Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 694 - Chương 694 - Nhà Đá Gạch Xanh

Chương 694 - Nhà đá gạch xanh
Chương 694 - Nhà đá gạch xanh

Hôm sau.

Lý Thiên Mệnh, Khương Phi Linh, Dạ Lăng Phong đi tới cửa lớn Đạo Cung.

Bên ngoài chiến loạn, trong Thập Phương Đạo Cung thì vô cùng yên lặng, nhưng đệ tử ít hơn ngày thường nhiều.

Không lâu sau, ba đệ tử Thiên Bảng Trần Kinh Hồng, Bạch Tiểu Trúc, Tư Đồ Y Y cộng thêm Điện Vương Vị Lai Điện Bạch Mặc, điện chủ Ám Điện Dạ Nhất, tổng cộng tám người tụ tập.

Bạch Mặc nói:

- Chúng ta trực tiếp đưa các ngươi đến Thần Đô thứ hai, nếu bên Đạo Cung không có chuyện gì thì chúng ta sẽ ở lại đó chờ các ngươi bình an đi ra.

Điều này nghĩa là bọn họ có lẽ sẽ ở trong Thần Đô thứ hai một tháng trở lên, thậm chí là nửa năm.

- Xuất phát, đi chiến trường Trầm Uyên trước.

Cửa Thập Phương Đạo Cung có hang không đáy đi thông chiến trường Trầm Uyên.

Đi qua hang không đáy, Lý Thiên Mệnh một lần nữa vào chiến trường Trầm Uyên. Thế giới hắc ám này vẫn giăng đầy lôi đình, một vầng mặt trời ma âm u treo cao, cắn nuốt tia sáng trong thiên địa.

Mặt trái của Thần Đô trong chiến trường Trầm Uyên cũng xây một đô thành, nhỏ hơn một chút, tác dụng chủ yếu là ngăn mãnh thú, phòng ngừa mãnh thú từ hang không đáy xông vào Thần Đô phá hoại.

Bạch Mặc sử dụng một thánh thú binh gọi là Thập Phương Phi Bàn mang theo đám thanh niên cùng đi Thần Đô thứ hai.

Trên Thập Phương Phi Bàn, gió to rít gào, tốc độ siêu nhanh.

Dạ Nhất nghiêm túc nói:

- Trước khi vào thần táng sẽ kiểm tra vật phẩm trái luật trong nhẫn tu di của mọi người, vì tránh cho báo thù không cần thiết, cho nên thượng cổ hoàng tộc quy định không được mang thiên văn thư bỏ tiền ra mua vào thần táng. Khi đó ta sẽ kiểm tra kỹ đối thủ.

Bạch Mặc nói:

- Đúng rồi, tuy có nhiều thế lực Thần Đô, nhưng xét cho cùng đều là người của thượng cổ hoàng tộc. Bọn họ có tổng cộng hai mươi lăm người, cơ bản ở trận doanh đối lập với các ngươi, sau khi đi vào nhớ phải hết sức cẩn thận.

Nên dặn dò đều đã nói xong.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Điện Vương, thái tử Đông Dương Phong Trần là cảnh giới gì?

Bạch Mặc trả lời:

- Hai năm trước, nghe nói hắn đến Thiên Thánh cảnh đệ tam trọng, không biết hiện tại đã đột phá chưa. Đông Dương Phong Trần là hoàng tộc thứ hai có thiên phú chín đầu sau Càn Đế, năm xưa hai mươi hai tuổi đến Thiên Chi Thánh cảnh, chỉ kém hơn phụ thân của ngươi một chút.

Tuổi thật của Lý Thiên Mệnh hiện tại là hai mươi hai tuổi, từ lúc hắn rời khỏi Ly Hỏa thành đến nay đã qua hơn một năm.

Thực lực của Lý Thiên Mệnh không kém, nhưng cảnh giới thì thua xa Thiên Chi Thánh cảnh.

Hai năm trước Đông Dương Phong Trần là Thiên Chi Thánh cảnh đệ tam trọng?

Lý Thiên Mệnh nhớ phó tông chủ của Khôn Nguyên tông Nguyên Hồn trước khi chết cảnh giới là Thiên Chi Thánh cảnh đệ tam trọng.

Đông Dương Phong Trần là hoàng lộc thiên phú chín đầu, các mặt bản lĩnh cộng lại rất có thể mạnh hơn Thánh Hoàng Quân Thánh Tiêu của Thánh Thiên Phủ.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Hèn gì hắn coi khinh ta như vậy, thì ra có bản lĩnh thật.

Bạch Mặc nói:

- Đúng rồi, hình như Dục Đế không có cơ hội đột phá đến Cổ Chi Thánh cảnh, nhưng Đông Dương Phong Trần này thì xác suất tương lai thành tựu Cổ Thánh là rất cao. Cho dù không có Luân Hồi Kính thì hắn vẫn có khả năng thành công.

Xem ra vị thái tử này là hoàng tộc có thiên phú xuất chúng nhất sau Càn Đế.

- Hắn bây giờ có lẽ mạnh hơn hai năm trước.

Thăng cấp Thiên Chi Thánh cảnh khó hơn lên trời, mấy năm, mười mấy năm một trọng là chuyện thường, dù vậy Bạch Mặc vẫn tính trước thái tử có thể thành tựu Cổ Thánh trước khi trăm tuổi.

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Hắn sẽ giết ta phải không?

Bạch Mặc nói:

- Sẽ, nhưng phiền phức lớn nhất của ngươi trong thần táng không phải là hắn.

