Thế là Đông Dương Vân Dật và Đông Dương Tử Chân đều cười nói:
- Các ngươi quá xui xẻo, bây giờ dù có Mê Hồn Trận Thư thì các ngươi cũng không trốn thoát được, chết chắc rồi.
Khi Đông Dương Vân Dật nói chuyện, hai con Hoàng Kim Lôi Ngục Cửu Anh thi triển thần thông kết thành lưới lôi điện màu vàng sau lưng bọn họ, hoàn toàn phong kín đường trốn thoát cuối cùng.
Đông Dương Tử Chân lạnh lùng nói:
- Bắt lươn trong rọ, hoàn mỹ.
Một đường hầm, một đầu là ngõ cụt, một đầu bị mấy lớp lôi điện phong kín, có hai huynh đệ đứng chặn, Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong làm sao tìm được đường sống?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Có từng nghĩ rằng chính các ngươi mới là hai con lươn đó không?
Bọn họ buồn cười.
Trong khi họ cười thì Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang ra khỏi không gian bản mệnh.
Cộng thêm Dạ Lăng Phong và Khương Phi Linh ở trên người, Lý Thiên Mệnh có rất nhiều đồng bạn.
Lý Thiên Mệnh đặt Đông Hoàng Kiếm xuống đất, hai người nhìn chằm chằm thanh kiếm.
Nơi này không phải Đạo Cung, bọn họ giết người rồi lặng lẽ cướp đi Đông Hoàng Kiếm thì có ai biết?
Đông Dương Vân Dật và Đông Dương Tử Chân liếc nhau, trong mắt tràn ngập sát khí.
Đông Dương Vân Dật lắc đầu, nói:
- Lần trước chỉ có một mình ta mà hai tên kia đã sợ đến nỗi tè ra quần, hiện tại muốn đánh?
Đông Dương Tử Chân nói:
- Cùng đường, chính mình chui vào góc chết thì đương nhiên muốn liều mình một phen, phí công giãy giụa, như vậy mới tự cảm động mình, ít ra chết oanh liệt.
Đông Dương Tử Chân cũng là Ngự Thú Sư song sinh, hai con thú bản mệnh của gã tên là Tử Tiêu Vẫn Hỏa Cửu Anh.
Đó là hai con cự thú to khỏe màu tím, toàn thân rực cháy lửa tím, khủng bố như hai con Cửu Anh cả người giăng đầy lôi đình màu vàng.
Đây là bốn con thú bản mệnh Cửu Anh có bảy đầu, mỗi con đều bá khí vô song, cực kỳ hung hãn.
Năm chọi sáu, không tính Khương Phi Linh thì bên Lý Thiên Mệnh còn thiếu một đơn vị chiến đấu.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tiểu Phong, ngươi sợ nước không?
Dạ Lăng Phong nói:
- Hơi bị ảnh hưởng, nhưng không sao, động tác của ta nhanh.
Bình thường thì chỉ có thú bản mệnh to bự là bị nước biển ảnh hưởng nặng.
- Tốt!
Lý Thiên Mệnh ném hai quyển Bích Sơn Thư cho Dạ Lăng Phong, có thể giữ mạng vào phút mấu chốt.
Cùng lúc đó, Lý Thiên Mệnh lại lấy ra ba quyển Hải Linh Thư.
Bốn phía đường hầm tuy rộng lớn nhưng hẹp hơn Thập Phương Đạo Thiên chiến trường nhiều, lượng nước từ ba quyển Hải Linh Thư đã đủ.
Hình dạng trong đường hầm là một hình chữ nhật dài, năm mặt phong kín, Lý Thiên Mệnh chỉ cần phong lại một mặt không cho nước chảy ra ngoài là được.
Ngay sau đó, hắn dẫn động Hải Linh Thư.
Ba quyển Hải Linh Thư nháy mắt hóa thành vô số nước biển màu xanh tràn ra.
Lý Thiên Mệnh chừa không gian cho Huỳnh Hỏa, để nó có thể bay lượn bên trên, không gian này hơi nhỏ đối với thú bản mệnh của đối phương.
Đông Dương Vân Dật hơi khó tin, càng tức giận hơn:
- Ngươi thật sự dám chống cự?
Hải Linh Thư này khiến Đông Dương Vân Dật nhớ đến ngày Lý Thiên Mệnh đánh bại Đông Dương Chước.
- Giết hắn!!
Đông Dương Vân Dật cùng Đông Dương Tử Chân, bốn con thú bản mệnh phá mở sóng biển ập đến, xông lên.
Bùm!
Phía đối diện bọn họ, Thái Cực Hồng Mông Quỳ Long nhích người, nước biển dậy sóng, bên trong hình thành vô số vòng xoáy.
Uy lực cuồng bạo này đủ đánh tan sáu đối thủ.
Trường thời gian của Khương Phi Linh đã phủ lên phạm vi này, năng lực của nàng càng lúc càng mạnh, kỳ thực tạo thành giảm tốc độ và tăng tốc rất lớn, cộng thêm đối phương không thích ứng với nước biển, dù là Thiên Chi Thánh cảnh cũng phải đau đầu.
Không đông bằng đối phương, thậm chí sức chiến đấu cá nhân cũng kém hơn, phải làm sao?
Vậy thì hỗn chiến, phải tìm được điểm đột phá!
- Huỳnh Hỏa, ngươi đi đối phó Đông Dương Tử Chân, cố gắng bám giữ hắn!
