Lý Thiên Mệnh tiến lên phía trước hỏi:
- Các vị, có bán chiến quyết Sinh Tử không?
Bọn họ còn đang cười giỡn, mấy người quay đầu liếc Lý Thiên Mệnh một cái, sau đó quay đầu về, cười rộ lên.
Trong đám người, một thiếu nữ nhỏ xinh mặc áo ngắn màu vàng nhạt che miệng cười nói:
- Các ngươi không thấy tận mắt vẻ mặt của tên kia đâu, hắn bị nhị ca của ta một đấm rụng hết răng, quỳ xuống ngay tại chỗ.
- Ha ha!
- Thật là hết giận, ai kêu người của Kiếm Vương Minh huênh hoang, ha ha, cũng không hỏi xem trong Thái Cổ Thần Tông này ai là lão đại!
Bọn họ cười vui vẻ, Lý Thiên Mệnh thì khó chịu, có kiểu buôn bán như vậy sao?
Lý Thiên Mệnh vỗ bàn, hỏi:
- Hỏi mấy người đấy, có bán chiến quyết Sinh Tử không?
Mãi đến lúc này bọn họ mới ngừng cười.
Thiếu nữ nhỏ xinh mắt lóe tia không kiên nhẫn, nói với mọi người:
- Mọi người đợi ta một lát, lập tức quay lại.
Nàng khoác áo choàng, chu môi đi tới, nói:
- Ngươi làm gì đấy? Thiên Chi Thánh cảnh mà đòi mua chiến quyết Sinh Tử cái gì? Muốn giỡn với ta à? Có phải ngươi cố ý đến bắt chuyện?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Bắt chuyện với nàng sao?
Cô nương này đúng là tự tin.
- Thật sự muốn bắt chuyện? Biến ngay, cô nương đang bận việc vui.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đừng lo chơi, mở cửa buôn bán, thành ý một chút. Ta không đùa với nàng, chọn được thích hợp sẽ trả tiền đi ngay, không chậm trễ thời gian của nàng.
Cô nương nhỏ xinh rõ ràng hơi không kiên nhẫn, nhưng vì Lý Thiên Mệnh là khách hàng nên cố kiềm nén tính tình:
- Ngươi xác định? Chiến quyết Sinh Tử cần có kiếp tinh mới mua được, ngươi có kiếp tinh không? Lấy ra xem thử.
Hai thiếu niên ở bên cạnh la ó:
- Tích Tích, kệ hắn đi, mau qua đây.
- Này, ngươi từ đâu đến? Đừng cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, dám bắt chuyện với Tích Tích của chúng ta, biến xa chút.
Lý Thiên Mệnh đen mặt.
Thiên Chi Thánh cảnh không ăn cơm nhà của bọn họ, mua chiến quyết còn bị xem thường?
Lý Thiên Mệnh hỏi Lâm Tiêu Tiêu:
- Còn có cửa hàng khác không?
Lâm Tiêu Tiêu nói:
- Bên đây là tiệm tốt nhất rồi, có cửa hàng kém một chút, nhưng cảnh giới của ngươi còn chưa tới Cổ Thánh cảnh, người ta đều cho rằng ngươi đang đùa với họ. Chiến quyết Sinh Tử là chiến quyết cao nhất Nhân Nguyên tông, không vài người có thể tu thành công.
- . . . đệt!
Lý Thiên Mệnh chủ yếu là lười chậm trễ thời gian, nếu đi đâu cũng gặp tình huống này, vì chiến quyết Sinh Tử, hắn đành nhịn xuống.
Lý Thiên Mệnh hỏi cô nương tên Tích Tích:
- Này, không có kiếp tinh, thánh tinh được không?
Tích Tích vừa giỡn với đám bạn vừa trả lời:
- Thánh tinh? Vậy ngươi lấy ra năm nghìn vạn coi thử.
Tài phú của Cổ Thánh cảnh trên cơ bản đều là nghìn vạn thánh tinh, năm nghìn vạn thánh tinh mua một quyển chiến quyết vượt qua Cổ Thánh cảnh không tính đắt.
Khương Phi Linh cho mười ức là con số khủng khiếp, đối với Cổ Thánh cảnh thì tác dụng của thánh tinh không quá lớn.
- Vậy hãy nhìn kỹ.
Lý Thiên Mệnh không thiếu tiền, hắn ngoắc đầu ngón tay, một đống thánh tinh như núi nhỏ chất đống trước mặt mọi người.
Tích Tích nghệch mặt ra:
- Đủ rồi đủ rồi!
Người bên cạnh nàng đều lặng ngắt như tờ, ngơ ngác nhìn hồi lâu.
Thời nay cầm thánh tinh mua chiến quyết Sinh Tử, còn là đệ tử Thiên Chi Thánh cảnh, thật là khiến người thác loạn.
Tích Tích câm nín nói:
- Ngươi mua giùm người khác đúng không? Sớm nói cho rồi.
- Nàng thích nói gì thì nói.
Lý Thiên Mệnh cảm giác những người này rất phiền.
Tích Tích lườm Lý Thiên Mệnh một cái:
- Lần sau nhớ kêu người ta đưa kiếp tinh cho ngươi, không thì làm phiền ta đếm cả buổi! Ngươi đợi ta một lát, ta báo cáo với nhị ca của ta trước đã, nơi này do nhị ca làm chủ, thứ ngươi muốn mua không phải loại rẻ tiền.
Tích Tích chạy chậm lên lầu, gõ cửa phòng ở góc trong cùng, hỏi ý:
- Nhị ca, bên dưới có người muốn mua chiến quyết Sinh Tử.
