Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 813 - Chương 813 - Ngày Tàn Của Tộc Cửu Minh

Chương 813 - Ngày tàn của tộc Cửu Minh
Chương 813 - Ngày tàn của tộc Cửu Minh

Theo thống soái của Dạ Nhất, trên hai trăm vạn Ngự Thú Sư và thú bản mệnh với chiến trận kết cấu chỉnh tề, nghiêm mật xông lên.

Quân đoàn Thất Tinh vốn phân chia theo loại hình thú bản mệnh, trong đó quân đoàn Thiên Xu là quân đoàn thú chạy, chiến sĩ của quân đoàn Thiên Xu và thú bản mệnh của họ trên cơ bản đều là thú chạy.

Thú bản mệnh của quân đoàn Thiên Tuyền thì chủ yếu là chim bay.

Còn có thú bản mệnh của quân đoàn Diêu Quang trên cơ bản giỏi bơi lội, có thể xuất phát từ đường nước, phụ trách chặt đứt đường lui của quân địch chạy trốn dọc hệ thống nước Thần Đô.

Rầm rập rầm rập!

Bảy đoàn đều xuất hiện, tiếng giết rung trời.

Đằng trước đại quân trăm vạn, Lý Vô Địch và Dạ Nhất khống chế hai con thú bản mệnh loài chim, Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng và Vĩnh Dạ Thiên Ma Ưng.

Hai Thánh Thú Cổ bát giai trực tiếp mở đường, lao ra kết giới Thập Phương Trấn Ma.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngay sau đó, đại quân trăm vạn lao nhanh ra, ba chiến đoàn hải lục không toàn diện xuất kích.

Theo sắp xếp của Dạ Nhất, toàn quân chỉnh chu trật tự, có người phụ trách trùng kích ngay mặt, có người bọc đánh đường vòng, có người đoạn hậu.

Lý Vô Địch đã thi triển Huyết Ma Biến, người mà như cự thú huyết tinh, tay cầm Đệ Nhất Kiếp Đao, sát khí ngút trời.

- Tộc Cửu Minh, ngày tàn đã đến!!!

Lý Vô Địch đã thấy quân doanh tạm thời của thượng cổ hoàng tộc.

Bọn họ trú đóng ở nơi này, trước khi Càn Đế và dân chúng Đông Hoàng Cảnh đến thì không có sắp xếp khác. Lần trước Hoàng Sùng Hoán xảy ra chuyện, Đông Dương Dục liền ra lệnh toàn quân đóng giữ, không được ra ngoài.

Khi đại quân Thập Phương Đạo Cung xông ra, tuy bọn họ có một ít phòng bị, nhưng đa số người trong trạng thái ăn không ngồi rồi.

Có người đóng giữ, luôn luôn quan sát động tĩnh của Thập Phương Đạo Cung, nhưng cũng có người tinh thần thả lỏng, suy nghĩ vẩn vơ.

Dưới tình huống như thế, trong tĩnh lặng, quân đoàn Thất Tinh bỗng nhiên lao ra là trí mạng tuyệt đối.

- Động tĩnh lớn như vậy, đã xảy ra chuyện gì?

Có một số người đang tu luyện hoặc lim dim ngủ bỗng nhiên bừng tỉnh.

- Toàn quân đề phòng!

- Đạo Cung lao ra!!!

- Đề phòng, đề phòng, chuẩn bị nghênh chiến!!!

Trong phút chốc, doanh địa tạm thời gà bay chó sủa, một mảnh hỗn loạn.

Bởi vì thiếu Hoàng Sùng Hoán và Triệu Thần Hồng quản hạt cụ thể, Đông Dương Dục thì cao cao tại thượng, cách chiến sĩ tầm thường quá xa xôi, trong phút gấp gáp thế nhưng không có người đi ra chủ trì đại cục.

Rầm rập rầm rập!

Đưa mắt nhìn, phương hướng Đạo Cung bốc lên bụi mù đầy trời, có thể trông thấy đại quân thú bản mệnh bay lượn sắp lao đến sà xuống.

- Có bệ hạ ở mà bọn họ dám rời khỏi kết giới Thập Phương Trấn Ma, chủ động xuất kích?!

Nhiều người sững sờ, bên họ cũng chỉ có Đông Dương Dục, Đông Dương Lăng biết Càn Đế tạm thời không ở Thần Đô.

Bọn họ đâu biết rằng, vì nhanh chóng cho Đế Thú khôi phục sức chiến đấu Cổ Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng, tăng tiền cược của thượng cổ hoàng tộc mà Càn Đế đã âm thầm rời đi.

- Kệ nó, đi ra chính là tìm cái chết! Các huynh đệ, thời cơ san bằng Thập Phương Đạo Cung đã đến!

- Giết!!!

Tuy thời gian ngắn ngủi, nhưng bên thượng cổ hoàng tộc vẫn rất nhanh hình thành phòng thủ.

. . .

Vị trí trung tâm doanh địa tạm thời.

- Lão Cửu!

Đông Dương Dục rống to làm Đông Dương Lăng đang tu hành giật mình nhướng mày hỏi:

- Có chuyện gì?

Đông Dương Dục bần thần nói:

- Đạo Cung tiến công chúng ta?!

Đông Dương Lăng có dự cảm không may:

- Bọn chúng lấy đâu ra lá gan? Chỉ cần chúng đi ra thì căn bản không có ai ngăn được phụ hoàng, không lẽ . . .?

Đông Dương Dục trợn to mắt nói:

- Bọn chúng biết phụ hoàng không ở!