Nhóm Trần Kinh Hồng nghe không hiểu ý nghĩa câu nói này.

- Ừm!

Lý Thiên Mệnh thì hiểu, nếu không có chuyện của Khương Phi Linh thì nhóm Bạch Mặc tuyệt đối sẽ không để hắn đi vào thần táng mạo hiểm.

Nhìn từ góc độ của Dạ Nhất và Bạch Mặc thì mọi thứ trong thần táng đều không lạc quan.

Thậm chí là . . .

Một con đường chết.

. . .

Đã đến Thần Đô thứ hai.

Đây là một tòa thành trì xây trong chiến trường Trầm Uyên, kiến trúc trên cơ bản lấy màu đen là chính, lan tràn mấy trăm dặm, nhìn từ xa như một tòa thành hắc ám.

Thần Đô thứ hai trước mắt do Dục Đế khống chế, trú đóng tại đây là Thiên Võ đại tướng quân Triệu Thần Hồng của Võ Thánh Phủ.

Triệu Thần Hồng vốn là Bắc Phương Điện Vương của Thập Phương Đạo Cung, sau khi bắt đầu nội chiến Thần Đô, vì phòng ngừa Đông Dương Lăng đánh lén Thần Đô thứ hai nên Dục Đế phái gã đến đây.

Khi nhóm Bạch Mặc tới, mắt Triệu Thần Hồng lạnh băng bước lại gần:

- Nghe nói cung chủ cắt chức vị Điện Vương của ta?

Dạ Nhất thản nhiên nói:

- Đúng vậy, nàng kêu ngươi về Đạo Cung nhưng ngươi không trở lại, tương đương tự ý rời cương vị công tác, cho nên cung chủ tạm thời miễn chức vị của ngươi, nếu ngươi vẫn không trở lại thì phỏng chừng không phải là tạm thời nữa.

Triệu Thần Hồng khịt mũi:

- Cung chủ làm chuyện như trò đùa vậy sao?

Dạ Nhất nói:

- Lúc đặc biệt thì xử lý theo kiểu đặc biệt, ngươi không hiểu sao? Nếu không hiểu thì ngươi có thể tuyển chọn về Đạo Cung.

Triệu Thần Hồng hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Rõ ràng, trong thời kỳ phi thường này Thần Đô thứ hai quan trọng hơn vị trí Điện Vương trong Thập Phương Đạo Cung.

Triệu Thần Hồng dào dạt tự tin nói:

- Chờ xử Đông Dương Lăng, Dục Đế lại khống chế đại cục, đến lúc đó ta không tin mình không thể quay về Đạo Cung!

Dù sao căn cơ và nội tình còn đó.

. . .

Rất nhanh, ba mươi tiểu bối vào nhẫn tu di đều hội tụ trong trung tâm thành phố ở Thần Đô thứ hai.

Lý Thiên Mệnh nhìn một cái, hắn phát hiện Đông Dương Phong Tiêu và Khương Phong Nguyệt đều có mặt.

Vấn đề là!

Chẳng phải bọn họ đã thua mình và Dạ Lăng Phong, mất danh ngạch rồi sao?

Bạch Mặc nói:

- Hoàng tộc nội chiến, đa số Cổ thị tộc đầu phục Đông Dương Lăng, danh ngạch của con cháu bọn họ đều nhường lại, Dục Đế cho người của mình bổ sung vào.

Thì ra là vậy.

Đông Dương Phong Tiêu và Khương Phong Nguyệt đều xem như đứng đầu trong Địa Thánh cảnh, bàn về thực lực chắc chắn có tư cách đi thần táng.

Như vậy là trong ba mươi người, tiểu bối Thiên Chi Thánh cảnh giảm bớt còn mười tám người, thiếu ba người.

Hai mươi lăm người này cơ bản đều là dòng chính hoàng tộc hoặc là hậu duệ của gia tộc trung thành đến chết với hoàng tộc, bọn họ đứng chung với nhau ôm đoàn, lấy Đông Dương Phong Trần nửa bên mặt đen không chút cảm xúc làm trung tâm.

Còn chưa vào thần táng mà từ người bọn họ đã toát ra khí thế lạnh lùng hình thành áp lực âm u.

Lý Thiên Mệnh không biết mặt nhiều người, chỉ có một người hạng hai Thiên Bảng, Mộng Tình Tình đứng sau Trần Kinh Hồng là hắn từng gặp qua.

Nghe nói Trần Kinh Hồng và Mộng Tình Tình đều là Thiên Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng.

Tiểu bối gần ba mươi tuổi mà có thực lực gần bằng người mạnh nhất Đông Hoàng Cảnh, rất lợi hại.

Rõ ràng . . .

Khi Đông Dương Phong Trần trông thấy Lý Thiên Mệnh đến thì rất vui, cảm giác nhẹ cả lòng, gã chỉ sợ hắn không tới.

Dạ Lăng Phong có trực giác nhạy bén của dã thú, nói:

- Thiên Mệnh ca, hắn cảm thấy ăn ngươi chắc rồi.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Thì vốn ăn chắc mà, vào thần táng mà đụng phải hắn thì nhanh chân bỏ chạy.

Hắn còn chưa tự tin đến mức mắt mọc trên đỉnh đầu, hiện tại Đông Dương Phong Trần đúng là mang đến áp lực như núi cao cho hắn.

Nếu không phải chuyện Khương Phi Linh đè nặng trên vai thì Lý Thiên Mệnh đã nghĩ cách làm sao né tránh bị thái tử trả thù.

Bình Luận (0)
Comment