Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 832 - Chương 832 - Đế Hoàng Chân Chính

Chương 832 - Đế Hoàng chân chính
Chương 832 - Đế Hoàng chân chính

Khi Lý Thiên Mệnh giết đến trước mắt Càn Đế, Dạ Lăng Phong và Hồn Ma đã quen thuộc Thập Phương Trấn Ma Trụ nhiều hơn thoáng chốc cắm cây trụ lớn chống trời xuống chiến trường.

Dạ Lăng Phong ngồi xếp bằng trên Trấn Ma Trụ, một trụ chống trời, Hồn Ma thì ở bên dưới Thập Phương Trấn Ma Trụ. Vang tiếng nổ điếc tai, kết giới Thập Phương Trấn Ma đen ngòm lại lan đến, phạm vi cả nghìn thước, biên giới tựa như lao tù nhốt Càn Đế vào trong.

Lý Thiên Mệnh đột phá cảnh giới, kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng, Đế Chi Kiếm Khí, Hoàng Chi Kiếm Khí trên Đông Hoàng Kiếm mở rộng phạm vi đến ba trăm thước, kẻ địch ở gần Lý Thiên Mệnh đều sẽ bị hai kiếm khí bắn trúng, chồng thêm Nguyên Thủy Ma Khí của kết giới Thập Phương Trấn Ma, sức sát thương thiên nhiên rất kinh người.

Giọng Càn Đế khàn khàn, lão đã già nua rất nhiều:

- Dạ Lăng Phong cũng là thánh tộc Lý thị các ngươi?

- Thế thì không, hắn là Nhiên Hồn tộc!!!

Hai vạn năm, tám vạn tộc hồn, một thiếu niên linh hồn kinh thiên.

Cảnh giới của Dạ Lăng Phong không quá cao, y chỉ có thể cống hiến mọi thứ của mình vào kết giới Thập Phương Trấn Ma, khiến Nguyên Thủy Ma Khí ngưng tụ trên người Hồn Ma. Sau khi Hồn Ma ngưng tụ Nguyên Thủy Ma Khí thì thân hình càng khổng lồ, ba cái đầu gầm rống một tiếng, cùng Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng ngăn cản đường lui của Càn Đế.

Cộng thêm Lý Thiên Mệnh, gà lửa, Meow Meow, bé rùa bự bao vây Càn Đế chặt chẽ.

Mắt Càn Đế chỉ còn tròng trắng:

- Nhiên Hồn tộc?

Có lẽ ba chữ kia càng khiến Càn Đế cảm thụ cái gì là số phận diệt vong.

Luân Hồi Kính đã vỡ, Đế Thú sắp chết, con cháu chết hết, Lý Mộ Dương chết rồi sống lại áp chế Hiên Viên Húc.

Bây giờ Nhiên Hồn tộc cũng xuất hiện.

- A! A!

Càn Đế bi thương rít gào, hộc mấy ngụm máu.

- Đến lượt ta kéo đệm lưng, chết hết cho lão! Ông trời khốn kiếp, số phận bà nội nó!

Càn Đế cầm trường kiếm hơn chín mươi sợi thánh thiên văn Minh Hà Cổ Kiếm, đôi mắt đỏ máu khóa Lý Thiên Mệnh.

Vèo!

Một kiếm chém tới.

Ầm!

Trước khi Càn Đế tấn công thì Lý Thiên Mệnh ra tay càng mau hơn.

Trạm Lam Hải Ngục của Lam Hoang bộc phát ra, nước biển ngập trời vỗ vào người Càn Đế.

Cùng lúc đó, Thiên Kiếp Hỗn Độn của Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới cuồng bạo đánh xuống Càn Đế mắc kẹt trong trường thời gian của Khương Phi Linh, lão đụng nát nhiều tường không gian, mấy lần bị Thiên Kiếp Hỗn Độn đánh trúng, thần thông Địa Ngục Truy Hồn Điện theo dấu huyết khí đánh vào người của Càn Đế.

