Lý Thiên Mệnh muốn không gây chú ý, thấy Hiên Viên Tích Tích ở đây thì hắn muốn quay đầu ra cửa, kết quả đối phương cứng rắn ngăn hắn lại.
Mới đánh bại Cố Thanh Doãn, kết quả phát hiện Cố Thanh Dao này cực kỳ bênh đệ.
Nhìn đôi mắt sát khí ngập trời của nàng là biết nàng thật sự muốn giết hắn.
Cố Thanh Dao nói:
- Ngươi nói nhảm quá nhiều.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Được rồi, ta không nói nữa, nhưng việc ta làm chấp sự của Long Vũ Minh vẫn được tính chứ?
- Tính.
Cố Thanh Dao ném một tấm lệnh bài màu vàng ròng qua.
Mặt phải lệnh bài khắc ba chữ to Long Vũ Minh, mỗi nét bút đều là rồng thần, mặt trái khắc hai chữ chấp sự.
Cầm lệnh bài này, mỗi ngày Lý Thiên Mệnh có thể ở trong Trạm Tinh Cổ Lộ một canh giờ, thời gian tăng gấp đôi.
Lý Thiên Mệnh chỉ vào Lâm Tiêu Tiêu, nói:
- Làm phiền cho vị này một lệnh bài đệ tử, nàng cũng muốn gia nhập Long Vũ Minh.
Lâm Tiêu Tiêu bỗng nhiên nói:
- Ta cũng muốn làm chấp sự.
Lý Thiên Mệnh quay đầu hỏi:
- Nàng có chắc không?
- Thử xem.
Lý Thiên Mệnh bình tĩnh như không thấy Cố Thanh Dao hận mình:
- Đà chủ, cho nàng ấy cơ hội không?
Cố Thanh Dao lạnh lùng nói:
- Cho, ai đến thử thách nàng ta?
Mọi người đều biết tâm trạng của Cố Thanh Dao khó chịu, càng biết nàng cũng giống Hiên Viên Tích Tích thành thế như nước với lửa với Lý Thiên Mệnh.
Một đệ tử nam đi ra:
- Để ta!
Cảnh giới của gã cũng là Cổ Chi Thánh cảnh đệ tam trọng, giọng điệu của gã lạnh lẽo, hiển nhiên muốn thông qua việc hạ Lâm Tiêu Tiêu để trả thù Lý Thiên Mệnh, do đó được Cố Thanh Dao xem trọng.
Lý Thiên Mệnh nhìn thấu tất cả, hiện tượng này rất bình thường.
Một người muốn leo lên trên thì phải đạp người xuống, nếu không chịu nịnh nọt thì khó tránh khỏi đắc tội với người.
Đánh là xong chuyện.
“Nếu hiện tại ta gặp Hiên Viên Húc thì không cần phụ thân ra tay.”
Cố Thanh Doãn phỏng chừng mạnh hơn Hiên Viên Húc.
“Điều này chứng minh ta đến Thái Cổ Thần Tông là đúng, nếu còn ở Thần Quốc thì ta không thể nào vươn lên nhanh như vậy.”
Trạm Tinh Cổ Lộ là mấu chốt, Lý Thiên Mệnh phải tăng thời gian tu luyện trong Trạm Tinh Cổ Lộ.
. . .
Lâm Tiêu Tiêu Cổ Thánh cảnh đệ nhị trọng, đây là lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh tiên xem nàng ra tay.
Lần này, Huyết Hồn Lôi Ngục Ma Long của nàng xem như chịu lộ mặt.
Thú bản mệnh này của Lâm Tiêu Tiêu hoàn toàn khác với hình tượng của nàng. Tổng Lâm Tiêu Tiêu giống thiếu nữ hệ hắc ám ngốc manh, thú bản mệnh của nàng thì hung hãn, thô bạo, thậm chí dữ tợn.
