Phương Tinh Ảnh cung kính nói:
- Tinh Khuyết, phải chăng không cần chúng ta ra tay nữa?
Đây là một người trẻ tuổi nhỏ gầy, đặc điểm rõ rệt nhất trên người của gã là tóc đen thui, thoạt nhìn không có chút độ sáng, giống như lão nhân.
Tuy là đường huynh của Phương Tinh Khuyết nhưng Phương Tinh Ảnh răm rắp nghe lệnh, làm việc cho Phương Tinh Khuyết.
Phương Tinh Khuyết nhếch môi cười:
- Không, chúng ta càng phải ra tay.
- Tại sao?
Phương Tinh Khuyết cười nói:
- E rằng Thái Cổ Hiên Viên thị nằm mơ đều phải giết hắn, chúng ta trước một bước làm thịt hắn, khiến bọn họ không cách nào trút giận, vậy chẳng phải là càng kích thích? Bọn họ khó chịu thì chúng ta sướng!
- Đúng rồi, đặc biệt là Hiên Viên Mộc Tuyết, nàng ta làm bộ làm tịch, luôn mặt nặng mày nhẹ với Tinh Khuyết của chúng ta. Bây giờ chắc nàng ta tức giận đến xì khói, chúng ta nhanh tay làm thịt tên kia, nàng ta sẽ có biểu cảm như thế nào nhỉ?
Phương Tinh Ảnh gật đầu, nói:
- Hiểu!
Phương Tinh Khuyết cười nói:
- Bây giờ ngươi hãy đi cửa ra Minh Hội Chiến canh chừng, sau khi Minh Hội Chiến kết thúc ngươi liền ra tay, đừng đợi trong vòng ba ngày.
Phương Tinh Ảnh lui ra ngoài:
- Rõ!
Phương Tinh Khuyết vui vẻ cười nói:
- Làm cho tốt nhé đường huynh, ta xem trọng huynh!
Đám người cười phá lên.
. . .
Chỗ cao nhất trong Nhất Nguyên chiến trường.
Kiếm Vô Ý chắp tay sau lưng đứng tại đây, nhìn trọn vẹn ảo cảnh chiến trường.
Kiếm Băng Hà hỏi:
- Tông chủ, có nhìn ra được không?
Kiếm Vô Ý đáp:
- Ừ, nhìn ra.
Kiếm Băng Hà hỏi:
- Là Lục Đạo Sinh Tử Kiếm sao?
Kiếm Vô Ý không đáp lại, mà là quay đầu hỏi:
- Băng Hà, ngươi nghiên cứu kiếm quyết này cũng sâu nhỉ, người bình thường cơ bản không nhận ra được, Lục Đạo Kiếm Thần mất lâu rồi.
Kiếm Băng Hà khiêm tốn nói:
- Ta là vì trong lòng sùng kính nên suy ngẫm nhiều chút.
Kiếm Vô Ý nói:
- Kiếp sau đừng rớ vào nó.
Kiếm Băng Hà hoảng sợ ngẩng đầu:
- Hả?
Kiếm Vô Ý vươn tay, một chỉ xuyên thủng đầu Kiếm Băng Hà.
. . .
Ảo cảnh chiến trường, hiện giờ thế cục thay đổi lớn.
Sau khi Long Vũ Minh thành rắn mất đầu, chiến ý của các đệ tử xuống thấp chưa từng có.
Hiện tại bọn họ xếp hạng quá thấp, không có Hiên Viên Vũ Phong, không ai có thể mang bọn họ lại lên đệ nhất.
Sau khi nhận ra đã bất lực, đối mặt Kiếm Vương Minh thế tới rào rạt, rất nhiều người dứt khoát trực tiếp lựa chọn đầu hàng.
Lòng người tán, dù Long Vũ Minh lớn cỡ nào cũng chỉ là nắm cát rời rạc.
Càng nhiều người lựa chọn theo hai bên trốn chạy khỏi chiến trường, né tránh mũi nhọn từ Kiếm Vương Minh.
Long Vũ Minh tan tác.
Mặc kệ là ai, chỉ cần ngước đầu nhìn bầu trời sẽ thấy ngay xếp hạng của Long Vũ Minh rớt xuống hạng mười hai, xác suất tổn thất lên đến hai mươi phần trăm, không còn hy vọng leo lên.
Xếp hạng của Kiếm Vương Minh rớt xuống hạng bốn.
