- Quân đoàn Thất Tinh hẳn là không thành vấn đề, giờ chỉ còn trông chờ vào kết giới!
Trong khoảng thời gian Lý Thiên Mệnh đưa Lý Vô Địch đi chữa thương, Dạ Nhất sớm bố trí xong trận hình phòng thủ mới.
Giờ phút này liều chết thủ hộ quê hương, căn bản không cần động viên, hai mươi mấy vạn xác chết vừa rồi đã đốt cháy máu nóng của chiến sĩ Đạo Cung!
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng, Tam Thiên Tinh Vực trong tay sáng chói.
Trên vai trái của hắn là Huỳnh Hỏa, trên vai phải là Meow Meow, dưới chân đạp cự thú to như núi cao Lam Hoang.
Kẻ cuồng nhiệt của thượng cổ hoàng tộc đã xung phong liều chết đến trước mắt.
- Càn Đế vạn tuế!!!
Bọn họ hét ra bốn chữ này, bỏ mạng xông lên.
Ầm!
Chỉ một chiêu Trạm Lam Hải Ngục của Lam Hoang đã cuốn đám Ngự Thú Sư và thú bản mệnh của Địa Chi Thánh cảnh vào trong nước.
- Méo!
Meow Meow vụt qua, chớp mắt, thân thể của nó đâm vào trong Trạm Lam Hải Ngục.
Nó cuốn lấy tia chớp sấm sét hút từ toàn bộ chiến trường, tiếp đó hóa thành hơn tám mươi con rắn lôi đình lao vào trong Trạm Lam Hải Ngục.
Xèo xèo xèo!
Hàng trăm đối thủ Địa Chi Thánh cảnh bị Meow Meow điện giật miệng sùi bọt mép, toàn thân co giật.
Khi có người ngoi lên khỏi mặt nước liền bị Tam Thiên Tinh Vực của Lý Thiên Mệnh và Bất Diệt Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa đâm thủng.
- Ai chắn ta thì chết!
Lam Hoang là cự thú cực kỳ thích hợp chém giết trên chiến trường, thần thông Trạm Lam Hải Ngục của nó vừa đúng, vụt qua đâu là đối thủ Địa Chi Thánh cảnh thực dễ dàng trúng chiêu.
Trong chiến trường, bé rùa bự chuyển hóa đại dương càng lúc càng nhiều.
Vù vù vù vù vù!
Cửu Thiên Ngân Hà Quyết; Ngân Hà Loạn Thế.
Tam Thiên Tinh Vực bay qua đâu là chỗ đó thịt văng tung tóe.
- Tiểu Phong đang khống chế kết giới Thập Phương Trấn Ma, tuy không tự mình ra tay nhưng cũng xem như báo thù cho Nhiên Hồn tộc của hắn!
Lần này, ý chí bất bại của Đạo Cung thật mãnh liệt, lại có người như Lý Thiên Mệnh che ở đằng trước, giết cho tộc Cửu Minh người ngã ngựa đổ, tử thương vô số.
Thượng cổ hoàng tộc còn lại hơn một trăm vạn người ngựa tạp nham, rất khó chiếm ưu thế khi đụng độ quân đoàn Thất Tinh huấn luyện nghiêm chỉnh.
Thắng thua của trận chiến tranh này chờ xem kết giới Thập Phương Trấn Ma có thể cản được Càn Đế hay không.
Giọng của Bạch Mặc vang lên:
- Dạ Nhất, điều ba mươi vạn người về chống dỡ kết giới hạch, sắp không ngăn nổi!
- Ba mươi vạn? Được! Liều luôn!
Dạ Nhất nhanh chóng quyết định, cho quân đoàn Diêu Quang, Khai Dương quay về Đạo Cung, tăng thêm lực lượng cho kết giới Thập Phương Trấn Ma.
Điều này nghĩa là nhóm Lý Thiên Mệnh phải dùng đại quân bảy mươi vạn chống đỡ trùng kích của thượng cổ hoàng tộc.
- Chống đỡ! Chống đỡ!
- Các huynh đệ, tất cả đừng chết!
- Giết!!!
Lý Thiên Mệnh trông thấy hai quân đoàn rút về liền biết tình hình chiến đấu hiện nay không lạc quan.
Hắn ngước đầu nhìn, quả nhiên Càn Đế đang áp chế Nguyên Thủy Ma Khí, từng bước một đi tới!
Mục đích của lão chắc chắn là muốn lao vào Đạo Cung, chém giết người ở trong kết giới hạch Thập Phương Trấn Ma đạo tràng.
- Thú vị, thú vị! Đều đối đầu với lão già này phải không? Các ngươi còn có bao nhiêu người, cùng nhau lên đi!
Càn Đế lẻ loi một mình, dùng Luân Hồi Kính che thân thể, tựa như quái vật lao vào trong.
Nhưng tốc độ của ba mươi vạn quân đoàn Thất Tinh rất nhanh, bọn họ đến Thập Phương Trấn Ma đạo tràng, rậm rạp đông đúc người cầm linh tuyến kết giới, cùng gần ba mươi lăm vạn thú bản mệnh của mình chống đỡ kết giới Thập Phương Trấn Ma.
Oong oong!
Màu đen của kết giới Thập Phương Trấn Ma bỗng nhiên đậm thêm.
