Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 745 - Chương 745 - Xích Diễm Thông Thiên Côn

Chương 745 - Xích Diễm Thông Thiên Côn
Chương 745 - Xích Diễm Thông Thiên Côn

- Tôn phó tướng, mời.

Lý Thiên Mệnh rút ra Đông Hoàng Kiếm chĩa xuống đất, hai tay cầm chuôi kiếm. Gió to thổi qua, tóc dài tung bay, con mắt một vàng một đen tràn ngập áp lực mà lứa tuổi này không nên có. Cộng thêm Lý Thiên Mệnh tu hành Thiên Ý Đế Hoàng, bẩm sinh có khí chất người khống chế, chỉ riêng khí tràng đủ để hàng phục nhiều người.

Tôn Tinh Dục cười lớn một tiếng:

- Đại nhân hào sảng, mời!

Tôn Tinh Dục nhảy lên đài chiến đấu, chân nặng nề giẫm xuống, trong phút chốc cả đài chiến đấu Ám Tinh rung bần bật.

- Ra tay đi.

Khi Lý Thiên Mệnh nói chuyện, ba con thú bản mệnh của hắn đều xuất hiện.

Đổi địa bàn mới, chúng nó về sau có thể đi ngang trong Ám Tinh Doanh này, nhưng trước đó phải qua ải Tôn Tinh Dục đã.

Huỳnh Hỏa hưng phấn cười hỏi:

- Đánh bại tên này là ta sẽ có hàng vạn tiểu đệ, không chừng có thể mở hậu cung ba nghìn?

Meow Meow khuyến cáo:

- Kê ca, ngươi đã quên nỗi sợ bị thú cưỡi tọa kỵ chi phối rồi sao? Quên hậu cung đi, cùng Meow làm bạn ngủ.

Tiểu Phượng Hoàng kiên cường đứng thẳng, hùng hổ nói:

- Dẹp đi! Đó là tại vì ta không phát huy tốt, Bạch Tử Căng tầm thường mà thôi, hừ!

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Vậy đợi lát nữa kêu Bạch tỷ tỷ mang ngươi về thưởng thức nhé?

- Đừng, đừng!

Lam Hoang lớn giọng rống điếc tai cả nhóm:

- Kê ca bị yếu!

Huỳnh Hỏa xây xẩm mặt mày, tức suýt xỉu.

Loại chuyện này, có thể lớn tiếng nói ra sao?!

Mọi người nhìn Lý Thiên Mệnh đối diện cường giả như Tôn Tinh Dục mà thú bản mệnh của hắn vẫn nhẹ nhàng như vậy, không thèm để Tôn Tinh Dục vào mắt.

- Có phải hơi cuồng vọng quá không?

- Hơi hơi, nhưng hắn hét ra tộc Cửu Minh lúc ở Thập Phương Đạo Thiên chiến trường cũng ngông giống như vậy.

- Thật khó nói tính tình này là tốt hay xấu nữa, ài.

Bọn họ không xì xầm lớn tiếng nhưng có thể nghe thấy.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Được rồi, Tôn Tinh Dục này và Đông Dương Phong Trần cùng một cảnh giới, lúc trước thú bản mệnh của Đông Dương Phong Trần bị Hồn Ma bám giữ, chúng ta bốn đánh một giành chiến thắng, giờ thì chưa chắc, dốc hết sức đi.

Tiểu Phượng Hoàng nói:

- Đánh là xong việc, không thể hèn!

- Grao grao!

Ngay lúc này, vang hai tiếng rống to, chỉ thấy bên cạnh Tôn Tinh Dục xuất hiện hai con thú bản mệnh to lớn.

Đây là hai con vượn khổng lồ, lông màu lửa đỏ và màu đen, tựa như kim thép, thậm chí rực cháy lửa đỏ thẫm, huyết khí ngút trời.

Hai con cự thú cương mãnh hung hãn, chi trên to khỏe, nanh vuốt khá lớn, hiển nhiên đều là vũ khí chiến đấu cuồng bạo.

