Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 703 - Chương 703 - Nhiên Hồn Tộc, Vĩnh Viễn Không Chịu Thua!!! (Tt)

Chương 703 - Nhiên Hồn tộc, vĩnh viễn không chịu thua!!! (tt)
Chương 703 - Nhiên Hồn tộc, vĩnh viễn không chịu thua!!! (tt)

Đông Dương Vân Dật cười khinh nói:

- Ha ha. Chó cùng rứt giậu? Xem ta yếu nhất, làm điểm đột phá?

Gã mới là người mạnh nhất trong nhóm!

Khi đối phương xông đến trước mặt, Cực Quang Thương Tiễn trong tay gã bỗng từ mũi tên biến thành trường thương.

Thiên Kiếp Lôi Đình Thương Pháp.

Đông Dương Vân Dật không chỉ am hiểu cung tiễn, gã cũng rất giỏi đánh gần thân.

Trên người Đông Dương Vân Dật phủ lôi đình hoàng kim, Thiên Chi Thánh cảnh bay lơ lửng trên mặt nước, mũi chân nhún nhẹ, vô số lôi đình màu vàng bắn về phía Lý Thiên Mệnh.

Đông Dương Vân Dật vụt qua, một thương xen lẫn trong lôi đình đâm tới trước mặt Lý Thiên Mệnh.

Đây là chiến quyết Thiên Thánh Thiên Kiếp Lôi Đình Thương Pháp: Hoàng Kim Thiên Kiếp.

Lý Thiên Mệnh rống to:

- Tiểu Phong!!!

Đột nhiên!

Một thiếu niên mắt đỏ xuất hiện ở hướng bên cạnh Đông Dương Vân Dật.

- A!!!

Khi Đông Dương Vân Dật tấn công Lý Thiên Mệnh thì trong linh hồn thức hải của gã đột nhiên thấy mấy sợi chỉ máu đâm vào hồn gã.

Lần đầu tiên Đông Dương Vân Dật chịu đau đớn như vậy, gã đau thấu tim gan.

Trong khoảnh khắc chớp nhoáng này.

Lý Thiên Mệnh hội tụ sáu trăm Bất Diệt Kiếm Khí vào Đông Hoàng Kiếm.

Hai tay của hắn cầm kiếm, cả người bộc phát ra uy lực vô tận, Bất Diệt Kiếm Khí toàn thân hội tụ vào một điểm, phát ra tiếng xé gió chói tai, nghe khiến người da đầu tê dại.

- Đông Dương Vân Dật, chịu chết!!!

Thần Tiêu đệ tứ kiếm!

Lục Bách Kiếp Kiếm!

Song kiếm hợp nhất, một kiếm đâm thủng.

Keng!

Đông Dương Vân Dật mới vừa phản ứng lại từ đau nhói thì kiếm của Lý Thiên Mệnh đã đâm đến trước mắt, trong hoảng loạn, gã huơ trường thương đâm ra.

Bùm!

Bất Diệt Kiếm Khí bạo loạn đánh bay Cực Quang Thương Tiễn, chớp mắt xuyên thủng.

Đường kiếm này đâm từ ngực Đông Dương Vân Dật xuyên thủng lỗ máu to cỡ đầu người.

- A . . . ư . . . công lao của ta . . .

Đông Dương Vân Dật không ngờ mọi thứ đến nhanh như vậy.

Gã còn đang mơ mộng hình ảnh mình giết Lý Thiên Mệnh, tranh công với Dục Đế.

Đông Dương Vân Dật thẫn thờ nhìn Lý Thiên Mệnh, mặt vặn vẹo, mắt trợn to suýt lòi tròng.

Giờ phút này, Đông Dương Vân Dật chưa chết hẳn, cảm nhận được tuyệt vọng đáng sợ nhất thế giới.

- Lý . . .

Khi Đông Dương Vân Dật chảy nước mắt ròng ròng, sắc mặt trắng như tờ giấy, toàn thân run run thì một bóng người đáp xuống sau lưng gã.

