Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 897 - Chương 897 - Nàng Là Nữ Hài Tử

Chương 897 - Nàng là nữ hài tử
Chương 897 - Nàng là nữ hài tử

Quy định của Minh Hội Chiến là không được sử dụng Xích Diễm Thư của người khác.

Xích Diễm Thư của Phương Bích Hàm bị Lý Thiên Mệnh xé nát, tương đương với nàng mất cơ hội đầu hàng.

Đặt ra quy tắc như vậy thật ra là vì tăng mức độ hung tàn của Minh Hội Chiến, khiến đấu tranh trong vô hình trở nên càng thêm kịch liệt.

Trong cuộc chặn giết này, Lý Thiên Mệnh nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh.

Kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng đang ngăn chặn đệ tử Thanh Hà Hội vây công, địch chủ gần bên Lý Thiên Mệnh chủ yếu nhất là Phương Hồng Hiên, Phương Bích Hàm và hai con thú bản mệnh của họ.

Lý Thiên Mệnh quyết định thật nhanh, để Phương Bích Hàm đứt một cánh tay cho Huỳnh Hỏa.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ngươi cũng thử mài giũa Lục Đạo Sinh Tử Kiếm đi.

Gà lửa tự tin nói:

- Còn cần ngươi nói, lão tử học một lần là biết ngay, lắm miệng!

- Ha ha, ngươi còn non xanh lắm, chờ lúc biết khó khăn thì sẽ đổ lệ.

Lý Thiên Mệnh chộp lấy gà lửa đậu trên vai ném về phía Phương Bích Hàm.

Huỳnh Hỏa bay trong gió:

- Đệt!

Trên đời còn có người đối đãi với thú bản mệnh như vậy sao?

Trong giao lưu tâm linh, Lam Hoang và Meow Meow một tổ, Hắc Thiên Lôi Vân Phượng và Thanh Thiên Phong Hỏa Hoàng nhào về phía Lý Thiên Mệnh, thi triển thần thông cuốn sạch oanh tạc thì bé rùa bự và mèo con che ở trước mắt hắn.

Sơn Hải Giới của Lam Hoang ngăn trở lôi đình, gió bão và lửa của hai con phượng hoàng.

Xẹt xẹt đùng!

Hắc Thiên Lôi Vân Phượng dẫn động lôi đình màu đen cuồng bạo, đánh lên, Meow Meow hóa thành Đế Ma Hỗn Độn, trên người khoác Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới, trực tiếp xông lên chặn lại.

Ầm ầm!

Meow Meow bị lôi đình cuồng bạo đánh rớt xuống đất.

Hắc Thiên Lôi Vân Phượng trên cao nhìn xuống con mãnh thú hình dạng như sư tử hổ báo, cười khẩy nói:

- Chơi lôi đình với ta hả?

Giây sau, Đế Ma Hỗn Độn bất ngờ bò dậy, Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới trên người càng thêm dày nặng, lôi đình màu đen như rắn độc chạy khắp nơi.

Meow Meow duỗi lưng, lười biếng nói:

- Thoải mái, meo! Thêm cái nữa, nữa nào!

Hắc Thiên Lôi Vân Phượng ngẩn ngơ.

Thần thông của nó bị hấp thu?

Meow Meow cười gian:

- Nếu không lên thì đến lượt Meow, chịu chết đi, Kê ca!

Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới ngưng tụ tám mươi mốt Hỗn Độn Thiên Kiếp đột nhiên đánh vào người Hắc Thiên Lôi Vân Phượng.

Mèo con dồn hết oán niệm thường ngày đối với gà lửa trút lên người Hắc Thiên Lôi Vân Phượng.

Dù sao đều là phượng hoàng.

- Này thì dựng đầu Meow dậy!

- Này thì chọt trứng của ta!

Huỳnh Hỏa cảm giác sống lưng ớn lạnh, ngoái lại nhìn, cả người thả lỏng, bị sét đánh không phải là nó!

