Đương nhiên, vui vẻ qua đi là lúc chém giết.
- Ám Tinh Doanh nghe lệnh! Cùng ta xông lên, giết!!!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất đai rung rinh, trời sụp đất nứt.
Lam Hoang mở đường, đám Ngự Thú Sư dấy lên bụi bay mù mịt.
- Thần thông từ xa chuẩn bị!
Giờ phút này, Động Tất Chi Nhãn của Lý Thiên Mệnh xuyên qua hắc ám nhìn thấy sự tồn tại của quân địch.
Quân đoàn Kỳ Lân cổ tộc đã trước tiên xung phong liều chết cùng đối phương.
Trên bầu trời có vô số linh tai giáng xuống.
Trên chiến trường sống chết như vậy, ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lẽo:
- Tiến công!!!
Ầm!
Bùm!
Trong phút chốc, bao gồm Hồng Mông Âm Ba của Lam Hoang, Lục Đạo Hỏa Liên của Huỳnh Hỏa, vô số thần thông của thú bản mệnh bộc phát.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thần thông giao phong, đất rung núi chuyển.
Meow Meow mở mắt mèo ra:
- Ồn ào cái gì!
Trên đỉnh đầu của nó là vô số thần thông va chạm nổ tung pháo hoa rực rỡ.
- Lại đánh nhau, nhàm chán, Meow nghỉ lấy sức đã!
Nói xong mèo con mềm nhũn trượt từ trên lưng Lam Hoang xuống, chìm vào trong nước bùn.
- (∪? ∪)??? zzz
Nó ngủ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cự thú lao nhanh lướt qua, đạp Meow Meow lún sâu xuống vũng bùn, biến thành mèo con lấm lem bùn đất.
Nhưng mèo đen hồn nhiên không hay biết, lật người lại, tiếp tục ngủ say.
. . .
Trong linh tai kết giới tàn phá, chiến sĩ Ám Tinh Doanh vừa bảo vệ mạng sống vừa lấy Lý Thiên Mệnh làm trung tâm, Lam Hoang là mũi dao nhọn đâm thẳng vào trận doanh của mạch Đông Dương Dục, xé ra một lỗ hổng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thần thông Đại Địa Hồng Hoang của Lam Hoang ập đến, mảng lớn đất đai trước mắt biến thành đầm lầy, rất nhiều kẻ địch lún vào trong đó.
Với thực lực hiện tại của Lý Thiên Mệnh thì toàn đối diện đối thủ Địa Chi Thánh cảnh, bọn họ rất khó ngăn được Lam Hoang đánh sâu vào.
Thần thông của thú bản mệnh bên đối phương có nhiều cỡ nào cũng khó tạo thành uy hiếp cho Lam Hoang tám mươi bốn sao.
Trong cuộc so tài này, bé rùa bự tựa như cự thú chiến tranh sắt thép, nơi đi qua người ngã ngựa đổ.
Keng keng keng!
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa cùng xông lên, Bất Diệt Kiếm Khí trên người là linh tai hùng dũng nhất, hắn dùng Đông Hoàng Kiếm mở đường.
Phập!
Chiến trường không phải thiên tài quyết đấu, sống chết trong chỗ này không do bản thân quyết định, không giết người sẽ bị người ta giết lại.
Nơi Đông Hoàng Kiếm xẹt qua là xác chết đứt lìa, mặc kệ là người hay thú bản mệnh đều không ngăn nổi một kiếm của Lý Thiên Mệnh.
Mới chỉ là Thập Kiếp Kiếm đã làm thượng cổ hoàng tộc Địa Thánh cảnh bình thường và binh sĩ quân đoàn hoàng triều tan tác tại chỗ.
Nơi Luyện Ngục Hỏa Ảnh của Huỳnh Hỏa lướt qua đâu là chỗ đó rực lửa cháy, Luyện Ngục Hỏa lan tràn, nhiều người bất lực hét thảm.
Rầm rập rầm rập!
Trên vạn người Ám Tinh Doanh đã xông vào trận doanh quân địch, giữ trận hình không tản ra, dù sao trừ ứng đối với quân địch còn phải né tránh, đón đỡ linh tai kết giới đánh trúng, nếu bị lạc khỏi đội sẽ cực kỳ phiền phức.
Vèo!
Tuy Lý Thiên Mệnh không phải Thiên Chi Thánh cảnh nhưng hắn có Thiên Chi Dực, tốc độ bay lượn di chuyển càng nhanh.
Lý Thiên Mệnh lướt trên chiến trường, chủ yếu là giúp đỡ, che chở mạng sống của thuộc hạ vừa giết địch.
Lý Thiên Mệnh kinh ngạc hỏi:
- Linh Nhi, phạm vi trường thời gian của muội đã lớn vậy sao?
Khương Phi Linh đáp:
- Mở rộng gấp bốn, năm lần, trạng thái cực hạn có thể bao phủ năm nghìn người xung quanh. Tường không gian cũng có thể nhiều cỡ năm mươi bức tường.
Khương Phi Linh đang thi thố tường không gian, trợ giúp Ám Tinh Doanh ngăn cản linh tai Nhất Nguyên Trọng Độc Thủy từ trên trời rơi xuống.
Lý Thiên Mệnh cảm khái nói:
- Lợi hại, xem ra muội chỉ là Hậu Thiên Thần Thai mà đã ghê gớm lắm rồi.
Khương Phi Linh kiêu kỳ:
- Hi hi!
