Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 892 - Chương 892 - Bước Lên Cổ Cảnh

Chương 892 - Bước lên Cổ cảnh
Chương 892 - Bước lên Cổ cảnh

Sau khi bị Lý Thiên Mệnh đánh tan một vạn người, bọn họ vẫn phái ra hai vạn thám báo, còn lại đoàn quân chủ lực bảy vạn vẫn có thể đánh tan tác bất cứ đệ tử liên minh nào.

Hiên Viên Vũ Phong phớt lờ Lý Thiên Mệnh, xem hắn như ruồi bọ, chỉ lo nghiền nát đệ tử minh hội khác, hiệu quả rất tốt, trước mắt bọn họ leo lên hạng chín, mỗi ngày đều tăng lên.

Lý Thiên Mệnh nhắm mắt lại:

“Năm ngày tiếp theo sẽ có đại chiến.”

Bạch Dạ Kiếm trong tay vạch quỹ tích huyền ảo trên không trung.

Đứng ở chỗ cao càng có thể xem rõ ràng toàn bộ thế giới.

Lý Thiên Mệnh đang nhớ lại mỗi đường kiếm chém ra trong mười ngày qua.

Thật ra, cho dù thi triển dựa theo kiếm quyết, nhưng mỗi một kiếm đều khác nhau.

Keng keng!

Mũi kiếm rạch phá hư không, quỹ tích khó mà nắm bắt.

Một vạn kiếm, từ đầu tới đuôi đâm lại từ bước đầu.

Đánh tan một vạn người, hắn đã không cần đối thủ.

Đối thủ bây giờ là chính mình.

“Sinh mệnh là một phần sặc sỡ nhất cấu thành thế giới., trải qua Thần Đô, ý của chúng sinh phỏng chừng là căn bản của kiếm này.”

Lý Thiên Mệnh nhớ lại buổi tối đánh gục Đông Dương Ám, Thiên Ý Chúng Sinh hùng dũng kéo tới, mỗi người khác nhau.

“Một kiếm mà bao hàm ức vạn kiếm!”

Đấy là Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm.

Trong khoảnh khắc, Lý Thiên Mệnh mỉm cười, hắn đã có ý tưởng.

- Khó thật, đường kiếm này!

Lý Thiên Mệnh vừa hô to vừa đâm kiếm ra.

Một kiếm kinh thiên, vạn chúng quy nhất, mở mang phàm trần.

Hắn rốt cuộc chân chính thi triển ra một kiếm rất giống với Lục Đạo Kiếm Thần.

“Cuối cùng tiểu thành, nhưng dù là tiểu thành thì uy lực đủ đáng sợ!”

Mắt Lý Thiên Mệnh lóe sáng.

Nhìn qua, Lâm Tiêu Tiêu kính sợ nhìn hắn.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Tiêu Tiêu, hộ pháp cho ta.

- Ngươi muốn làm gì?

- Thăng cấp Cổ Chi Thánh cảnh, tại đây.

- A . . . được.

Vừa dứt lời, Lý Thiên Mệnh ngồi xếp bằng dưới một gốc tùng tuyết, đã nhập định.

Lâm Tiêu Tiêu thầm nghĩ:

“Lớn gan thật, thám báo của Long Vũ Minh tùy thời sẽ đến.

Giọng của Thái Cổ Tà Ma vang lên:

“Tiêu Tiêu!”

“Gì hả?”

Thái Cổ Tà Ma kích động nói:

“Thừa cơ giết hắn!”

“Không.”

“Ngươi khiêu khích ta?”

Lâm Tiêu Tiêu nói:

“Ta không có lá gan đó, ta không giết được hắn, ngươi có bản lĩnh thì tự làm đi. Đừng dùng chúng nó uy hiếp ta, cá chết lưới rách đều có hại cho mọi người, đúng không nào?”

“Ngươi đúng là đứa khổ dâm.”

“Ta thích.”

. . .

Ba canh giờ sao.

Linh khí thiên địa trong thế giới ảo cảnh điên cuồng hội tụ lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trên trời hình thành một vòng xoáy mây, sau đó rót vào chỗ Lý Thiên Mệnh.