- Ai?
- Không biết, kêu chân sai vặt đến.
Người kia lạnh lùng cười:
- Minh Hội Chiến sắp bắt đầu, lúc này đụng trận cuống lên mới lo ôm chân Phật sao?
Tích Tích hỏi:
- Có bán không? Muội sợ đối phương bởi vậy biến cường.
- Bán, có tiền tại sao không kiếm? Với thời gian ngắn như vậy, nếu có thể tu thành công thì ta không cần lăn lộn.
- Vâng!
Hiên Viên Tích Tích xuống lầu, liếc Lý Thiên Mệnh một cái, nói:
- Chân sai vặt, ngươi đi theo ta.
- Chân sai vặt?
Lý Thiên Mệnh rất muốn đánh đòn nha đầu này, miệng rất đáng đánh.
Chủ yếu vẫn là lạ nước lạ cái, rồng mạnh không đè được rắn bản xứ.
Lý Thiên Mệnh đi theo, Hiên Viên Tích Tích mở ra một căn phòng lộng lẫy, nói:
- Đó, đều ở đây, đều là cao thủ hàng đầu trong Nhân Nguyên tông gửi bán tại đây, bỏ ra trăm vạn điểm công tích mới đổi lấy chiến quyết Sinh Tử, ngươi đừng hòng ăn cắp, có ta theo dõi đấy nhé.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Làm ăn như vậy sao? Ta sớm muộn gì sẽ tu thành chiến quyết Sinh Tử, đâm sập Vĩnh Định Các các ngươi.
Hiên Viên Tích Tích ôm bụng cười to, chớp chớp mắt, nói:
- Xì! Ngươi tếu ghê, nghĩ tình ngươi cố gắng chọc cười ta nên ta không chế nhạo ngươi, mau làm xong việc sai vặt đi.
- . . .
Hắn mắng thẳng mặt, vậy mà người ta còn tưởng rằng hắn đang chọc cười?
Lý Thiên Mệnh đi vào.
Đang lúc Lý Thiên Mệnh nghiêm túc chọn lựa thì một người lặng lẽ đi đến sau lưng Hiên Viên Tích Tích.
Hiên Viên Tích Tích hỏi:
- Phó Bác? Ngươi đến đây làm gì?
Phó Bác nói:
- Tứ tiểu thư, để ta xem người bên trong một cái.
Hiên Viên Tích Tích hỏi:
- Xem làm gì? Mê hắn à?
- Không phải.
Phó Bác nhìn vào trong, bừng bừng lửa giận nói:
- Tứ tiểu thư, người này tên Lâm Phong, suýt lấy mạng của ta, ta và hắn có thù sống chết!
Hiên Viên Tích Tích trợn to mắt hỏi:
- Ngươi nói thật không vậy?
Phó Bác trầm giọng nói:
- Lần trước ta định cướp đoạt Cửu Dương kiếm, là người này phá hoại, suýt đánh chết ta! Ta đang tìm cách giết hắn đây. Tứ tiểu thư, ta trung thành hết lòng với tiểu thư, xin tiểu thư hãy giúp ta trút mối hận này!
- Để ta nghĩ xem.
Hiên Viên Tích Tích chớp mắt, nảy ra ý hay, nói:
- Có rồi, hắn mua chiến quyết Sinh Tử ở chỗ chúng ta, chờ lúc hắn đi, chúng ta theo sau, vu hãm hắn trộm chiến quyết của chúng ta, đánh hắn một trận rồi đưa đi Thẩm Phán Điện, cho phụ thân của ngươi giáo dục, khiến hắn mất cả chì lẫn chài.
Phó Bác mừng rỡ:
- Cảm tạ tứ tiểu thư!
- Việc nhỏ, tên này ngốc nghếch làm việc không có suy nghĩ, Minh Hội Chiến sắp bắt đầu mà hắn còn ngu đi chạy chân cho người ta, đến chỗ chúng ta mua chiến quyết, tự tìm đánh.
Phó Bác nói:
- Nhưng ta muốn phế bỏ hắn!
- Tùy ý ngươi, ta giúp ngươi bắt người, tiếp theo tùy ngươi chơi.
Hiên Viên Tích Tích nhìn vào trong, hình như Lý Thiên Mệnh đã lựa xong, nàng giục Phó Bác đi trước.
Chốc lát sau, Lý Thiên Mệnh đi ra, cầm một quyển chiến quyết, một ngọc giản chiến quyết.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Nàng làm sao thế? Ánh mắt kỳ lạ.
- Mắc mớ gì tới ngươi.
Hiên Viên Tích Tích nhìn chiến quyết trong tay Lý Thiên Mệnh, trố mắt nói:
- Ngươi điên rồi, đây là chiến quyết tốt nhất của chúng ta, giá trị ba trăm kiếp tinh, người Sinh Tử Kiếp cảnh cũng chưa chắc có thể tu luyện thành công, ngươi mua trở lại, coi chừng bị người thuê của ngươi đánh chết.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Đổi thành thánh tinh là bao nhiêu?
Đối với hắn thì lời cảnh cáo của Hiên Viên Tích Tích là vớ vẩn.
Nếu không phải quyển chiến quyết này thật sự quá tốt, cực kỳ thích hợp với hắn thì với thái độ làm ăn của những người này, hắn đã sớm bỏ đi.
Hiên Viên Tích Tích cắn răng nói:
- Ba ức!
Lý Thiên Mệnh nói:
- Được, sau lưng ca có người, không thiếu tiền.