- Lão súc sinh, hãy đỡ một chiêu của lão tử!

Gà lửa từ trên trời giáng xuống, mấy vạn Luyện Ngục Hỏa Ảnh, Lục Đạo Hỏa Liên oanh tạc va chạm với thần thông của Lam Hoang, nước lửa va chạm, ngay sau đó, Luyện Ngục Hỏa Ảnh cùng thi triển kiếm chiêu, trong kiếm chiêu xen lẫn năm nghìn Bất Diệt Kiếm Khí đâm ra.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Hồn Ma mang theo Nguyên Thủy Ma Khí vọt tới sau lưng Càn Đế, mặt thú giận dữ gầm lên, sáu nắm tay to lớn điên cuồng giã, trên nắm đấm của nó mang theo linh hồn trùng kính, Nguyên Thủy Ma Khí bám vào có thể ăn mòn máu thịt, mê hoặc hồn!

Uy lực của kết giới Thập Phương Trấn Ma đều thêm vào người Hồn Ma, có lẽ không đối phó được Hiên Viên Húc và Luyện Ngục Yêu Long, nhưng vây công Càn Đế thì vẫn có thể tạo thành uy hiếp rất lớn.

Thậm chí còn có thần thông Huyết Ma Kiếp của Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng ập đến, hóa thành hàng nghìn con chim nhỏ màu đỏ rậm rạp va chạm Càn Đế, khiến lão không có không gian né tránh.

Các thủ đoạn vây công rất nhiều, mấu chốt là mỗi loại đều rất mạnh.

Đây cơ hồ tương đương với thần thông của năm thú bản mệnh trùng kích, xen lẫn linh hồn trùng kích của Hồn Ma, tất cả đổ ập xuống người Càn Đế.

- Ha ha ha ha ha ha!

Càn Đế điên dại cười to, cầm Minh Hà Cổ Kiếm, đôi mắt đỏ máu chỉ nhìn chằm chằm vào Lý Thiên Mệnh.

Càn Đế cầm kiếm chém tới.

Chiến quyết Cổ Thánh trung phẩm: Đoạt Thiên Kiếm Quyết.

Một kiếm đoạt thiên, đây là một loại ý chí bá đạo vô song, nhanh đến mức tận cùng, khiến lão né tránh ít nhất một nửa thần thông, mấy chục Thiên Kiếp Hỗn Độn chém vào người lão, đánh lão toàn thân cháy đen, nhưng không thể ngăn thế xông lên của lão.

Khoảnh khắc Càn Đế lao đến trước mặt Lý Thiên Mệnh, Thái Nhất Tháp bỗng hiện ra che giữa hai người. Đoạt Thiên Kiếm Quyết của Càn Đế chém trúng Thái Nhất Tháp xoay tít làm lệch đường chém, linh hồn kiếp phó mang theo Thái Nhất Tháp đỡ một kiếm của lão, bỗng biến lớn đụng vào người lão.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Càn Đế một lần nữa hộc máu lùi ra, bị Xích Viêm Hoàng Kiếm của Huỳnh Hỏa đâm trúng đùi, máu thịt bay tung tóe.

Bùm!

Nắm tay của Hồn Ma đấm trúng người Càn Đế, đánh lão té xuống đất, liên tục đánh mấy chục đấm.

Xèo xèo xèo!

Ngay sau đó là nhiều Huyết Ma Kiếp chui vào người Càn Đế.

- Biến!

Càn Đế bộc phát ra Thánh Nguyên, đánh bay một đám Huyết Ma Kiếp, cũng trốn thoát khỏi công kích của Hồn Ma.

Dù Càn Đế cô độc một mình thì Thánh Nguyên của Cổ Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng vẫn đủ hung mãnh!

Càn Đế vừa thoát ra lại tìm đến Lý Thiên Mệnh.

