Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 875 - Chương 875 - Bạch Dạ, Ấm Dương, Kiếm Vương Minh (Tt)

Chương 875 - Bạch Dạ, Ấm Dương, Kiếm Vương Minh (tt)
Chương 875 - Bạch Dạ, Ấm Dương, Kiếm Vương Minh (tt)

Nửa khắc đồng hồ sau.

Đã đến nơi, Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên xem, phía trước có một gian cửa hàng, quy mô lớn còn hơn Vĩnh Định Các.

Tên của nó là Tuyết Nghi Kiếm Các.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Đặt tên nghe như gọi là Tuyết Nghi tiện cách.

Lâm Tiêu Tiêu nói:

- Ngươi đừng nói bậy bạ, minh chủ của Kiếm Vương Minh tên Kiếm Tuyết Nghi, đây là cửa hàng do họ mở, là kho binh khí lớn nhất Cổ Phong Nhai, nghe nói bên trong có khá nhiều kiếp khí.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Đệ tử minh hội mạnh thứ hai, minh chủ là nữ?

- Không được sao?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Không có gì, chẳng qua ta không quen giành vị trí với nữ nhân.

- Đêm hôm qua ngươi có thương hương tiếc ngọc à?

- Hình như là không.

Lý Thiên Mệnh hết lấn cấn.

Hắn bước vào Tuyết Nghi Kiếm Các.

Binh khí và chiến quyết khác nhau, chiến quyết đều do Thần Tông trao quyền, nhưng có thể tùy tiện trao đổi binh khí, nên hàng tồn trong Tuyết Nghi Kiếm Các rất lớn, hơn nữa trực tiếp bày trong đại sảnh, mặc người chọn lựa.

Nhận được bài học từ lần trước, Lý Thiên Mệnh đi vào liền hỏi nhân viên cửa hàng của Tuyết Nghi Kiếm các:

- Bằng hữu, ta muốn mua kiếp khí, ta mua giùm người khác, làm ơn đừng xem thường ta.

Một thiếu niên áo đen đi tới, hỏi:

- Ngươi mua giùm ai?

Lý Thiên Mệnh nhức đầu nói:

- Miễn hỏi được không?

Mợ nó, không đến Cổ Chi Thánh cảnh, đi đâu mua đồ cũng bị coi thường.

Thiếu niên áo đen dứt khoát nói:

- Được, ngươi gọi ta là Tiểu Lư được rồi, tùy tiện sai khiến.

Phong cách xử sự hơi khác với Long Vũ Minh.

Người của Long Vũ Minh quen thói cao cao tại thượng, hĩnh mũi lên trời, Hiên Viên Tích Tích là như thế, ỷ vào gia thế và huynh trưởng, hoàn toàn là tiểu bá vương trong Cổ Phong Nhai.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Dẫn ta đi xem kiếp khí.

- Đi theo ta.

Tiểu Lư đi phía trước dẫn đường, mang theo Lý Thiên Mệnh đi lòng vòng trong tiệm hết nửa ngày, đến chỗ sâu trong Tuyết Nghi Kiếm các, mở ra một phòng kín mờ tối, bên trong hiện ra một hành lang.

Trong hành lang dài, hai bên trái phải đều có nhiều căn phòng.

Tiểu Lư nói:

- Mỗi căn phòng đều có một loại kiếp khí, giá cả và nội dung cụ thể đều đã đánh dấu đầy đủ, ngươi tự mình xem.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Sắp xếp này thì phải chăng căn phòng phía cuối hành lang là kiếp khí tốt nhất?

Tiểu Lư nói:

- Đúng rồi, đó là kiếp khí tốt nhất có thể bán trong Nhân Nguyên tông.

- Trực tiếp, rõ ràng!

Lý Thiên Mệnh cất bước đi nhanh về phía cuối đường.

Tiểu Lư hỏi:

- Ngươi mang đủ kiếp tinh không?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Tuyệt đối đủ rồi, nhưng đếm hơi mệt.

Tiểu Lư khó hiểu, đếm tiền thì có gì mà mệt?