Tên của chúng là: Nhiên Tinh Ma Viên.

Đẳng cấp thú bản mệnh của chúng thấp một ít, chỉ có sáu mươi tám sao, thấp hơn Huỳnh Hỏa gần hai mươi sao, nhưng bởi vì đã trưởng thành, dù là máu thịt hay Thánh Nguyên đều trưởng thành đến cực độ, tổng hợp lại không kém hơn Bắc Minh Đế Ma Cửu Anh của Đông Dương Phong Trần là bao.

Tôn Tinh Dục có hai con Nhiên Tinh Ma Viên ở bên người, cầm một cây Xích Diễm Thông Thiên Côn, tựa như chiến thần lửa thô bạo, ý chí hung hãn.

Tôn Tinh Dục trầm giọng quát:

- Đại nhân, ta sắp ra tay đây, xin hãy cẩn thận!

Trong phút chốc, một người hai thú lao nhanh lên, mặt đất rung rinh.

Nhiên Tinh Ma Viên phát ra tiếng gầm ồm ồm vang vọng cả sân đấu, hung hãn đủ khiến người thay đổi sắc mặt.

Mọi người đều nhìn ra được, hình như Tôn phó tướng hoàn toàn không định nhẹ tay.

Tiểu Phượng Hoàng bay lên đầu bé rùa bự:

- So lớn tiếng hả? Quy đệ, lên đi!

Lam Hoang ngước hai cái đầu lên nhìn Nhiên Tinh Ma Viên, đột nhiên há miệng rồng hét lớn.

Giọng như còi tàu cộng thêm Hồng Mông Âm Ba cùng bạo phát, hình thành gió lốc bạo loạn ập hướng đối thủ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Giọng của Hồng Mông Âm Ba hoàn toàn bao trùm lên tiếng rống của Nhiên Tinh Ma Viên, đè ép cả sân đấu.

Lam Hoang nhìn hai con Nhiên Tinh Ma Viên Thiên Chi Thánh cảnh đệ tứ trọng, không chút sợ hãi, thậm chí mắt sáng rực:

- Đừng chạy, cùng chơi nào!

Thực hiển nhiên, bởi vì Hồn Ma có vẻ ngoài giống khỉ đột nên Lam Hoang xem chúng nó là đồng bọn.

Phải biết rằng, bé rùa bự mà chơi với Hồn Ma thì cảnh tượng núi sụp đất nứt, tựa như đánh nhau.

Rầm rập!

Rầm rập!

Một cự thú rồng thần và hai con Nhiên Tinh Ma Viên va chạm vào nhau.

Bên trên hai cái đầu rồng thật ra còn đội hai con thú nhỏ, nếu bỏ qua hai bé thú này thì tuyệt đối là sai lầm lớn nhất!

Cơ hồ trong khoảnh khắc, sấm chớp đen bủa giăng, một con mèo đen lao ra ngoài, tia chớp nổ tung, ma khí ngập trời, mèo con bỗng hóa thành Đế Ma Hỗn Độn đè ngã một con Nhiên Tinh Ma Viên.

Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới trên người Đế Ma Hỗn Độn điên cuồng điện giật đối phương, nó há ra Vạn Ma Độc Nha cắn vào cánh tay của Nhiên Tinh Ma Viên.

Meow Meow không quên càu nhàu:

- Cứng quá, méo!

Nhưng Vạn Ma Độc Nha đến từ Thần Nguyên Cổ trung phẩm vẫn xé rách thịt, thuận lợi rót Vạn Ma Độc vào thịt của đối phương.

Vạn Ma Độc điên cuồng chảy vào, dù Nhiên Tinh Ma Viên có máu thịt bàng bạc, Thánh Nguyên mạnh mẽ cũng khó mà ngăn cản chất độc khuếch tán.

Bùm!

Cánh tay thô to của Nhiên Tinh Ma Viên hất bay Meow Meow, con vượn vừa bò dậy thì Huỳnh Hỏa đã xông đến trước mắt nó.

