Tiếp theo, Lý Thiên Mệnh tiếp tục dung hợp Bất Diệt Kiếm Khí.
Lần này trở về, mục tiêu hàng đầu của hắn có hai cái.
Thứ nhất: Bắt đầu đánh sâu vào Thiên Chi Thánh cảnh, hiện là Địa Thánh cảnh đệ bát trọng, cách Thiên Chi Thánh cảnh không xa.
Thứ hai: Tu thành Vạn Kiếp Kiếm, hoàn toàn phát huy uy lực khủng bố của Bất Diệt Kiếm Thể.
Nếu hoàn thành hai mục tiêu, Lý Thiên Mệnh chẳng những là cường giả Thần Đô, còn có thể ảnh hưởng tình hình cuộc chiến trong Thần Đô.
Hiện tại Lý Thiên Mệnh không cần đi Đạo Pháp Tự Nhiên Điện, hắn dùng Không Minh Giới Thạch mang Bất Diệt Kiếm Khí về chỗ ở, hấp thu hết thì đi lấy thêm.
. . .
Ngày thứ hai từ khi trở về từ thần táng.
Nguyên nhóm ngồi trong đình viện.
Huỳnh Hỏa bơi ngửa trong ao nước, Meow Meow nằm sấp ngáy ngủ, Lam Hoang thì tìm đồng bọn mới Hồn Ma chơi trò chơi không dùng trí tuệ.
Hai con này đều là vật khổng lồ, động tĩnh lớn, giọng to như ống loa, ồn ào điếc tai.
Lý Thiên Mệnh, Dạ Lăng Phong, Khương Phi Linh, Lý Khinh Ngữ đều ở đây.
Lý Thiên Mệnh lấy ra năm vạn thánh tinh:
- Khinh Ngữ, thưởng cho muội.
Lý Khinh Ngữ cười tươi như hoa:
- Đa tạ ca.
Dạ Lăng Phong nói:
- Ta cũng thưởng.
Lý Khinh Ngữ hơi thẹn thùng:
- Đa tạ Tiểu Phong.
Thoáng chốc mười vạn thánh tinh vào tay, giàu trong chớp mắt.
Lý Thiên Mệnh lặng lẽ nói:
- Cố gắng lên, đừng làm mất mặt thể Ngũ Kiếp Luân Hồi chúng ta, nhanh chóng xông vào Địa Thánh cảnh, nếu không thì ta sẽ bị người hoài nghi mình có phải là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi hay không.
Lý Khinh Ngữ tò mò hỏi:
- Chẳng lẽ ca là Thập Kiếp Luân Hồi, lợi hại hơn phụ thân?
- Muội nói đi?
Lý Khinh Ngữ cười nói:
- Thật sự à? Nếu phụ thân biết mình chỉ là thiên tài thứ hai của Đông Hoàng tông thì chắc sẽ tan vỡ.
Lý Thiên Mệnh trợn to mắt hỏi:
- Mợ nó, muội tin thật?
- Ca là quái vật, ca nói mình một trăm Kiếp Luân thì ta cũng tin. Ta cảm giác năm Kiếp Luân không đủ dùng, ca, cho mượn mấy cái được không?
- Nằm mơ đi.
Vừa nói đến đây, Bạch Tử Căng từ bên ngoài đẩy cửa đi vào.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Bạch tỷ tỷ.
Khi trở về họ đã gặp mặt nhau, nên Bạch Tử Căng trực tiếp đi vào chủ đề:
- Dục Đế dẫn người ở bên ngoài la lối, Thiên Mệnh, ngươi theo ta đi ra ngoài một chuyến.
- Được.
Bạch Tử Căng dặn:
- Những người khác ở lại đây.
Lý Khinh Ngữ lo lắng hỏi:
- Ca của ta sẽ không sao chứ?
Bạch Tử Căng nói:
- Nghĩ lung tung gì vậy, Dục Đế sẽ không gây sóng gió gì được.
Nhóm người nghe vậy mới yên lòng:
- À ừm.
Trên đường đi.
Bạch Tử Căng lặng lẽ hỏi:
- Ngươi thật sự giết Đông Dương Phong Trần?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Đúng thế, hàng này yếu như bún, không đỡ nổi một chiêu của ta, thấy ta liền quỳ xuống khóc van xin.
Bạch Tử Căng nói:
- Bớt bốc phét đi, lát nữa ra ngoài nếu đối phương chất vấn ngươi thì nhớ đừng thừa nhận.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười gật đầu:
- Hiểu rồi.
Bạch Tử Căng mím môi, xem hắn nửa ngày, nói:
- Ta cảm giác như đang nằm mơ, lúc mới gặp ngươi vẫn còn là nhóc tì lon ton theo sau lưng ta, hiện tại ta không đánh lại ngươi? Ta không tin được, hôm nào chúng ta luận bàn thử xem.
- Bạch tỷ tỷ, thua rồi không được khóc nhé.
- Còn lâu ta mới thua nhóc tì nhà ngươi!
Lý Thiên Mệnh cười hỏi:
- Lỡ bị thua thì sao?
Mắt đẹp liếc nhìn hắn một cái, Bạch Tử Căng cười tủm tỉm hỏi:
- Ngươi muốn thế nào?
