Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 823 - Chương 823 - Ta Muốn Tu Thành Công Vạn Kiếp Kiếm (Tt)

Chương 823 - Ta muốn tu thành công Vạn Kiếp Kiếm (tt)
Chương 823 - Ta muốn tu thành công Vạn Kiếp Kiếm (tt)

- A!!!

Tiếng thét của một người một gà có thể nói là kinh thiên động địa, khiếp quỷ thần, quả thực là thảm kịch trần gian.

Huỳnh Hỏa nhảy loi choi trong Kiếm Khí Trì:

- Đây là chiến quyết ma quỷ gì vậy? Lão tử về sau không tu luyện loại này nữa, với ngộ tính của Kê gia, học cái gì mà không dễ dàng? Tại sao ta phải ở đây chịu khổ!

- Còn kém tám trăm năm mươi!

Thời gian trôi qua, mỗi ngày Lý Thiên Mệnh bỏ ra ít nhất một nửa thời gian trong Kiếm Khí Trì.

Huỳnh Hỏa hỏi:

- Ngươi không đau à?

- Đau chứ.

- Vậy sao còn đi vào?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Càn Đế chưa chết, không thể buông bỏ, có lẽ lão sẽ tạo thành tai nạn lớn, dù ta có nghĩa phụ chống đỡ nhưng ta cũng muốn xem thử tự mình có thể cống hiến thêm chút sức mạnh hay không.

Hắn đã thấy hình ảnh tựa như địa ngục trong Linh Lung Thành.

- Nói cũng phải, tên biến thái kia vốn khùng điên, hiện tại con cháu đều chết sạch, trông chờ vào lão bình thường được sao?

Gà lửa thấy Lý Thiên Mệnh lại xuống ao, nó đành lèm bèm thở ngắn than dài, nhưng cuối cùng vẫn bò vào, gào rú liên miên.

- Đây là một môn chiến quyết khiến người tuyệt vọng.

Toàn thân Lý Thiên Mệnh đau nhói, mặt đen thui, hắn thấy tận mắt những Bất Diệt Kiếm Khí này tàn phá lăn lộn trong cơ thể, nếu không có Thái Nhất Tháp thì hắn đã bị xé nát vụn rồi.

Một ngón tay đều có thể bắn ra nghìn kiếm khí.

Chớp mắt một cái có thể giết người!

Bất Diệt Kiếm Thể của hắn bây giờ đang dần hoàn thiện, cả người tựa như Kiếm Khí Trì.

Vù vù vù vù vù!

Bất Diệt Kiếm Khí đủ màu đủ sắc bay loạn trong sự khống chế của Lý Thiên Mệnh.

- Còn thiếu năm trăm!

Càng tới mặt sau thì càng thấy rõ điểm cuối, Lý Thiên Mệnh cắn răng, dựa vào ý chí kiên cường dẻo dai chống đỡ.

Bất Diệt Kiếm Khí vô hạn chồng lên, mang đến là thống khổ cực độ.

Máu của Lý Thiên Mệnh nhuộm đỏ Kiếm Khí Trì.

- Con người có thể làm biếng, có thể yếu đuối, nhưng khi kẻ địch muốn mạng của ngươi thì chúng sẽ không cho ngươi cơ hội. Mạnh thêm chút nữa, ta có thể làm được càng nhiều! Ta từng không thể bảo hộ được Kim Vũ, hôm nay, ta không muốn bởi vì chính mình sợ hãi thống khổ mà không cách nào bảo vệ người mình để ý.

- Cho nên, lại thêm một cái nữa!

- Thêm một cái nữa!

- Có năng lực càng lớn thì càng phải gánh vác trách nhiệm lớn hơn, ngươi đi trước tai nạn và thời gian thì mới xứng thắng được tất cả!

Hiện tại có cơ hội này, nếu không trả giá tất cả mà đấu tranh, chờ kiếp nạn đến rồi duỗi cổ chờ chết sao?

- Làm người không nên ở yên trong vòng thoải mái, nếu chỉ ham sung sướng thì tạo hóa nghịch thiên đến đâu cũng chỉ có thể thành tựu một con heo, trong chiến trường sống chết mới có con đường đi thông trời.

Lý Thiên Mệnh chưa bao giờ cho rằng có thiên phú ngút trời là giỏi.

Mọi người đều chỉ có một cái mạng, từng bước đi giữa lằn ranh sống chết, so với người thường thì thiên tài chết càng nhanh.

- Ta muốn thành tựu, Vạn Kiếp Kiếm!

Trong Kiếm Khí Trì, toàn thân Lý Thiên Mệnh nhuộm máu, nhưng mắt tựa vị thần, hắn đau đớn cực độ gào thét, nhưng hét ra ý chí không thể xóa nhòa.

Ý chí của một người là vật vô hình, không nhìn thấy, không sờ vào được, nhưng đó mới là tài phú lớn nhất, đây là chất dinh dưỡng của Thiên Ý Đế Hoàng, cũng là căn bản của một người.

Bất tử bất khuất, nghịch thiên sửa mệnh, lòng giữ chính đạo, chúng sinh một lòng!

Tay cầm Trung Chính Chi Kiếm, dũng cảm tiến tới, thì chúng sinh làm sao bạc đãi mình?

- Còn thiếu một trăm cái!

- Còn thiếu mười cái!

Vạn Kiếp Kiếm bước vào thời gian đếm ngược cuối cùng.

- Mười, chín, tám . . .

