Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 705 - Chương 705 - Thánh Thú Binh Mạnh Nhất

Chương 705 - Thánh thú binh mạnh nhất
Chương 705 - Thánh thú binh mạnh nhất

Hai canh giờ sau.

Bọn họ loáng thoáng thấy tận cùng đàn kiến.

Phía cuối đường hầm dường như có ánh sáng.

Đây là lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh nhìn thấy tia sáng trong thần táng.

Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong liếc nhau, chậm rãi mà lặng lẽ đến gần.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bọn họ nghe tiếng động phát ra từ chỗ có ánh sáng, hình như là tiếng va đậm.

Vèo!

Hai người men theo vách tường đi với tốc độ nhanh nhất nhưng không phát ra tiếng, tránh cho tiết lộ hành tung.

Tia sáng trước mắt càng lúc càng chói lòa, khi bọn họ đi đến cuối thì giật mình phát hiện đằng trước xuất hiện một địa cung lớn.

Không gian địa cung hình tròn, trên vách tường có hàng nghìn đầu đường, tức là có ít nhất nghìn đường hầm hội tụ tại đây.

Lý Thiên Mệnh quét mắt qua, phát hiện đa số đường hầm đều có kiến bò ra, chúng nó bò đến phía cuối địa cung hình tròn, hội tụ thành đại dương kiến.

Mấy chục ức con kiến chất chồng ở dưới đất, cảnh tượng khủng bố biết bao.

Ngay chính giữa biển kiến có một cây cột hình thành từ kiến, trên cột có một kết giới thiên văn hình tròn, đường kính đại khái chỉ có 50cm, trong suốt.

Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong đều thấy rõ ràng, trong kết giới thiên văn có một thứ.

Cách quá xa, trong một chốc không thấy rõ ràng, cảm giác giống một thanh chủy thủ.

- Đó là ai?

Bọn họ trông thấy một người quen thuộc đang công kích kết giới thiên văn kia, muốn lấy thứ đặt bên trong.

Nhìn kỹ thì người đó là Trần Kinh Hồng.

Đệ tử hạng nhất Thiên Bảng của Thập Phương Đạo Cung.

Thú bản mệnh của gã, Huyết Tình Dạ Ma Ưng cũng ở bên cạnh.

Đó là một con thần ưng to lớn, toàn thân đen thui, ma khí ngập trời, lạnh lẽo mà sắc bén, ánh mắt sắc bén, nhìn liền biết là cỗ máy chiến đấu trên trời.

Đây là Thánh Thú Cổ thất giai, trong mắt có tổng cộng bảy mươi sáu đốm sao, đối với tiểu bối thì đây đã là đặc biệt khá cao.

Lúc này . . .

Trần Kinh Hồng cầm một thanh trường thương màu đen, cùng Huyết Tình Dạ Ma Ưng oanh tạc điên cuồng vào kết giới thiên văn kia.

Keng keng keng!

Trường thương của Trần Kinh Hồng liên tục đâm kết giới thiên văn làm gợi lên sóng gợn, thoạt trông có hy vọng công phá kết giới thiên văn kia.

Lúc này, Lý Thiên Mệnh đã dùng Động Tất Chi Nhãn nhìn rõ chủy thủ trong kết giới thiên văn.

Đó là một thanh chủy thủ đỏ như máu, hơi giống Nhiên Huyết Phách Kiếm, chuôi kiếm dài 10cm, thân kiếm dài 20cm.

Chuôi kiếm có màu đen nhạt, thân kiếm màu đỏ nhạt.

Lý Thiên Mệnh nhìn chủy thủ.

Hắn rung động phát hiện, thân kiếm ngắn ngủn nhưng như một mảnh trời sao màu đỏ, có chín mươi chín ngôi sao đỏ thẫm di chuyển, khi di chuyển hình thành một loại thiên văn màu đỏ kỳ diệu.

Khương Phi Linh bỗng nhiên hơi kích động nói:

- Ca ca, ta từng thấy giới thiệu về thánh thú binh này trong sách cổ ở Thập Phương Đạo Cung!

Lý Thiên Mệnh giục:

- Nói nhanh nào!

- Nó tên Xích Huyết Ngân Hà, là thánh thú binh có được chín mươi chín sợi thánh thiên văn, còn được gọi là thánh thú binh mạnh nhất.

- Thiên văn màu đỏ đó là thánh thiên văn?

Khương Phi Linh đáp:

- Đúng rồi, phần lớn thánh thiên văn là màu trắng, nhưng cũng có trường hợp có màu khác. Từ thánh thiên văn trở lên không thể dùng màu sắc phân chia cấp bậc nữa.

Cấp bậc thánh thiên văn thì mặc kệ là màu gì đều có thể nhận ra ngay nó khác với thiên văn phàm trần.

Lý Thiên Mệnh hơi rung động nói:

- Chín mươi sợi, gần cực hạn một trăm rồi.

- Đúng vậy, không tính những vật thần như Đông Hoàng Kiếm thì thánh thú binh của Thần Quốc cao nhất chỉ có hơn tám mươi sợi thánh thiên văn, phỏng chừng không có cái nào trên chín mươi.

- Thực hiển nhiên, Xích Huyết Ngân Hà này rất quý giá.