Một thanh đoản kiếm dí vào cổ họng của gã.

Xoẹt!

Đoản kiếm vụt qua.

Một cái xác không đầu rớt xuống nước.

Cái đầu bị Dạ Lăng Phong cầm trong tay.

Dạ Lăng Phong bỗng rống giận, tay vung mạnh ném đầu đập lên trần nhà.

Bốp!

Cái đầu chớp mắt nát bấy.

Dạ Lăng Phong cắn chặt răng, mắt đỏ thẫm âm u nhìn mọi thứ trước mắt, rít gào bằng giọng khàn khàn:

- Thượng cổ hoàng tộc, đây là người đầu tiên!

- Nhiên Hồn tộc, vĩnh viễn không chịu thua!!!

Tiểu Phong hôm nay hơi điên.

Nhưng Lý Thiên Mệnh thông cảm cho y, hắn từng thấy Nhiên Hồn tộc giãy giụa hấp hối hai vạn năm, thấy tám vạn tộc hồn khấp huyết dung hợp.

Giết chết bất cứ một thượng cổ hoàng tộc nào đều khiến Dạ Lăng Phong sục sôi khí huyết.

Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lẽo khóa chặt Đông Dương Tử Chân dây dưa với Huỳnh Hỏa:

- Huynh đệ, còn một người nữa.

Không cần Lý Thiên Mệnh nói nhiều, Dạ Lăng Phong đã cùng hắn lao nhanh trên mặt nước, hai bóng ảo nhanh chóng áp sát Đông Dương Tử Chân.

- Sở trường của Tiểu Phong là áp chế mặt linh hồn, còn điểm mạnh của ta là năng lực kết thúc. Hai chúng ta phối hợp lại có thể sản sinh hiệu quả một cộng một lớn hơn hai.

Đông Dương Vân Dật chết quá nhanh, Thập Nhị hoàng tử Đông Dương Tử Chân bị nước biển che lấp tầm nhìn nên không thấy cảnh đó, gã chỉ loáng thoáng nghe hai con Hoàng Kim Lôi Ngục Cửu Anh thê lương gào thét.

Đông Dương Tử Chân cầm Tuyệt Thứ Thiên Luân, thi thố chiến quyết Chuyển Luân Kinh:

- Chuyện gì xảy ra?

Môn chiến quyết Thiên Thánh này cân bằng công thủ, vừa đỡ Bất Diệt Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa vừa có thể vận chuyển Tuyệt Thứ Thiên Luân đánh trả, ném một phát, Tuyệt Thứ Thiên Luân xoay tít trên cao, nhanh chóng xé rách hàng vạn Luyện Ngục Hỏa Ảnh của Huỳnh Hỏa.

Đông Dương Tử Chân có linh cảm không may:

- Thập hoàng huynh, ngươi ở đâu?

Chợt vang tiếng cười nhạt:

- Hắn nghe không được.

Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong lướt qua mặt nước xuất hiện ở trước mặt Đông Dương Tử Chân.

- Ý của ngươi là sao?

Lý Thiên Mệnh âm trầm nói:

- Nghĩa là . . . ngươi nên chết đi.

Vừa rồi Huỳnh Hỏa đã đi giúp Meow Meow và Lam Hoang, hai con thú vất vả kiên trì ở bên kia.

Nhóm Lý Thiên Mệnh phải đánh nhanh thắng gọn.

Vèo!

Dạ Lăng Phong tựa như mãnh thú, huyết quang sắc bén.

Bên cạnh y là Lý Thiên Mệnh cầm Đông Hoàng Kiếm tách làm đôi, hai tay cầm hai thanh kiếm, giương Thiên Chi Dực xẹt qua nghìn thước, tóc trắng bay lên, Đông Hoàng Kiếm màu đen trong tay trái, Đông Hoàng Kiếm màu vàng trong tay phải lóe tia sáng lạnh.

Trên Đông Hoàng Kiếm màu vàng hội tụ ba trăm Bất Diệt Kiếm Khí.

