Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 817 - Chương 817 - Trăm Năm Bất Tử, Vạn Thọ Vô Cương (Tt)

Chương 817 - Trăm năm bất tử, vạn thọ vô cương (tt)
Chương 817 - Trăm năm bất tử, vạn thọ vô cương (tt)

Lý Thiên Mệnh chưa bao giờ cảm giác mình sẽ mạnh mẽ đến như thế, có lẽ đây là những người chết trong Luân Hồi Kính ban cho mình lực lượng, còn hắn thì chỉ đơn giản rót tất cả vào Đông Hoàng Kiếm.

Thần Tiêu đệ tứ kiếm!

Tám nghìn kiếp kiếm!

Kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng!

Ba kiếm hợp nhất, một kiếm chém ra, phong vân biến sắc, như thượng thần buông xuống.

Ở trước mặt hắn là Đông Dương Dục hoàn toàn không tin tà, chém ra ba kiếm liên hoàn.

Cửu Hải U Minh Kiếm Quyết: Hỏa Minh Kiếm, Bắc Minh Kiếm, U Minh Kiếm.

Cùng là ba kiếm nhưng Đông Dương Dục chia ra ba tầng, từng vòng kết nối, đợt sau mạnh hơn đợt trước.

Đông Dương Dục hung hăng rống to:

- Ngươi nằm mơ đi!

Xoẹt xoẹt!

Kiếm khí quyết đấu dẫn đến không khí phát ra tiếng rít, càng khiến vô số người nhìn.

Bọn họ giật mình trông thấy thiếu niên tóc trắng anh dũng không sợ, như thiêu thân lao đầu vào lửa xông tới chỗ Đông Dương Dục như ngọn núi hùng vĩ.

Đùng!

Tiếng binh khí ma sát chói tai vang vọng khắp chiến trường.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Kiếm khí đâm xuyên, uy lực kết giới bộc phát, một kiếm đâm thủng.

Phập!

Ba nghìn thú bản mệnh xuyên qua, ngực của Đông Dương Dục nổ một lỗ máu.

Ở trước mắt gã, thiếu niên tóc trắng một tay cầm Đông Hoàng Kiếm đâm xuyên qua người gã, cánh tay hắc ám khác thì giữ chặt Sí Hỏa Huyết Minh Kiếm.

Đông Dương Dục trợn to mắt, khó thở nhìn Lý Thiên Mệnh, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Đông Dương Dục vừa nói chuyện vừa hộc máu:

- Ngươi . . . Ngươi!

Lý Thiên Mệnh giật lấy Sí Hỏa Huyết Minh Kiếm của Đông Dương Dục, dí kiếm vào miệng gã.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Dục Đế, không cần nói chuyện.

Tay hắn đẩy chuôi kiếm.

Phập!

Mũi kiếm đâm vào thịt.

Đông Dương Dục trợn trắng mắt, nhìn Lý Thiên Mệnh lần cuối rồi giang hai tay, ngã ngửa xuống đất.

Bịch!

Giờ phút này, chiến trường bỗng nhiên một mảnh tĩnh mịch.

Rất nhiều người trừng to mắt, trông thấy thiếu niên tóc trắng lại túm Đông Dương Dục lên, ném mạnh lên trời cao vạn thước, hóa thành đốm đen.

Rồi hắn giơ cao Đông Hoàng Kiếm, chỉ lên trời, hét to:

- Đông Dương Dục đã bị trời xanh thẩm phán, chết không toàn thây!!!

Bịch!

Vừa nói xong, xác chết của Đông Dương Dục rớt xuống dưới chân hắn, hóa thành một bãi máu loãng, thi cốt không nguyên vẹn.

Chiến sĩ Thập Phương Đạo Cung phát cuồng.

- Cửu Minh hủy diệt là số trời!

- Lý Thiên Mệnh, nghìn năm bất tử, vạn thọ vô cương!!!

