý Thiên Mệnh mang theo hoài nghi, cầm Đông Hoàng Kiếm nặng nề mà to lớn, giương Thiên Chi Dực, một kiếm vụt qua, chớp mắt giết tới trước mặt Khương Ngọc.
Ba Thánh Nguyên của hắn cộng thêm lực lượng vòng xoáy Đông Hoàng Kiếm cuồn cuộn trong người.
Khương Phi Linh Phụ Linh khiến sức chiến đấu của Lý Thiên Mệnh tăng vọt.
Đấu chí hùng dũng khiến ý chí của Lý Thiên Mệnh động trời, hai tay của hắn nắm lấy Đông Hoàng Kiếm, bỗng tăng tốc.
Khoảnh khắc đó.
Lực lượng Luyện Ngục Mệnh Tuyền, Hỗn Độn Mệnh Tuyền, Hồng Mông Mệnh Tuyền, vòng xoáy Đông Hoàng hội tụ trên thanh kiếm.
Ba Thiên Ý cộng thêm Thiên Ý Đế Hoàng dung hợp trong đó.
Xích Viêm Hoàng Kiếm, Lôi Quân Hoàng Kiếm, Thương Hải Hoàng Kiếm, Thần Sơn Hoàng Kiếm, bốn Thần Tiêu kiếm quyết dung hợp thành một kiếm.
Giờ phút này, trên Đông Hoàng Kiếm rực cháy Luyện Ngục Hỏa, có lôi đình quấn quanh, nặng như núi, dày như biển, uy lực từng đợt mạnh mẽ hơn.
Đây là Thần Tiêu đệ tứ kiếm!
Chiến quyết Thiên Thánh trực tiếp bạo phát, dấy lên năng lực động trời, kiếm thế chỉ tới đâu là không thứ gì ngăn trở được.
Khương Ngọc thay đổi sắc mặt, cứng da đầu xông lên.
Băng Phong Tuyết Quốc Bút Pháp: Hàn Triều, Tuyết Vực!
Hai chiêu liên tục.
Keng!
Uy lực bùng nổ của Thần Tiêu đệ tứ kiếm bẻ Xuân Thu Mặc Bút gãy thành hai khúc.
Xoẹt!
Thánh thú binh gãy, dư uy đường kiếm của Lý Thiên Mệnh chém vào bả vai phải của Khương Ngọc, đây là bàn tay vẽ tranh của gã, cũng là bàn tay viết thiên văn thư!
Phựt!
Khương Ngọc đứt một tay.
Màu đỏ tràn ngập trong đôi mắt của Khương Ngọc.
Vèo!
Chớp mắt, một quyển thiên văn thư hiện ra.
Khương Ngọc là Thần Văn Sư, cho nên tốc độ sử dụng thiên văn thư siêu nhanh.
Linh Nhi thấy rộng biết nhiều, gọi tên thiên văn thư ra:
- Đây là Băng Tiễn Thư!
Lý Thiên Mệnh không cần biết nó là cái gì, tốc độ của hắn rất nhanh, trực tiếp lấy Bích Sơn Thư ra thi thố.
Trong phút chốc Băng Tiễn Thư của Khương Ngọc hóa thành mũi tên băng rợp trời, nhưng đều cắm phập vào Bích Sơn Thư, không thể công phá phòng ngự của Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh lại xông lên:
- Ngươi quá yếu.
Đông Hoàng Kiếm đâm rách hư không, chỉ hướng Thánh Cung của Khương Ngọc.
Trận chiến đấu này quá nhanh, quá hung mãnh, còn là một cuộc đè ép.
Hạng nhất Địa Bảng Khương Ngọc hoàn toàn không ngăn được Lý Thiên Mệnh.
Thậm chí thú bản mệnh của gã trong tình huống hai chọi ba nhanh chóng tan tác. Đặc biệt là Hắc Thứ Âm Hải Cửu Anh, nó vừa bị Lam Hoang bám giữ thì Huỳnh Hỏa đã chui vào bụng của nó, xé ra vết thương dữ tợn.
Tuy Lam Dực Huyền Băng Cửu Anh có thể chiếm ưu thế trước Meow Meow, nhưng trong thời gian ngắn khó mà hạ được nó.
Lúc này . . .
Ngự Thú Sư của chúng nó đã tan tác tại chỗ.
Thánh thú binh gãy, đứt cánh tay, liên tục hai lần sử dụng thiên văn thư và đều bị Lý Thiên Mệnh khắc chế đè ép.
Lý Thiên Mệnh xông đến trước mắt Khương Ngọc:
- Kết thúc!
Khương Ngọc bỗng nhiên như thế cười to:
- Ha ha ha! Lý Thiên Mệnh, thật ra ta không muốn giết ngươi chút nào. Ta chỉ không muốn để mỹ nhân như vậy sống trên thế giới này bị ngươi vấy bẩn, bị tiện nhân Đông Dương Phong Trần vấy bẩn. Khương Phi Linh quá hoàn mỹ, nàng nên sống trong mơ, không nên có mặt ở hiện thực.
Phập!
Khương Ngọc còn chưa nói xong thì Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh đã xuyên thủng Thánh Cung của gã.
Sắc mặt Khương Ngọc trắng bệch, gã đã đánh mất lực lượng, nhưng gã vẫn cười, càng lúc càng si.
