- Tộc gì?
Thái Cổ Tà Ma nói:
- Tộc Thiết Thiên, cánh tay trái của hắn, vảy giáp hình lục giác là dấu hiệu rõ ràng nhất!
Lâm Tiêu Tiêu ngơ ngẩn nói:
- Bối cảnh của hắn cũng lợi hại giống như ngươi, đều đến từ trời sao vực ngoại?
- Đúng vậy!
- Ngươi còn biết gì về hắn?
Thái Cổ Tà Ma buồn rầu nói:
- Ngươi không cần biết, ta hiện tại biết cũng vô dụng, với thực lực hiện nay của ta sẽ bị khóa cứng trong Viêm Hoàng đại lục, không đi đâu được.
Lâm Tiêu Tiêu hỏi:
- Tóm lại ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?
- Ta dám khẳng định một vạn lần, hắn đến Thái Cổ Thần Tông là vì Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn!
- Không thể nào!
- Tộc Thiết Thiên bọn họ cần mắt của chúng ta mới thức tỉnh năng lực. Bọn họ là kẻ trộm vô sỉ!
Lâm Tiêu Tiêu cắn răng hỏi:
- Hắn sẽ tranh giành con mắt của ngươi?
Thái Cổ Tà Ma cười khẩy nói:
- Đúng vậy! Ngươi không đấu lại hắn thì sẽ vĩnh viễn chậm hơn hắn một bước. Trước kia ngươi không có đối thủ cạnh tranh, có thể tu hành từ từ, nhưng hiện tại không được, ngươi phải vượt qua hắn, nếu không thì hai con thú bản mệnh của ngươi vĩnh viễn không có đường về!
Lâm Tiêu Tiêu trầm mặc.
Nàng oán hận, thống khổ, giãy giụa.
Lâm Tiêu Tiêu hỏi:
- Nếu hắn lợi hại như vậy thì sao ta đuổi kịp được?
- Chỉ có một cách.
- Ngươi nói đi.
Thái Cổ Tà Ma nói:
- Tuy ta rơi vào tuyệt cảnh, nhưng ta có ký ức trăm vạn năm, có lĩnh ngộ tu hành trăm vạn năm. Ngươi và ta tu cùng một đạo, ta có thể thiên ý quán đính cho ngươi, khiến ngươi trực diện mọi thứ tu hành của ta, không cần lại dùng Thiên Ý Phồn Tinh trung chuyển.
Bị giới hạn trong hệ thống tu luyện cộng sinh, nó cần Lâm Tiêu Tiêu mạnh lên thì nó mới mạnh theo được.
Trong hệ thống tu luyện cộng sinh, Thiên Ý của Ngự Thú Sư là chủ thể, có tác dụng kéo dài.
- Tại sao trước kia ngươi không làm như vậy?
Thái Cổ Tà Ma vội nói:
- Bởi vì ngươi rất có thể không chống đỡ được, Thiên Ý trực tiếp tan vỡ, hồn phi phách tán! Không có tộc Thiết Thiên thì ta đã không cần mạo hiểm như vậy. Nếu bị hắn cướp được thì ta tiêu đời. Con mắt kia có thể tăng cao tốc độ khôi phục của chúng ta lên gấp mười lần.
Lâm Tiêu Tiêu cúi đầu nói:
- Ý chí của ta yếu ớt như vậy, rất có thể hồn phi phách tán.
Thái Cổ Tà Ma lạnh lùng cười:
- Ngươi sẽ không, ngươi sẽ chống đỡ được.
- Tại sao?
Thái Cổ Tà Ma khoác miệng rộng, tiếp tục cười nhạt:
- Bởi vì nếu ngươi thất bại thì ta sẽ tiếp tục hành hạ chúng nó. Ngươi không có tư cách thất bại, ngươi phải chống đỡ.
Giọng Lâm Tiêu Tiêu khàn khàn, nghe tan nát cõi lòng:
- Vũ U, ngươi muốn dựa vào thứ này chúa tể ta cả đời sao?
Thái Cổ Tà Ma nheo mắt nói:
- Tại sao lại không chứ? Ai kêu ngươi có tình cảm sâu với chúng nó như vậy? Người trẻ tuổi, có tình là có tội rồi, kẻ yếu không xứng có tình cảm, càng không xứng có tôn nghiêm.
Thái Cổ Tà Ma thè lưỡi liếm tóc Lâm Tiêu Tiêu, chất dịch màu đen từ mái tóc dài trượt xuống.
Giọng của Lâm Tiêu Tiêu lạnh lẽo như vực sâu:
- Vũ U, ngươi sớm muộn gì không chết tử tế được.
Thái Cổ Tà Ma nói:
- Ngươi cũng vậy.
. . .
Đình viện, chòi mát.
Gió nhẹ thổi.
Lý Thiên Mệnh cảm nhận được linh hồn kiếp phó chạy dọc trên cánh tay trái của mình.
Đúng vậy, nó như binh khí dừng lại trên cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh, cho tới nay nó luôn ở chỗ này.
Lý Thiên Mệnh vươn cánh tay trái ra lấy một quyển sách trong nhẫn tu di.
Đây là chiến quyết Sinh Tử trị giá ba ức thánh tinh!
Lý Thiên Mệnh tập trung nhìn vào.
Chỉ thấy bìa sách viết năm chữ to chiếu thẳng vào linh hồn:
Cửu U Thần Ma Trảo.