Thân xác của Lý Thiên Mệnh đang tiến hành lột xác sinh mệnh.

Đột phá Cổ Thánh cảnh cần sự trưởng thành của Thiên Ý Đế Hoàng, hiểu thấu ngộ ra một kiếm kia khiến Thiên Ý của Lý Thiên Mệnh bước vào giai đoạn Cổ Thánh.

“Cổ Chi Thánh cảnh đệ nhất trọng! Hiện tại, ta cũng có tuổi thọ năm trăm . . . A không, năm mươi năm!”

Nghe mà muốn khóc, nhưng thật ra Lý Thiên Mệnh cơ hồ hoàn toàn thoát khỏi Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, tạm thời sẽ không chết.

Nhưng không biết Sinh Tử Kiếp và Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp chồng lên sẽ dằn vặt hơn như thế nào.

Nhưng ít nhất . . .

Hiện tại linh khí thiên địa buông xuống, thể Cổ Chi Thánh hình thành, máu thịt lột xác đến cấp độ mới, bao gồm Thiên Chi Thánh Nguyên cũng lột xác thành Cổ Chi Thánh Nguyên, trở nên càng thêm hùng hậu, thô bạo, càng có thể chống đỡ Lý Thiên Mệnh vượt cấp khiêu chiến!

Ba Thiên Mệnh Tuyền, Thánh Nguyên hùng dũng.

Không chỉ mình Lý Thiên Mệnh, Huỳnh Hỏa, Meow Meow và Lam Hoang đều có tiến bộ lớn.

Hiện tại là giai đoạn chúng nó yếu nhất so với Lý Thiên Mệnh, tiếp theo, Cổ Thánh Kim Thân Cổ Thánh đệ tứ trọng, đến đệ thất trọng sẽ có Cổ Thánh Mệnh Tuyền tăng thêm uy lực thần thông, nếu lại có thể lột xác thành Sinh Tử Kiếp Thú thì chắc chắn nhanh chóng trưởng thành, thậm chí một con chiến sủng đã mạnh bằng Lý Thiên Mệnh.

“Tương lai tràn ngập hy vọng.”

Lực lượng của Cổ Chi Thánh cảnh bàng bạc, tràn ngập toàn thân, khiến Lý Thiên Mệnh cảm thụ được cường đại chưa từng có.

Lâm Tiêu Tiêu kêu hắn một tiếng:

- Này!

- Kêu làm gì?

Lâm Tiêu Tiêu nói:

- Ngươi làm động tĩnh quá lớn, hấp dẫn người tới rồi.

Lý Thiên Mệnh nhìn lại, phương xa có một đội ngũ hơn trăm người lao nhanh về phía chính mình.

Người cầm đầu là Hiên Viên Cương Cương đây mà.

Bên cạnh gã còn có hai vị đường chủ, dường như tên Đường Linh San và Văn Hạo Thành, Lý Thiên Mệnh có xem mộ bài của họ lúc ở đại điện Long Vũ, đều là phụ tá đắc lực bên cạnh Hiên Viên Vũ Phong.

Ba đường chủ dẫn theo hơn một trăm Cổ Chi Thánh cảnh, ít nhất đều là Cổ Thánh cảnh đệ nhị trọng trở lên.

Người còn chưa đến Hiên Viên Cương Cương đã rống to một tiếng, sát khí kinh thiên:

- Hắn không có Xích Diễm Thư, vây công giết hắn!

Lâm Tiêu Tiêu căng thẳng hỏi:

- Có chạy không?

Quá đông người, nếu bị vây công, chỉ riêng thần thông của thú bản mệnh oanh tạc đủ khiến đau đầu.

Lý Thiên Mệnh khinh thường nói:

- Sao gan của nàng bé thế?

Lâm Tiêu Tiêu xoay người bước đi:

- Ta chạy trước, ngươi tự chống đi!

Nàng ngoái nhìn, Lý Thiên Mệnh chẳng những không rút đi còn xông hướng đối thủ.

- Ài.

Lâm Tiêu Tiêu đi chưa được mấy bước thì vòng về.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đứng yên đừng nhúc nhích, xem ta lên mặt này!