Đông Dương Lăng nói:

- Không thể nào! Chỉ có hai chúng ta biết phụ hoàng rời đi. Phụ hoàng vô tung vô ảnh, sao Đạo Cung biết được?

- Mặc kệ bọn chúng ăn gan hùm mật gấu gì, nghênh chiến đi!

Đông Dương Lăng nói xong, bắt đầu triệu tập đại quân chống cự.

Đông Dương Lăng vội vàng đứng dậy, đuổi theo. Gã ngước đầu nhìn, bóng ma cự thú lao nhanh ở đằng trước khiến mí mắt gã liên tục co giật.

- Đạo Cung đi ra chịu chết, các huynh đệ hoàng tộc tuyệt đối đừng khách khí!

- Chư vị, hãy theo ta san bằng Đạo Cung, đồ sạch thứ chó chết!

Không có Hoàng Sùng Hoán, Đông Dương Dục làm hoàng tử, buộc lòng phải đứng ra ra lệnh, gã nam chinh bắc chiến, đương nhiên hiểu đạo đánh giặc.

- Giết!

Trong tiếng gầm giận dữ của Đông Dương Dục, vạn quân nhanh chóng tập kết.

Chỉ cần không vào kết giới Thập Phương Trấn Ma, bộ chúng hoàng tộc tràn đầy tự tin, dù sao, bọn họ đều cho rằng Càn Đế còn ở trong quân.

Ngay lúc này!

Ầm!

Quân đoàn Thất Tinh xông lên va chạm với quân đoàn thượng cổ hoàng tộc khẩn cấp phòng thủ.

Xoẹt!

Trong phút chốc, người ngã ngựa đổ, máu tươi tung toé.

Phụt phụt phụt!

Một luồng sáng đỏ giết vào đám người, nơi đi qua, hàng loạt xác chết ngã xuống.

Còn có một con Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng, há mồm phun ra cơn lũ màu đỏ đánh sâu vào, hàng trăm trên nghìn Ngự Thú Sư và thú bản mệnh chết thảm tại chỗ.

Thượng cổ hoàng tộc vẫn chưa tập kết hoàn tất đã bị xé ra một lỗ hổng.

Ầm!

Thiết kỵ của quân đoàn Thất Tinh xông vào từ lỗ hổng này, một đường nghiền áp đồ sát.

- Đó là Lý Vô Địch!

- Hắn đang tìm cái chết, bệ hạ sẽ lập tức đi ra đối phó hắn.

- Ha ha, thứ không biết sống chết, lần trước miễn cưỡng chạy trốn, tưởng mình giỏi lắm sao?

Vèo vèo!

Trong lúc bọn họ nói chuyện, huyết quang xẹt qua, người chết trong tay Lý Vô Địch càng lúc càng nhiều.

Có Huyết Ma Biến, vô số thần thông đánh vào người của y căn bản không tổn hại gì.

Ở sau lưng Lý Vô Địch, đại quân trăm vạn xông vào, nương thế của y, từ Dạ Nhất mở đường, trường thương chỉ đến đâu là máu thịt tung tóe.

Bộ chúng thượng cổ hoàng tộc còn chưa phản ứng lại, sắp không chống đỡ được, bị đánh ngu người.

Bọn họ quá tự tin, cộng thêm trong hỗn loạn không có quảng lý thống nhất, trong một chốc, bọn họ hoang mang không biết nên nghe mệnh lệnh của ai.

Lộn xộn thành cục len rối.

Quân đoàn Thất Tinh tựa như con dao sắc bén đâm vào trong năm bè bảy mảng.

- Giết!!!

Tiếng la giết ngút trời, đệ tử Đạo Cung thấy rõ chiến trận của đối phương tan vỡ.

Đây là điều kiêng kị nhất trên chiến trường.

- Quân đoàn Thiên Xu, hỏa diễm phủ lên!

- Quân đoàn Thiên Tuyền, hướng phía đông nam, giáng mưa thiên thạch!

Vĩnh Dạ Thiên Ma Ưng của Dạ Nhất dùng tiếng kêu độc đáo nhanh chóng phát tán quân lệnh, kẻ địch cơ bản không nghe hiểu được.

Quân đoàn huấn luyện nghiêm chỉnh gặp phải thượng cổ hoàng tộc rắn mất đầu, cao thấp rõ ràng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong uy lực thần thông của quân đoàn Thất Tinh thống nhất bao phủ, thần thông tán loạn bên đối phương căn bản không thể nào chống lại.

Phừng phực phừng phực!

Lửa lan tràn, rất nhiều người bị đốt thành tro tàn.

Bùm!

Quân đoàn Thiên Xu ở dưới đất từ trong biển lửa xông về phía thượng cổ hoàng tộc.

Phập!

Hợp sức đánh, từng đầu người bay ra ngoài.

- Giết sạch bọn chúng!

- Giết sạch tộc Cửu Minh!!!

Trên chiến trường không có nhân từ, chỉ có địa ngục máu tanh. Quân đoàn Thất Tinh xung phong liều chết nghiền áp đến đâu là ở đó không có người sống!

Có thể nói, Lý Vô Địch và Dạ Nhất phối hợp tạo thành uy lực đánh vỡ cân bằng của quân đoàn Thất Tinh và quân đoàn thượng cổ hoàng tộc.

Đặc biệt là Lý Vô Địch tựa như Huyết Ma.

Lý Vô Địch như thần chết giáng lâm, mặc kệ đối phương chồng lên phòng ngự như thế nào thì một mình y cầm một thanh đao xung phong liều chết đi vào, trực tiếp đánh loạn chiến trận, tiến hành một trận đồ sát.

Bình Luận (0)
Comment