Bên Lý Thiên Mệnh một người ba thú nghênh chiến Trần Kinh Hồng và Huyết Tình Dạ Ma Ưng.
Đối diện Ngự Thú Sư bình thường thì Lý Thiên Mệnh dùng phương thức cũ, đó là Lam Hoang và Huỳnh Hỏa một tổ, hắn và Meow Meow một tổ.
Tổ của Lý Thiên Mệnh mạnh hơn, có thể phá mở lỗ hổng.
Tổ của Huỳnh Hỏa và Lam Hoang thì một trước một sau, phối hợp hoàn mỹ, hiện giờ Tiểu Phượng Hoàng dung hợp năm trăm Bất Diệt Kiếm Khí, về mặt chiến quyết mạnh hơn rất nhiều Ngự Thú Sư.
Bắt đầu đấu!
- Đệ nhất Thiên Bảng?
Nói thật, Trần Kinh Hồng có thể trong thời gian ngắn ngủi từ hạng nhất Địa Bảng xông lên hạng nhất Thiên Bảng, cái gọi là thiên tài Thần Đô trên cơ bản theo không kịp gã.
Hai chiến trường đều là hai đánh một, Lý Thiên Mệnh chiếm ưu thế số đông, đặc biệt là bên hắn có thêm Khương Phi Linh, vậy tính là ba người.
Mặc kệ là Trần Kinh Hồng thật hay giả, tham khảo từ Đông Dương Phong Tiêu thì thực lực của gã sẽ không thay đổi gì.
Tốc độ của Trần Kinh Hồng siêu nhanh, khi di chuyển tựa như bóng ma màu đen.
Làm Thiên Chi Thánh cảnh, Trần Kinh Hồng có thể lướt trên không trung, nếu Lý Thiên Mệnh không có Thiên Chi Dực thì sẽ cực kỳ bị động.
Keng keng keng!
Hai bên binh khí va nhau, từ thương đen của đối phương truyền đến sức mạnh động trời, khiến hắn hiểu rằng hắn muốn vượt qua năm cảnh giới đánh bại Thiên Thánh cảnh đệ nhị trọng là cực kỳ khó khăn.
Trần Kinh Hồng thi thố chiến quyết Thiên Thánh: Tinh Dạ Huyễn Ảnh Thương Đạo.
Thương đen trong tay Trần Kinh Hồng tựa như ảo ảnh, đâm một điểm, trong vô ảnh có thể giết người.
May mắn Lý Thiên Mệnh có Meow Meow đi cùng, nó lấy thân thể mèo đen ở bên cạnh hắn tìm kiếm cơ hội, Thiên Kiếp Hỗn Độn của nó liên tục đánh về phía đối thủ, nhưng đối thủ né tránh siêu nhanh.
- Địa Ngục Truy Hồn Điện!
Ngay lúc này, tia chớp đỏ như máu bắn ra từ đôi mắt Meow Meow.
Trần Kinh Hồng né trái tránh phải nhưng không ngăn được thần thông huyết khí truy tung, miễn là vật sống thì không thể ngăn cản thần thông này của Bé Mèo Mun, chỉ có thể để mặc tia chớp đỏ chui vào người, tàn phá trong mạch máu.
- Lên!
Meow Meow lao nhanh như tia chớp đen, lôi đình màu đen trên người nó bùng nổ hình thành Hồn Thiên Điện Ngục siêu to khổng lồ, tựa như cối xay từ trên trời giáng xuống, đè ép xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bị thần thông như thế đè ép, Trần Kinh Hồng hoàn toàn không được đến chi viện từ thú bản mệnh của mình, gã đành khóa chặt Lý Thiên Mệnh, chuyên môn công kích hắn.
Tinh Dạ Huyễn Ảnh Thương Đạo: Phồn Tinh Vẫn.
Một thương đâm ra, mũi thương thiên biến vạn hóa, như có mấy vạn ngôi sao từ trên trời đâm xuống Lý Thiên Mệnh.
Chiêu này đúng là rất mạnh, bày ra trình độ hạng nhất Thiên Bảng.
Nhưng Lý Thiên Mệnh là Thần Văn Sư, hắn có nhiều thủ đoạn.
Khi Trần Kinh Hồng bị kẹt trong trường thời gian của Khương Phi Linh, lại bị tường không gian ngăn trở thì Lý Thiên Mệnh ném Bích Sơn Thư ra ngoài, hóa thành ngọn núi cao đỡ thương của gã.
Bùm!
Bích Sơn Thư nổ tung.
Khoảnh khắc núi vỡ, Lý Thiên Mệnh đột nhiên xông ra, hai tay cầm Đông Hoàng Kiếm hất lên trên.
Keng!
Đường kiếm hội tụ Thần Tiêu đệ tứ kiếm và ít nhất bảy trăm Bất Diệt Kiếm Khí va chạm với trường thương của Trần Kinh Hồng.
Bất Diệt Kiếm Khí bàng bạc như nước sông vỡ đê đổ ập đến, chen chúc nhau dọc theo thương tràn lên thân thể của Trần Kinh Hồng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngay lúc này, Hồn Thiên Điện Ngục đánh xuống đầu Trần Kinh Hồng.
Xèo xèo xèo!
Bất Diệt Kiếm Khí và lôi đình màu đen xé rách hộ thuẫn hình thành từ Thánh Nguyên của Trần Kinh Hồng.
