Đạo Cung, Thập Phương Thánh Điện.
Cửa đóng kín.
Lý Vô Địch bế quan tại đây.
Hôm nay, bỗng nhiên gió mây biến đổi, gió mạnh rít gào, động đất, linh khí thiên địa bạo loạn. Suối phun linh khí từ địa mạch bị Thập Phương Thánh Điện hút vào, như một con rồng thần bị bóp cổ cứng rắn kéo vào trong Thập Phương Thánh Điện.
- Chuyện gì xảy ra?
- Động tĩnh lớn quá, đây là do tu luyện sao?
Rất nhiều người nghi hoặc mà kính sợ nhìn phương hướng Ám Điện, trong mắt tràn ngập vẻ hướng tới.
- Nghe nói từ xưa đến nay Cổ Chi Thánh cảnh đột phá đều cần linh khí thiên địa vô tận chống đỡ, còn sẽ dẫn đến dị tượng phong vân.
- Chắc chắn là Lý Vô Địch rồi!
- Đúng vậy! Chỉ có thể là hắn, đang đột phá Cổ Chi Thánh cảnh mà.
- Sắp tới động tĩnh sẽ càng lúc càng lớn.
- Thành tựu thể Cổ Thánh mới thành Thánh chân chính, có thể bất tử năm trăm năm!
Không ngoài dự đoán, nhiều mây mù hội tụ ở đỉnh chóp Thập Phương Thánh Điện, cùng suối phun linh khí rót vào Thập Phương Thánh Điện.
Trong điện đường mơ hồ văng vẳng tiếng chim bằng hót, có thể thấy Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng lột xác trở thành Thánh Thú Cổ chân chính, có được khí huyết Cổ Thánh.
- Khi đến Cổ Chi Thánh cảnh thì thân thể sẽ trở nên cực kỳ dũng mãnh, nếu Lý Vô Địch thành tựu Cổ Thánh, với tuổi tác của hắn, khí huyết ở đỉnh cao nhất, Càn Đế thì bắt đầu già nua, Luân Hồi Kính không bổ sung nổi khí huyết bị xói mòn của lão! Với tuổi thọ năm trăm năm của Lý Vô Địch, lúc hắn hơn bốn mươi tuổi cùng lắm tương đương với lúc chúng ta hai mươi mấy tuổi.
Bạch Mặc và Dạ Nhất đứng trước Thập Phương Thánh Điện, mắt lộ tia mừng, cảm khái thảo luận.
- Lần này Càn Đế thật sự tiêu đời rồi chăng?
Bọn họ nhìn nhau một cái, ánh mắt thực kiên định.
Cổ Chi Thánh cảnh là một ngưỡng cửa, khi Lý Vô Địch bước qua thì chỉ chênh lệch một cảnh giới với Càn Đế, Huyết Ma Biến của y và thú bản mệnh cơ bản có thể bù đắp chênh lệch một trọng này.
Biến số duy nhất chỉ có Luân Hồi Kính.
Dạ Nhất nói:
- Ít ra bên chúng ta không đến mức không có người ngăn lại Càn Đế được.
Đối với bọn họ thì đây là việc vui lớn nhất đời.
- Tiếp theo, Càn Đế chết chắc rồi!
Một Lý Vô Địch tương lai tươi sáng vô hạn, chỉ cần y không chết thì Càn Đế không cách nào bắt kịp tương lai của y.
Bạch Mặc nói:
- Càn Đế đã bỏ lỡ cơ hội cuối cùng bóp chết Lý Vô Địch từ trong trứng nước.
Dạ Nhất cảm khái nói:
- Không chỉ thế, qua thêm một thời gian, e rằng Thiên Mệnh sẽ đuổi theo kịp.
- Đúng rồi, còn Tiểu Phong nữa. Trong khoảng thời gian này Tiểu Phong vừa nghiên cứu Thập Phương Trấn Ma Trụ vừa tu luyện, có Hồn Ma chỉ dẫn, hắn tiến bộ cũng rất nhanh.
- Đám người trẻ tuổi này thật lợi hại.
Trong khi hai người cảm khái, Lý Vô Địch đột phá Cổ Thánh tạo thành động tĩnh càng lúc càng lớn, ngay cả tường gạch của Thập Phương Thánh Điện cũng bị chấn động nứt rạn li ti.
- Thập Phương Thánh Điện có kết giới thiên văn thêm vào nhưng vẫn bị chấn nứt, tên này tranh thủ phút cuối cùng thời kỳ bùng nổ xông vào Cổ Chi Thánh cảnh rốt cuộc khủng bố đến mức nào?
Trong mắt hai người lóe tia kinh thán.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cánh cửa Thập Phương Thánh Điện ở trước mắt bỗng nhiên sụp đổ bởi linh khí chấn động, bốc lên tro bụi đầy trời.
Một nam nhân tóc đỏ toàn thân cuồn cuộn khí huyết từ bên trong đi ra.
Mỗi bước chân của y như đạp trên trái tim của hai vị cường giả trong Đạo Cung, khí huyết bàng bạc kia tựa như một con cự thú.
Đó là áp chế từ đẳng cấp sinh mệnh, quả thực khiến người da đầu tê dại.
Phía sau lưng y còn có một con Côn Bằng huyết khí vờn quanh, nó từ bên trong chen ra ngoài, bay thẳng lên trời, đôi cánh to lớn giang rộng che kín trời, huyết khí dày đặc hình thành mây đỏ lăn lộn trên trời, lan tràn bốn phía.
Một tiếng hú xé trời vang vọng Đạo Cung, kinh động vô số người.
