Tư Đồ Thanh Hòa nói:
- Thiên Mệnh, hay là ngươi về Đạo Cung trước, mang muội muội của ngươi đi trước? Lần này sợ rằng chạy trời không khỏi nắng, nếu nghĩa phụ của ngươi không trốn thoát được, tương lai chỉ có ngươi và Tiểu Phong có thể hoàn thành nguyện vọng của chúng ta, nếu có ngày ngươi hủy diệt thượng cổ hoàng tộc thì đám già chúng ta chết cũng không tiếc!
Lý Thiên Mệnh đứng lên:
- Điện Vương, đừng nói như vậy.
Hắn không thể nào làm lính chạy trốn.
Hơn nữa, sợ rằng hắn không chạy được.
Bởi vì . . .
Một kẻ thù lớn đã tìm đến hắn.
- Vi Sinh Vân Tịch và Lý Thiên Mệnh đều ở chỗ này!
Tiếng rống lớn của người kia hấp dẫn sức chú ý của nhiều người.
Tuy Thập Phương Đạo Cung đột phá trùng vây, nhưng tốc độ của trên trăm vạn người không nhanh hơn bao nhiêu.
Có một số cường giả thượng cổ hoàng tộc trực tiếp từ bên cạnh truy kích, vòng ra đằng trước quân đoàn Thất Tinh là để tìm Vi Sinh Vân Tịch và Lý Thiên Mệnh.
Người hét to là một lão nhân áo xám.
Lão cưỡi trên người một con yêu sói màu bạc to lớn, con yêu sói có ba cái đầu, mạnh mẽ mà hung tàn, nanh vuốt sắc bén, trong mắt của nó có tám mươi đốm sao, chứng minh đây là Thánh Thú Cổ bát giai đã trưởng thành chín muồi.
Thú bản mệnh này tên gọi Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang, là tượng trưng của Tham Lang Cổ tộc.
Người này là Ngụy Kỵ!
Làm tộc trưởng của Tham Lang Cổ tộc, lão có địa vị rất cao trong mạch Đông Dương Lăng.
Ngụy Kỵ từng là Tây Phương Điện Vương, hô mưa gọi gió trong Thập Phương Đạo Cung, hiện tại lão là nanh vuốt của thượng cổ hoàng tộc, xông lên trước nhất.
Ngụy Kỵ vừa đồ sát chiến sĩ Ám Điện vừa tìm Lý Thiên Mệnh bị treo thưởng ba nghìn vạn thánh tinh.
Đối với Ngụy Kỵ thì Vi Sinh Vân Tịch và Lý Thiên Mệnh không phải con người mà là thánh tinh và công lao.
Sau khi phát hiện Lý Thiên Mệnh, Ngụy Kỵ cười gằn.
Lão nhớ đến cái chết của tôn nhi Ngụy Vô Thượng, nét mặt càng thêm dữ tợn, trực tiếp cưỡi Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang xuyên qua trong phế tích Thần Đô, xông về phía Nguyên Thụ Huyền Vũ!
Ầm ầm!
Trên trời xẹt qua tia chớp, mưa như trút nước đổ xuống, chưa đến gần Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang đã hóa thành khói.
Trong sắc trời tối mờ, lông màu bạc của Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang cực kỳ cao quý bắt mắt.
Tư Đồ Thanh Hòa sắc mặt khó xem nói:
- Thiên Mệnh!
Tư Đồ Thanh Hòa đang trong phút mấu chốt bố trí kết giới sinh linh, nếu tạm thời ngừng giữa chừng, chuyển hóa Tinh Vân Đế Kình thành sinh linh làm bạn không thành công thì Vi Sinh Vân Tịch sẽ thành phế nhân.
Sau khi thú bản mệnh chết, chỉ có một cơ hội này.
Tư Đồ Thanh Hòa có thể ngăn lại Ngụy Kỵ, nhưng mấu chốt là không rảnh tay.
Điện Vương, Tinh Vương khác từ Thiên Chi Thánh cảnh đệ thất trọng trở lên đều bị địch thủ ngăn trở, hoặc là không ở gần.
Tư Đồ Thanh Hòa rơi vào tình thế khó xử.
Sắc mặt Lý Thiên Mệnh thản nhiên, thốt ra hai chữ:
- Người đi!
Tư Đồ Thanh Hòa xoe tròn mắt:
- Cái gì?
Lý Thiên Mệnh gằn giọng nói:
- Mang cung chủ về Đạo Cung, ta ngăn lại Ngụy Kỵ. Điện Vương yên tâm, bằng vào lão mà muốn giết chết ta sẽ không dễ dàng như vậy!
Mắt Tư Đồ Thanh Hòa đỏ ngầu, lão không có sự lựa chọn.
Tư Đồ Thanh Hòa cắn răng nói:
- Nhất định phải sống sót! Nhất định!
Mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy nói:
- Điện Vương, người chờ ta xách đầu của Ngụy Kỵ trở về tặng cho người!
Hắn không biết mình có bao nhiêu phần thắng.
Hắn chỉ biết, hiện tại toàn thân rực cháy lửa.
Hắn khí huyết ngút trời, chiến ý bàng bạc, mặc kệ người kia là ai, muốn tổn thương Vi Sinh Vân Tịch thì hắn sẽ tử chiến đến cùng!
