Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 766 - Chương 766 - Ác Mộng Hải Yêu (Tt)

Chương 766 - Ác mộng hải yêu (tt)
Chương 766 - Ác mộng hải yêu (tt)

Ác Mộng Hải Yêu biến mặt đất thành đại dương, thứ này tốt còn hơn Hải Linh Thư, khiến Lam Hoang như cá gặp nước, nháy mắt cuốn vào chiến trường.

Thiên Chi Dực của Lý Thiên Mệnh tùy ý biến hóa, khu vực nước đối với hắn đều giống nhau.

- Giết nó!

Ác Mộng Hải Yêu thấy Lam Hoang có thể phá thần thông của mình thì cực kỳ bực tức.

Đôi mắt của chín mỹ nhân nhanh chóng đổi thành màu đỏ, răng nanh thò ra từ ngoài miệng, đánh nhau với bé rùa bự.

Có lẽ Ác Mộng Hải Yêu đã xem Lam Hoang là đối thủ duy nhất.

Khi nó bị Lam Hoang quấn lấy thì phát hiện Lý Thiên Mệnh mới là ác mộng thật sự.

Ba nghìn Bất Diệt Kiếm Khí cộng thêm kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng hội tụ vào kiếm đạo dung hợp trong Thần Tiêu đệ tứ kiếm.

Rồi bùng nổ, một kiếm xuyên thấu nước biển đâm vào người của Ác Mộng Hải Yêu.

Xoẹt!

Đầu của Ác Mộng Hải Yêu bị Lý Thiên Mệnh lần lượt chém đứt lìa.

Mãnh thú này đúng là rất đáng sợ, tiếc rằng tuổi còn rất nhỏ, chưa hoàn toàn bày ra chỗ hung hãn.

Con đường trưởng thành của mãnh thú đỉnh cấp cũng hung hiểm, chúng nó không cần lĩnh ngộ thiên đạo, chỉ cần thời gian trưởng thành là có thể biến mạnh.

Cho nên, mãnh thú đỉnh cấp bình thường thời kỳ còn nhỏ sẽ tuyển chọn trốn tránh, Ác Mộng Hải Yêu này thì quá kiêu ngạo.

- Ư ư ư . . .

Trước khi chết, Ác Mộng Hải Yêu khóc lên, âm thanh ai oán.

Tiếc rằng những cái này đều là thủ đoạn thần thông, với người khác thì có hiệu quả chứ đụng phải Lam Hoang to giọng có thể lấn lướt âm thanh của Ác Mộng Hải Yêu, cho nên hiệu quả rất tệ.

Sau khi giết Ác Mộng Hải Yêu, Lý Thiên Mệnh tinh luyện thú hồn rồi giao cho bé rùa bự:

- Lam Hoang, ngươi hãy thử thú hồn này.

Sau khi Ác Mộng Hải Yêu chết, mặt đất ban đầu hóa thành đại dương đến hiện tại vẫn là biển, xem ra loại thần thông này có thể thay đổi mặt đất.

Nghe đồn Thánh Ma Thú loài Ác Mộng Hải Yêu tồn tại trên biển Viêm Hoàng đại lục, chúng nó dựa vào loại thần thông này biến đất liền thành biển rồi leo lên ăn thịt người.

Một lần ăn thịt người ít nhất cỡ mười vạn.

. . .

Phương bắc, Linh Lung Thành.

Mộng Thính Vũ đứng ngoài cửa nặng trĩu ưu tư nói:

- Bệ . . . bệ hạ, hôm nay thế cục của Thần Đô biến hóa, Cô Tô Ly đã thông báo cho bệ hạ biết chưa?

Trên mặt Mộng Thính Vũ đeo mạng che màu trắng, nhưng không thể che đậy khẩn trương nơi đáy mắt.

Trong cửa vọng ra tiếng hừ khẽ:

- Ừm!

Mộng Thính Vũ nói:

- Nghe nói Đông Dương Dục phá sập Hoàng Thiên Điện.

Giọng nói già nua nói:

- Phù hợp đức tính của hắn.

Mộng Thính Vũ nghe ra lão già này không thật sự tức giận, thế là nàng yên lòng báo cáo tiếp:

- Bệ hạ, còn lại ba mươi vạn cá nhỏ, ta kêu Cô Tô Ly sắp xếp ổn thỏa rồi. Nàng sẽ tự mình đi Khôn Nguyên cảnh sàn lọc, tuyệt đối sẽ không bại lộ động tĩnh, làm hỏng việc lớn của bệ hạ trong phút then chốt này.

- Tốt lắm.

- Còn một việc, về thân thế của Lý Thiên Mệnh đã có một ít tin tức.

- Nói.

- Hắn sinh ra ở một nước nhỏ Đông Hoàng Cảnh, tư chất của mẫu thân rất kém, là huyết mạch xa xôi của thánh tộc Lý thị, có một dưỡng phụ, đã bị phế. Kỳ lạ là không ai biết phụ thân của hắn rốt cuộc là ai. Nhưng ta có một tình báo rất lạ.

- Nói tiếp.

Mộng Thính Vũ nói:

- Lý Thiên Mệnh có một trưởng bối, là thanh mai trúc mã với mẫu thân của hắn, hơn nửa năm trước, hai người này cùng nhau mất tích, nghe nói đi du lịch.

- Có gì lạ?

- Có, mẫu thân của Lý Thiên Mệnh tên Vệ Tịnh, trưởng bối của hắn tên Mộ Dương.

Rắc!

Trong phòng phát ra tiếng thứ gì đó bị bóp nát.

Rầm!

Cửa bị bật mở:

- Đi Đông Hoàng Cảnh!

Trên đường đi Đông Hoàng Cảnh.