Đang lúc Tiểu Lư hoang mang thì Lý Thiên Mệnh đã đẩy mở cửa căn phòng cuối cùng.

Keng keng keng!

Trong phòng hùng dũng kiếm khí.

Lý Thiên Mệnh nhìn kỹ, không ngờ bên trong có một Kiếm Khí Trì, bên trong có hai, ba vạn kiếm khí linh tai thánh thiên văn!

Tuy cấp bậc không cao nhưng số lượng rất nhiều, còn lớn hơn Kiếm Khí Trì trong Thập Phương Đạo Cung.

- Đây là kiếm gì, lấy Kiếm Khí Trì rèn luyện cất chứa, giữ được mũi nhọn?

Lý Thiên Mệnh bước lên trước, nhìn đáy hồ.

Chỉ thấy đáy Kiếm Khí Trì có một thanh trường kiếm dài ba thước màu trắng tinh, mỏng như cánh ve, tạo hình như vậy chỉ có thể nói lên cực kỳ sắc bén.

Chỉ nhìn thoáng qua Lý Thiên Mệnh liền cảm thấy thanh kiếm này hơi chói mắt.

Hắn xem giới thiệu.

[Trường kiếm Bạch Dạ, một kiếp văn, rèn từ thiên thạch vực ngoại, đặc điểm lớn nhất là sắc bén! Chém sắt như chém bùn, thổi lông có thể đứt đoạn. Bên trong ẩn chứa Thái Bạch Quang, khi vận dụng thì ban đêm sẽ sáng như ban ngày. Ánh sáng lấp lánh, giết người trong vô hình, trong khoảnh khắc cắt yết hầu. Giá trị sáu trăm chín mươi chín kiếp tinh. Đây là vật quý nhất trong toàn bộ Cổ Phong Nhai.]

Nghe nói kiếp khí cao nhất chỉ có hơn mười sợi kiếp văn, Ngự Thú Sư Cổ Thánh cảnh chỉ có thể sử dụng kiếp khí có một, hai sợi kiếp văn.

Lý Thiên Mệnh xem xong, mỉm cười một cái:

- Giới thiệu viết khá tùy tiện, nhưng giá này . . . là cố ý muốn đào rỗng túi của ta hay sao?

Đổi tiền thì Lý Thiên Mệnh chỉ có bảy trăm kiếp tinh, tương đương mua về thanh kiếm này là hắn sẽ nghèo rớt mồng tơi.

- Không sao, có thê tử ở, lão tử không thiếu tiền. Mua! Thanh kiếm này tạm được, ít nhất mạnh hơn Tuyết Dương Kiếm, chắc cũng đủ dùng trong Nhân Nguyên tông.

Không phải Lý Thiên Mệnh không muốn dùng Đông Hoàng Kiếm, hắn chỉ muốn giữ lại át chủ bài, mong phát huy ra hiệu quả tốt vào phút mấu chốt.

Quyết định xong, Lý Thiên Mệnh phát hiện bên dưới giới thiệu còn một hàng chữ nhỏ.

[Bạch Dạ, Ám Dương là một đôi kiếm, dùng tài liệu giống nhau rèn cùng một lúc, nhưng có công hiệu khác nhau. Hai kiếm như hình với bóng, xứng đôi vừa lừa.]

- Còn có một thanh tên Ám Dương?

Lý Thiên Mệnh không nghĩ nhiều, gọi Tiểu Lư lại.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta mua thanh này, nhưng ta có một điều kiện.

Tiểu Lư kích động nói:

- Mời nói!

Đây là vụ làm ăn lớn nhất trong mấy năm qua của Cổ Phong Nhai.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Mua kiếm, đưa Kiếm Khí Trì, tặng thêm một Không Minh Giới Thạch có thể mang đi kiếm khí.

Tiểu Lư cười lớn:

- Đồng ý!

- Mợ nó, bị lỗ rồi!

Lý Thiên Mệnh hoài nghi mình không có tài trả giá.

Tiểu Lư nói:

- Lấy ra kiếp tinh của ngươi đi, đừng giỡn với ta nhé huynh đệ.