Tư Đồ Thanh Hòa chưa kịp đáp lời thì Lý Thiên Mệnh đã nhảy xuống Nguyên Thụ Huyền Vũ, như dũng sĩ chịu chết, xông tới chỗ tộc trưởng Tham Lang Cổ tộc Ngụy Kỵ đã trên trăm tuổi.
Đây là Tây Phương Điện Vương cũ, tiền bối mà Lý Thiên Mệnh chỉ có thể ngước nhìn.
Ngụy Kỵ cười âm hiểm nói:
- Ngươi to gan lắm, ta suýt chút cảm động. Lý Thiên Mệnh, ngươi thật sự rất có dũng khí!
Thiếu niên này ở trong mắt Ngụy Kỵ toàn thân đã nhuộm máu, Ám Tinh Chiến Giáp vỡ vụn, mái tóc trắng cơ hồ nhuộm thành tóc đỏ, trên người có nhiều vết thương.
Trong mắt hắn dâng lên huyết quang, tựa như một con dã thú giận dữ hung tàn.
Lý Thiên Mệnh không nói một câu nào, tay vung Tam Thiên Tinh Vực, thi thố trọn bộ Cửu Thiên Ngân Hà Quyết.
Thôi Xán Sí Tinh.
Ngân Hà Loạn Thế.
Cửu Thiên Tinh Trần.
Tam Thiên Tinh Vực từ một điểm nóng cháy đến ngân hà rơi, rồi chín tầng trời ngân hà hóa thành biển sao, vô cùng vô tận từ trên trời đổ xuống.
Chát chát chát!
Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang xông thẳng lên bị trúng ba roi liên tục, ba cái đầu phun máu.
Đặc biệt là đầu sói ở giữa, hai con mắt bị Lý Thiên Mệnh quất nát tại chỗ.
- Hú hú!
Cự thú kêu thảm một tiếng, chân trước mềm nhũn lăn dưới đất, đụng ngã mảng lớn phế tích, lăn về phía Lý Thiên Mệnh.
Ngụy Kỵ âm trầm lạnh lùng quát to:
- Nhãi ranh vô tri, không biết sống chết, ta đường đường tộc trưởng Tham Lang Cổ tộc tới xử ngươi, ngoan ngoãn chết là được, còn dám càn rỡ?
Ngụy Kỵ và thú bản mệnh của mình trúng đòn chủ yếu là vì không đoán trước được binh khí của Lý Thiên Mệnh có thể vươn xa hơn nghìn thước, chứ không thì đã không đến nỗi bị thương dễ dàng như vậy.
Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang bị thương tại chỗ, tròng mắt nổ nát, khi nó gượng dậy thì đã nổi khùng lên.
Trong khoảnh khắc, lông màu bạc trên người nó đều hóa thành kim thép, trên vạn kim thép bắn về phía Lý Thiên Mệnh.
Đây là một loại thần thông.
Keng keng keng!
Lam Hoang bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Thiên Mệnh, dùng Sơn Hải Giới chắn ở phía ttrước, ngăn lại thần thông của Thánh Thú Cổ Thiên Chi Thánh cảnh đệ thất trọng.
Bé rùa bự đạp tới trước một bước, đất đai trước mắt bỗng nhiên hóa thành Trạm Lam Hải Ngục.
Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang còn chưa phản ứng lại đã bị nước biển mà Lam Hoang khống chế cuốn vào trong đó.
- Meo, cái con này là chó ba đầu mà? Láo cái gì, các huynh đệ, đâm chết nó đi!!!
Huỳnh Hỏa bay trên mặt nước, Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang vừa ló đầu lên Huỳnh Hỏa đã dùng Bất Diệt Kiếm Khí đâm vào mắt nó.
Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang đã bị nát hai con mắt, còn bốn con, vì bảo vệ mắt, yêu sói kia nhanh chóng chìm xuống nước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang vừa lặn xuống thì một con cự thú đụng tới, hai cái đầu rồng to lớn cắn hai cái đầu sói.
Nhưng Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang còn dư ra một cái đầu.
Cái đầu dư ra cắn phía dưới cần cổ của Lam Hoang, nháy mắt xé rách một miếng thịt, làm bé rùa bự ăn đau rống to.
Ầm!
Trong miệng sói ngưng tụ một vầng trăng sáng, đó là một thần thông khủng bố, mắt thấy sắp bắn vào người Lam Hoang.
Ngay lúc này!
Một vật khổng lồ khác bỗng nhiên lao xuống nước.
Sáu nắm tay to lớn chia ra bốn cái đè yêu sói xuống, hai nắm tay khác điên cuồng đánh đấm, móng vuốt sắc bén đâm vào thịt của đối thủ.
Binh binh bốp!
Thực hiển nhiên, nó là Hồn Ma.
Sau lần thứ hai ăn nhiều linh hồn, thực lực của Hồn Ma lại tăng lên, nó chẳng những có lực lượng cuồng bạo từ máu thịt mà còn có áp chế về mặt linh hồn.
Lam Hoang có trợ giúp của Hồn Ma tranh thủ thời gian, cái đuôi chém ra Diệt Tuyệt Long Kiếm, chém vào đầu của Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang.
Răng rắc!
Trong phút chốc, máu tuôn như suối, thịt bay tứ tung.
- Hú hú!
Yêu sói lại rống to.