Bọn họ cuồng nhiệt, giơng đôi mắt đỏ máu quét hướng đối thủ còn lại.

- Giết bọn họ! Giết bọn họ!!!

Chiến đấu lại lần nữa bạo phát!

Đây là giờ phút sĩ khí của Thập Phương Đạo Cung lên cao nhất, cũng là giây phút thượng cổ hoàng tộc tuyệt vọng nhất.

Khi xác của Đông Dương Dục từ trên trời rớt xuống biến thành bãi máu thì trái tim chiến đấu cũng bị đập nát bấy.

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.

. . .

Thấy tận mắt tất cả, Đông Dương Lăng cũng run rẩy.

Gã bỗng nổi da gà, nhìn lại thì thấy Lý Thiên Mệnh đứng sau lưng gã, Đông Hoàng Kiếm chỉ hướng gã.

Trước mặt gã còn có Bạch Mặc và Đế Tinh Bạch Sí Hổ.

Đông Dương Lăng đã tuyệt vọng, gã biết thế cục hiện tại là nguyên thượng cổ hoàng tộc rất có thể bị đồ diệt.

Đây chính là sức chiến đấu của ý chí bùng nổ.

Hôm nay ý chí của thượng cổ hoàng tộc bị ý chí chúng sinh nghiền áp.

Đông Dương Lăng run giọng hỏi:

- Ngươi . . . ngươi là ma quỷ sao?!

- Không.

Lý Thiên Mệnh bước hướng Đông Dương Lăng.

Trên khuôn mặt hắn . . .

Mắt trái là mặt trời nóng rực, là uy nghiêm bá đạo, thống ngự Thiên hạ.

Mắt phải là mặt trời ma âm u, là Đế Hoàng giận dữ, trăm vạn xác chết la liệt.

Hắn nói:

- Ta, là Thiên Mệnh!

Thiên Mệnh là lệnh của trời xanh, là ý chí của trời.

Buồn cười là Thiên Mệnh công chúa do đích thân Càn Đế phong.

Cho đến nay, bọn họ vẫn không rõ Thiên Mệnh công chúa Khương Linh Tịnh chết bốn mươi mấy năm và Lý Thiên Mệnh có mối quan hệ gì.

Nhưng, điều này đã không trọng yếu!

Trọng yếu là . . .

Lý Thiên Mệnh dứt khoát cùng Bạch Mặc vây giết Đông Dương Lăng.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Điện Vương, người làm thịt thú bản mệnh của hắn là được.

- Tốt, ngươi cứ giết sướng tay đi! Tuy cung chủ đã ngủ nhưng chắc chắn thấy hãnh diện vì ngươi.

Đôi mắt Bạch Mặc nhìn Lý Thiên Mệnh đã chất chứa kinh tâm động phách.

Một thiếu niên vô tình xâm nhập Thần Đô, một năm sau, đứng trên đỉnh Thần Đô, đây không chỉ là kỳ tích, nó càng là số phận.

Đông Dương Lăng có hai con thú bản mệnh, chúng nó muốn canh giữ bên cạnh gã, nhưng còn phải xem Bạch Mặc có cho phép hay không.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bạch Mặc quả quyết ra tay, cộng thêm Lý Thiên Mệnh cho bé rùa bự chi viện Đế Tinh Bạch Sí Hổ, chỉ trong khoảnh khắc, bên cạnh Đông Dương Lăng bị càn quét sạch.

Ánh mắt của gã sầu thảm nhìn thiếu niên tóc trắng bay rối, một con phượng hoàng lửa nhiều màu, một chú mèo con có lôi đình màu đen quấn quanh đứng trên vai Lý Thiên Mệnh, hung hăng nhìn gã.

Đông Dương Lăng xoay người bỏ chạy, thậm chí bỏ lại thú bản mệnh.

- Không đánh mà chạy, Cửu điện hạ, ngươi làm mất hết thể diện của tộc Cửu Minh. Hoặc là ý chí thượng cổ hoàng tộc mà các ngươi nói trên thực tế không chịu nổi một kích?!