- Nhìn kỹ.

Mười giây sau.

Tiểu Lư bị bảy ức thánh tinh chôn.

Lý Thiên Mệnh buồn bực nói:

- Đệt, tiêu hết tiền thôi mà, sao cảm giác nhũn người giống như thân thể bị vét sạch?

Tiểu Lư chìm trong mừng như điên, đi theo làm tùy tùng, giải quyết xong việc Kiếm Khí Trì, cuối cùng còn tặng vỏ kiếm.

Tiểu Lư cười tươi rói nói:

- Đại gia, đi mạnh giỏi.

Nhìn liền biết gã có thể lấy được nhiều tiền huê hồng.

Lý Thiên Mệnh vừa cầm Bạch Dạ, quan sát cẩn thận, vừa khiêm tốn nói:

- Đừng như vậy, ta chỉ là chân sai vặt.

Tiểu Lư bỗng nhiên cười nói:

- Đừng đùa với ta, ta biết ngươi, ngươi tên Lý Thiên Mệnh, ngày hôm qua là ngươi giết Cố Thanh Dao.

- ???

Lý Thiên Mệnh quay đầu nhìn Tiểu Lư.

- Ngươi biết ta?

Tiểu Lư cười nói:

- Kiếm Vương Minh chúng ta rất nhạy tin tức.

- Sau đó thì sao?

Tiểu Lư hỏi:

- Tuyết Nghi sư tỷ muốn gặp ngươi, ta mang ngươi đi Kiếm Vương Điện, đi không?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đi chứ, mấu chốt là sao trước lúc ta mua kiếm thì ngươi không nói?

- Ca, ta muốn lấy trích phần trăm.

- . . .

Lý Thiên Mệnh nhủ thầm:

“Trong thành phố nhiều lừa lọc, ta muốn về quê.”

. . .

Cầm Bạch Dạ trong tay, Lý Thiên Mệnh có cảm giác rất khác biệt.

Thanh kiếm này rất mỏng, nhưng không mềm, cực kỳ cứng rắn, tựa như một mặt lưỡi dao.

Trên kiếp khí khắc kết giới thiên văn, phải nhận chủ mới có thể sử dụng uy lực của nó, đây là một kết giới thiên văn loại nhỏ, nhưng không dễ dàng phá hư, bởi vì người rèn tạo đã trói buộc kiếp khí và kết giới nhận chủ, phá hỏng kết giới trên thân kiếm sẽ phá hoại kết cấu của kiếp khí.

Lý Thiên Mệnh nhỏ máu vào kết giới nhận chủ, máu tươi hòa vào, kết giới thức tỉnh, hắn có cảm giác huyết mạch gắn liền với thanh kiếm này.

- Kiếp văn.

Lý Thiên Mệnh nhìn thân kiếm, trên thân kiếm có một sợi hoa văn từ chuôi kiếm kéo dài đến mũi kiếm, tựa như một sợi chỉ trắng.

Nhìn kỹ thì bên trong sợi chỉ trắng có hơn một trăm tám mươi sợi thánh thiên văn, nhưng những thánh thiên văn đầu đuôi gắn liền, nối thành một thể không thể tách rời, thành điểm trung chuyển phẩm chất.

Đây là kiếp khí!

Kiếp khí không phải là binh khí hơn một trăm sợi thánh thiên văn, nó là điểm trung chuyển phẩm chất của kiếp văn, mang đến sự lột xác cho tính năng binh khí.

Nghe bảo kiếp văn phức tạp nhất thậm chí có thể tách ra trên nghìn sợi thánh thiên văn lai. Kiếp khí mạnh hay yếu không phải chỉ nhìn số lượng kiếp văn, còn phải xem kiểu mẫu và phẩm chất của kiếp văn.

Ví dụ kiếp tinh cũng có kiếp văn, cũng có một sợi kiếp văn, nhưng bên trong kiếp văn này cơ bản cố định một trăm sợi thánh thiên văn.

Bình Luận (0)
Comment