Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 667 - Chương 667 - Kết Giới Thập Phương Trấn Ma

Chương 667 - Kết giới Thập Phương Trấn Ma
Chương 667 - Kết giới Thập Phương Trấn Ma

Cơ hồ một giây sau, sâu trong Thập Phương Đạo Cung đột nhiên xuất hiện đại quân đông đúc rậm rạp như mây đen.

Người dẫn đầu mặc áo giáp màu đen, đầu đội mũ giáp, áo choàng đen bay phất phới sau lưng, đôi mắt đen bắn ra tia sắc bén xuyên thấu.

Y là người vừa nói chuyện.

Người này hét to một tiếng:

- Có địch xâm nhập, tấn công kết giới Thập Phương Đạo Thiên, giết!!!

Người này dẫn động thiên quân vạn mã Ám Điện xung phong liều chết, tình hình này làm đệ tử Đạo Cung dọc đường đi sợ đến nỗi nhũn chân ngã dưới đất, không dám nhúc nhích.

Trăm vạn khán giả ở Thập Phương Đạo Thiên chiến trường đa số đều lui ra, chỉ có mấy vạn thượng cổ hoàng tộc vẫn đang công kích kết giới Thập Phương Đạo Thiên.

Giờ phút này.

Ngự Thú Sư Ám Điện nhiều gấp mấy lần xuất hiện ở trước mặt bọn họ, không nói không rằng sấn tới.

Thượng cổ hoàng tộc sợ ngây người.

- Ngừng!!!

Vào phút khẩn cấp, Đông Dương Phần cộng thêm năm vị Điện Vương Khương Ám, Khương Kiêu, Khương Tiễn Ảnh, Triệu Thần Hồng và Ngụy Kỵ vội chặn lại trước mặt Ngự Thú Sư Ám Điện.

- Hiểu lầm! Các vị, đều là hiểu lầm!

- Dạ Nhất, đừng đánh!

Mãi khi bọn họ ra mặt thì đại quân Ám Điện rậm rạp mới dừng bước chân, nhưng sát khí còn đó.

Thủ lĩnh mặc áo giáp màu đen có tên Dạ Nhất ánh mắt lạnh lùng, giọng trầm thấp hỏi:

- Khương Ám, Khương Kiêu, Khương Tiễn Ảnh, ba người xuất thân hoàng tộc, đi ra giải thích một chút tại sao hoàng tộc vô cớ tấn công Thập Phương Đạo Cung ta?

Khương Ám nhức đầu nói:

- Thật sự là hiểu lầm, không có tấn công, chỉ muốn phá tan kết giới Thập Phương Đạo Thiên thôi.

Dạ Nhất chất vấn:

- Kết giới Thập Phương Đạo Thiên là kết giới phòng ngự của Đạo Cung, làm như vậy là muốn tuyên chiến với chúng ta sao? Rốt cuộc ngươi đại biểu Đạo Cung hay thượng cổ hoàng tộc?

Đông Dương Phần nổi giận bước lên trước, ánh mắt hiên ngang hỏi:

- Tuyên chiến với các ngươi thì sao?

Giọng của Dạ Nhất to như chuông đồng:

- Đạo Cung là chốn tu hành, nhưng càng có truyền thừa mấy vạn năm, bao nhiêu năm qua Đạo Cung vận chuyển nhân tài cho Thần Quốc, cúc cung tận tụy. Nếu các ngươi không phân tốt xấu tấn công Đạo Cung, chiến sĩ Ám Điện chúng ta tự nhiên thề sống chết thủ vệ Đạo Cung, ít nhất hôm nay đừng hòng một người nào sống đi ra ngoài!

Chiến sĩ Ám Điện đồng thanh kêu lên:

- Giết!!!

Nhìn liền biết, đây đâu phải học cung gì, rõ ràng là quân đoàn huấn luyện nghiêm chỉnh.

