Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 772 - Chương 772 - Địa Ngục Trống Rỗng

Chương 772 - Địa ngục trống rỗng
Chương 772 - Địa ngục trống rỗng

Chớp mắt đến ngày cuối cùng.

Lý Thiên Mệnh đã dung hợp sáu nghìn Bất Diệt Kiếm Khí, cách Vạn Kiếp Kiếm mà Vi Sinh Vân Tịch nói đến không còn xa.

Nghe nói uy lực của Vạn Kiếp Kiếm bay vọt về chất, đó là kỳ tích mà chưa từng có ai đạt được.

Cùng lúc đó, Lý Thiên Mệnh cơ bản đã dung hội quán thông chiêu cuối cùng của Cửu Thiên Ngân Hà Quyết.

Hôm nay, Lý Thiên Mệnh đã chuẩn bị sẵn sàng tối nay tiến công Hoàng Thành, hoàn toàn nuốt trọn mạch Đông Dương Dục.

Lý Khinh Ngữ bỗng nhiên cực kỳ kích động chạy lại:

- Ca, phụ thân đến Đạo Cung! Hình như ở Thập Phương Thánh Điện, chúng ta mau đi qua!

Lý Thiên Mệnh buồn cười nói:

- Nghĩa phụ rốt cuộc không nhịn được, muốn đến Thần Đô khoe khoang?

Lý Vô Địch đến là tin tức tốt với Thập Phương Đạo Cung.

Lý Thiên Mệnh dứt khoát cùng Lý Khinh Ngữ chạy nhanh đi phương hướng Thập Phương Thánh Điện.

Lý Khinh Ngữ nói:

- Phụ thân không gặp ta, tựa hồ có chuyện khẩn cấp, vội vã đi bên Ám Điện.

- Nghĩa phụ có chuyện gì?

Lý Thiên Mệnh mang theo nghi hoặc đi tới Thập Phương Đạo Cung.

Lý Khinh Ngữ không tiện đi vào, Lý Thiên Mệnh vào một mình, mới bước qua cánh cửa chợt thấy một bóng lưng tóc đỏ.

Y đứng trước mặt Vi Sinh Vân Tịch, bên cạnh y có một nữ nhân bị nhốt trong cũi, nàng ta bị trói chặt.

Lý Vô Địch trầm giọng nói:

- Cung chủ, sự tình mà cung chủ kêu ta điều tra là mấy thứ này.

Vi Sinh Vân Tịch đứng lên:

- Đi Linh Lung Thành một chuyến, lập tức!

Đi theo Vi Sinh Vân Tịch là mười vị Điện Vương, bảy Tinh Vương của Thập Phương Đạo Cung, cộng thêm Lý Vô Địch.

Lý Thiên Mệnh lên tiếng:

- Ta cũng đi.

Vi Sinh Vân Tịch gật đầu:

- Ừm!

Mọi người khẩn cấp xuất phát, Lý Khinh Ngữ chưa kịp hỏi gì thì đám người đã biến mất ở trước mắt nàng.

Lý Khinh Ngữ hoang mang khó hiểu:

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

. . .

Trên đường.

Lý Vô Địch đấm vào ngực Lý Thiên Mệnh:

- Đến Thiên Chi Thánh cảnh rồi?

- Vâng.

Lý Thiên Mệnh nhìn nam nhân này, nhiều năm không gặp, y vẫn như vậy, ánh mắt bá đạo, vô pháp vô thiên.

Lý Vô Địch lườm Lý Thiên Mệnh một cái:

- Có mười Kiếp Luân mà dám giấu ta, chờ về rồi ta tét nở mông!

Lý Thiên Mệnh nhìn mọi người đều vô cùng nghiêm túc, hắn lo lắng hỏi:

- Nghĩa phụ, đã xảy ra chuyện gì?

- Mấy hôm trước Linh Lung các chủ Mộng Thính Vũ này bỗng nhiên chạy đến kết giới huyết kiếp chúng ta, bị ta bắt được. Vừa lúc khi ấy cung chủ kêu ta hỗ trợ điều tra chuyện nhân khẩu Thần Quốc bị mất tích, thế là ta mang theo ả, vừa ép hỏi mục đích ả đi Đông Hoàng Cảnh vừa điều tra. Tìm nửa tháng, kết quả tra được Khôn Nguyên cảnh gần đây có ba mươi vạn người mất tích, còn là tông chủ Khôn Nguyên tông xử lý.

Lý Vô Địch nói:

- Ta bắt giữ tông chủ Khôn Nguyên tông, ngược đãi một phen, lúc đầu không hỏi ra được người chắp nối với hắn, bởi vì đối phương rất cẩn thận. Nhưng trùng hợp mấy hôm trước tông chủ Khôn Nguyên tông kia thấy Mộng Thính Vũ này, hắn không chịu nổi bị ta hành hạ đã khai ra Mộng Thính Vũ là cường giả buộc hắn buôn bán nhân khẩu, ta nghe xong lập tức đưa người đến Thần Đô. Mộng Thính Vũ này rất cứng miệng, bị tra khảo cỡ nào cũng không nói một chữ, nếu không đụng phải tông chủ Khôn Nguyên tông thì không ai biết là ả làm!

Giọng của Lý Thiên Mệnh khàn khàn hỏi:

- Nghĩa là có ba mươi vạn người bị đưa đi Linh Lung Thành, Luân Hồi Kính rất có thể cũng ở chỗ đó?