- Ồ.

Lâm Tiêu Tiêu vịn trán.

Nàng không biết, Lý Thiên Mệnh nói câu này không phải cho nàng nghe, mà là nói với người của Nhất Nguyên chiến trường.

Rốt cuộc Cổ Chi Thánh cảnh!

Kế tiếp, có thể khuấy đảo mưa gió rồi nhỉ?

Hắn nhắm vào Hiên Viên Cương Cương.

- Grao!

Hiên Viên Cương Cương khống chế một con rồng thần màu vàng, có được hơn một trăm ba mươi đốm sao, rõ ràng là Sinh Tử Kiếp Thú.

Rồng thần này tên là Tam Đầu Hâm Diễm Thánh Long.

Đúng vậy, rồng thần này có ba cái đầu rồng, nhiều hơn Lam Hoang một cái đầu.

Toàn thân Tam Đầu Hâm Diễm Thánh Long hoàng kim, cứng rắn vô song, ngay cả Hiên Viên Cương Cương lúc này cũng biến thành chiến thần hoàng kim, thân thể qua chiến quyết luyện thể biến hóa rực rỡ ánh sáng vàng, cực kỳ chói mắt, còn hơn ánh sáng vào ban ngày khiến người khó thể mở mắt ra. Thân thể của Hiên Viên Cương Cương nổi lên vảy rồng màu vàng rậm rạp, khiến gã biến thành một long nhân, khí huyết cơ hồ nổ tung.

Có thể thấy thân thể của gã cứng rắn cỡ nào.

Hiên Viên Cương Cương cầm một thanh chiến đao, dẫn đầu xông lên, chém từ trên đầu xuống.

Hiên Viên Cương Cương rống to một tiếng làm sụp tuyết:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi đánh bại một vạn huynh đệ của chúng ta, hôm nay ta cho ngươi chết không có chỗ chôn!!!

Phía sau Hiên Viên Cương Cương còn có hơn trăm người, hàng trăm thú bản mệnh.

Vèo vèo!

Lý Thiên Mệnh xông lên trước, chớp mắt đối mặt với Hiên Viên Cương Cương.

- Nhỏ giọng chút.

Khế Ước Chi Thư chợt lóe biến mất.

Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm: Tử Kiếm.

Đường kiếm một kích tất sát.

Vèo!

Nhanh như tia chớp, mạnh như núi Thái.

Một kiếm ra, chúng sinh cầm kiếm, cùng nhau chỉ hướng Hiên Viên Cương Cương.

Ý chí của đường kiếm này siêu thoát Cổ Thánh cảnh quá nnhiều.

Xoẹt!

Hiên Viên Cương Cương có được chiến quyết luyện thể bị chém trúng, không có cả thời gian sử dụng Xích Diễm Thư.

- A?

Hiên Viên Cương Cương ngây người, đao trong tay còn chưa giơ lên.

Con ngươi co rút.

- Chết đi!

Trong khoảnh khắc đó, thân thể của Hiên Viên Cương Cương bị kiếm khí tàn phá vỡ nát.

Trước khi chết, Hiên Viên Cương Cương như thấy ác mộng, nét mặt kia cực kỳ đặc sắc.

Gã bị giây giết?

Không có cả thời gian hét thảm?

Rào rào!

Mưa máu tan nát thổi vào mặt những người ở phía sau.

- Hiên Viên đường chủ!!!

Trong phút chốc, tập thể khựng lại, sau đó sợ hãi nhìn Lý Thiên Mệnh, hai chân mềm nhũn quỳ xuống.

- Quỳ xuống?

Lý Thiên Mệnh đang định lấy một chọi trăm, không ngờ rằng, một kiếm giây giết Hiên Viên Cương Cương hù sợ đám người kia đến mức đó?

Phải sợ tới mức nào?

Lý Thiên Mệnh thu kiếm về, đáp xuống đất:

- Dùng Xích Diễm Thư, sau đó xéo đi.

Hàng trăm Cổ Thánh cảnh của Long Vũ Minh cúi đầu, trán rịn mồ hôi.

Bình Luận (0)
Comment