Tiếng la giết đinh tai nhức óc, khiến Đông Dương Phần bản năng lùi lại một bước.

Hoàng tộc điên cuồng tấn công kết giới Thập Phương Đạo Thiên, Đạo Cung thề sống chết thủ vệ, nghe thì hợp tình hợp lý.

Khi phát sinh xung đột, hoàng tộc chịu thiệt, truyền ra ngoài sẽ khiến mọi người cảm thấy trong lúc thế cục hỗn loạn, thượng cổ hoàng tộc làm chuyện rất ngu.

Lỡ như tổn thất nặng thì Đông Dương Phần không gánh nổi trách nhiệm này, Khương Ám cũng không chịu nổi.

Ngay lúc này.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thập Phương Trấn Ma Trụ ở phía xa bỗng nhiên chấn động.

Một lực lượng thiên văn màu đen sinh ra từ cột trời đen ập đến, chớp mắt che lấp bầu trời, hình thành một kết giới thiên văn nửa hình tròn bao phủ toàn bộ Thập Phương Đạo Cung.

Trong phút chốc Đạo Cung rơi vào bóng tối, tựa như màn đêm buông xuống.

- Kết giới Thập Phương Trấn Ma!!!

Thoáng chốc nhiều thượng cổ hoàng tộc càng ngẩn ngơ hơn.

Nói thật là cơn giận ngập trời vừa rồi đã bị tình hình này hù sợ bay biến hết.

Người có chút trải đời đều biết kết giới Thập Phương Trấn Ma có ý nghĩa gì.

Lý Thiên Mệnh hơi rung động nói:

- Đây là đóng cửa đánh chó?

Hắn không ngờ phản ứng của Ám Điện Đạo Cung mãnh liệt như vậy, xem ra bọn họ tùy theo biểu hiện của mình mà ứng biến.

Linh thể Khương Phi Linh thè lưỡi đáng yêu nói:

- Kết giới Thập Phương Trấn Ma này thật là đáng sợ, không ngờ tồn tại trên Thập Phương Trấn Ma Trụ.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta nhớ Vị Lai Điện Vương từng nói rằng kết giới Thập Phương Trấn Ma là căn bản cho Đạo Cung truyền thừa mấy vạn năm trong Thần Đô mà không bị hoàng tộc tru diệt.

Khương Phi Linh hỏi:

- Kết giới lợi hại vậy sao? Thế thì hôm nay có đánh nhau không?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Hiển nhiên sẽ không, Ám Điện chỉ ra oai phủ đầu, cảnh cáo hoàng tộc đừng quá kiêu ngạo. Dù sao cung chủ có nói yên lặng theo dõi kỳ biến, không cần quản chuyện bên ngoài, chỉ cần nắm bắt cơ hội này tẩy rửa nội bộ Đạo Cung.

Thượng cổ hoàng tộc giờ đã mất đi Cổ Chi Đại Đế, có hơi hướm cọp xuống đồng bằng, nhưng bên Đạo Cung tạm thời không muốn hành động thiếu suy nghĩ.

Tóm lại là đối phương đã không còn Luân Hồi Kính, bọn họ chỉ muốn từng chút một nhổ sâu mọt đục khoét trong người ra.

Đôi khi trông Lý Thiên Mệnh hơi táo bạo nhưng thật ra trong lòng hắn tính toán hết rồi.

Cục diện hiện tại là dựa lưng vào Thập Phương Đạo Cung, cố gắng tăng tiến bản thân là con đường duy nhất của hắn. Làm như vậy thì hắn mới có thể bảo vệ gia đình của mình, mới biết chuyện từng xảy ra giữa Lý Mộ Dương và Thiên Mệnh công chúa.

Đúng như dự đoán của Lý Thiên Mệnh.

Kết giới Thập Phương Trấn Ma hiện ra, điện chủ Ám Điện Dạ Nhất trực tiếp ném tội danh xâm nhập tấn công Thập Phương Đạo Cung cho hoàng tộc. Mấy vạn thượng cổ hoàng tộc mới rồi tấn công đều rụt vòi về.