Thanh Hà Hội thì từ hạng nhất rớt xuống hạng sáu.
Ít nhất trong ba minh hội thì xếp hạng của Kiếm Vương Minh cao nhất.
Nhưng tốp ba đều là minh hội nhỏ, phỏng chừng ẩn núp, tạm thời còn chưa bị phát hiện, cho nên xác suất tổn thất hơi thấp.
Nhưng Kiếm Vương Minh của Lý Thiên Mệnh còn thời gian năm ngày.
Trong vòng năm ngày, Lý Thiên Mệnh mang theo Kiếm Vương Minh, một ngày bắt được một minh hội nhỏ trong tốp ba, ngược đãi một bữa.
Xếp hạng của Kiếm Vương Minh lên cao mỗi ngày.
Khi còn lại hai ngày thì Kiếm Vương Minh đã leo lên đệ nhất, Lý Thiên Mệnh tiện thể đánh hạng hai thêm một trận, hoàn toàn ổn cố vị trí của Kiếm Vương Minh, sau đó thu về Ngân Hà Cốc, chờ đợi cuộc chiến xếp hạng kết thúc.
Ngày này chớp mắt đến.
Nhất Nguyên chiến trường, chín tầng kết giới thiên văn dỡ bỏ, ảo cảnh chiến trường biến mất.
Đệ tử trong Minh Hội Chiến đều xuất hiện ở Nhất Nguyên chiến trường.
Trước khi Minh Hội Chiến kết thúc, mọi người đều nhìn thấy xếp hạng, đã hiểu rõ kết quả của Minh Hội Chiến lần này.
Minh Hội Chiến mùa này, tất cả mọi người chỉ ghi nhớ một cái tên, đó là Lý Thiên Mệnh.
Ở chỗ cao nhất Nhất Nguyên chiến trường, một nam nhân trung niên đứng lên:
- Kế tiếp, ta tuyên bố xếp hạng của Minh Hội Chiến Nhân Nguyên tông!
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Người đó là ai vậy?
Kiếm Tuyết Nghi tự hào nói:
- Bá phụ của ta, Kiếm Băng Hà.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua:
- Thoạt nhìn kỳ kỳ.
Không biết tại sao, hắn cảm giác người này hơi không thích hợp, nhưng không nói rõ được.
Đang lúc Lý Thiên Mệnh suy nghĩ thì Kiếm Băng Hà kia bắt đầu tuyên bố.
- Đệ tử minh hội xếp hạng đệ nhất, Kiếm Vương Minh!
Xôn xao!
Đệ tử Kiếm Vương Minh hoan hô, vui vẻ phấn khởi.
Kiếm Băng Hà tuyên bố:
- Đệ nhất minh chủ, Kiếm Tuyết Nghi!
Kiếm Tuyết Nghi lớn tiếng nói:
- Bá phụ, minh chủ của Kiếm Vương Minh chúng ta đổi thành Lý Thiên Mệnh!
Kiếm Băng Hà sửa lời:
- À, được rồi! Đệ nhất minh chủ, Lý Thiên Mệnh, với thực lực của ngươi, có thể trực tiếp chuyển thành đệ tử Địa Nguyên, sau khi Minh Hội Chiến kết thúc hãy đi Địa Nguyên tông báo danh.
Lý Thiên Mệnh cung kính nói:
- Rõ!
Việc này cũng có nghĩa là Lý Thiên Mệnh có thể đi Thiên Nguyên Đỉnh tu hành, đây là phần thưởng cho đệ nhất minh chủ.
Kiếm Băng Hà lại tuyên bố vài xếp hạng khác, thí dụ như Long Vũ Minh xếp chót hạng mười hai.
Từ hạng nhất rớt xuống hạng mười hai, đệ tử Long Vũ Minh tiếng oán than dậy đất, mấy vạn người đều oán hận Lý Thiên Mệnh.
Rõ ràng, một mình Lý Thiên Mệnh, bắt đầu từ đánh tan đội thám báo, đảo ngược chiến trường, đập nát Long Vũ Minh bọn họ.
Bọn họ cũng chỉ có thể oán hận, không có cách nào khác.
Cuối cùng, Kiếm Băng Hà nói:
- Ta tuyên bố, Minh Hội Chiến kết thúc!
Sau khi nói xong, Kiếm Băng Hà biến mất tại chỗ, cảm giác rất sốt ruột.