Huỳnh Hỏa nhún móng vuốt nhảy lên đầu Lý Thiên Mệnh, tự bới ra ổ gà, thò đầu nhìn chiến quyết trong tay hắn:
- Lão tử rốt cuộc có thể học chiêu mới, Thần Tiêu kiếm quyết là thần kiếm đâm mông, hôm nay là thứ gì đây? Nặn móng rồng gì đó?
- Biến, ngươi không thể suy nghĩ lành mạnh hơn à?
Huỳnh Hỏa kiêu ngạo nói:
- Ngươi quá nông cạn, Kê gia dùng ngôn ngữ hời hợt để che giấu trong lòng thuần khiết, giảm bớt sức hấp dẫn của ta một chút, như vậy thì gà trống khác mới có đường le lói.
- Đã hiểu, nói trắng ra thì ngươi vẫn là một chú gà con lông tơ.
Huỳnh Hỏa cười cạc cạc:
- Là gà thì có sao? Bây giờ ta phát hiện làm một con gà rất tốt.
- Meow Meow đâu?
- Dạo này nó mới phát hiện ra phương pháp ngủ khác, đang ở trong ao nước.
- Còn Lão tam?
- Ngồi canh me nhà kế bên rồi, chờ U U tỷ tỷ của nó đi ra. Mà nói đến Lâm nha đầu, hình như đang chuẩn bị đột phá Cổ Chi Thánh cảnh thì phải, bế quan rồi.
- Vậy được, vẫn là hai chúng ta luyện chiến quyết này đi.
Meow Meow và Lam Hoang đều có móng vuốt, có đủ điều kiện tu luyện, hơn nữa đều có thể Thập Kiếp Luân Hồi. Tiếc rằng hai con này một đứa thì ham chơi, một đứa thì mê ngủ, không trông cậy được.
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa tụ lại với nhau, giở Cửu U Thần Ma Trảo ra đọc.
Huỳnh Hỏa tò mò hỏi:
- Mà trong này viết đây là chiến quyết Tử Kiếp, thế là sao?
Lý Thiên Mệnh giải thích rằng:
- Chiến quyết Sinh Tử có hai trọng, một loại chiến quyết Sinh Kiếp thích hợp tu luyện lúc Sinh Kiếp, một loại chiến quyết Tử Kiếp thích hợp tu luyện khi Tử Kiếp. Chiến quyết Sinh Kiếp có thể phát huy ra khí huyết thịnh vượng của sức mạnh Sinh Kiếp trong lúc là Sinh Kiếp, liên tục không dứt, đặc tính hùng hậu lâu dài, thông thường có nhiều chiêu nối liền.
- Chiến quyết Tử Kiếp thì có thể phát ra ra lực lượng thô bạo, chết chóc, diệt tuyệt tính người của sức mạnh Tử Kiếp, bình thường đa số là một chiêu tất sát. Hiện tại chúng ta chỉ có Thiên Chi Thánh Nguyên, thậm chí không có Cổ Chi Thánh Nguyên, dù hiểu huyền ảo và hàm ý của chiến quyết Sinh Tử nhưng không có lực lượng Sinh Tử Kiếp, cùng lắm là chỉ có thể phát huy ra một phần lực lượng, không phù hợp uy lực cao nhất của chiến quyết Sinh Tử. Nhưng kém cỡ nào vẫn mạnh hơn chiến quyết Cổ Thánh nhiều.
Huỳnh Hỏa hỏi:
- Chiến quyết Tử Kiếp mạnh hơn chiến quyết Sinh Kiếp hả?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Chưa chắc, tất cả quyết định bởi chiến quyết và tùy vào người thi triển ra. Hai loại chiến quyết này chỉ có khác nhau về loại hình. Bàn về sức sát thương thì chiến quyết Tử Kiếp cao hơn một chút. Trong Vĩnh Định Các kia chỉ có quyển này là chiến quyết Tử Kiếp, mấy cái khác đều là chiến quyết Sinh Kiếp.
- Ngươi có ngọc giản chiến quyết nhưng ta thì không, ta có thể dùng chứ?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Được, Ngự Thú Sư và thú bản mệnh vốn là một thể. Hơn nữa chiến quyết hiện tại đối với thú bản mệnh bình thường thì khá là phức tạp. Trừ ngươi ra, ít có ai làm được.
Gà lửa vô cùng tự hào:
- He he.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Cửu U Thần Ma Trảo này chỉ có một chiêu, chúng ta luyện thể đi, đây đã là chiến quyết tốt nhất có thể mua trong Nhân Nguyên tông. Đợi lần sau ta tìm một môn kiếm pháp, xem thử có thể phát huy uy lực của Bất Diệt Kiếm Thể đến trình độ càng mạnh hay không.
- Bất Diệt Kiếm Thể đột phá một vạn rồi, còn tăng thêm được không?
- Có thể.
- Vậy nó không tính là chiến quyết Cổ Thánh đúng không?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Chắc không đâu, đợi lần sau ta tìm tiền bối hỏi thử. Trong Thái Cổ Thần Tông có nhiều người giỏi dị sĩ, chúng ta hiện tại chỉ có thể nhìn thấy một góc núi băng.
Xem Nhân Nguyên tông là toàn bộ Thái Cổ Thần Tông thì hơi thiển cận.