Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 777 - Chương 777 - Lưu Tinh Bạo Vũ, Tinh Vân Đế Kình

Chương 777 - Lưu Tinh Bạo Vũ, Tinh Vân Đế Kình
Chương 777 - Lưu Tinh Bạo Vũ, Tinh Vân Đế Kình

- Grao grao!

Tinh Vân Đế Kình phát ra âm thanh xa xăm, du dương tựa như đến từ biển sâu cô độc, âm thanh ập đến, xuyên thấu Hoàng Thành, kinh động Thần Đô.

Ánh sáng rực rỡ kia tựa như ngọn hải đăng cho các chiến sĩ Đạo Cung.

Các Thánh Thú Cổ Đế Tinh Bạch Sí Hổ, Vĩnh Dạ Thiên Ma Ưng theo sau Tinh Vân Đế Kình.

Vi Sinh Vân Tịch đứng trên đỉnh đầu Tinh Vân Đế Kình này, đối với cự thú trời sao thì thân thể của nàng cực kỳ nhỏ bé, nhưng với tất cả mọi người thì nàng tựa như một loại tín ngưỡng, khiến các chiến sĩ của Đạo Cung, bao gồm Lý Thiên Mệnh đều theo sau nàng.

Rất nhanh, linh tai kết giới xuất hiện.

Kẻ địch cũng đến.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong buổi tối hắc ám tĩnh mịch này, khi Vi Sinh Vân Tịch dẫn dắt cường giả đao nhọn khóa chặt vị trí của mạch thượng cổ hoàng tộc Đông Dương Dục, chiến đấu bùng nổ.

- Grao grao!

Trước bao ánh nhìn, Tinh Vân Đế Kình lại phát ra âm thanh đến từ biển sâu, sóng âm ập đến, nhiều kẻ địch không chịu nổi bịt lỗ tai.

Âm thanh kia vang xa, cơ hồ mỗi người đều run lên.

Ngay sau đó, thiên địa lấp lánh!

Đây là do Tinh Vân Đế Kình thi thố thần thông Lưu Tinh Bạo Vũ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chỉ cần ngước đầu lên sẽ thấy trong ánh sao rực rỡ, vô số sao băng chói mắt tựa như mưa to ầm ầm rơi xuống, thảm thức quét qua.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Nhiều người thượng cổ hoàng tộc bị Lưu Tinh Bạo Vũ đập trúng toàn thân nổ tung, mặc kệ là Ngự Thú Sư hay thú bản mệnh thì hoặc bị thương nặng, hoặc tan xương nát thịt ngay tại chỗ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tinh Vân Đế Kình đáp xuống, thân thể cao lớn đụng bay thiên quân vạn mã.

Vi Sinh Vân Tịch đứng trên đỉnh đầu của Tinh Vân Đế Kình, tay cầm Bạch Sí Tinh Liên quét qua. Với lực lượng Cổ Chi Thánh cảnh của Vi Sinh Vân Tịch thì Ngự Thú Sư và thú bản mệnh Địa Thánh cảnh không ngăn cản nổi, hễ bị quất trúng, cơ bản đều da tróc thịt bong, chết ngay tại chỗ.

Ngay cả Vi Sinh Vân Tịch còn mở sát giới thì càng miễn bàn người khác.

Lấy Bạch Mặc dẫn đầu, mười Điện Vương theo sau Đế Tinh Bạch Sí Hổ, một đám cường giả đứng đầu Thần Quốc lấy một chọi trăm, bọn họ như vào chỗ không người.

Lấy Dạ Nhất dẫn đầu, bảy vị Tinh Vương theo sát phía sau, Vĩnh Dạ Thiên Ma Ưng dùng Ám Ảnh Phong Bạo càn quét, máu thịt tung tóe.

Đông Dương Lăng không dám chậm trễ, mang theo bộ chúng của gã, tổng cộng hơn ba mươi người theo bên cạnh Vi Sinh Vân Tịch mở đường. Kẻ chặn đường tuy đều là đồng bào thượng cổ hoàng tộc của gã, nhưng không thấy gã khách khí, cùng giết chết, bọn họ giết kẻ địch còn nhiều hơn bên Thập Phương Đạo Cung.

Lý Thiên Mệnh lẩn trong đám người, ba con thú bản mệnh đều xuất hiện.

Lần này Meow Meow không dám ngủ nữa, cả ba đều ở trên người Lam Hoang, bé rùa bự tựa như một ngọn núi lao vào đám người thượng cổ hoàng tộc.

Thần thông: Trạm Lam Hải Ngục.

Lam Hoang nằm sấp, thân thể chấn động mặt đất, thần thông thổi quét.

Chuyện thần kỳ phát sinh, lấy Lam Hoang làm trung tâm, trong khu vực hình quạt to lớn trước mắt, tất cả đất đai đều chuyển hóa thành nước bùn, lan tràn ra, nhiều thượng cổ hoàng tộc Địa Thánh cảnh không phản ứng lại, trực tiếp rơi vào trong nước.

Ầm ầm!!

Lam Hoang xông vào, nơi nó đi qua dậy sóng thần.

Meow Meow chạy trên mặt nước, dẫn động Thiên Kiếp Hỗn Độn và Hồn Thiên Điện Ngục giáng xuống nước bùn không ngừng khuếch trương rộng.

Trong phút chốc, dòng điện lan tràn, trong Trạm Lam Hải Ngục một mảnh tiếng hét thảm thiết.

Đáng sợ nhất là theo Thái Cực Hồng Mông Quỳ Long tiến lên trước, khu vực nước trước mắt không ngừng khuếch trương, kéo nhiều thượng cổ hoàng tộc vào.