Thú bản mệnh của đối phương là một con dê xanh, toàn thân đều là cơ bắp chắc khỏe, cảnh giới cao hơn một trọng, nhưng bàn về hung hãn và uy thế thì bị Huyết Hồn Lôi Ngục Ma Long đè ép hoàn toàn.
Ầm!
Hai người lao vào quyết đấu.
Lý Thiên Mệnh híp mắt:
- Mạnh quá!
Hắn không nói về Lâm Tiêu Tiêu.
Lâm Tiêu Tiêu vẫn giống như lúc trước, song tu cung tên và chiến kích, nàng ngồi trên mình con thú bản mệnh kia, sử dụng cung tên, mũi tên rời cung, như thiên nữ tán hoa.
Lôi đình màu đỏ theo cung tên bắn đi nhanh như tia chớp, đúng là mối uy hiếp trí mạng.
Nhưng thứ mạnh thật sự là thú bản mệnh của nàng.
Vuốt rồng, răng rồng, hai cánh và đuôi rồng đều là thủ đoạn giết chóc, nó là cỗ máy chiến đấu, hơn nữa đặc biệt hung ác.
Bàn về thần thông thì nó cũng khá mạnh.
Xèo xèo xèo!
Lôi đình màu đỏ máu hóa thành lưới to rậm rạp cuốn người đối thủ.
Đây là một loại hiệu quả giống như Địa Ngục Truy Hồn Điện, máu thịt của đối phương bị lôi đình màu đỏ xé rách nhanh chóng tan tác.
Bùm!
Lâm Tiêu Tiêu thắng.
Nàng thắng không thoải mái hơn Lý Thiên Mệnh chút nào, hơn nữa đối thủ của nàng không bằng Cố Thanh Doãn, nhưng nàng vừa lộ ra sức mạnh của thú bản mệnh của mình, khiến người ấn tượng sâu sắc.
Nói thật, hôm nay Thanh Phong Đà hơi mất mặt.
- Chuyện gì thế này? Lâm Tiêu Tiêu kia chẳng phải chỉ mới đột phá Cổ Chi Thánh cảnh sao? Lần trước ta gặp ả thì vẫn còn là Thiên Chi Thánh cảnh mà?
Đầu óc Hiên Viên Tích Tích rối loạn, nàng đang vắt óc suy nghĩ phải chăng mình nhớ lầm.
Tóm lại hiện tại giống như có một thanh kiếm đâm vào tim Hiên Viên Tích Tích, cực kỳ khó chịu.
Thanh Phong Đà càng yên tĩnh.
Lâm Tiêu Tiêu vươn tay, nói:
- Lệnh bài.
Nàng có chút hưởng thụ loại cảm giác này.
Giờ thì nàng đã hiểu tại sao Lý Thiên Mệnh thích đè ép người khác.
Mùi vị này rất sướng.
Đây là sự sung sướng đối kháng số phận, chống lại giai cấp. Đối diện người khác dùng quyền thế trấn áp thì mình vùng lên đánh trả, phá tan thành kiến, tung nắm đấm cho cái đám kiêu ngạo tự cho là đúng này nhìn lại mình bằng cặp mắt khác!
Lâm Tiêu Tiêu mê cảm giác này, muốn làm loại người giống như Lý Thiên Mệnh.
Lâm Tiêu Tiêu quay đầu nhìn Lý Thiên Mệnh, bỗng cảm giác chính mình như có cuộc sống mới.
Dù phải trả giá nhiều cỡ nào cũng đáng.
Vèo!
Một tấm lệnh bài chấp sự rơi vào tay Lâm Tiêu Tiêu.
Cố Thanh Dao nói:
- Hôm nay thật may mắn, Thanh Phong Đà chúng ta có thêm hai vị người tài đắc lực, số lượng chấp sự lên đến mười ba vị.
Lý Thiên Mệnh gợi đòn nói:
- Chúc mừng đà chủ.
Cố Thanh Dao gật đầu:
- Ừm!