Lôi đình, lửa, đại dương, núi cao, bốn loại hình Bất Diệt Kiếm Khí hỗn hợp lại với nhau sản sinh tiếng gió rít động trời.

Mắt Lý Thiên Mệnh bắn ra tia sáng lạnh, Đông Hoàng Kiếm màu vàng chém xuống:

- Chết!!!

Đông Dương Tử Chân có lực lượng của Thiên Chi Thánh cảnh, điều này khác biệt về bản chất với Thánh Nguyên Mệnh Tuyền của Địa Thánh cảnh, gã không hoảng chút nào, thu về Tuyệt Thứ Thiên Luân, nó xoay tròn trong tay gã.

Chuyển Luân Kinh: Nghiên Ma Loạn Thế.

- Địa Thánh cảnh, không biết tự lượng sức mình!

Đông Dương Tử Chân bỗng đẩy Tuyệt Thứ Thiên Luân ra, vòng tròn xoay tít chặn ngay trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Keng!

Đông Hoàng Kiếm màu vàng chém vào Tuyệt Thứ Thiên Luân, lực lượng cuồng bạo ngang nhau. Đông Dương Tử Chân quả thực có lực lượng hùng hồn, đỡ được chiêu này của Lý Thiên Mệnh.

Nhưng ngay lúc này.

Đông Hoàng Kiếm màu đen của Lý Thiên Mệnh từ tay phải đâm ra, khoảnh khắc Đông Hoàng Kiếm màu vàng đánh bật Tuyệt Thứ Thiên Luân thì Đông Hoàng Kiếm màu đen đâm xuyên.

Trên Đông Hoàng Kiếm màu đen cũng có ba trăm Bất Diệt Kiếm Khí, hội tụ lực lượng của Thần Tiêu đệ tứ kiếm.

Một kiếm xuyên tim.

- Cái gì?

Đông Dương Tử Chân giật nảy mình, vội ném Tuyệt Thứ Thiên Luân né qua một bên.

Nhưng sau lưng gã là Dạ Lăng Phong.

Huyết quang vụt qua, thế giới trong mắt Đông Dương Tử Chân thành biển máu, vô số xác chết từ trên cao rớt xuống.

Đông Dương Tử Chân bỗng lắc mạnh đầu, cố gắng tỉnh táo:

- Ảo giác!

Nhưng trong óc bỗng đau nhói, dường như có vô số gai nhọn từ đỉnh đầu đâm xuống, xuyên thủng dưới cằm.

Đau đớn đó tựa như ác mộng.

Kiếm thuật Vô Sinh Thứ Hồn: Vô Mệnh.

Phập phập!

Liên tục hai tiếng, Nhiên Huyết Phách Kiếm của Dạ Lăng Phong đâm vào lưng Đông Dương Tử Chân.

Con ngươi Đông Dương Tử Chân nở to, cúi đầu nhìn, hai mũi kiếm thò ra từ trước ngực.

Mặt Đông Dương Tử Chân vặn vẹo gầm lên:

- Muốn chết!

Đông Dương Tử Chân điều khiển Tuyệt Thứ Thiên Luân bay trở về, đánh vào Dạ Lăng Phong ở sau lưng gã.

Ngay lúc này, Đông Hoàng Kiếm màu đen hội tụ ba trăm Bất Diệt Kiếm Khí xuyên thủng Thánh Cung của Đông Dương Tử Chân.

Bùm!

Kiếm khí bùng nổ, xé bụng của Đông Dương Tử Chân thủng một lỗ máu to.

Đông Dương Tử Chân hiện giờ đã bị Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong kẹp vào giữa.

Đông Dương Tử Chân trợn to mắt, giọng khàn khàn:

- A . . .?

Đông Dương Tử Chân không còn có thể khống chế Tuyệt Thứ Thiên Luân nữa, Tuyệt Thứ Thiên Luân rớt xuống nước.

Thánh Cung bị hủy diệt, gã đã hoàn toàn phế.

Bình Luận (0)
Comment