Bùm!
Trần Kinh Hồng hét lớn, thật sự chống đỡ qua, lao ra từ Hồn Thiên Điện Ngục, đột nhiên quay ngược về, áp sát trước mặt Lý Thiên Mệnh.
Tinh Dạ Huyễn Ảnh Thương Đạo: Hắc Hà Huyễn Ảnh.
Một thương đâm ra, một dòng sông trời sao bắc qua.
- Meo!!!
Ngay lúc này, khi Trần Kinh Hồng dồn hết sự chú ý vào người Lý Thiên Mệnh thì một bóng mờ nhỏ xíu lao ra từ Hồn Thiên Điện Ngục, nó cắn vào cánh tay của Trần Kinh Hồng.
Vạn Ma Độc Nha đâm vào thịt.
Vèo!
Bé Mèo Mun thành công cắn trúng liền bỏ chạy. Vạn Ma Độc đáng sợ hơn Cửu Minh Độc nhiều điên cuồng rót vào người của Trần Kinh Hồng.
Cùng lúc đó, Lý Thiên Mệnh dung hợp tất cả Bất Diệt Kiếm Khí vào Đông Hoàng Kiếm, một lần nữa thi thố Thần Tiêu đệ tứ kiếm.
Đây là Thiên Kiếp Kiếm.
Một kiếm quét qua, kiếm khí cuồng bạo tăng lớn quy mô, hàng nghìn kiếm quang hội tụ vào uy lực dung hợp trong Thần Tiêu đệ tứ kiếm, đâm xuyên qua.
Hắc Hà Huyễn Ảnh trong bóng thương của Trần Kinh Hồng bị xé toạc ra.
Trần Kinh Hồng đã trúng Vạn Ma Độc nên trạng thái thân thể khá kém.
Bùm!
Thương đen bay khỏi tay Trần Kinh Hồng.
Dù Trần Kinh Hồng né tránh nhanh cỡ nào vẫn có mấy chục kiếm khí bắn vào thân thể của gã.
Bởi vì không xác định thân phận của người này nên tạm thời Lý Thiên Mệnh không dám xuống tay giết, chỉ tổn thương những chỗ không phải chỗ hiểm.
Nhưng mà . . .
Bấy nhiêu đây cũng đủ làm Trần Kinh Hồng toàn thân máu tươi đầm đìa, vết kiếm dày đặc.
Trần Kinh Hồng thua trận.
Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:
- Có thể đánh gục Thiên Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng nghĩa là thực lực của ta đã bằng với nghĩa phụ lúc vừa phá kiếp. Nhưng không biết gần một năm trôi qua, trình độ hiện tại của nghĩa phụ như thế nào?
- Ha ha, ta muốn giết ngươi!
Không ngoài dự đoán của Lý Thiên Mệnh, Trần Kinh Hồng mới bị hắn tổn hại nặng, Huyết Tình Dạ Ma Ưng đã đột phá lao đến hội hợp với gã.
Sau đó đè ép vào nhau, máu thịt tái tạo lại.
Cảnh tượng đó khiến người hơi sợ.
Chỉ giây lát, cả hai đã kết hợp thành quái vật đẫm máu.
Lý Thiên Mệnh không có cách nào khác, đành một người ba thú liên hợp, một lần nữa khổ chiến.
Lần này đấu qua hai khắc chung.
Lý Thiên Mệnh thừa dịp một cơ hội chém đối phương nát vụn thì kêu Huỳnh Hỏa dùng Lục Đạo Hỏa Liên đốt sạch đối thủ.
Trận chém giết này, một người ba thú đều trầy trụa.
Đặc biệt nửa khúc sau, quái vật này đánh mãi không chết, cả nhóm xúm lại đánh hội đồng mà vẫn mệt xỉu.
Không nằm ngoài dự đoán, sau khi chiến đấu kết thúc . . .
Máu tươi dưới đất hội tụ thành con số năm.
Giây sau biến thành một quả cầu máu.
Lý Thiên Mệnh nhặt quả cầu máu lên, bên trong quả nhiên có khuôn mặt của Trần Kinh Hồng.
Lý Thiên Mệnh nhức đầu nói:
- Nếu đây đúng là Trần sư huynh thì tương đương với ta đã giết hắn.
Nhưng hắn thật sự không có biện pháp, dù sao trên người không có Mê Hồn Trận Thư, không thể cắt đuôi Trần Kinh Hồng.
Sau đó ba con thú Huỳnh Hỏa về không gian bản mệnh chữa thương.
Lý Thiên Mệnh đi ra địa cung, tay cầm quả cầu máu mới, chìm trong suy tư.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Về năm quả cầu máu mà ta có được, Linh Nhi nghĩ thế nào? Không biết người khác có gặp tình huống giống như ta không?
Không có trả lời.
Lý Thiên Mệnh sửng sốt:
- Linh Nhi?
Nàng còn đang Phụ Linh trên người mình mà tại sao không nói chuyện.
Giọng Khương Phi Linh âm trầm lạnh lùng nói:
- Còn thiếu bốn cái.
Giây phút đó, khí lạnh từ lòng bàn chân chạy dọc lên.
Đây không phải giọng nói của Khương Phi Linh!
Là giọng của người đêm hôm đó dùng Khương Phi Linh uy hiếp!