Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 828 - Chương 828 - Mệnh Của Ngươi Dừng Ở Đây

Chương 828 - Mệnh của ngươi dừng ở đây
Chương 828 - Mệnh của ngươi dừng ở đây

Luyện Ngục Yêu Long hung ác nói:

- Còn có một Thái Nhất Tháp? Ở đâu? Lấy ra đây, ta thu luôn. Không nghe lời?

Nó hơi tức giận.

Luyện Ngục Yêu Long dứt lời, thiếu niên tóc trắng dưới chân nó vươn ngón tay chọt một cái, một luồng kiếm khí đủ mọi màu sắc bắn ra.

- Đang tấu hài à?

Luyện Ngục Yêu Long buồn cười, vươn móng vuốt gảy nhẹ.

Xoẹt!

Vạn Kiếp Kiếm nhìn như nhỏ bé nhưng chớp mắt xuyên qua vuốt rồng của nó, thậm chí nổ mưa máu đầy trời.

Luyện Ngục Yêu Long ăn đau hét to.

Mắt Lý Thiên Mệnh đỏ máu, nghiến răng hỏi:

- Sướng không?

- Gan dạ lắm, thú vị. Nhưng đúng là ta rất sướng, nguyên nhân là vì . . . ngươi hãy xem bên kia.

Luyện Ngục Yêu Long chỉ ra ngoài.

Nó nói bên kia là chiến trường của Lý Vô Địch.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ba cường giả Cổ Chi Thánh cảnh chém giết nhau, một nửa Ân Thủy thành hoàn toàn bị phá sập.

Vô số kiến trúc sụp đổ, tiếng hét tuyệt vọng của ba trăm vạn người trong vũng bùn, cường giả đứng đầu như vậy giao phong hù sợ bọn họ.

Ở trong mắt họ, Lý Vô Địch tóc đỏ như ma, lấy một chọi hai.

Keng keng keng!

Ba bóng người liên tục dịch chuyển.

Hiên Viên Húc cười khẩy nói:

- Bản lĩnh khá giỏi đấy, đặc biệt khi ngươi là Huyết Ma Biến của thánh tộc Lý thị gì đó, tăng phúc thân thể rất lớn. Tiếc rằng cảnh giới của ngươi kém hơn hai trọng, nếu không thì ta khó mà bắt được ngươi.

- Đông Dương Càn, ngươi đè hắn lại!

- Không thành vấn đề.

Hai tay Càn Đế ném Luân Hồi Kính ra, đè trên đầu Lý Vô Địch.

Bùm!

Lực lượng trấn áp khủng bố kia khiến Lý Vô Địch hai chân quỳ trên mặt đất.

Càn Đế cười to bảo:

- Làm lễ lớn vậy? Không cần khách khí như thế.

Lý Vô Địch cắn chặt răng, cứng rắn đứng lên, một đao chém bay Càn Đế.

Càn Đế càn rỡ cười lớn:

- Đừng giãy giụa, đã quên sao? Vi Sinh Vân Tịch cũng quỳ ở trước mặt ta như vậy, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại.

Lý Vô Địch nói:

- Ngậm miệng đi, ngươi đắc ý cái gì, hắn lấy bảo bối, Luân Hồi Kính của ngươi không còn thì ngươi cũng không sống nổi.

Hiên Viên Húc lạnh lùng nói:

- Châm ngòi ly gián? Thủ đoạn hạ cấp.

Thật ra vấn đề này khá mẫn cảm, làm người khống chế mọi thứ, Hiên Viên Húc không muốn thảo luận việc này.

Hiên Viên Húc càng hung thần hơn, ra tay càng tàn nhẫn.

- Đông Dương Càn, ta đã bảo là ngươi giữ chặt hắn mà!

- Biết rồi!!!

Càn Đế hùng dũng bùng nổ, Luân Hồi Kính trong tay không ngừng mở rộng, từ trên trời chụp xuống.

Lý Vô Địch lại lần nữa gặp trấn áp khủng bố.