Ai đều biết nàng cực kỳ khó chịu.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nếu không có việc gì thì ta xin phép đi trước, ta sẽ đúng giờ tham gia Minh Hội Chiến vào tám ngày sau.
Cố Thanh Dao gọi lại:
- Khoan đi đã, đêm nay ở Long Vũ đại điện, Long Vũ Minh tổ chức cuộc họp, tất cả quản lý từ chấp sự trở lên phải tham dự, cùng lên kế hoạch việc lớn Minh Hội Chiến. Minh chủ chuyên môn từ Địa Nguyên tông trở lại, mọi người đều phải có mặt.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Biết, nhất định đến.
Tới Cổ Thánh cảnh đệ lục trọng sẽ có tư cách vào Địa Nguyên tông tu luyện.
Minh chủ của Long Vũ Minh là nhân vật trung tâm trong Thái Cổ Hiên Viên thị, được tu hành trong Địa Nguyên tông là chuyện bình thường, đợi qua vài năm đi Thiên Nguyên tông cũng không có gì lạ.
Tuy nhiên.
Khi minh chủ quay về Nhân Nguyên tông thì sẽ là vua trong Nhân Nguyên tông.
. . .
Lý Thiên Mệnh rời đi một canh giờ, một nam nhân áo vàng đi tới Thanh Phong Đà.
Trong điện đường.
Cố Thanh Dao đang chữa thương cho đệ đệ, nàng tan nát cõi lòng, lúc rửa vết thương thì rơi lệ như mưa.
Hiên Viên Tích Tích đón người vào:
- Nhị ca.
Nhị ca Hiên Viên Cương Cương hỏi:
- Tên là Lý Thiên Mệnh đúng không?
- Vâng.
Hiên Viên Cương Cương ngồi xuống ghế, nhìn Cố Thanh Dao:
- Ta đã tra được, nhưng hồ sơ chỉ ghi lại người này hơn mười ngày trước vừa có được thân phận đệ tử Nhân Nguyên, không điều tra được bất cứ thân phận bối cảnh nào.
Cố Thanh Dao hơi ngước đầu lên hỏi:
- Cho nên?
Hiên Viên Cương Cương nói:
- Hơi khó giải quyết, ít nhất mặt ngoài thì không được, loại tình huống này có xác suất rất cao là hắn có bối cảnh cứng. Nhưng cũng có thể là một mảnh trống rỗng chẳng có gì cả.
- Đệ đệ của ta bị đánh thành như vậy.
Hiên Viên Cương Cương nói:
- Muội của ta cũng vậy.
Cố Thanh Dao nói:
- Ta muốn cho hắn trả giá đắt.
Hiên Viên Cương Cương hỏi:
- Được rồi, đêm nay họp trong Long Vũ đại điện, minh chủ trở lại, hắn sẽ đi dự chứ?
- Chắc vậy.
Hiên Viên Cương Cương nói:
- Vậy được, vừa lúc ta có một món bảo bối cho hắn nếm thử.
- Là gì?
Hiên Viên Cương Cương mỉm cười hỏi:
- Thuốc bột nghiền từ cành của Yến Thanh Hoa, đây là linh tai có được kiếp văn, các ngươi có từng nghe công hiệu của nó chưa?
Cố Thanh Dao và Hiên Viên Tích Tích cùng lắc đầu.
Hiên Viên Cương Cương giải thích:
- Rất nhiều người Sinh Tử Kiếp cảnh vì tăng cơ hội sinh dục sẽ tìm phấn của Yến Thanh Hoa, phấn của Yến Thanh Hoa có thể tăng xác suất có thai. Nhưng cành của Yến Thanh Hoa là thứ khiến đoạn tử tuyệt tôn, sau khi nghiền nát thì không màu không mùi, mặc kệ nam hay nữ, sau khi uống vào sẽ thối rữa, không có gì cứu lại được, đời này không thể mơ tưởng chuyện nam nữ.