Trong phút chốc, càng nhiều Nguyên Thủy Ma Khí sinh ra, hội tụ thành con thú khổng lồ thứ hai chặn ở trước mắt Càn Đế.
Hôm nay không có Đế Thú ở bên cạnh Càn Đế, có lẽ vì nó bị Lý Vô Địch chặt đứt hai cái đầu, đang bận gắn đầu lại.
Không biết có gắn đầu lại được hay không. Cho dù miễn cưỡng dính vào nhau thì phỏng chừng khó dùng.
Mặc kệ nói thế nào, không có Đế Thú Cổ Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng, Càn Đế hiện giờ chưa phải trạng thái mạnh nhất.
Nguyên Thủy Ma Khí bàng bạc điên cuồng đánh sâu vào Càn Đế, lại ngăn cản bước chân của lão, thậm chí buộc lão cực kỳ chật vật.
Quân đoàn Thất Tinh nhìn thấy hy vọng.
- Giết, tiếp tục giết!
Chỉ cần có thể ngăn cản Càn Đế, dù ít người thì có sao?
Ít nhất phe bọn họ có nhiều cường giả hơn đối phương.
Trong trận doanh của tộc Cửu Minh không có nhiều người có thể ngăn trở Lý Thiên Mệnh.
Ngay cả Đông Dương Dục cũng bị thương nặng chưa lành.
Tam Thiên Tinh Vực của Lý Thiên Mệnh là binh khí giết chóc hiệu suất cao đến đáng sợ, xiềng xích này tựa như tia chớp điên cuồng vụt qua chiến trường.
Nơi nó xẹt qua đều xuyên thủng thịt, máu thịt văng tung tóe.
- Tất cả chết đi!
Phạm vi ba nghìn thước thật sự quá rộng.
Rất nhiều người không biết Lý Thiên Mệnh đang ở đâu thì bỗng phập một tiếng, Tam Thiên Tinh Vực đã xuyên qua khoang miệng.
Bùm!
Xiềng xích vung, có ít nhất mấy trăm người ngã uống.
Phập!
Một lần xuyên qua, lại có mấy trăm người chết thảm.
- Còn ai nữa không?
Toàn thân Lý Thiên Mệnh đẫm máu, đây không phải máu của hắn mà là máu của tộc Cửu Minh.
- Phá tan phòng ngự của bọn họ, phá vỡ kết giới hạch là Đạo Cung sẽ diệt vong!
- Giết!!!
Đối thủ vẫn đang cuồng nhiệt xông lên trước.
- Biến Thập Phương Đạo Cung thành địa ngục núi thây biển máu!!!
- Thượng cổ hoàng tộc, đời đời bất diệt!
Hàng vạn người theo dõi Lý Thiên Mệnh.
- Đời đời bất diệt? Hiện tại diệt các ngươi!
Cửu Thiên Ngân Hà Quyết; Cửu Thiên Tinh Trần.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tam Thiên Tinh Vực cuộn sóng, rít gào, vụt qua, hung hãn, khó mà thấy bóng dáng sợi xích.
Phập phập phập!
Từng cái đầu bị quất bay, từng thân thể bị xuyên thủng.
Trước mắt Lý Thiên Mệnh là xác chết chồng chất như núi, bị Lam Hoang cuốn vào trong nước.
Bỗng nhiên!
Một giọng nói âm trầm lạnh lùng truyền ra từ núi thây biển máu đằng trước:
- Ngươi giết sướng tay nhỉ, ta đã tìm được ngươi, ba nghìn vạn thánh tinh!
Lý Thiên Mệnh ngước đầu nhìn, người kia mặc chiến giáp màu vàng, dáng người cao lớn, hùng hổ sinh uy, đôi mắt màu vàng sậm lạnh lùng nhìn Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh cười khẩy nói:
- Ta còn tưởng là ai, thì ra là đại nguyên soái thứ hai của Thần Quốc, Bắc Phương Điện Vương cũ của Đạo Cung, Triệu Thần Hồng đại nhân. Như thế nào? Ngươi muốn lấy đầu của ta đến chỗ tộc Cửu Minh lĩnh thưởng?
Triệu Thần Hồng lạnh lùng nói:
- Bị ngươi đoán đúng rồi.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Sợ ngươi không có mạng lấy.
- Nhãi ranh tầm thường, ỷ vào thiên phú cao, tu hành mau thì có thể kiêu ngạo sao? Rêu rao như vậy, còn dám lấp ló trên chiến trường, nếu ngươi không chết thảm thì ta tự lấy đầu xuống làm cái bô cho ngươi!
Triệu Thần Hồng nói xong xông thẳng về phía Lý Thiên Mệnh.
Triệu Thần Hồng, Thiên Chi Thánh cảnh đệ thất trọng, thực lực ngang ngửa Ngụy Kỵ.
Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong liên hợp mới mạo hiểm giết được Ngụy Kỵ, nói thật lòng, hắn tạm thời không đánh thắng nổi đối thủ này.
Nhưng đối phương muốn giết chết hắn cũng là điều không thể nào!
Chỉ riêng tốc độ của trường thời gian đã bỏ xa Triệu Thần Hồng.
Lý Thiên Mệnh lười đáp lại Triệu Thần Hồng, trực tiếp xoay người rời đi.