- Lam Hoang, ngươi kéo hai con Tử Tiêu Vẫn Hỏa Cửu Anh xuống nước!
- Meow Meow, ngươi là thuộc tính lôi đình, có thể bám giữ hai con Hoàng Kim Lôi Ngục Cửu Anh không?
Lần này rất nguy cấp, sức chiến đấu của đối phương rất mạnh, Lý Thiên Mệnh phải phát huy hết sở trường của thú bản mệnh.
Sở dĩ, hắn giao nhiệm vụ nặng nề nhất cho ba con thú bản mệnh.
Huỳnh Hỏa có được Bất Diệt Kiếm Thể, thần thông Linh Nguyên và chiến quyết, cho nó bám giữ Ngự Thú Sư thuộc tính hỏa Đông Dương Tử Chân chắc được.
Hải Linh Thư sáng tạo chiến trường cho Lam Hoang, nó có thể đối phó hai con Tử Tiêu Vẫn Hỏa Cửu Anh sợ nước nhất.
Meow Meow là vua lôi đình, sét từ hai con Hoàng Kim Lôi Ngục Cửu Anh tạo thành sức sát thương có hạn với nó, cộng thêm nó có Địa Ngục Truy Hồn Điện và Vạn Ma Độc, kỳ thực có thể kiên trì.
Một khi chúng nó có thể kiên trì lâu thì Lý Thiên Mệnh có nắm chắc cùng Dạ Lăng Phong hình thành tiểu tổ giết chóc.
Ba thú bản mệnh cùng nói:
- Không thành vấn đề!
Lý Thiên Mệnh nói:
- Lam Hoang, ngươi điều khiển nước biển, khống chế vị trí của đối thủ.
- Grao!
Trên chiến trường, không phải ngươi muốn chọn ai làm đối thủ là chọn được.
Nhưng khi chiến trường này do Lam Hoang khống chế, nó có thể cuốn nước biển đánh vào vị trí của đối phương, cắt đứt chiến trường.
- Giết!!!
Lần này, Lý Thiên Mệnh sát khí ngút trời.
Dạ Lăng Phong biết Lý Thiên Mệnh muốn phối hợp cùng đánh, thế là y theo sát phía sau.
- Linh Nhi, muội nhìn chung chiến trường, nếu ai không chống đỡ được thì dùng tường không gian giúp ngay.
- Biết!
Lần này Lý Thiên Mệnh phát huy sở trường của tất cả mọi người đến cực độ.
Lý Thiên Mệnh rất giận, vậy mà vẫn giữ được lý trí và bình tĩnh là đã rất hiếm có.
Kết quả là . . .
Lam Hoang khống chế, sáu người phe địch đều bị cuốn vào nước.
Trong đó, Đông Dương Tử Chân sợ nước nên vọt lên mặt nước, dùng Thiên Chi Thánh cảnh bay lượn.
Trong khoảnh khắc bất ngờ này, Bất Diệt Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa bỗng đâm ra, bay thẳng vào mặt Đông Dương Vân Dật.
- Ta tuyên bố, ngươi đã mất trứng!
Huỳnh Hỏa thi thố Luyện Ngục Hỏa Ảnh, phượng hoàng lửa đầy trời.
Đông Dương Tử Chân không ngờ Lý Thiên Mệnh dùng thú bản mệnh đối phó chính mình, thầm cười nhạt:
- Chém đầu gà của ngươi xuống thì liệu còn có thể ồn ào nữa không? Chim ngốc!
Vũ khí của Đông Dương Tử Chân khá kỳ lạ, đó là một bánh xe, tên gọi Tuyệt Thứ Thiên Luân, quanh nó tám gai nhọn, khi xoay tròn có thể cắt tất cả, bề mặt có thể xem như tấm chắn, nhẹ nhàng đỡ kiếm chiêu của Huỳnh Hỏa.
Keng keng keng!
Một người một chim đánh trời long đất lở trên mặt nước.
Cùng lúc đó, Đế Ma Hỗn Độn Meow Meow hung hãn lấy một chọi hai, Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới hộ thể, thêm vào cố ý khiêu khích thành công giữ chân hai con Hoàng Kim Lôi Ngục Cửu Anh.
Tuy cảnh giới của đối phương cao nhưng mấu chốt là lôi đình hoàng kim rất khó đột phá Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới của Meow Meow, còn Vạn Ma Độc Nha của nó thì mang đến uy hiếp lớn cho chúng nó.
Cộng thêm Địa Ngục Truy Hồn Điện truy tung huyết khí nhập thể, càng chiến đấu lâu thì Meow Meow càng chiếm ưu thế.
Ở dưới nước, hai con Tử Tiêu Vẫn Hỏa Cửu Anh bị vật siêu to khổng lồ Lam Hoang bám giữ.
Một đầu cắn một con, xoay tít dưới nước, đập mạnh hai con cự thú xuống đất.
Giờ phút này, cả ba chiến thú đều cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà Lý Thiên Mệnh giao cho, cũng đụng độ đối thủ thích hợp với mình nhất.
Điều này khiến Đông Dương Vân Dật hơi ức chế, gã vốn tưởng bên ta dư ra một người, gã chỉ cần núp trong chỗ tối bắn lén là được.
Đông Dương Vân Dật không ngờ rằng khi gã lao ra từ mặt nước thì đối diện Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong.
Hai thiếu niên lần đầu tiên phối hợp chiến đấu!