Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 905 - Chương 905 - Lên Đỉnh Đệ Nhất

Chương 905 - Lên đỉnh đệ nhất
Chương 905 - Lên đỉnh đệ nhất

Ai đều biết Hiên Viên Vũ Phong đến từ trung tâm của Thái Cổ Hiên Viên thị, Tam Nhãn Chân Long Mạch.

Cái chết của gã tuyệt đối có thể dẫn phát động đất trong Nhân Nguyên tông.

Ít nhất đám đệ tử Long Vũ Minh nét mặt hoảng hốt, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn Lý Thiên Mệnh, chiến ý trong lòng tan biến nhiều.

Đệ tử liên minh chung quy là liên minh, minh chủ Hiên Viên Vũ Phong chết trận, điều đám người suy nghĩ không phải liều mạng, báo thù, mà là thỏ chết cáo khóc.

- Lý Thiên Mệnh này là quái vật à? Là hắn nổi lên quá nhanh, hay ngay từ đầu đã ẩn tàng thực lực?

- Người này lấy gan chó ở đâu ra mà dám giết cả Tam Nhãn Chân Long Mạch?!

- Ta dám nói, hắn lần này gây lớn chuyện rồi, Minh Hội Chiến kết thúc, hắn có thể sống qua một ngày thì ta viết ngược tên của mình!

- Phen này đắc tội Thái Thanh Phương thị và Thái Cổ Hiên Viên thị hoàn toàn, đó là hai thị tộc lớn nhất của Thái Cổ Thần Vực chúng ta.

Rất nhiều người sắc mặt xám tro, nhìn Lý Thiên Mệnh bằng ánh mắt oán hận mà kính sợ, nhưng không thể làm gì hắn.

- Minh chủ chết rồi, hết chơi, ta rút đây.

- Đi thôi, không còn ý nghĩa đánh đấm gì nữa, không có minh chủ, hiện tại Long Vũ Minh xếp hạng mười một, không bắt kịp.

- Gặp phải kẻ bỏ mạng biến thái như vậy thì đành chịu thua thôi.

Hôm nay, Lý Thiên Mệnh nổi tiếng, danh chấn Nhân Nguyên tông, thậm chí khiến đệ tử Địa Nguyên, đệ tử Thiên Nguyên biết đến hắn.

Từ nay, hắn ở trong Thái Cổ Thần Tông không tiếp tục là vô danh tiểu tốt nữa.

Trong chiến trường tĩnh mịch mà hỗn loạn này.

Lý Thiên Mệnh còn đang tử chiến với ba con Tử Đồng Chân Ma Long.

Sau khi mất đi Ngự Thú Sư, chúng nó không chạy trốn, mà là sát khí rung trời, gầm rống báo thù, vì giết một người ba thú nhóm Lý Thiên Mệnh, dù kéo một tên làm đệm lưng cũng đủ cho mục tiêu của chúng nó.

Ý chí liều mình chém giết như vậy có lẽ là nội tình của thị tộc tồn tại hai mươi vạn năm.

Bọn họ hùng hậu hơn tộc Cửu Minh nông cạn và hung tàn rất nhiều.

Ầm ầm ầm!

Chiến đấu vẫn kịch liệt, Lý Thiên Mệnh băng bó sơ vết thương rồi dùng Đông Hoàng Kiếm, Thái Nhất Tháp hỗ trợ nhóm ba con bên Huỳnh Hỏa.

Ba con Tử Đồng Chân Ma Long đều rất mạnh, cơ hồ khó mà đối kháng ngay mặt, chúng nó có vô số thần thông, năng lực đánh gần thân kinh thiên.

Trận này kéo dài gần hai khắc chung.

Tử Đồng Chân Ma Long thấy chết không sờn, nhóm Lý Thiên Mệnh cũng không chút sợ hãi, cứng rắn chống đỡ phản công bỏ mạng của đối phương.

Khi bọn họ dựa vào Thái Nhất Tháp trấn áp, hợp sức giải quyết một con Tử Đồng Chân Ma Long thì tiếp theo dễ đánh hơn nhiều.

Khiến người tôn kính là, mãi đến khi chiến chỉ còn lại một con, bên đối phương vẫn không dừng lại, mà là đẫm máu anh dũng chiến đấu, mãi đến khi máu chảy cạn thì thôi.

Trận chiến này, một người ba thú bên Lý Thiên Mệnh đều bị thương, tình trạng vết thương của hắn nhẹ nhất, còn sức đánh tiếp. Lam Hoang và Meow Meow trên người đều là vết máu, còn có lực lượng hắc ám xâm nhập nội tạng, một cánh của Huỳnh Hỏa gần như bị bẻ gãy.

Kế tiếp ít nhất khoảng mười ngày, e rằng chúng nó không có sức chiến đấu.

Lý Thiên Mệnh vội đưa chúng nó về không gian bản mệnh tĩnh dưỡng, Thái Nhất Tháp nhanh chóng bay vào trong đó.

Khi chiến trường to lớn này chỉ còn một mình Lý Thiên Mệnh, tay cầm đôi Đông Hoàng Kiếm dính đầy máu tươi, mờ mịt nhìn quanh, mặc kệ là ảo cảnh chiến trường hay Nhất Nguyên chiến trường đều rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối.

