Mắt Lý Thiên Mệnh đỏ ngầu, vô số vong hồn ngã dưới kiếm của hắn:
- Cứ tiếp tục như vậy!
Trải qua chiến trường sống chết rèn luyện, xác thực có thể dẫn phát rất nhiều suy nghĩ, trên đường đi từng bước một tìm đến chính mình!
Ngay lúc này!
Bên cạnh bỗng lao ra một đám người.
Nhìn cách ăn mặc thì biết bọn họ là Đông Dương hoàng tộc chứ không phải hoàng tộc Khương thị hay người của Võ Thánh Phủ hoặc quân đoàn hoàng triều.
Trên người bọn họ mặc trường bào màu vàng đen, ung dung cao quý, lộng lẫy xa hoa diêm dúa, nét mặt ngạo mạn, ý chí lấn át, giết người như ngóe.
Nhóm người này tổng cộng mười mấy người, cơ bản đều là Thiên Chi Thánh cảnh.
Bọn họ bay qua đây, tựa hồ nhờ vào Tam Thiên Tinh Vực khóa chặt vị trí của Lý Thiên Mệnh.
- Giết hắn!!
- Ai giết Lý Thiên Mệnh sẽ được thưởng năm trăm vạn thánh tinh, thú bản mệnh tiến hóa thành Thánh Thú Cổ!
Tiếng hét to này khiến chiến trường xung quanh sôi trào, vô số người theo dõi Lý Thiên Mệnh.
Bùm!
Nhiều người như nổi điên lao về phía Lý Thiên Mệnh, trận hình của Ám Tinh Doanh khó mà giữ được.
Lý Thiên Mệnh không hốt hoảng, trầm ổn ra lệnh:
- Đổi công làm thủ!
Bọn họ co thành từng cụm, Ám Tinh Doanh vốn đông hơn đối phương, khi đã chọn phòng thủ thì đối phương khó mà xông vào, trừ phi từ trên cao bay xuống.
Ngự Thú Sư Địa Chi Thánh cảnh, thú bản mệnh là loài chim thì bọn họ cũng không dám từ trên trời lao xuống, vì rơi xuống đất là chết chắc.
Thiên Chi Thánh cảnh có thể bay lơ lửng, tiện cho việc tiến lùi, cho nên nhiều cường giả theo dõi Lý Thiên Mệnh.
Nhiều ánh mắt nóng cháy, sát khí ngút trời.
Trần Phóng vội nói:
- Đại nhân, hai người dẫn đầu là Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử của Dục Đế, tên là Đông Dương Lưu và Đông Dương Phong, lệ thuộc quân đoàn Thần Võ, từ nhỏ đi theo Thần Vũ nguyên soái chinh phục man di tây bắc Thần Quốc, kinh nghiệm chém giết chiến trường rất phong phú.
- Thực lực như thế nào?
Liễu Ngữ Ý trả lời:
- Bọn họ hơn năm mươi tuổi, thực lực ngang ngửa Khương Liễu Đình.
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nói:
- Tốt lắm, hôm nay lấy hai hoàng tử này khai đao trước, dùng đầu của bọn chúng mở đường!!!
Hai hoàng tử lớn tuổi hơn Lý Vô Địch bay đến gần, đều theo dõi Lý Thiên Mệnh.
Bên cạnh hai người còn có mười mấy Thiên Chi Thánh cảnh.
- Các ngươi trợ giúp ngăn lại người khác, giao hai tên này cho ta!
Lý Thiên Mệnh triệu tập tất cả Thiên Chi Thánh cảnh trong Ám Tinh Doanh, có tổng cộng hai mươi người.
Trần Phóng lo lắng hỏi:
- Đại nhân, có cần ngăn lại một người giúp đại nhân không?
- Không cần, các ngươi phối hợp Tiểu Phong, nhanh chóng làm thịt người khác, để tránh đối phương được thêm giúp đỡ.
- Rõ!
Lấy Lý Thiên Mệnh dẫn đầu, tổng cộng hơn hai mươi người mang theo thú bản mệnh vọt lên trời, va chạm vào nhau.
Lý Thiên Mệnh khóa chặt hai hoàng tử, không cần hắn chọn lựa đối thủ, hai vị này giành giật nhau muốn giết hắn lập công, trên cơ bản không ai nhường ai.
Hai người đều là Ngự Thú Sư song sinh, thú bản mệnh có thiên phú bảy đầu, ngang ngửa Đông Dương Chước.
Loại thiên phú này không xem như cấp bậc cao nhất trong thượng cổ hoàng tộc, nhưng mấu chốt là bọn họ lớn tuổi, kinh nghiệm phong phú, giết người như ngóe, hai người bốn thú vây công mạnh hơn một Khương Liễu Đình nhiều.
Thú bản mệnh của Tứ hoàng tử Đông Dương Lưu tên là Kim Sơn Thần Thuẫn Cửu Anh, hai con thú bản mệnh đều là bảy mươi chín sao, đã trưởng thành, hình thể cực kỳ to lớn. Bộ giáp toàn thân Kim Sơn Thần Thuẫn Cửu Anh tựa như đúc bằng hoàng kim, giống như hai ngọn núi vàng ròng, không thể phá vỡ. Bảy cái đầu hình dạng đặc biệt san sát nhau thành một tấm thuẫn màu vàng.