Không chút nghi ngờ, đây là giây phút gian nan nhất từ khi tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể đến nay.

Số lượng Bất Diệt Kiếm Khí lên một vạn sẽ tạo nên lột xác về chất, càng đến gần con số viên mãn thì càng thống khổ, càng gian nan.

Toàn thân Lý Thiên Mệnh, bao gồm mắt, gân cốt, thậm chí nội tạng đều dung hợp Bất Diệt Kiếm Khí.

Đầu óc quá yếu ớt, hắn tuyển chọn tránh đi, trong tình huống không có sự lựa chọn nào khác, hắn chỉ có thể dung hợp mười Bất Diệt Kiếm Khí còn lại vào vùng tam giác cấm địa.

- A!!!

Tiếng hét thảm thiết thấu trời xanh.

May mắn, không bị sứt mẻ gì, ngược lại hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, sát khí lộ rõ.

Lý Thiên Mệnh đỏ mặt nói:

- Meo, ngay cả nó cũng có thể bắn ra Bất Diệt Kiếm Khí, Linh Nhi là thần thể, hẳn là có thể chịu đựng được . . .

Quá xấu hổ, cái thứ gì!

- Ba!

Mặt của Lý Thiên Mệnh đã thành màu gan heo.

Còn lại hai cái!

- Hai!

Hiện tại đã có chín nghìn chín trăm chín mươi chín!

- Một!

Bất Diệt Kiếm Khí cuối cùng, chỉ cần dung hợp vào là được một vạn tròn trịa.

Oong!

- Thành công!

Lý Thiên Mệnh nghiến chặt răng, gian khổ chống chọi qua.

Keng keng keng!

Hắn cảm giác rõ rệt một vạn Bất Diệt Kiếm Khí trong cơ thể vào phút cuối cùng phát sinh lột xác mới.

- Vạn kiếm quy nhất!

Bất Diệt Kiếm Khí giấu trong tất cả vị trí trên người hội tụ lại, ngưng tụ trên bàn tay của hắn.

Oong!

Một kiếm khí bảy màu sinh ra ở trong tay hắn, đây chính là Vạn Kiếp Kiếm của Bất Diệt Kiếm Khí.

- Uy lực thật đáng sợ.

Tuy Lý Thiên Mệnh khống chế kiếm khí này, không bị nó tổn thương, nhưng hắn biết sự khủng bố của Vạn Kiếp Kiếm này.

Tựa như một con cự thú cuồng dã có năng lực xé rách thiên địa.

Vạn kiếm quy nhất, ngưng tụ thành một thể, bộc phát ra uy lực tuyệt đối vượt qua vạn kiếm tổng hợp lại, có khác biệt về bản chất với chín nghìn chín trăm chín mươi chín kiếm.

- Bất Diệt Kiếm Thể là một môn chiến quyết thần kỳ, chiến quyết Cổ Thánh không thể khái quát được, nó cơ hồ có thể chồng lên trên tất cả chiến quyết, thậm chí ta còn có thể tiếp tục hấp thu Bất Diệt Kiếm Khí, nhưng không biết có giới hạn không? Thần Tiêu kiếm quyết là chiến quyết Cổ Thánh sơ phẩm, nhưng chồng lên Bất Diệt Kiếm Thể, về mặt chiến quyết thì hàm ý và uy lực của nó hẳn là vượt qua tất cả chiến quyết Cổ Thánh rồi.

Trong phạm vi nguyên Cổ Chi Thần quốc, chiến quyết Cổ Thánh cao nhất chỉ đến trung phẩm.

- Nếu Thánh Nguyên của ta sánh bằng Càn Đế thì một Vạn Kiếp Kiếm của ta có thể nháy mắt diệt gọn lão!

Vạn Kiếp Kiếm là một kiếm tiêu diệt.

Lý Thiên Mệnh chảy máu ròng ròng đi ra Kiếm Khí Trì, trên người của hắn rậm rạp vết thương như lỗ kiếm, có Thái Nhất Tháp thấm nhuần, vết thương da thịt nhanh chóng khép lại.

Ngay lúc này.

Bên ngoài vọng vào giọng của Lý Vô Địch:

- Nhi tử Thiên Mệnh của ta, lão tử của ngươi thành tựu Cổ Thánh rồi đây, mau tới quỳ liếm!

Nghe câu này, khóe môi Lý Thiên Mệnh cong lên, hắn nghe tiếng bước chân, phân biệt ra Lý Vô Địch đang đi vào địa cung.

- Này thì quỳ liếm!

Hắn vươn tay chỉ, Vạn Kiếp Kiếm bảy sắc Vạn Kiếm Quy Nhất bắn ra từ ngón giữa thẳng hướng Lý Vô Địch.

- Đệt!

Lý Vô Địch đứng trên bậc thang, nhận ra nguy hiểm hét rầm lên.

Ầm! bạo phát, địa cung chấn động.

- Phát sinh cái gì?

Người bên ngoài nhìn hướng Đạo Pháp Tự Nhiên Điện.

Chỉ thấy trên Kiếm Khí Trì, mảng lớn đất đai bị xốc bay ra, một bóng người chật vật màu đỏ bị đụng bay, rớt xuống đất.

Mọi người giật mình phát hiện là Lý Vô Địch ở trạng thái Huyết Ma Biến.

- Ai buộc hắn dùng Huyết Ma Biến?

Mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Trong ánh mắt tò mò của mọi người, dưới địa cung lăn lộn tro bụi, một người một gà nhảy lên trên.

Bình Luận (0)
Comment