Kiếm Vương Minh lấy Kiếm Tuyết Nghi dẫn đầu càng thấy rõ cảnh này.

Kiếm Tuyết Nghi há hốc mồm, con ngươi co rút:

- Không ngờ hắn mạnh đến mức này . . .

Phó minh chủ Triệu Nhất Tuyệt nói:

- Đúng là rất lợi hại, về mặt này thì ta bội phục. Nhưng mà, nếu hắn không có ai chống lưng, Minh Hội Chiến chấm dứt, hắn cũng sẽ kết thúc.

Kiếm Tuyết Nghi nói:

- Ta có thể nhờ phụ mẫu trưởng bối của ta ra mặt.

Triệu Nhất Tuyệt nói:

- Nhảm nhí, gia tộc của nàng ở Thái Ất Kiếm tộc là một gia tộc nhỏ ngoài rìa, có thể so sánh với gia tộc của Hiên Viên Vũ Phong sao? Tùy tiện đi ra một người đều có thể khiến phụ mẫu trưởng bối của nàng quỳ xuống.

Kiếm Tuyết Nghi cắn răng.

Trận chiến này tuyệt đối kinh thiên động địa, chấn phục toàn trường, nhưng mà, nó mang đến hậu quả xấu cũng không cách nào dự liệu.

Kiếm Tuyết Nghi bất đắc dĩ nói:

- Ài, chàng trai nhỏ này quá cứng rắn, đánh bại là được rồi, cứ muốn giết người ta, đau đầu.

. . .

Lâm Tiêu Tiêu đứng trên đỉnh núi, thấy rõ toàn bộ quá trình:

- Ta không đuổi kịp hắn.

Thái Cổ Tà Ma nói:

- Chưa chắc, cứ xem tiếp đi, dù hắn tính đi Thiên Nguyên Đỉnh thì tạm thời cũng không bản lĩnh lấy được con mắt của ta. Đó là một phần của thân thể ta, nói sao thì ta có biện pháp cướp lấy dễ dàng hơn hắn.

- Ồ.

- Tiêu Tiêu, thắng thua còn chưa rõ.

- Được rồi, ta mỏi mắt mong chờ.

Thái Cổ Tà Ma nói:

- Nếu không giết người này, với thủ đoạn của tộc Thiết Thiên bọn họ, về sau sẽ là mối đe dọa lớn cho chúng ta. Ngươi vẫn chưa nghĩ thông?

- Đừng nói.

Thái Cổ Tà Ma nhếch môi cười, nói:

- Ha ha, ngươi sớm muộn gì sẽ nghĩ thông suốt. Đây là một hung đồ, nếu hắn không lấy được con mắt của ta, còn biết bị ngươi cướp thì hắn sẽ giết ngươi đầu tiên.

. . .

Đệ tử minh hội trong ảo cảnh chiến trường không biết Nhất Nguyên chiến trường ở bên ngoài trở nên cực kỳ ồn ào vì kết quả của cuộc chiến này.

Hiên Viên Vũ Phong thật ra là đệ tử Địa Nguyên, có nhiều sư huynh đệ xem cuộc chiến, cảnh tượng như vậy tuyệt đối chọc giận toàn trường.

Trong góc.

Con mắt thứ ba ở giữa chân mày Hiên Viên Mộc Tuyết chuyển sang băng giá.

Nàng siết chặt hai nắm tay, thân thể run nhè nhẹ, con mắt tràn đầy tơ máu, không gian xung quanh bị đông lạnh rất nhiều.

Hiên Viên Vũ Hành hỏi:

- Như thế nào?

Hiên Viên Mộc Tuyết nói:

- Huynh nói đúng, kẻ địch là kẻ địch, đây là việc định sẵn, không sửa đổi được.

Hiên Viên Vũ Hành nói:

- Ca của muội rất tốt với muội, nếu có cơ hội hãy để hắn nhắm mắt.

Hiên Viên Mộc Tuyết lạnh như băng nhìn Hiên Viên Vũ Hành, hỏi:

- Huynh định mượn dao giết người?

Hiên Viên Vũ Hành khoát tay:

- Đừng nói như vậy, là Lý Thiên Mệnh tự duỗi cổ ra dưới đao của muội, liên quan gì tới ta?

Có một câu Hiên Viên Vũ Hành không thốt ra.

Đó là . . .

Gã rất vừa lòng kết cục này.

. . .

Trong phòng riêng.

- Dữ dội.

Ba mươi mấy con cháu của Thái Thanh Phương thị trợn mắt há hốc mồm.

Phương Tinh Khuyết câm nín:

- Hắn cứ như vậy làm thịt Hiên Viên Vũ Phong? Đó là Tam Nhãn Chân Long Mạch, cho dù Hiên Viên Vũ Phong hơi yếu, chỉ có thể lăn lộn trong Nhân Nguyên tông, còn sắp đi Thái Cổ Thần Quân, nhưng thân phận của hắn còn đó, Thái Cổ Hiên Viên thị sẽ bỏ qua được sao?

Bình Luận (0)
Comment