- Meow Meow đang giết gà dọa khỉ sao, không đúng, là giết phượng dọa gà!

Ầm ầm ầm!

Lôi đình nổi tung, Hỗn Độn Thiên Kiếp và Hồn Thiên Địa Ngục oanh tạc, Hắc Thiên Lôi Vân Phượng bị nổ thành gà đen, từ trên trời rớt xuống.

So với Meow Meow thì Hắc Thiên Lôi Vân Phượng có được Cổ Thánh Kim Thân, có ưu thế đánh gần thân rất lớn, nhưng muốn so thần thông với Meow Meow thì sao qua nổi Hỗn Độn Lôi Đình?

Bên kia, Lý Thiên Mệnh mắt thấy có mấy nghìn người sắp đột phá kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng giết vào, thời gian của hắn càng lúc càng eo hẹp.

“Hiện nay đốm sao của nhóm Huỳnh Hỏa còn hơi thấp, tuy rằng vừa đến Cổ Thánh cảnh, nhưng chưa lên đệ tứ trọng, chưa có Kim Thân, thế yếu khá rõ ràng. Sau khi Minh Hội Chiến kết thúc, mình phải nhanh chóng tìm Thiên Địa Kiếp Nguyên cho chúng nó, nếu không thì kém hơn đối thủ quá nhiều.”

Thậm chí có thể nói, thực lực của nhóm Huỳnh Hỏa so với Lý Thiên Mệnh, dù không có Khương Phi Linh Phụ Linh thì vẫn yếu nhất trong lịch sử tới nay.

Lý Thiên Mệnh nhất định phải giải quyết vấn đề này, chúng nó là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ!

Hiện tại không có thời gian suy xét việc này, hắn đã quyết đấu ngay mặt với Phương Hồng Hiên đang tức giận.

Phương Hồng Hiên cầm Kiếp Khí Thiên Lôi Chi Kiếm, trên thanh kiếm lôi đình màu tím khảm đá quý nhỏ màu tím lên đến mấy nghìn viên, lôi đình dâng tràn trên kiếm, tùy tiện vung một cái có tia chớp chạy dọc, rắn điện quấn quanh.

Chẳng qua loại lôi đình kèm theo này có sát thương cực kỳ hữu hạn đối với thể Hỗn Độn Thái Sơ của Lý Thiên Mệnh.

- To gan lắm, dám không để huynh muội chúng ta vào mắt. Nếu ngươi là tên mặt trắng được Kiếm Tuyết Nghi bao nuôi, vậy vừa lúc, ta lấy mạng của ngươi mở đường cho Thanh Hà Hội ta!

Phương Hồng Hiên chạy đi, rắn điện lăn lộn, Thiên Lôi Chi Kiếm bao trùm lưới điện hùng dũng.

Một kiếm chém ra, thiên lôi ầm vang.

Kiếm quyết Ám Điện Tam Cực!

Đây là kiếm quyết Cổ Thánh thượng phẩm, một kiếm chém ra, sinh ra ba điện cực màu đen, giống như ba con mãnh thú lôi đình vây khốn Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh đứng yên trong sét đánh đì đùng:

- Nói nhảm nhiều quá, trừ múa mép vài câu ra, có phải ngươi không có lời kịch nào khác không?

Khi đối phương hung mãnh xông lên, bàn tay cánh tay trái hắc ám cầm kiếm thò ra ngón giữa chỉ hướng Phương Hồng Hiên.

Vạn Kiếp Kiếm!

Vèo vèo!

Một kiếm khí bảy màu với tốc độ khủng bố đâm tới trước mắt Phương Hồng Hiên.

Lý Thiên Mệnh đi theo sau Vạn Kiếp Kiếm kia, hai tay cầm hai Đông Hoàng Kiếm, thần uy mênh mông, tùy theo kiếm thế nổi lên, giống như Đế Hoàng hiệu lệnh, vạn ức chúng sinh đi theo,

Thiên Đế ra lệnh, chúng sinh hướng về, theo Lý Thiên Mệnh dần quen thuộc, ý chí của kiếm này càng lúc càng mạnh.