Lý Thiên Mệnh nhếch mép châm chọc:

- Đám người này quen thói ác bá, còn tưởng toàn bộ Thần Quốc đều là vùng nô dịch của họ, đi đâu đều có thể giương oai.

Bọn họ nóng giận muốn đập sập Thập Phương Đạo Thiên chiến trường, tưởng Ám Điện không tồn tại sao?

Lúc này thượng cổ hoàng tộc chỉ có thể dằn cơn giận xuống, ngơ ngác đứng chung một chỗ. Năm vị Điện Vương không thể không giải thích đàng hoàng với điện chủ Ám Điện Dạ Nhất.

Dạ Nhất nghiêm túc hỏi:

- Có đúng như vậy không? Không phải muốn tấn công Đạo Cung?

Khương Ám bối rối nói:

- Không có, tuyệt đối không có!

Dạ Nhất nói:

- Vậy thì không sao, Khương Ám, ba người dù sao xuất thân thượng cổ hoàng tộc, tuy chúng ta là người của Đạo Cung, nhưng có một số việc nên nói rõ ràng với họ. Chúng ta tôn kính Thần Quốc, lấy hoàng tộc đứng đầu, nhưng đừng quên chúng ta có dũng khí giữ gìn truyền thừa!

Khương Ám gật đầu, nói:

- Biết, biết, nhất định sẽ truyền đạt rõ ràng.

Dạ Nhất hỏi:

- Mới rồi ngươi nói ngọn nguồn sự tình là do đâu? Đệ tử kia đã nói gì?

Khương Ám ấp úng không thốt ra ba từ kia được.

Dạ Nhất cười to bảo:

- Chuyện này . . . hôm nào cung chủ chúng ta mang đệ tử này đi chỗ Dục Đế nói lời xin lỗi là được, không cần làm lớn chuyện như vậy, dù sao lời con nít nói. Mấy vạn trưởng bối mà muốn đánh tan kết giới Thập Phương Đạo Thiên so đo với hắn sẽ bị người ta chê cười.

Nhóm Khương Ám còn nói gì được?

Bọn họ biết rõ Lý Thiên Mệnh chỉ nhen nhóm lửa, phiền phức thật sự là: Thập Phương Đạo Cung muốn xử họ.

Bàn về thân phận, bọn họ vào Đạo Cung, mặt ngoài vẫn lấy thân phận Đạo Cung là chính, nếu lúc này bọn họ đứng về phía hoàng tộc thì Đạo Cung có lý do tẩy rửa họ.

Chức vị thân phận luôn đặt trước thân phận gia tộc.

Bây giờ thượng cổ hoàng tộc càng ức chế hơn, đặc biệt là những người mới rồi tấn công.

Mắt Đông Dương Phần tóe lửa hỏi:

- Cứ bỏ qua vậy sao?

Khương Ám lườm gã:

- Ngươi trở lại hỏi phụ thân của ngươi xem hắn có thể làm sao? Hắn muốn bắt Đông Dương Lăng thì không quản được Đạo Cung, hiện tại có biết bao nhiêu là đối thủ.

Đông Dương Phần tức giận đến mức nổi gân xanh:

- Gia gia của ta băng hà, đám chó mèo Đạo Cung cũng dám đi ra giương oai! Rất tốt, một ngày nào đó, diệt tuyệt bọn họ!

Khương Kiêu không biết nên nói cái gì:

- Đừng nói lời này, nếu có thể diệt thì trước khi Thần Quốc thành lập đã diệt rồi, sao có thể để bọn họ sinh tồn đến hiện tại? Ngươi nghĩ Thập Phương Trấn Ma Trụ là đồ chơi thôi hả?

Thực hiển nhiên, bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn.

Bình Luận (0)
Comment