Rất nhanh, mãnh thú đến từ chiến trường Trầm Uyên lao nhanh ra kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng.
- Grao grao grao!
Bầy cự thú hung hãn đối diện đống phế tích đều lộ ra phấn khởi như vậy.
Rõ ràng, linh khí thiên địa nơi này thoải mái hơn chiến trường Trầm Uyên, chúng nó tống khỏi kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng, người nhẹ như bay.
Rầm rập rầm rập!
Bộ chúng Dục Đế xua đuổi, hàng vạn mãnh thú xuất hiện.
Nếu không phải bị Thập Phương Đạo Cung ngăn trở thì bầy mãnh thú đã hoàn toàn lẩn vào Thần Đô.
Trong Thần Đô hiện còn ở lại một phần dân chúng, nếu để mặc bầy mãnh thú tàn phá thì tòa thành trì này sẽ càng thảm, càng thêm sinh linh đồ thán.
Bạch Tử Quân ra lệnh:
- Ám Tinh Doanh phụ trách khu phố Thanh Luật hướng đông nam.
- Rõ!
Lý Thiên Mệnh mang theo trên vạn bộ chúng trú đóng tại đây, đã kết thành trận hình phòng thủ.
Không lâu sau có mãnh thú xuất hiện ở đằng trước, nó nhìn thấy người thì càng thêm điên cuồng thô bạo.
Rầm rập rầm rập!
Chỉ riêng chỗ của Lý Thiên Mệnh đã có trên nghìn con mãnh thú.
Khương Phi Linh hỏi:
- Ca ca, Dục Đế tức giận như vậy, có khi nào người của hắn lẫn vào mãnh thú đi ra tìm ca ca không?
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Rất có thể, nhưng muội yên tâm, điện chủ Dạ Nhất ở gần đây.
- Ta có thấy đâu?
- Điện chủ âm thầm bảo hộ, đương nhiên sẽ không để muội trông thấy, Sao? Mặt mũi của ta lớn không?
Khương Phi Linh không chịu nổi thói khoác lác hằng ngày của hắn:
- To to to!
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh ám muội cười nói:
- Biết to là được rồi.
Lý Thiên Mệnh cầm Tam Thiên Tinh Vực, vừa nói xong, xiềng xích ngôi sao quất xa ba nghìn thước.
Bốp!
Một con mãnh thú voi to vác ngà lớn cách xa ba nghìn thước đã bị Lý Thiên Mệnh đánh trúng chân trước.
Thoáng chốc vật khổng lồ này ngã trên mặt đất, một chân đã gãy.
- Chuẩn bị ra tay!
- Thần thông thú bản mệnh!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên nghìn con mãnh thú chưa đủ tạo uy hiếp cho các chiến sĩ Ám Tinh Doanh.
Trí tuệ của mãnh thú rất thấp, nếu đột nhiên gặp chúng nó trong kết giới, bị hai mặt giáp công thì có lẽ sẽ bị mất mát nặng nề. Hiện tại Ám Tinh Doanh là phe phòng thủ, chiếm hết cơ hội dẫn đầu, thanh lý sạch sẽ bầy mãnh thú chỉ còn là vấn đề về thời gian.
Huỳnh Hỏa và Lam Hoang tiếp tục ra tay. Meow Meow bị thương nặng, còn đang chữa thương bên cạnh Thái Nhất Tháp.
Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:
- Mãi mà chưa có thời gian rảnh đi chiến trường Trầm Uyên, hôm nay đúng dịp, xem thử có thần thông thức tỉnh nào thích hợp có thể kích thích gông xiềng huyết mạch của chúng nó hay không.
Lý Thiên Mệnh mang theo chim lửa, bé rùa bự giết chóc trong bầy mãnh thú.
Chúng nó đều là Thánh Ma Thú, thần thông thức tỉnh của chúng tương đương với chiến hồn Thánh Thú. Trước kia xác suất thức tỉnh của chiến hồn Thánh Thú rất cao, nhưng nhóm Huỳnh Hỏa sở hữu càng nhiều thần thông thì tựa hồ thần thông bị niêm phong càng khó thức tỉnh.
Lý Thiên Mệnh liên tục giết hơn mười con mãnh thú, tinh luyện ra chiến hồn Thánh Thú, Huỳnh Hỏa và Lam Hoang lần lượt thất bại.
Huỳnh Hỏa thì do có quá nhiều thần thông, còn Lam Hoang thì Lý Thiên Mệnh phỏng chừng thần thông của Thái Cực Hồng Mông Quỳ Long vốn không nhiều, bé rùa bự không giỏi mảng này.
Một canh giờ sau.
Trước mắt Ám Tinh Doanh đầy rẫy xác chết của mãnh thú.
Bọn họ trên cơ bản là mười đánh một, gặp Thánh Ma Thú cao giai thì thậm chí là ba, bốn mươi người xử một con, cơ bản không có thương vong gì.
Tạm thời không nghe thấy lệnh rút lui, cho nên nhóm Lý Thiên Mệnh vẫn tiếp tục canh giữ tại đây.
Lúc này chỉ có tốp năm tóp ba mãnh thú xuất hiện, số lượng rất ít.
Bỗng nhiên!
Lý Thiên Mệnh nghe thấy đằng trước truyền đến âm thanh du dương.
Âm thanh kia tựa như có nữ nhân đang hát, du dương mà tha thiết động lòng người, nhưng tựa hồ không thể chìm đắm đi vào.