Trong phút chốc, miệng Lý Vô Địch không ngừng chảy vệt máu.

- Ngươi đi chết đi!

Hồng Hoang Nguyên Thương của Hiên Viên Húc thiên biến vạn hóa đâm tới.

Keng!

Hiên Viên Húc vung tay đánh bật Đệ Nhất Kiếp Đao của Lý Vô Địch, thừa dịp Lý Vô Địch bị Luân Hồi Kính trấn áp, thương lại đâm tới.

Phập!

Một thương đâm thủng ngực.

Nếu tay của Lý Vô Địch không đè thân thương thì Hồng Hoang Nguyên Thương suýt đâm xuyên qua trái tim của y.

Dù vậy, Lý Vô Địch cũng bị thương nặng.

Xoẹt!

Hiên Viên Húc rút trường thương ra, cười khinh miệt:

- Quá yếu, đáng buồn, ngươi có thể sửa đổi cái gì?

Ngực Lý Vô Địch chảy máu ròng ròng. Càn Đế cười điên cuồng, tiếp tục dùng Luân Hồi Kính trấn áp, đè Lý Vô Địch lại quỳ xuống.

Càn Đế thúc giục:

- Hiên Viên Húc, giết hắn đi chứ!

Hiên Viên Húc cười khẩy nói:

- Đã bị thương nặng, chừa lại cho ngươi chơi, ta đi lấy bảo bối kia.

Dường như Hiên Viên Húc không muốn trực tiếp giúp Càn Đế giải quyết phiền phức.

Lỡ như Càn Đế chạy trước thì sao?

Càn Đế sửng sốt.

Bùm!

Lý Vô Địch đánh bật Luân Hồi Kính, toàn thân đẫm máu, nhưng trông y càng dữ tợn hơn, Đệ Nhất Kiếp Đao lại chỉ hướng Càn Đế.

- Hạng tiểu nhân bẩn thỉu như ngươi không xứng giết chết ta! Muốn mạng của ta? Dù lão tử có chết cũng phải làm thịt ngươi!!!

Lý Vô Địch như kẻ điên, đẫm máu rống to một tiếng, bị thương nặng nhưng lại xông về phía Càn Đế.

Ngực của y còn đang chảy máu.

Càn Đế buồn cười nói:

- Đây là trăn trối của Lý Vô Địch nhà ngươi?

Đã bị thương đâm thủng ngực mà tên này còn suy nghĩ cái gì vậy?

Càn Đế bật cười:

- Ngươi nghĩ cái gọi là thánh tộc Lý thị các người thật sự bất tử bất diệt sao?

Giọng Lý Vô Địch lạnh băng như vọng lên từ chín tầng địa ngục:

- Sẽ cho ngươi kiến thức.

Lý Vô Địch đã không rảnh lo cho Lý Thiên Mệnh, y đã bị thương nặng.

Khiến Càn Đế trả giá đắt, đó là đấu chí đến chết không thôi của Lý Vô Địch vào lúc này.

. . .

Bùm!

Hiên Viên Húc đụng thẳng vào kết giới Thập Phương Trấn Ma.

Hắn khóa chặt Lý Thiên Mệnh.

- Đến lượt ngươi.

Giọng của Hiên Viên Húc rất kích động, lóe tia sáng tham lam nhìn Đông Hoàng Kiếm trong tay Lý Thiên Mệnh.

- Không ngờ Hiên Viên Húc ta may mắn như vậy, đúng là gió đổi chiều.

Hiên Viên Húc đã hoàn toàn bị Đông Hoàng Kiếm hấp dẫn, trong mắt không có Lý Thiên Mệnh. Vừa đi vào kết giới Thập Phương Trấn Ma, Hiên Viên Húc nhếch môi cười, lao nhanh đến, Hồng Hoang Nguyên Thương chỉ hướng Lý Thiên Mệnh, động tác nhanh như tia chớp.