Khương Phi Linh ở trên người Lý Thiên Mệnh, không cần chú ý vị trí của mình, chỉ cần khống chế đại cục, rất là nhẹ nhàng.
- Tiếp tục giết!
Rất nhiều người phe địch phát hiện Lý Thiên Mệnh:
- Nhìn thấy không? Đó là Lý Thiên Mệnh!
- Là hắn giết thái tử điện hạ!
- Lấy đầu của hắn chắc sẽ bảo đảm thăng quan tiến tước?
- Còn phải hỏi, cả đời không lo áo cơm, người đời sau đều hưởng phúc.
- Mau đi thông báo đại nhân!
Hỗn loạn do Lý Thiên Mệnh gây ra lan tràn khắp chiến trường.
Trong đó, người của thượng cổ hoàng tộc chiếm cứ hơn phân nửa.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, ai nấy hung hãn dữ tợn, sát khí ngút trời.
- Tiểu tử này kiêu căng ngang ngược, dám khiêu khích thượng cổ hoàng tộc chúng ta, không cho hắn một bài học nhớ đời thì tưởng mình giỏi lắm.
- Không ngờ còn dám vào sâu trong chiến trường, hắn chết chắc rồi, đi tìm người!
- Vây quanh hắn trước, tất cả mọi người theo ta, vây giết Lý Thiên Mệnh!!!
Lý Thiên Mệnh quả nhiên trở thành nhân vật tiêu điểm.
Trong phút chốc, tình cảnh thay đổi hẳn.
Khi Lý Thiên Mệnh trở thành cục đường hút kiến bu, nhiều người trực tiếp bỏ qua đối thủ của mình, có ít nhất hơn trăm người xông về phía Lý Thiên Mệnh.
Trần Phóng hét to một tiếng:
- Bảo hộ đại nhân!
Nhiều người tụ tập qua chỗ Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh lạnh lùng cười:
- Không cần!
Hai tay hắn cầm Đông Hoàng Kiếm, vỗ Thiên Chi Dực lao qua.
Bất Diệt Kiếm Khí.
Hiện tại Lý Thiên Mệnh có ba nghìn Bất Diệt Kiếm Khí, mỗi lần vung kiếm sẽ bộc phát mấy trăm Bất Diệt Kiếm Khí, đừng nói hơn trăm người, dù là Thiên Chi Thánh cảnh cũng không đỡ nổi kiếm khí của hắn đâm xuyên.
Phập!
Phập!
Đông Hoàng Kiếm màu vàng và màu đen cùng múa, kiếm quang chỉ vào đầu là ánh sáng lấp lánh, kiếm khí bắn ra xuyên thủng từng thân xác.
Chỉ thấy Lý Thiên Mệnh xuyên qua đám đông, mọi người giật mình trông thấy từng xác chết liên tiếp ngã xuống đất.
Người hoặc thú bản mệnh đều bị một kiếm lấy mạng.
- Chết rồi!
- Đã chết hết! Đừng đi lên, hắn quá mạnh!
- Đây . . . đây mà là người hai mươi tuổi sao? Trong lịch sử Thần Quốc có từng xuất hiện quái vật như vậy không?
Đám thượng cổ hoàng tộc sắc mặt không chút máu, sĩ khí bị đả kích nặng.
Càng đáng sợ là . . .
Trong mắt bọn họ phản chiếu một quái vật khổng lồ ba đầu sáu tay khoác vảy giáp màu xám đen, mặt mũi hung tợn đạp trên xác chết, nó đi qua đâu là há mồm hút, những linh hồn trạng thái khói trắng bị hút vào bụng của nó, thành thực vật bị tiêu hóa.
Loáng thoáng nghe tiếng hét thảm tuyệt vọng trước khi chết của những người đó.
Điều này khiến thượng cổ hoàng tộc càng sợ hãi.
- Chạy mau!
- Không ngăn nổi, a!
Bọn họ biết thứ đó tên Hồn Ma, bị Dạ Lăng Phong mang ra từ thần táng.
Ăn sống linh hồn, ai thấy mà không sợ?
Đối với Hồn Ma thì nơi này là thiên đường dành cho nó, chẳng cần hành động, nó chỉ việc đi là được no bụng.
Phương thức của nó là hoàn toàn hấp thu tiêu hóa các linh hồn, dung hợp thành lực lượng của mình.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tiểu Phong, có phải nó đang dần mạnh hơn không?
Dạ Lăng Phong trả lời:
- Đúng rồi, mạnh lên rất nhiều, nhưng nó sắp ăn no, mớ linh hồn này đủ cho nó tiêu hóa thời gian dài.
- Tốt, nhớ đừng để nó mất kiểm soát.
Dạ Lăng Phong nói:
- Không thành vấn đề!
Thực lực của Hồn Ma càng mạnh thì tương đương với Dạ Lăng Phong biến mạnh, đây là chuyện tốt.
Tiếp theo, bọn họ lao vào chém giết, vừa giữ mạng vừa giết địch.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cả chiến trường đã vô cùng hỗn loạn, nơi nơi đều là xác chết và máu tươi, ba trận doanh đã giết đến trình độ gay cấn.
Ám Tinh Doanh của Lý Thiên Mệnh có Khương Phi Linh khống chế thời gian và không gian bảo hộ, có thể nói là chiến công hiển hách.
Đừng nhìn Kỳ Lân cổ tộc giết điên cuồng, liều cả mạng sống, số lượng giết địch của một vạn người bên họ tuyệt đối không nhiều bằng Ám Tinh Doanh.