Nói thật lòng, đến bây giờ hắn còn đang hoàn thiện kiếm ý Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm này.

Trước đây chỉ có thể xem như tiểu thành, nếu kiếm chiêu hoàn chỉnh có mười phần, vậy Lý Thiên Mệnh hiện tại chỉ mới được một phần.

Kiếm quyết đệ nhất Viêm Hoàng mạnh nhất tuyệt đối không chỉ là trình độ này!

Ảo diệu của đường kiếm này còn khiến Nhất Nguyên chiến trường phải giật mình hét lên.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không nghe thấy.

Hắn tập trung tất cả tinh thần vào bùng nổ kiếm ý, chia Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm ra một kiếm sinh, một kiếm tử.

Một chiêu kiếm quyết, một loại kiếm ý, có thể có vô số biến hóa.

Keng keng keng!

Đông Hoàng Kiếm màu vàng và Thiên Lôi Chi Kiếm trong thời gian ngắn va chạm vô số lần.

Uy lực lôi đình của Phương Hồng Hiên đánh vào người Lý Thiên Mệnh, nhưng không tạo ra vết trầy, sức sát thương của Đông Hoàng Kiếm màu vàng cộng thêm Vạn Kiếp Kiếm lúc nãy bắn ra lại khiến Phương Hồng Hiên hoàn toàn thay đổi sắc mặt, liên tục lui về phía sau.

- Tại sao ngươi . . .!

Còn chưa nói hết câu, kiếm thế biến đổi, Đông Hoàng Kiếm màu đen giống như rắn độc lao ra, chớp mắt đâm vào xương vai của Phương Hồng Hiên.

- A!!!

Xương cốt nháy mắt bị xuyên thấu.

Phương Hồng Hiên hét thảm một tiếng, đổ mồ hôi trán, trên mặt hiện ra nét sợ.

Đây là tay trái của gã, nguyên cánh tay thoáng chốc mềm rũ xuống.

Vèo!

Kiếm tiếp theo càng thêm nhanh chóng mãnh liệt.

Lý Thiên Mệnh bỗng hất kiếm lên, mũi kiếm sắc bén đâm vào ngón tay trái của Phương Hồng Hiên, răng rắc một tiếng, nhẫn tu di của gã bị cắt rớt xuống.

Một ngón tay của Phương Hồng Hiên bỗng nát bấy.

- A!!!

Phương Hồng Hiên lại lần nữa hét thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch.

Thiên Lôi Chi Kiếm của gã còn đang đâm ra, nhưng bị Lý Thiên Mệnh dùng Đông Hoàng Kiếm màu vàng ngăn trở.

Phương Hồng Hiên cảm giác như thể mình đang chiến đấu với hai người.

Đây là năng lực một lòng hai dùng của Đông Hoàng Kiếm, luôn nhanh hơn người khác một bước.

Phương Hồng Hiên giật mình kêu lên:

- Xích Diễm Thư của ta!

Nhẫn tu di của gã bị Lý Thiên Mệnh ném bay ra ngoài, rơi vào Trạm Lam Hải Ngục của Lam Hoang, muốn tìm lại rất khó khăn.

- Mất rồi.

Lý Thiên Mệnh nhếch môi cười, xoay Đông Hoàng Kiếm, chém xuống đầu Phương Hồng Hiên như chụp dưa hấu.

Bốp!

Một kiếm đập trán Phương Hồng Hiên phun máu, mắt trợn trắng suýt xỉu.

Phương Hồng Hiên hoàn toàn nhút nhát:

- Tại sao ngươi mạnh như vậy? Ngươi muốn làm cái gì?!

- Yên tâm, chỉ cần ngươi nghe lời thì vẫn có thể giữ mạng nhỏ.

Nụ cười của Lý Thiên Mệnh khiến trong lòng Phương Hồng Hiên có dự cảm không may.

Bình Luận (0)
Comment