- Đúng vậy!

. . .

Không lâu sau, Linh Lung Thành.

Trên tầng đỉnh Yêu Nguyệt Lâu.

Đông Dương Dục đứng ở cửa nói:

- Phụ hoàng, người của Đạo Cung đã đi hướng Linh Lung Thành.

Người trong phòng nói:

- Sớm như vậy? Ta đang định kêu người dụ chúng lại đây. Tới sớm cũng tốt, giải quyết sớm, gãi đúng chỗ ngứa.

Đông Dương Dục hỏi:

- Có khi nào Mộng Thính Vũ tiết lộ kế hoạch của phụ hoàng không?

Người kia nói:

- Tin tưởng ta, nàng có chết cũng không làm như vậy, có lẽ là mặt khác tiết lộ tin tức của Linh Lung Thành. Nhưng không sao, cho người của Đạo Cung nhìn tận mắt uy lực của Luân Hồi Kính vốn là phân đoạn trong kế hoạch của ta.

Đông Dương Dục nói:

- Đã hiểu, ngọn lửa này đốt càng dữ dội thì khả năng Vi Sinh Vân Tịch sửa đổi trạng thái Thập Phương Trấn Ma Trụ càng lớn.

- Tiếp theo chờ xem biểu diễn của ngươi.

- Vâng!

. . .

Lý Thiên Mệnh cùng đám cường giả đứng đầu của Đạo Cung bay xé gió, tốc độ siêu nhanh.

Sau khi Lý Thiên Mệnh lên Thiên Chi Thánh cảnh, Thánh Nguyên bàng bạc, ba công pháp tu luyện ra Mệnh Tuyền Thánh Cung trình độ cỡ Thiên Chi Thánh cảnh tứ, ngũ trọng.

Đây là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ mang đến, nhóm Huỳnh Hỏa cũng có Thiên Chi Thánh Nguyên phẩm chất cao như vậy.

Ba Thiên Mệnh Tuyền của Lý Thiên Mệnh cộng thêm vòng xoáy Đông Hoàng, hắn bây giờ nếu lại gặp Đông Dương Phần thì tuyệt đối sẽ không mất sức như lần trước.

Các cường giả Thập Phương Đạo Cung đều thấy rõ biến hóa của Lý Thiên Mệnh, nhưng đang trong tình huống khẩn cấp, bọn họ không có tâm tình khen ngợi.

- Bốn mươi mấy năm qua Luân Hồi Kính vẫn luôn nằm trong tay hoàng tộc, bọn họ không giống như lúc trước quang minh chính đại để Luân Hồi Kính hấp thu hồn người mà khiến Linh Lung Các kinh doanh trải rộng Thần Quốc bí mật buôn bán nhân khẩu. Có Mộng Thính Vũ tự mình yểm hộ, giữ bí mật kín đến mức này!

- Hèn gì bốn mươi mấy năm qua Linh Lung Các phát triển nhanh mạnh như thế, thì ra có Càn Đế tự mình nâng đỡ.

- Vậy thì sau khi Càn Đế băng hà, rốt cuộc là ai chấp chưởng Luân Hồi Kính trong Linh Lung Thành?

Đây là thắc mắc lớn nhất hiện nay của mọi người.

Bọn họ phỏng đoán người đó không phải Mộng Thính Vũ.

Mộng Thính Vũ đã là Thiên Chi Thánh cảnh đệ bát trọng, tính cách kiên cường dẻo dai đến đáng sợ, mọi người đã thử hết cách nhưng tạm thời không thể moi ra chân tướng từ miệng của nàng.

Giọng của Lý Vô Địch lạnh lùng nói:

- Ba mươi vạn người kia bị vận chuyển khẩn cấp đi Linh Lung Thành, động tĩnh hơi lớn. Trước đó Khôn Nguyên tông chủ giao dịch với Mộng Thính Vũ ba lần, mỗi lần đều cỡ bảy mươi vạn người. Năm tháng trước đã có một đợt bảy mươi vạn người, cũng là vận chuyển đi Linh Lung Thành, không biết những người này có còn sống hay không.

Lý Vô Địch đã biết đối thủ cũ Quân Thánh Tiêu so sánh với người của thượng cổ hoàng tộc thì như kiến hôi với kiến chúa.

Quân Thánh Tiêu chỉ mới học được chút da lông.

Vi Sinh Vân Tịch mở miệng nói:

- Tăng tốc độ.

Nghe nói ba mươi vạn người đợt cuối mới đến Linh Lung Thành vào mấy hôm trước, nếu nhanh một chút không chừng có thể cứu người.

Thậm chí làm người sở hữu Luân Hồi Kính không kịp trở tay!

Không lâu sau.

Một tòa thành trì xinh đẹp tựa như nữ thần thướt tha xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Linh Lung Thành rất phồn hoa, toàn bộ Linh Lung Thành đều là địa bàn của Linh Lung Các.

Trong đó Yêu Nguyệt Lâu là phủ đệ của các chủ Mộng Thính Vũ, bình thường không cho phép ai đi vào, thậm chí Mộng Tình Tình cũng không được vào.

Không ai biết tại sao một mình Mộng Thính Vũ mà chiếm diện tích đất rộng như vậy, còn hoàn toàn phong kín.

Bây giờ thì Thập Phương Đạo Cung đã biết.

Bình Luận (0)
Comment