- Bệ hạ, nước nhỏ đó tên Chu Tước quốc, hễ ai có chút quan hệ với Lý Thiên Mệnh thì đều đã ở trong kết giới huyết kiếp của Đông Hoàng tông, bao gồm quốc vương nước nhỏ cũng đổi thành trưởng lão của Đông Hoàng tông.

Trong gió mạnh, Mộng Thính Vũ mặc váy dài trắng tinh phất phơ, tóc dài bay bay.

Lão nhân bên cạnh nàng người dơ bẩn, quần áo rách nát, tóc rối xù tựa như ăn mày.

Khí chất của hai người khác biệt như trời với đất, rất khó tưởng tượng Mộng Thính Vũ sẽ răm rắp nghe theo lão.

Lão nhân nheo mắt nói:

- Lý Vô Địch này rất cẩn thận.

Mộng Thính Vũ đáp:

- Đúng vậy, Đông Dương Dục dùng nhiều cách muốn dụ dỗ hắn ra kết giới huyết kiếp nhưng đều thất bại. Có Thập Phương Đạo Cung trợ giúp, phái người tới đa số đều chết trên tay của hắn.

Lão nhân lắc đầu thở dài:

- Có thể đi trong sống chết bốn mươi năm, là người có đại khí phách, tiếc rằng sinh ra trong Thần Quốc ta nhưng không thể làm việc cho ta.

Mộng Thính Vũ nói:

- Bệ hạ rất nhanh sẽ thành tựu nghiệp lớn, đến lúc đó bệ hạ tự mình ra tay, chỉ cần Vi Sinh Vân Tịch ngã thì mặc kệ là Lý Vô Địch hay Lý Thiên Mệnh đều thành dê con tiện tay là giải quyết được. Bệ hạ chọn thời gian vừa lúc, chờ qua thêm mấy năm thì e rằng hai người này khó đối phó.

- Có chắc Lý Vô Địch không phải phụ thân ruột của Lý Thiên Mệnh không?

Mộng Thính Vũ trả lời:

- Không chắc chắn, thật thật giả giả, rất khó phán đoán, chỉ biết rằng phụ thân ruột của hắn rất thần bí.

- Ngươi ẩn vào Đông Hoàng tông, mang nhân vật mấu chốt của Chu Tước quốc ra. Đặc biệt là phụ thân của Vệ Tịnh, rất có thể hắn biết rõ cụ thể.

Mộng Thính Vũ hỏi:

- Vâng! Người này còn là sư tôn của Mộ Dương, là hắn nhận nuôi Mộ Dương. Bệ hạ nghi ngờ Mộ Dương này liên quan đến Lý Mộ Dương?

- Không thể nào! Ta tự tay giết chết Lý Mộ Dương, xác bị ta niêm phong bốn mươi mấy năm đã thành tro bụi! Nhưng trùng hợp tên giống nhau thế này thì chắc chắn có bí mật!

Lão nhân có khí chất trò chơi phong trần, nhưng bây giờ chân mày lão nhíu chặt.

Thực hiển nhiên, biến hóa này vượt qua cực hạn tưởng tượng của lão.

Lão nhân bỗng nhiên mắt sáng rực, nói:

- Mấy Thái Thượng của Kỳ Lân cổ tộc tự xưng là kết giới Luân Hồi tìm được Lý Mộ Dương và Luân Hồi Kính trong Đông Hoàng Cảnh, bọn họ nói Lý Mộ Dương có khi nào liên quan đến Mộ Dương không?

- Không rõ, dù sao Mộ Dương không có Luân Hồi Kính, đúng không?

Lão nhân nói:

- Sau khi trở lại, ngươi phái người đi tiếp xúc Kỳ Lân cổ tộc, kêu bọn họ nói rõ ràng từng chi tiết trong toàn quá trình.

- Rõ!

. . .

Đã đến Đông Hoàng Cảnh.

Xuất hiện ở trước mắt hai người là một kết giới màu đỏ máu, kết giới phủ lên một dãy núi bàng bạc, người ngoài không thể nhìn thấu.

Lão nhân ánh mắt thâm trầm nói:

- Tiểu Vũ, ngươi còn trẻ đã đến Thiên Chi Thánh cảnh đệ bát trọng, ưu tú hơn tất cả con cái của ta, tương lai có hy vọng Cổ Thánh. Ta còn chưa thể ra tay, lần này chỉ có thể nhờ vào ngươi. Ta đặt kỳ vọng cao vào ngươi, với thực lực Thần Văn Sư tứ tinh của ngươi thì có thể đi vào bắt một vô danh tiểu tốt, đúng không?

Mộng Thính Vũ nghiêm túc nói:

- Kết giới huyết kiếp là kết giới thiên văn ngũ tinh, ta không quá quen thuộc, nhưng có thể thử xem.

- Ta muốn thành công.

- Chắc chắn!

- Đi đi.

Mắt lão lộ tia yêu thương:

- Nếu Tịnh Nhi cũng ngoan như vậy thì tốt rồi.

Mộng Thính Vũ nói:

- Thiên Mệnh công chúa không biết tình yêu của bệ hạ thật là đáng tiếc.

Lão nhân khoát tay, nói:

- Đời người có tám chín phần mười không như ý, lão phu đã thói quen. Mang Vệ Thiên Thương ra, ta trực tiếp dùng bí pháp soát ký ức của hắn.

- Rõ!

Vệ Tịnh từng kể chuyện gặp Lý Mộ Dương ở Đông Thần Sơn với Vệ Thiên Thương, nếu Vệ Thiên Thương bị bắt thì lão nhân này chắc chắn sẽ điều tra được.

Bình Luận (0)
Comment