Đây rõ ràng là một loại thủ đoạn âm thanh mê hồn, nếu bị hấp dẫn chặt chẽ thì phỏng chừng sẽ tinh thần thác loạn.
Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên xem, giật mình phát hiện nền đá phía trước chuyển hóa thành nước biển.
Vù vù vù vù vù!
Diện tích đất bùn chuyển thành nước biển càng lúc càng lớn, từ Hoàng Thành lan tràn đến dưới chân Lý Thiên Mệnh.
Vậy là vị trí Thần Đô tựa như đột ngột xuất hiện một biển cả, rộng khoảng vạn thước, không biết sâu bao nhiêu.
Lý Thiên Mệnh ngây ra:
- Mặt đất đều biến thành nước?
Liễu Ngữ Ý híp mắt hỏi:
- Đây là thủ đoạn gì vậy?
Trần Phóng bỗng nhiên khẩn trương nói:
- Hẳn là thần thông của mãnh thú. Thần thông thức tỉnh cấp bậc cỡ này chứng minh mãnh thú đó rất có thể là Thánh Ma Thú lục giai!
- Thánh Ma Thú lục giai?
Lý Thiên Mệnh biết Thánh Ma Thú cỡ này là đẳng cấp rất cao.
Nghe nói trong phạm vi nguyên chiến trường Trầm Uyên Cổ Chi Thần quốc không có vài con Thánh Ma Thú lục giai, vậy mà nó xuất hiện ở đây?
Loại này khác với cấp bậc mãnh thú, sức sát thương sánh bằng Thiên Chi Thánh cảnh đệ thất trọng trở lên.
Có Dạ Nhất ở xung quanh, Lý Thiên Mệnh không quá lo.
Khi mặt biển lan tràn đến chỗ họ thì tiếng ca càng thêm rõ ràng, rất nhiều chiến sĩ Ám Tinh Doanh đã chìm đắm ở trong đó, nét mặt xuất hiện biến hóa.
Có người hung dữ, có người đau thương, thậm chí có người không khống chế được bản thân ra tay với người bên cạnh.
Lý Thiên Mệnh thầm khen:
- Thần thông này đúng là rất khủng bố.
Bỗng nhiên!
Trên mặt nước sóng gợn lăn tăn, sương mù phủ giăng, có chín nữ nhân đẹp khuynh thành chui lên từ dưới nước.
Mỗi người vóc dáng động lòng người, có thể nói là hoàn mỹ, hơn nữa không mảnh vải che thân, chỉ riêng nửa người trên đủ khiến người mê say.
Bọn họ đều là mỹ nhân trời sinh quyến rũ, một ánh mắt nụ cười, nhẹ nhàng cất tiếng hát đều có sức hấp dẫn hút hồn người.
Nhiều chiến sĩ Ám Tinh Doanh nhìn ngây người.
Bọn họ chìm đắm trong tiếng ca, càng thêm rối loạn tâm thần, thậm chí có người vẻ mặt ngẩn ngơ bước vào trong nước.
Lý Thiên Mệnh nói với Lam Hoang:
- Hét một tiếng đi.
- Grao!
Lam Hoang duỗi cổ, dùng thần thông Hồng Mông Âm Ba học một tiếng sói tru.
Âm thanh trống trải mà sâu xa, điếc tai nhức óc bùng nổ, thoáng chốc át qua tiếng hét.
- Chuyện gì xảy ra?!
Nhiều người giật mình tỉnh táo lại.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Mọi người hãy nhìn cho kỹ, đây là mỹ nhân sao?
Sau khi tỉnh táo, rất nhiều người tập trung nhìn vào.
Chỉ thấy dưới mặt nước kia có một con rắn to màu đen, phần đầu tách thành chín nhánh, không phải đầu rắn mà là chín mỹ nhân bọn họ vừa trông thấy.
Một con rắn chín đầu, vị trí đầu rắn là chín mỹ nhân quyến rũ không mảnh vai, mãnh thú này kỳ dị biết bao.
Trần Phóng lớn tiếng nói:
- Ta biết nó! Đây là Thánh Ma Thú lục giai, Ác Mộng Hải Yêu! Am hiểu âm thanh mê hồn và lực lượng biển cả.
Nghe nói là Thánh Ma Thú lục giai, nhiều người đều hoảng loạn, vội thụt lùi.
Trần Phóng cười nói:
- Không sao đâu, Ác Mộng Hải Yêu này còn chưa trưởng thành chín muồi, chứ không thì chỉ riêng âm thanh mê hồn đủ khiến chúng ta không chịu nổi. Nó đại khái chỉ là thú con, thực lực tương đương với Thánh Ma Thú ngũ giai, Tinh Tướng đại nhân của chúng ta đủ sức đối phó.
- Để ta thử xem.
Lý Thiên Mệnh đại khái nhìn ra được hơi thở của đối phương yếu hơn Thánh Ma Thú lục giai trong truyền thuyết một chút, ước chừng tương đương với Thiên Chi Thánh cảnh đệ ngũ trọng.
Trần Phóng nói:
- Thần thông của Ác Mộng Hải Yêu rất đáng sợ, đại nhân cẩn thận.
- Ta đang muốn thần thông của nó!
Lý Thiên Mệnh cầm Đông Hoàng Kiếm lao nhanh tới trước, Huỳnh Hỏa và Lam Hoang cùng lao ra.