Kế tiếp, chờ khán giả đi trước rồi đệ tử Nhân Nguyên mới tan cuộc.
Kiếm Tuyết Nghi vui vẻ phấn khởi hỏi:
- Thiên Mệnh, chúng ta chuẩn bị tổ chức lễ mừng nhiệt liệt, ngươi tham dự không?
- Khi nào?
Kiếm Tuyết Nghi nói:
- Đương nhiên là ngay bây giờ!
- Vậy ta không đi.
- Chứ ngươi đi đâu?
- Hẹn hò.
- . . .! Mang theo chúc phúc mùi chanh của ta xéo nhanh!
Mùi chanh?
Tức là chua?
Lý Thiên Mệnh rời khỏi Nhất Nguyên chiến trường, tính cả đầu tháng thì hắn đã ở trong này nửa tháng.
Một ngày không thấy như cách ba thu.
Hiện tại không biết trôi qua bao nhiêu thu rồi, hắn đi nhanh hướng Hiên Viên Hồ, định báo bình an cho Khương Phi Linh.
Lý Thiên Mệnh đặt ra tuyến đường tiếp theo cho mình:
- Đi Ngộ Kiếm Thạch trước, nghiên cứu Lục Đạo Sinh Tử Kiếm một lúc rồi mới đi Địa Nguyên tông báo danh, tiếp đó đi Thiên Nguyên Đỉnh.
Huỳnh Hỏa hỏi:
- Tại sao không đi Thiên Nguyên Đỉnh trước?
Lý Thiên Mệnh nghiêm nghị nói:
- Thừa dịp mài giũa trên chiến trường, ưu tiên củng cố Lục Đạo Sinh Tử Kiếm.
Gà lửa cười khẩy nói:
- Vớ vẩn, ngươi muốn đi gặp Linh Nhi thì có, ngươi căn bản không coi trọng trứng bảy màu nhà chúng ta!
Lý Thiên Mệnh chối:
- Đừng nói nhảm, ta là loại người trọng sắc khinh hữu vậy sao?
- Có!
- Có!
- Ta cũng cảm thấy là có!
Ba con thú liên tiếp đáp lại.
Ngay cả trứng nhỏ bảy màu cũng nghiêm túc nảy lên xuống.
- Bố khỉ!
Lý Thiên Mệnh quyết định làm theo ý mình!
Vừa trò chuyện đến đây thì đằng trước bỗng nhiên đụng phải một người, là Nhân Nguyên tông chủ Kiếm Vô Ý.
Lý Thiên Mệnh chào:
- Tông chủ.
Kiếm Vô Ý thản nhiên hỏi:
- Biểu hiện trong Minh Hội Chiến khá lắm, ta có xem. Tôn thần ban cho ngươi hai món binh khí rất tuyệt, có ít nhất bảy, tám sợi kiếp văn đúng không?
Lý Thiên Mệnh không trả lời câu hỏi về Đông Hoàng Kiếm:
- Tạ tông chủ khích lệ.
Kiếm Vô Ý nói:
- Tính khí hơi nóng nảy, tôn thần là tôn thần của Thái Cổ Hiên Viên thị, ngươi giết hậu duệ con cháu của tôn thần thì hơi kỳ cục.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Hiểu, lần sau ta chú ý.
- Ngươi định đi đâu?
- Hiên Viên Hồ, Ngộ Kiếm Thạch.
Kiếm Vô Ý hỏi:
- Đi nghiên cứu Lục Đạo Sinh Tử Kiếm sao?
- Đúng vậy!
Kiếm Vô Ý nói:
- Vừa lúc ta muốn đi chỗ đó, đi thôi.
- Vâng.
Lý Thiên Mệnh gật đầu đi theo.
. . .
Trong đoàn người.
Phương Tinh Ảnh nhìn phương hướng kia, hơi sửng sốt:
- Ta không nhìn lầm chứ? Người đó hình như là Nhân Nguyên tông chủ, đang nói chuyện với hắn?
Hai đệ tử Thái Thanh Phương thị ở bên cạnh hỏi:
- Làm sao bây giờ hả Tinh Ảnh ca?
Phương Tinh Ảnh nói:
- Đi theo, chờ người kia đi rồi tính, ta chỉ thấy Nhân Nguyên tông chủ một lần, không chắc có đúng là tông chủ hay không.
- Được.
- Nhưng dù sao cũng là trưởng bối, đợi hắn đi rồi chúng ta ra tay.