Cửu Anh là thú bản mệnh cực kỳ hung ác, Hoàng Thành là sân chơi của chúng nó. Sau khi khóa chặt Lý Thiên Mệnh, hai con thú bản mệnh này liền lao xuống, thân hình rồng thần khổng lồ của Lam Hoang xông lên, vật lộn với hai con cự thú hoàng kim.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
- Grao!!!
Hồng Mông Âm Ba bộc phát, cộng thêm đuôi rồng Diệt Tuyệt Thần Kiếm chém qua, có thể nói trận chiến này cực kỳ thô bạo.
Ngay sau đó, hai con thú bản mệnh của Ngũ hoàng tử Đông Dương Phong từ phương hướng khác xông đến.
Hai con đều là bảy mươi bảy sao, gai đen toàn thân, hơi giống thú bản mệnh của Đông Dương Phong Trần nhưng nhiều gai hơn, nhưng không có thuộc tính lôi hỏa, chỉ có kịch độc.
Đây là Hắc Ma Độc Thứ Cửu Anh.
Hai con Hắc Ma Độc Thứ Cửu Anh tuy không có huyết thống cao quý như Bắc Minh Đế Ma Cửu Anh, nhưng dù sao đã trưởng thành, cho nên thân thể càng to lớn, sức chiến đấu chắc chắn càng mạnh. Chỉ một con đã đủ sức đánh bại thú bản mệnh của Đông Dương Phong Trần, dù sao gã là cửu đệ của hai người.
Lý Thiên Mệnh kinh ngạc hỏi:
- Meow Meow đâu?
Huỳnh Hỏa trả lời:
- Không biết rớt xuống chỗ nào ngủ rồi.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Vậy kệ nó đi, ngươi lên chặn lại hai con kia đi.
- Khiêu chiến cực hạn à, lỡ ta bị thương thì làm sao?
Lý Thiên Mệnh ném con chim về phía Hắc Ma Độc Thứ Cửu Anh:
- Biến lên đó đi!
Giây sau, Đông Dương Lưu và Đông Dương Phong đã lao đến trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Rất rõ ràng, hai huynh đệ muốn mạng sống của Lý Thiên Mệnh.
Giọng của Đông Dương Lưu như chuông đồng nói:
- Ngươi là nhi tử của súc sinh Lý Mộ Dương kia? Có chút thiên tư, dám khiêu khích thượng cổ hoàng tộc chúng ta, còn dám nghênh ngang đến chịu chết, hôm nay huynh đệ chúng ta chiều ý ngươi!
- Ta đã khiêu khích gì với các ngươi sao?
Lý Thiên Mệnh cười khẽ:
- Hai vị đang nói tộc Cửu Minh phải không? Ta đâu nói sai chữ nào? Các ngươi không dám thừa nhận, chỉ có thể nói là lòng tự tôn quá yếu ớt. Nhân danh hoàng tộc đánh bóng chính mình, có khác gì với quên nguồn quên gốc? Tộc Cửu Minh mãi là tộc Cửu Minh, không thay đổi được bản tính dơ bẩn âm hiểm của các ngươi, dù truyền thừa thêm mười vạn năm nữa thì các ngươi vẫn không thể làm hoàng tộc!
Hai tay Lý Thiên Mệnh cầm Đông Hoàng Kiếm, Thiên Chi Dực vỗ cánh bay lên, một chọi hai đấu với hai vị hoàng tử.
Keng keng keng!
Trong phút chốc, binh khí va chạm, đốm lửa bắn tung tóe.
Đông Dương Lưu tức giận quát:
- Càn rỡ!
Ánh sáng màu vàng chém đôi thiên địa.
Khí huyết toàn thân Lý Thiên Mệnh bùng nổ:
- Càn bà nội mày!
Lý Thiên Mệnh hội tụ ba nghìn Bất Diệt Kiếm Khí, dẫn động kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng trên Đông Hoàng Kiếm, phạm vi mười thước quanh hắn đều là kiếm khí Đế Hoàng bạo loạn.
Đối phương muốn công kích được hắn thì đầu tiên sẽ bị kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng đánh trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng vẫn đang mở rộng, chớp mắt đã khuếch tán hai mươi thước.
Sau khi Lý Thiên Mệnh đột phá cảnh giới, kiếm được càng nhiều kiếm khí Đế Hoàng trong Đông Hoàng Kiếm, khiến uy lực của kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng mạnh hơn nữa.
Đông Dương Lưu và Đông Dương Phong ở gần Lý Thiên Mệnh đều bị kết giới bao trùm.
Loại kết giới thiên văn mang theo bên người, không xác định được phẩm cấp này là ác mộng cho kẻ địch.
- Chết đi!!!
Lý Thiên Mệnh hội tụ ba nghìn Bất Diệt Kiếm Khí cộng thêm kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng bùng nổ, thi thố Thần Tiêu đệ tứ kiếm.
Oong!
Đường kiếm này có Phụ Linh của Khương Phi Linh thêm vào, mạnh đến mức hủy thiên diệt địa.
Đông Hoàng Kiếm quét qua, keng một tiếng, binh khí của Đông Dương Lưu vỡ nát.
Phập!
Kiếm khí quét qua, sự tình đáng sợ phát sinh.
Đông Dương Lưu xoe tròn mắt, cứng ngắc giữa không trung.
Cúi đầu nhìn, từ phần cổ trở xuống bị kiếm khí nuốt chửng, vỡ nát, tương đương với Đông Dương Lưu bị chặt đầu.
Bởi vì chỉ còn lại cái đầu nguyên vẹn.