Đông Dương Dục cất tiếng cười to:
- Vi Sinh cung chủ, hôm nay ngươi hung ác như vậy, xem ra có ý kiến việc ta sử dụng Luân Hồi Kính? Tiền bối của chúng ta đều làm như vậy suốt mấy vạn năm, Đạo Cung chưa từng phàn nàn câu nào, sao bây giờ có ý kiến? Không lẽ ngươi đang lừa đồ ngu Đông Dương Lăng hợp sức với ngươi, mục đích là đẩy ngã sự thống trị của hoàng tộc ta, cướp thiên hạ về cho Thập Phương Đạo Cung ngươi?
Vi Sinh Vân Tịch không muốn nói nhiều:
- Ngậm miệng đi!
Vi Sinh Vân Tịch chỉ nói ba chữ, sau đó trực tiếp hành động, huơ Bạch Sí Tinh Liên, lao về phía Đông Dương Dục.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Vi Sinh Vân Tịch, đồ tiện phụ! Dã tâm sói muốn đảo điên Thần Quốc của ngươi có ai mà không biết? Đông Dương Lăng, ngươi vì dục vọng riêng mà chôn vùi hoàng tộc Thần Quốc, ngươi là tội nhân thiên cổ của tộc ta! Sau khi ngươi chết, liệt tổ liệt tông nhất định sẽ lột da rút gân của ngươi!!!
Đông Dương Dục đã điên cuồng, đôi mắt đỏ ngầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đông Dương Dục và Vi Sinh Vân Tịch chém giết dẫn đến trời long đất lở, vô số cung điện của Hoàng Thành sụp đổ.
Đông Dương Lăng vội vàng tham gia.
Ngay lúc này, Lý Vô Địch đi tới trước mặt Đông Dương Lăng, ngăn cản đường đi của gã.
Lý Vô Địch mỉm cười nói:
- Cửu điện hạ, cung chủ chúng ta tự mình ra tay, Cửu điện hạ hãy nghỉ ngơi một chút, nếu như bị Đông Dương Dục lỡ tay làm bị thương thì không hay.
Mắt Đông Dương Lăng sáng như đuốc hỏi:
- Ngươi ngăn trở ta là có ý gì, chẳng lẽ Đạo Cung dám lấy đi Luân Hồi Kính của hoàng tộc ta?!
Lý Vô Địch cười nói:
- Cửu điện hạ lo nghĩ nhiều, sau khi đánh bại Đông Dương Dục, cung chủ chúng ta tuyệt đối hai tay dâng lên Luân Hồi Kính. Đạo Cung thực lực hùng mạnh, xác thực dễ dàng khiến người phỉ báng vu hãm, nhưng xin Cửu điện hạ đừng dễ tin vào lời đồn. Đạo Cung chỉ là một học phủ tầm thường, hoàng tộc mới là tộc lớn thiên cổ thống soái thiên hạ, hướng dẫn chúng sinh đi hướng thịnh thế. Chờ Đông Dương Dục chết, Cửu điện hạ hợp nhất người ngựa của hắn, hoàng tộc ngưng tụ thành một đoàn, vô địch thiên hạ, ngươi hoàn toàn không cần khẩn trương, nếu không sẽ khiến người cười chê.
Tóm lại có Lý Vô Địch ở đây, Đông Dương Lăng không thể nhúng tay.
Trong lúc nói chuyện, Vi Sinh Vân Tịch đã đè ép Đông Dương Dục, đánh gã và Huyết Dực Viêm Ma Cửu Anh toàn thân đẫm máu.
Nhìn Đông Dương Dục liền biết đã mất đại thế, tính mệnh gặp nguy hiểm.
Ngay lúc này, quả nhiên Đông Dương Dục lấy ra Luân Hồi Kính.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Luân Hồi Kính đỡ Bạch Sí Tinh Liên của Vi Sinh Vân Tịch, thậm chí hình thành một kết giới thiên văn bao phủ Đông Dương Dục ở trong đó, khiến gã cơ hồ lành lặn không chút sứt mẻ.
- Ha ha, tiện phụ, ngươi thế này mà là Cổ Chi Thánh cảnh gì? Yếu xìu! Ngươi không đánh lại ta mà muốn cho ta chết? Xin hỏi ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, hết trò múa rồi chứ gì? Đừng ở đây thêm mất mặt!
Đông Dương Dục cười đến điên cuồng, quên tự xưng trẫm.
Chỉ riêng Luân Hồi Kính quả nhiên khiến Vi Sinh Vân Tịch không làm gì được gã!
Mọi người đều đang chờ Đông Dương Dục chết, chỉ cần gã chết thì nhiều người sẽ đầu hàng ngay.
Đông Dương Dục không chết thì không tính là phân ra thắng thua, vẫn phải tiếp tục chém giết.
Vi Sinh Vân Tịch tấn công dồn dập, Đông Dương Dục cười không kiêng nể gì.
- Đó là Luân Hồi Kính!
- Sao Luân Hồi Kính còn ở trong hoàng tộc? Chẳng phải nói đã bị Lý Mộ Dương cướp đi rồi à?
- Mặc kệ nói sao thì có Luân Hồi Kính ở, Đông Dương Dục ở thế không thua, không ai đụng vào hắn được!
Bộ chúng của Đông Dương Dục lại dấy lên hy vọng.
Vi Sinh Vân Tịch bỗng nhiên dừng tay.
Nàng không nói một lời, mọi người còn tưởng rằng nàng đã lựa chọn buông bỏ.
Ngay lúc này, Vi Sinh Vân Tịch vươn bàn tay về phương hướng Đạo Cung, bóp không khí.