Nhưng người đâu rồi?

Càn Đế nhìn quanh, sát khí bỗng ập đến.

Một thiếu niên tóc trắng cầm Đông Hoàng Kiếm chém kiếm ra, Vạn Kiếp Kiếm hội tụ kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng.

Uy lực của đường kiếm này mạnh còn hơn đa số Cổ Chi Thánh cảnh đệ nhất trọng.

Keng!

Bàn tay Càn Đế bị chấn nứt, Minh Hà Cổ Kiếm suýt bay khỏi tay.

- Lão quỷ, mùi vị tuyệt vọng như thế nào?

Lý Thiên Mệnh lửa giận ngập trời, khi hắn hỏi câu này thì Đông Hoàng Kiếm tách làm hai.

Phập phập!

Hai kiếm cực nhanh đâm vào bụng của Càn Đế.

Thật ra Lý Thiên Mệnh muốn phế bỏ Thánh Cung của Càn Đế.

Nhưng Thánh Nguyên của đối phương rất mạnh, khi đâm vào thịt thì Đông Hoàng Kiếm bị chấn đâm lệch.

Bùm!

Càn Đế cười lớn, đấm vào cánh tay hắc ám của Lý Thiên Mệnh, đánh bay hắn ra ngoài.

Khóe môi Lý Thiên Mệnh đổ máu, nhưng như vậy chỉ càng làm hắn đẫm máu, dữ tợn hơn.

- Súc sinh như ngươi có thể sống đến bây giờ vốn nên cảm tạ trời xanh!

Càn Đế đang định đáp trả thì bị móng vuốt của Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng cào trúng, xé mấy đường máu sâu tận xương trên lưng.

Oong!

Hồng Mông Âm Ba của Lam Hoang ập đến, nổ hai tai của Càn Đế phun máu.

Càn Đế đẫm máu bò dậy, điên cuồng cười to:

- Cảm tạ? Đây là trời xanh ghen tỵ với thượng cổ hoàng tộc ta, nó sợ chúng ta!

- Ngươi sai, quy tắc thiên địa chỉ quản đại đạo, tộc Cửu Minh các ngươi chỉ là con kiến của thiên đạo, tình cờ trộm được truyền thừa sinh cơ thì vọng tưởng cướp đoạt thiên địa! Đạo quân vương tội nghiệt sớm muộn gì sẽ bị Đế Hoàng chân chính xử các ngươi, hôm nay người thay trời hành đạo là Lý Thiên Mệnh này!

Đôi mắt nóng như mặt trời, mặt trời ma hùng dũng, Đông Hoàng Kiếm nằm trong hai tay hắn bắn ra ánh sáng chói lòa.

- Ngươi là Đế Hoàng chân chính? Ha ha ha ha ha ha!

Càn Đế khinh thường cười lớn:

- Ngươi quá non, dù đồ diệt tộc của ta thì đám ngụy quân tử ra vẻ trang nghiêm cũng sẽ vĩnh viễn không thể nghiền áp ý chí kinh thiên của thượng cổ hoàng tộc ta! Tộc chúng ta suốt kiếp bất diệt!!!

- Nằm mơ?

Sát khí toàn thân tuôn ra từ lồng ngực Lý Thiên Mệnh, cơ hồ cùng lúc đó, hắn và ba con thú bản mệnh, cộng thêm linh hồn kiếp phó điều khiển Thái Nhất Tháp, Hồn Ma và Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng mạnh mẽ ra tay.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Càn Đế căn bản không thể đỡ nhiều thần thông đánh sâu vào.

Trong đó có Huỳnh Hỏa đánh lén, linh hồn đau nhói của Hồn Ma là kiểu công kích hoàn toàn khác, lúc này cùng chồng lên.

Mỗi cái đều làm Càn Đế khó thể đối phó, càng miễn bàn gom hết lại.

Bình Luận (0)
Comment