Dạ Nhất thân thiết hỏi:
- Vô Địch, thành công chứ?
Lý Vô Địch duỗi người, nghiêm trang nói:
- Ừ, Cổ Chi Thánh cảnh, lột xác lớn hơn trong tưởng tượng một chút.
Dạ Nhất nói:
- Khí huyết của ngươi rất thịnh vượng, lúc cung chủ đột phá Cổ Chi Thánh cảnh thì ta còn rất nhỏ, nhưng ta cảm giác khí huyết của ngươi bàng bạc hơn cung chủ ít nhất gấp năm lần.
- Ha ha, không sai, không sai.
Lý Vô Địch cực kỳ vừa lòng với sự lột xác của mình.
Y biết Cổ Chi Thánh cảnh không phải điểm dừng cuối cùng của mình, tuy thời kỳ bùng nổ đã trôi qua, nhưng tiếp theo y có ít nhất hai trăm năm có thể tu hành trưởng thành, đạt đến độ cao chưa ai vượt qua được trong lịch sử Cổ Chi Thần quốc.
Lý Vô Địch hỏi:
- Tình huống trước mắt như thế nào?
Dạ Nhất đáp:
- Thu thập Thần Đô gần xong rồi, nên hàng phục, nên giết đều đã xử lý tốt. Tộc Cửu Minh trừ Càn Đế ra cơ bản không có ai có thể dấy lên sóng gió, xem như chém tận giết tuyệt.
Cho dù Vi Sinh Vân Tịch có thể tỉnh lại cũng sẽ từ chức vụ, thực hiện hành trình thả lỏng chu du khắp thiên hạ, Thập Phương Đạo Cung về sau sẽ do Lý Vô Địch thống lĩnh.
Tuy Bạch Mặc và Dạ Nhất là trưởng bối, nhưng cũng một lòng một dạ nghe theo sắp xếp của Lý Vô Địch.
- Bên Huyền Thiên Hà thì sao?
Bạch Mặc trả lời:
- Đã cứu tất cả mọi người, cùng đưa về Đông Hoàng Cảnh, nhưng muốn cho nghìn vạn người này về quê hương của mình thì hơi khó khăn, ta phái ra một ít người đi sắp xếp, việc này cần mấy tháng.
- Người thân của ta và Thiên Mệnh thì sao?
Bạch Mặc đáp:
- Đã mang đến Đạo Cung, mẫu thân của ngươi từng đến thăm ngươi.
Lý Vô Địch gật đầu, nói:
- Tốt.
Dạ Nhất nhíu mày hỏi:
- Vô Địch, Càn Đế đã sớm trở về? Hiện tại lão trốn trong Thần Đô?
Đã qua mười ngày từ lần trước đại chiến Thần Đô, lẽ ra Càn Đế đã sớm trở lại, nhưng tạm thời không có động tĩnh.
Kẻ ác mà ngủ đông thì đáng sợ nhất.
Lúc trước bởi vì Lý Vô Địch bế quan đột phá, bọn họ không quấy rầy y, chỉ canh giữ kết giới Thập Phương Trấn Ma.
Lý Vô Địch nói:
- Hình như lão ở Ân Thủy thành.
- Lão ở Ân Thủy thành làm cái gì?
- Không biết.
Bạch Mặc nói:
- Ta phái người đi Ân Thủy thành xem thử.
Lý Vô Địch gật đầu, nói:
- Ừm. Phải rồi, Thiên Mệnh đâu?
Bạch Mặc đáp:
- Có lẽ ở Đạo Pháp Tự Nhiên Điện, tu hành trong Kiếm Khí Trì, muốn thành tựu Vạn Kiếp Kiếm trong Bất Diệt Kiếm Thể. Nghe nói Vạn Kiếp Kiếm thành công thì uy lực của Bất Diệt Kiếm Khí sẽ lột xác. Càn Đế còn sống, Thiên Mệnh không muốn thả lỏng một khắc nào.
Mắt Lý Vô Địch bắn ra tia sáng lạnh:
- Ta đi xem hắn, tiếp đó lập tức đi Ân Thủy thành, gặp Càn Đế một mặt!
Dạ Nhất hỏi:
- Không chờ thêm chút nữa? Càng về sau thì chênh lệch giữa ngươi và hắn sẽ càng nhỏ.
Lý Vô Địch nói:
- Không cần thiết, ta phải thử trước đã, cứ cảm giác lão quỷ này sẽ không chịu bỏ qua dễ như vậy, diệt tộc Cửu Minh của lão, lão chịu yên phận sao? Không chừng hiện tại lão đang làm chuyện phát rồ gì trong Ân Thủy thành.
Bạch Mặc dặn dò:
- Đừng chết.
- Đương nhiên!
Lý Vô Địch nói xong, đi hướng Đạo Pháp Tự Nhiên Điện.
. . .
Keng keng keng!
Trong Kiếm Khí Trì, kiếm khí hùng dũng, những Bất Diệt Kiếm Khí điên cuồng mà tàn phá trong cơ thể Lý Thiên Mệnh.
Hắn và Huỳnh Hỏa trực tiếp nhảy vào Kiếm Khí Trì, tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể.
Làm như vậy thì hiệu suất càng cao, nhưng cũng càng thêm khổ không thể tả.
Mục tiêu của Lý Thiên Mệnh là Vạn Kiếp Kiếm.
Mỗi lần hắn dung hợp một Bất Diệt Kiếm Khí vào người đều sẽ đếm số.
- Còn thiếu chín trăm tám mươi!
- Cố gắng lên!