Dù ở trong trường thời gian thì Lý Thiên Mệnh vẫn không thể khống chế pháp tắc của Hiên Viên Húc.

- Mạng của ngươi dừng tại đây.

Giọng Hiên Viên Húc truyền đến, Hồng Hoang Nguyên Thương đột ngột xuất hiện ở trước mắt Lý Thiên Mệnh, mũi thương chỉ hướng con mắt của hắn.

Đây là sức mạnh không thể ngăn cản.

Vù vù vù vù vù!

Trường thương xé gió, nhanh đến tột độ.

Nếu Lý Thiên Mệnh bị đâm một phát chết tươi cũng không có gì lạ.

Trong khoảnh khắc tuyệt vọng này, điều duy nhất Lý Thiên Mệnh có thể làm không phải là giơ Đông Hoàng Kiếm lên va chạm với Hiên Viên Húc, làm như vậy là chết chắc.

Lý Thiên Mệnh gọi ra Thái Nhất Tháp, đè xuống trước mắt, khiến tháp biến to nhất chặn ở trước mặt.

Keng!

Tiếng ma sát chói tai vang lên, màng tai sắp bị xé rách.

Lý Thiên Mệnh chỉ cảm thấy có khí thế bàng bạc va chạm, đánh bay hắn.

Lý Thiên Mệnh giật mình thấy Thái Nhất Tháp vẫn sừng sững che ở đằng trước.

Hồng Hoang Nguyên Thương của Hiên Viên Húc bị Thái Nhất Tháp đánh bật ra.

Lý Thiên Mệnh làm vậy xem như chữa ngựa chết như ngựa sống.

Hắn khống chế Thái Nhất Tháp còn rất thấp, nhưng Thái Nhất Tháp chủ phòng ngự, sau khi mở ra tầng thứ nhất, nó cung cấp Thần Hồn Tháp và Tử Phủ Tháp trấn thủ cho Lý Thiên Mệnh, bản thể cũng có thể xuất hiện ở bên ngoài.

- Thu!

Lý Thiên Mệnh dựa vào liên kết với Thái Nhất Tháp, động ý niệm, Thái Nhất Tháp trở lại trong tay của hắn.

Lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, có thể nói là kinh tâm động phách.

- Đây chính là Thái Nhất Tháp sao? Quả nhiên thực không sai. Nhưng đáng tiếc, cũng chỉ có thể ngăn một lần.

Hiên Viên Húc cười gằn, Hồng Hoang Nguyên Thương nháy mắt thiên biến vạn hóa, lại lần nữa đâm tới.

Thái Nhất Tháp ngăn cản công kích bên địch khá là cồng kềnh, Hiên Viên Húc chỉ cần lấy tốc độ nhanh hơn vòng qua tòa tháp thì dễ dàng chặn giết Lý Thiên Mệnh.

Nguy hiểm chết chóc lại buông xuống.

Đây là cuộc chiến không có hy vọng.

Vù vù vù vù vù!

Thái Nhất Tháp căn bản không thể ngăn cản thương đạo biến hóa của đối phương.

Lý Thiên Mệnh đơn thuần dựa vào liên kết ý niệm với Thái Nhất Tháp thì rất khó vận dụng tháp thuận tay như với Đông Hoàng Kiếm.

- Ngươi đưa đây!

Hiên Viên Húc vòng qua Thái Nhất Tháp, một thương đâm xuyên.

Keng!

Âm thanh ma sát chói tai lại vang lên.

Lý Thiên Mệnh giật mình, bởi vì hắn phát hiện Thái Nhất Tháp bị Hiên Viên Húc bỏ lại đằng trước không ngờ tự động vòng tới trước mặt của gã, vào khoảnh khắc mạo hiểm, tháp lại đỡ một thương của Hiên Viên Húc.

- Chuyện này là sao?

Không chỉ mình Hiên Viên Húc thắc mắc, Lý Thiên Mệnh cũng rất hoang mang.

Thái Nhất Tháp tự di chuyển?

Bình Luận (0)
Comment