Khương Phi Linh nói:

- Đúng rồi, tài liệu rèn tạo nó dù là thánh linh khoáng hay linh tai đều là chín mươi chín sợi thánh thiên văn, còn dùng máu của Thánh Ma Huyết cửu giai rèn tạo. Thần Quốc không có Thánh Ma Thú cửu giai, đã nói lên binh khí này đến từ thiên địa bên ngoài Thần Quốc.

- Vậy tại sao trong sách cổ của Thập Phương Đạo Cung có ghi lại?

Khương Phi Linh giải thích rằng:

- Lịch sử của Thập Phương Đạo Cung rất lâu xa, không phải ngay từ đầu đã ở Thần Quốc mà từ từ di chuyển tới đây, để lại sách cổ có một số ít ghi chép toàn bộ Viêm Hoàng đại lục. Dù sao Thần Quốc chỉ là một phần của Viêm Hoàng đại lục, đại lục còn rất nhiều lãnh thổ to lớn.

- Đã hiểu.

Tóm lại Xích Huyết Ngân Hà tuy không phải vật thần như Đông Hoàng Kiếm nhưng tuyệt đối là thần binh cấp cao nhất Thần Quốc.

Thậm chí đối với rất nhiều người thì binh khí như Xích Huyết Ngân Hà hữu dụng còn hơn Đông Hoàng Kiếm.

Nhưng mà . . .

Trần Kinh Hồng đang cướp bảo bối, dù gì là sư huynh trong Đạo Cung, Lý Thiên Mệnh do dự có nên tranh giành hay không.

Đang lúc Lý Thiên Mệnh rối rắm thì từ đường hầm khác vọng lại tiếng động lớn.

Một tiếng gầm hùng hồn vang lên:

- Trần Kinh Hồng!!!

Trong đầu đường hầm bên tay trái của Lý Thiên Mệnh bỗng vọt ra bốn người, ba vị trong đó đều là hoàng tộc hoặc lớp tiểu bối Võ Thánh Phủ, người đi giữa có nửa khuôn mặt đen, thần uy mênh mông, rõ ràng là thái tử Thần Quốc, Đông Dương Phong Trần.

Hiển nhiên gã cũng bị con kiến dẫn đến đây.

Đông Dương Phong Trần cười âm tà:

- Trần Kinh Hồng, báu vật thuộc về ta, mạng của ngươi cũng là của ta.

Trần Kinh Hồng nhíu mày nói:

- Lá gan của ngươi không nhỏ, gia gia của ngươi chết, phụ thân của ngươi và Đông Dương Lăng đánh nhau, ngươi còn dám chọc vào Đạo Cung chúng ta?

Gã đã có hy vọng đánh mở kết giới thiên văn, ngay phút mấu chốt này chui ra Đông Dương Phong Trần mà gã không muốn đối mặt nhất.

Đông Dương Phong Trần nói:

- Chọc vào ngươi rồi sao?

Trần Kinh Hồng nói:

- Trong thần táng, chỉ có ngươi là giết được ta, nếu ta không ra được thì đó là ngươi làm.

Đông Dương Phong Trần đã đến trước mặt Trần Kinh Hồng, đối chọi gay gắt:

- Ngươi sai, thần táng lần này biến hóa kỳ dị như vậy, ta sẽ nói là ngươi bị thần táng giết chết, ai làm gì được ta?

Trần Kinh Hồng đã cảm thụ được áp lực lớn từ Đông Dương Phong Trần.

Bọn họ là bạn cùng lứa, mạnh nhất lớp tiểu bối hoàng tộc và Đạo Cung, nhưng xem ra Đông Dương Phong Trần cứng rắn hơn nhiều.

Trần Kinh Hồng nhíu mày hỏi:

- Ngươi lại tiến bộ?

Đông Dương Phong Trần đáp:

- Đúng rồi, ngươi không còn đuổi theo kịp nữa.

- Đi!

Trần Kinh Hồng dứt khoát, quyết định nhanh chóng gọi ra Huyết Tình Dạ Ma Ưng, xông ra vòng vây thượng cổ hoàng tộc, lao ra đường hầm, đi mất bóng.

Đông Dương Phong Trần hét lên:

- Đừng đuổi theo!

Gã nhìn Xích Huyết Ngân Hà:

- Lấy bảo bối trước đã, về sau còn nhiều cơ hội giết chết hắn.

- Điện hạ anh minh.

- Đây rốt cuộc là bảo bối gì mà có đến chín mươi chín sợi thánh thiên văn!

- Điện hạ siêu may mắn, nếu đến chậm vài bước thì sẽ bị Trần Kinh Hồng lấy mất loại báu vật này.

- Không ngờ thần táng mở ra nhiều lần nhưng còn kho báu cấp cao nhất thế này, trước kia chưa từng có ai đến đây sao?

- Chưa nghe bao giờ, có kiến chỉ đường, hiển nhiên đây là báu vật mà thượng thần chuyên môn ban cho điện hạ.

- Có đạo lý.

Bọn họ hào hứng nói chuyện, Đông Dương Phong Trần thì mỉm cười nghiên cứu kết giới thiên văn giây lát, sau khi bắt chước Trần Kinh Hồng, muốn chấn vỡ kết giới thiên văn.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lực lượng của Đông Dương Phong Trần quả nhiên mạnh hơn nhiều, gã chỉ dùng nắm đấm đã làm kết giới thiên văn rung bần bật.

Bình Luận (0)
Comment