- Đây là cái gì?

- Tại sao bỗng nhiên có nước?

- Chạy mau, đối phương toàn là cường giả kéo đến, không ngăn nổi!

Người đông gấp trăm lần mấy chục người nhóm Vi Sinh Vân Tịch mà không thể ngăn lại bước chân của họ.

Càng miễn bàn quân đoàn của Đạo Cung và Đông Dương Lăng đều theo sau cường giả, thiên quân vạn mã đã xông vào, khí thế ngút trời.

- Kết giới Thần Hoàng bị sao vậy? Linh tai kết giới chăm sóc đặc biệt bọn chúng đi chứ?

- Tối nay hoàn toàn không có sức mạnh ánh trăng, linh tai kết giới quá yếu, nhiều người vào hết một lần, Ngự Thú Sư và thú bản mệnh cộng lại nhiều trên ba trăm vạn!

- Điên rồi, chẳng phải người Đạo Cung sẽ không liều mạng như thế này sao? Xem tư thế như thể bệ hạ có thù không đội trời chung với họ.

Vốn là hoàng tộc nội đấu, hiện tại gặp phải chiến sĩ Đạo Cung không cần mệnh, khiến bộ chúng mạch Đông Dương Dục ngây người.

Ngay cả Vi Sinh Vân Tịch cũng ra tay, trông không giống như Đạo Cung chỉ đến trợ giúp.

Càng giống báo thù hơn.

Đánh sâu vào như vậy đã hình thành đè ép về mặt tâm lý lên mạch Đông Dương Dục.

Linh tai kết giới dưới vầng trăng khuyết gây ảnh hưởng rất nhỏ cho mấy chục cường giả này, khiến đám người nhanh chóng xé rách một lỗ hổng.

Người mạch Đông Dương Dục không chút sức đề kháng, chết từng đám trước mặt đám cường giả này.

Suy nghĩ trong lòng người xung quanh không phải xông lên lấy trứng chọi đá, mà là bản năng dạt ra bốn phía né tránh.

Một khi xuất hiện không thống nhất, có người chạy trốn, trong kết giới hỗn loạn này, tướng soái của họ có kêu gọi cũng vô dụng.

Phía sau các cường giả Đạo Cung là ba trăm vạn cá thể chiến đấu, nhiều người như vậy, đủ để khiến kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng yếu ớt xuất hiện tình huống không đủ linh tai.

Cự thú xung phong, nhanh như tia chớp, phe xông lên trời sinh khí thế càng thêm thô bạo hơn phe phòng thủ.

Ngay giây sau, quân đoàn Thất Tinh cộng thêm đám lính tạp nham Cổ thị tộc của Đông Dương Lăng ngay mặt đụng độ với quân đoàn của mạch Đông Dương Dục.

Ầm!

Bùm!

Rầm!

Vô số thần thông đụng chạm, cự thú cắn xé, máu thịt tung tóe.

Trong phút chốc tiếng hét thảm, tiếng ăn đau, tiếng hét chói tai vang vọng không dứt.

Trong thiên địa mờ tối, chỉ có thể trông thấy Tinh Vân Đế Kình to lớn đánh tan trận hình của quân đoàn Đông Dương Dục, ngay sau đó, mấy trăm vạn chiến sĩ xông lên.

Trong phút chốc người ngã ngựa đổ, một mảnh hỗn độn.

Quân đoàn của Đạo Cung và Đông Dương Lăng chiếm ưu thế về số người và cường giả, vậy trực tiếp xé rách đối thủ, cắt đối phương thành hai phần, cứng rắn chen vào.

Tựa như mũi dao nhọn đâm vào thịt, một đường thế như chẻ tre.

Trên chiến trường, sĩ khí và đấu chí là điểm bùng nổ sức chiến đấu của một quân đoàn.

Về mặt này, hai bên hoàn toàn không cùng đẳng cấp, cho nên mạch Đông Dương Dục ngay từ đầu đã khó mà chống đỡ.

- Cố chống nào!

- Giết đám nghịch tặc phản quốc này!

- Bệ hạ vạn tuế!

- Đông Dương Lăng, Vi Sinh Vân Tịch phải chết!!!

Quân đoàn dưới tay Đông Dương Dục có kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, thường hay xuất chinh, đấu chí mạnh mẽ.

Dưới sứ mệnh bảo vệ nước, sau khi chịu đựng cú va chạm ban đầu, bọn họ còn có thể tiếp tục kiên trì, thậm chí bắt đầu phản công.

Muốn nuốt vào tám mươi vạn đại quân tinh nhuệ này không hề dễ dàng.

Nhưng mà . . .

Bọn họ bất lực trước một điều.

Đó là không ai có thể ngăn lại Đông Dương Lăng và các cường giả Đạo Cung xé rách đại quân, xuyên qua kết giới, lao vào trong Hoàng Thành.

- Vào Hoàng Thành, hủy diệt kết giới hạch, giết Đông Dương Dục, lấy đi Luân Hồi Kính!

Đây là mục đích chung của Đạo Cung trong trận chiến này.

Trong đó, Đông Dương Lăng không cho phép hủy diệt kết giới hạch, lấy đi Luân Hồi Kính.

Nhưng không sao, chỉ cần Dục Đế chết, Luân Hồi Kính vào tay, vậy sau đó có thể trở mặt với Đông Dương Lăng rồi.

Hủy đi kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng, Đông Dương Lăng là con cá trong chậu của Đạo Cung.

Vì mục đích này, Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong theo sát bên cạnh Lý Vô Địch, cùng y giết địch.

Bình Luận (0)
Comment