Đưa mắt nhìn, khắp nơi đều là Luyện Ngục Hỏa Ảnh của Huỳnh Hỏa.

Nhiên Tinh Ma Viên nổi giận, trực tiếp mở miệng phun lửa, lửa tuôn ra hình thành từng vòng tròn đánh vào Luyện Ngục Hỏa Ảnh.

Tiểu Phượng Hoàng cười ngạo nghễ:

- Ngươi đang tắm cho lão tử à?

Huỳnh Hỏa lao ra thần thông lửa uy lực khủng bố của đối phương, Viêm Thần Đế Dực chém ra Xích Viêm Hoàng Kiếm.

Thiên Kiếp Kiếm!

Về mặt tu hành Bất Diệt Kiếm Thể, tuy Huỳnh Hỏa kém hơn Lý Thiên Mệnh nhưng gần đây nó cũng hoàn thành Thiên Kiếp Kiếm, vượt qua Lý Thần Tiêu, khiến Vi Sinh Vân Tịch khen không dứt lời.

Viêm Thần Đế Dực, Xích Viêm Hoàng Kiếm cộng thêm Thiên Kiếp Kiếm bạo phát, sức sát thương đã rất mạnh mẽ.

Con Nhiên Tinh Ma Viên này vốn đã trúng Vạn Ma Độc, hơi yếu ớt, khoảnh khắc này, bị Viêm Thần Đế Dực của Tiểu Phượng Hoàng đâm trúng bụng làm nổ một lỗ máu.

Lỗ máu dù không lớn nhưng rất sâu, xuyên thủng dạ dày.

Nhiên Tinh Ma Viên gầm lên thảm thiết, hoảng loạn thụt lùi:

- Grao!!!

Thú bản mệnh huynh đệ của nó bị rồng hai đầu bám giữ, Ngự Thú Sư Tôn Tinh Dục thì bị Lý Thiên Mệnh và Meow Meow vây công.

Không ai cứu nó được.

Thậm chí vào lúc này!

Không biết từ đâu bỗng nhiên vươn ra một sợi xích màu lam với thế sét đánh không kịp bưng tai quấn người nó, cột mấy vòng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Nhiên Tinh Ma Viên tức giận dùng sức mạnh thân thể cố bứt đứt xiềng xích, nhưng nó phát hiện càng gồng sức thì xiềng xích như lưỡi dao ghim vào người nó.

Một tiếng quát như sét giữa trời xanh:

- Ngươi lên cho ta!

Mọi người giật nảy mình, trông thấy Nhiên Tinh Ma Viên bị ném bay lên, rớt mạnh xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đất đai rung rinh.

Va chạm kịch liệt khiến Nhiên Tinh Ma Viên gãy xương.

- Buông tay!!

Tôn Tinh Dục cầm Xích Diễm Thông Thiên Côn, thi thố Viêm Ma Thông Thiên Côn Điển, một chiêu Hoành Tảo Thiên Sơn đâm tới trước mặt Lý Thiên Mệnh, muốn ngăn chặn công kích của hắn.

Kết quả, Tôn Tinh Dục còn chưa lao đến gần Lý Thiên Mệnh thì bị một con gà một con mèo từ hai bên kẹp gọng kiềm, buộc gã sửa thành phòng thủ.

Nếu không làm vậy thì dù gã có thể ngăn chặn Lý Thiên Mệnh nhưng cũng sẽ bị hai con thú bản mệnh tổn hại nặng.

Bất Diệt Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa có thể đâm thủng cả da thịt của Nhiên Tinh Ma Viên chứ nói gì cơ thể của Tôn Tinh Dục.

Vì thế . . .

Hàng vạn người chỉ có thể nhìn Lý Thiên Mệnh hội tụ hàng nghìn Bất Diệt Kiếm Khí tuôn vào Tam Thiên Tinh Vực rồi đâm vào người Nhiên Tinh Ma Viên.

Bình Luận (0)
Comment