- Mèo của ta muốn ngủ . . . muốn nghỉ ngơi trên người của tỷ.
- Con mèo xấu đó hả? Thắng rồi bàn tiếp!
. . .
Thập Phương Đạo Cung, bên ngoài năm lớp cửa lớn.
Lý Thiên Mệnh vừa đi qua kết giới Thập Phương Trấn Ma, ngước đầu lên thì thấy mấy nghìn người đứng trong phế tích phía trước.
Mấy nghìn người này bề ngoài trung niên, ai nấy đều là Thiên Chi Thánh cảnh.
Nhìn trang phục áo giáp từ người bọn họ thì họ lệ thuộc quân đoàn tinh anh của Thần Đô, do Thần Vũ nguyên soái Hoàng Sùng Hoán tự mình thống soái, tên gọi quân đoàn Thần Võ.
Quân đoàn Thần Võ cũng là sức chiến đấu mũi nhọn nhất của Dục Đế.
Khi Lý Thiên Mệnh đi ra, áp lực bàng bạc từ mấy nghìn người quân đoàn Thần Võ đè lên người của hắn.
Tiểu bối bình thường vào lúc này phỏng chừng đã bị sợ đến nỗi núp vào Thập Phương Đạo Cung, nhưng Lý Thiên Mệnh thì ngẩng đầu ưỡn ngực, thậm chí kéo Bạch Tử Căng đi tới bên cạnh Bạch Mặc.
Mười Điện Vương mới đều có mặt, cộng thêm điện chủ Ám Điện Dạ Nhất là mười một người.
Trong đó Điện Vương mới của sáu Phương Điện được Ám Điện cất nhắc lên, tuy thực lực không bằng bốn Điện Vương nhưng chênh lệch không quá lớn.
Trưởng tử của Bạch Mặc, Bạch Tử Phong hiện tại thay thế Triệu Thần Hồng trở thành Bắc Phương Điện Vương mới.
Lý Thiên Mệnh ngước lên nhìn, một người đứng đằng trước nhất quân đoàn Thần Võ, đó là Dục Đế, hai bên đứng Thần Vũ nguyên soái Hoàng Sùng Hoán và Thiên Vũ nguyên soái Triệu Thần Hồng.
Ngoài ra còn có chúng hoàng tử Đông Dương Phần, võ tướng hoàng triều, phụ tá các phương, tất cả đều là cánh tay trái đắc lực của Dục Đế.
Mấy tháng không gặp, khí chất của Dục Đế hung hăng hơn nhiều, trong mắt đầy tơ máu lạnh lùng nhìn Lý Thiên Mệnh.
Hai bên đều có mặt nhiều cường giả, phương xa có không ít dân chúng vây xem.
Bạch Mặc thản nhiên nói:
- Lý Thiên Mệnh đã đi ra, đối chất đi!
Dục Đế nheo mắt nói:
- Lý Thiên Mệnh, có người nói ngươi giết thái tử của trẫm trong thần táng.
Dục Đế tăng mạnh áp lực, muốn hù sợ Lý Thiên Mệnh.
Nhìn ra được Dục Đế rất nóng nảy.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Bệ hạ cất nhắc ta, nhìn ta thì biết ta chỉ có tu vi Địa Chi Thánh cảnh, nếu ta có thể giết thái tử vậy chỉ có thể chứng minh hắn quá phế vật. Nhưng mọi người đều biết, thái tử là phế vật sao?
Bạch Mặc nói:
- Hắn nói đúng, mời bệ hạ trở về.
Dục Đế nói:
- Ha ha, Khương Ngạn Võ đã bẩm báo tất cả sự tình phát sinh trong thần táng cho trẫm.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Hắn thấy tận mắt không?
- Lý Thiên Mệnh!
Trong đám người, một thanh niên tóc rối xù, sắc mặt tái nhợt đi ra, nói:
- Tuy ta không thấy tận mắt nhưng ta biết thực lực của ngươi không đủ để giết chết, tuy nhiên, ngươi có thể khống chế quái vật xuất hiện trong mộ chôn kia! Quái vật đó ở trong Thập Phương Đạo Cung của các ngươi! Trước khi ta rời khỏi tế đàn thì ngươi và quái vật cùng nhau vây công thái tử, là ngươi khống chế quái vật giết thái tử điện hạ! Ngươi đừng hòng cãi chày cãi cối, ngươi đã phạm tội chết!!!
Người này là Khương Ngạn Võ.
Ánh mắt Khương Ngạn Võ khấp huyết, quay đầu nhìn Thần Vũ nguyên soái Hoàng Sùng Hoán, nói:
- Ngoài ra, ta thấy tận mắt Lý Thiên Mệnh giết Hoàng Tử Đình. Xin Thần Vũ nguyên soái báo thù cho Đinh Đinh!
Bạch Tử Căng cười nói:
- Vậy sao? Nếu ngươi thấy tận mắt tức là có mặt ở hiện trường, tại sao hắn giết Hoàng Tử Đình mà không giết ngươi luôn? Để ngươi sống đi ra làm chứng sao?
Khương Ngạn Võ cứng họng, gã không thể miêu tả rõ chi tiết toàn bộ sự việc đã xảy ra.