Khương Thừa Phong từng biểu diễn ý chí của thượng cổ hoàng tộc cho Lý Thiên Mệnh xem, nhưng hiện tại, đường đường Cửu hoàng tử Đông Dương Lăng lại dùng hành vi của mình giẫm lên cái gọi là ý chí cướp đoạt của bọn họ.

Trường thời gian của Khương Phi Linh khuếch trương lên người Đông Dương Lăng, Lý Thiên Mệnh vỗ Thiên Chi Dực lướt qua bầu trời, đuổi theo Đông Dương Lăng.

Oong!

Lục Đạo Hỏa Liên của Huỳnh Hỏa, Hồn Thiên Điện Ngục của Meow Meow cùng đánh ra.

Lửa và lôi đình va chạm, nổ tung rơi xuống lưng Đông Dương Lăng.

Đông Dương Lăng buộc lòng quay đầu ngăn cản.

- Ngươi chết đi!

Tám nghìn Bất Diệt Kiếm Khí hội tụ, kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng bạo phát.

Uy lực đường kiếm này tuy không mạnh bng đợt trước, nhưng bù lại có Huỳnh Hỏa và Meow Meow cùng trợ trận.

- Giết!!!

Ba huynh đệ, một trước, một trái, một phải cùng vây công.

Chim lửa ở bên trái chém ra bốn nghìn kiếm khí lửa đổ ập xuống, bốn nghìn kiếm khí lửa hội tụ thành Xích Viêm Hoàng Kiếm, từ Luyện Ngục Hỏa Ảnh thi triển ra, biến ảo khó dò.

Meow Meow dùng Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới tăng tốc, chín chín tám mươi mốt Thiên Kiếp Hỗn Độn đều đánh xuống đầu của Đông Dương Lăng.

Nó ở trên trời lướt nhanh như lôi đình, tựa như gió bão tia chớp giây lát đến gần Đông Dương Lăng, gã giơ tay chắn nhưng bị Meow Meow dùng Vạn Ma Độc Nha cắn trúng, ba ngón tay bị cắn đứt.

Đông Dương Lăng hút ngụm khí lạnh:

- Ui!

Trong lúc gấp gáp, Đông Dương Lăng buộc lòng dùng kiếm phá công kích của Huỳnh Hỏa trước, thân thể nhanh chóng né tránh Thiên Kiếp Hỗn Độn.

Tiếc rằng Thiên Kiếp Hỗn Độn bộc phát quá hung mãnh, Đông Dương Lăng bị đánh trúng mấy lần liên tiếp, da thịt đều cháy đen.

Cộng thêm trúng Vạn Ma Độc ăn mòn da thịt, nguy cơ trùng trùng.

Đông Dương Lăng vốn không cương liệt như Đông Dương Dục, hiện giờ trông thấy ngày tàn của thượng cổ hoàng tộc thì nội tâm càng sụp đổ, sức chiến đấu giảm nhiều.

Trong tình huống như vậy, Đông Dương Lăng chỉ có thể ngăn bốn nghìn Bất Diệt Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa, nhưng bị Lý Thiên Mệnh chém Thần Tiêu đệ tứ kiếm xuống đầu, bị nuốt chửng.

Phập!

Kiếm khí càn quét đến, máu tuôn như suối.

- A!!!

Trong khi Đông Dương Lăng trợn to mắt chìm vào tuyệt vọng thì Lý Thiên Mệnh quét kiếm qua.

Phập!

Bóng kiếm lấp lóe, cái đầu của Đông Dương Lăng rơi vào tay Lý Thiên Mệnh.

Rầm!

Xác chết rách nát của Đông Dương Lăng đầu tiên là mềm nhũn quỳ xuống trước mặt Lý Thiên Mệnh, rồi nặng nề ngã xuống đất.

Bình Luận (0)
Comment