- Ngươi vừa rồi nói cái gì?
Lý Thiên Mệnh không nghe rõ, hắn chỉ biết rằng đối phương đã thua, bị phế.
Hai vai Khương Ngọc run run, bàn tay còn lại móc một quyển sách từ trong ngực ra.
Một quyển thiên văn thư, cuốn sách dày cộm.
Máu của Khương Ngọc nhuộm quyển sách.
Khương Ngọc cười cuồng si:
- Lý Thiên Mệnh, có người ra một trăm vạn thánh tinh mua mạng của ngươi, nhưng ta không làm. Ta chỉ muốn khóa lại hồn của nàng, để nàng chết ở tuổi đẹp nhất, cùng ta xuống suối vàng!
Giờ phút này, Khương Ngọc cười ngớ ngẩn, mang theo cảm giác giải thoát và thỏa mãn.
Làm tất cả điều này, gã mừng rỡ như điên.
Thượng cổ hoàng tộc bệnh hoạn đè ép, tâm lý của Khương Ngọc vặn vẹo, sản sinh theo đuổi dị dạng đối với vẻ đẹp không nhiễm bụi trần.
Hủy diệt là tồn tại mãi mãi?
Sống không thể chiếm được thì cùng chết?
Ánh mắt của Khương Ngọc từ si đến cuồng, thiên văn thư dày cộm trong tay đã bị máu tươi dẫn động, bảo bối hiếm có trị giá trăm vạn thánh tinh sản sinh hơi thở khủng bố và uy hiếp trí mạng, dường như trong tay Khương Ngọc không phải ôm thiên văn thư mà là một hung ma thái cổ.
Điều này khiến Lý Thiên Mệnh tức giận ngập trời.
Nói thật, nhằm vào hắn là chuyện bình thường, hắn sẽ lạnh lùng ứng đối, không hề giận dữ.
Ai biết Khương Ngọc dời mục tiêu qua người Khương Phi Linh.
Lý Thiên Mệnh đã bị chọc giận, lần trước chém đầu Tô Hồng Âm, lần này hắn lửa giận ngút trời, núi lửa trong lồng ngực hoàn toàn phun trào.
May mắn!
Bên Đạo Cung đã đề phòng từ trước.
Bốn vị Điện Vương kêu hắn tham chiến, đạp lên thượng cổ hoàng tộc cướp hạng nhất, nếu họ không phòng bị chút gì thì rất cẩu thả sơ ý.
So đấu về sức chiến đấu thì Lý Thiên Mệnh không sợ bọn họ.
Trái luật sử dụng át chủ bài, Lý Thiên Mệnh càng không ngán.
Bởi vì . . .
Mấy ngày trước, Bạch Mặc cho Lý Thiên Mệnh ba pháp bảo giữ mạng.
Đó là ba quyển thiên văn thư, gồm nhị tinh, tam tinh và tứ tinh.
Bạch Mặc dặn rằng Lý Thiên Mệnh hãy tùy theo tình huống mà sử dụng.
Nếu đối phương dùng thiên văn thư nhị tinh thì hãy lấy nhị tinh ngăn cản, cứ thế mà suy ra.
Đại khái có thể từ độ dày phán đoán ra đẳng cấp của thiên văn thư.
Khi ấy Lý Thiên Mệnh cho rằng mình một đêm phất nhanh, nhưng Bạch Mặc nói nếu không dùng được thì nhớ trả lại.
Dù sao thiên văn thư nhị tinh cấp cao nhất giá trị mấy chục vạn thánh tinh, thậm chí gần trăm vạn, hơn nữa trong chợ, dù có tiền cũng khó mà mua được.
Bạch Mặc là Thần Văn Sư tứ tinh đỉnh cấp, gã mất một, hai năm mới viết ra một quyển thiên văn thư như vậy, xác xuất thành công không cao.
Rõ ràng, vì cho Lý Thiên Mệnh sống sót, bọn họ không tiếc chi.
Đây là lý do tuy Lý Thiên Mệnh tức giận nhưng không hoảng loạn.
Trong Thần Đô này không chỉ có thượng cổ hoàng tộc là có nhiều tiền!
Lý Thiên Mệnh thấy ngay độ dày của thiên văn thư trong tay Khương Ngọc ít nhất cỡ tứ tinh.
Thiên văn thư nhất tinh mấy nghìn thánh tinh, nhị tinh thì mấy vạn, tam tinh cỡ hai, ba chục vạn, tứ tinh thì gần trăm vạn thánh tinh.
Lý Thiên Mệnh không chút do dự lấy ra thiên văn thư tứ tinh mà Bạch Mặc đưa cho.
Lúc này do dự, chết rồi là hết.
Thiên văn thư tứ tinh: Bất Động Linh Giới Thư.
Khoảnh khắc lấy sách ra, nhỏ máu dẫn động, quyển sách hóa thành màn sáng hình tròn trong suốt bảo hộ Lý Thiên Mệnh vào trong, Khương Phi Linh bám trên người hắn tự nhiên cũng ở trong phạm vi Bất Động Linh Giới.
Giây sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên văn thư của đối phương hóa thành một móng vuốt màu đen chụp xuống, nhưng bị Bất Động Linh Giới quanh người hắn chặn lại.
Nhiều người kêu lên:
- Tỏa Hồn Tử Linh Thư!