Oong oong!
Bất giác, mặt đất rung rinh.
Lý Thiên Mệnh hỏi Vị Lai Điện Vương Bạch Mặc bên cạnh mình:
- Cung chủ định làm gì vậy?
Mắt Bạch Mặc nóng cháy nói:
- Cung chủ đang chuyển hóa Thập Phương Trấn Ma Trụ từ trạng thái kết giới sang trấn ma.
- Là sao?
Bạch Mặc cảm khái nói:
- Vật thần Thập Phương Trấn Ma Trụ có thể chuyển hóa từ hai loại trạng thái, trạng thái kết giới là kết giới Thập Phương Trấn Ma, trạng thái trấn ma thì thành binh khí, giống Đông Hoàng Kiếm của ngươi. Cung chủ muốn dùng Thập Phương Trấn Ma Trụ đánh phá Luân Hồi Kính. Nói thật, vì thủ hộ Thập Phương Đạo Cung, lâu lắm rồi Thập Phương Trấn Ma Trụ không bị sử dụng như binh khí.
Kết giới Thập Phương Trấn Ma là căn cơ của Đạo Cung, nếu không phải vì có kết giới này, Đạo Cung là quốc gia trong quốc gia đã sớm bị thượng cổ hoàng tộc đồ sát sạch.
Nếu không vì vậy, với ý chí của thượng cổ hoàng tộc, sao cho phép có người ngủ trên giường của mình?
Bạch Mặc nói:
- Cung chủ quen thuộc Thập Phương Trấn Ma Trụ từ nhỏ, có thể chuyển hóa Thập Phương Trấn Ma Trụ thành trạng thái binh khí trong khoảng cách nhất định, khiến nó đến bên cạnh cung chủ. Về sau ngươi tiếp tục quen thuộc Đông Hoàng Kiếm, hẳn là cũng có thể đạt đến hiệu quả này.
Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:
- Ừm! Điện Vương, ý là trạng thái trấn ma của Thập Phương Trấn Ma Trụ là át chủ bài của chúng ta. Sau khi giết Đông Dương Dục, cướp đi Luân Hồi Kính thì chúng ta có thể đại khai sát giới, triệt để diệt chủng thượng cổ hoàng tộc đúng không?
Bạch Mặc hào hứng nói:
- Đúng vậy! Chỉ cần thành công, trong lãnh thổ Thần Quốc, chúng ta không còn cần kết giới Thập Phương Trấn Ma để giữ mạng, kéo dài truyền thừa nữa. Thập Phương Trấn Ma Trụ sớm nên bày ra uy lực chân chính của nó.
Nghĩa là bắt đầu từ hôm nay, Thập Phương Đạo Cung chuyển từ phòng thủ sang tấn công.
Oong!
Ngay lúc này, một luồng sáng đen âm u, hung hãn từ phương hướng Thập Phương Đạo Cung bắn tới.
Rầm!
Một cây gậy màu đen xuất hiện trong tay của Vi Sinh Vân Tịch.
Lý Thiên Mệnh thường xuyên thấy Thập Phương Trấn Ma Trụ này, nhưng hiện nay là lần đầu tiên trông thấy nó ở trạng thái trấn ma.
Cùng là vật thần, nó hơi giống Đông Hoàng Kiếm, thoạt trông ẩn giấu, sự thật thì mơ hồ phát ra ma lực khủng bố càng thêm khiến người kinh tâm động phách
- Thập Phương Trấn Ma Trụ!!!
- Có thể cầm nó trên tay để sử dụng?
Thực hiển nhiên, có rất nhiều người không biết nó có hiệu quả như vậy.
Đông Dương Lăng và Đông Dương Dục ánh mắt thay đổi.
Mắt Đông Dương Dục đỏ máu nói:
- Tiện phụ, ngươi tính đập nồi dìm thuyền rồi sao? Ngươi có biết làm như vậy tương đương với người của Thập Phương Đạo Cung ngươi về sau không còn chỗ trốn nữa?!
Vi Sinh Vân Tịch nói:
- Giết ngươi rồi, sau khi ta trở về có thể lại chống dậy kết giới Thập Phương Trấn Ma.
Đông Dương Dục cúi đầu, cười đến mức bả vai run run:
- Ôi, nghe thật là vĩ đại, nhưng ngươi có về được không?
Ánh mắt của Đông Dương Dục cực kỳ tối tăm, trong tối tăm tràn ngập mừng như điên.
Vi Sinh Vân Tịch phớt lờ gã, cầm lấy Thập Phương Trấn Ma Trụ, lực lượng ngập trời cùng Tinh Vân Đế Kình vọt ra.
Đây là quyết đấu giữa hai vật thần, Vi Sinh Vân Tịch mạnh hơn Đông Dương Dục, vậy là có thể quyết định thắng thua.
Ầm!
Thập Phương Trấn Ma Trụ kia đầu tiên là đập vào Luân Hồi Kính, Đông Dương Dục bị đánh bay ra ngoài, hộc máu tại chỗ.
- Ha ha ha!
Đông Dương Dục càn rỡ cười to, thậm chí giang hai tay, nói:
- Tới đi, giết ta đi! Để Thập Phương Đạo Cung lại chấp chưởng Thần Quốc, để Vi Sinh Vân Tịch nhà ngươi trở thành thiên cổ thánh nhân, tới đi!
Đáp lại Đông Dương Dục là Vi Sinh Vân Tịch đập một gậy.
Thập Phương Trấn Ma Trụ hất qua, Luân Hồi Kính lại bị đè ép.
Đông Dương Dục tiếp tục hộc máu.