Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 930 - Chương 930 - Tuyệt Sát: Luyện Ngục Mệnh Hỏa

Chương 930 - Tuyệt sát: Luyện Ngục Mệnh Hỏa
Chương 930 - Tuyệt sát: Luyện Ngục Mệnh Hỏa

Từ trạng huống giao thủ bước đầu, Lý Thiên Mệnh phỏng đoán cảnh giới của đối thủ:

“Hai tên Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng, mười tên Cổ Thánh cảnh đệ thất trọng, còn lại là Cổ Thánh cảnh đệ lục trọng.”

Nói ngắn gọn, người kém nhất trong nhóm đều có thể đi Nhân Nguyên tông làm minh chủ.

Tổng cộng hai mươi mấy con thú bản mệnh phượng hoàng đủ kiểu đủ dạng bao vây Lý Thiên Mệnh, mỗi con đều là Sinh Tử Kiếp Thú, đốm sao ít nhất từ một trăm năm mươi trở lên, cao nhất là thú bản mệnh Kim Cương Huyễn Quang Thần Phượng của Phương Thần Hoan, nhiều cỡ hai trăm bốn mươi tinh.

Đó là một con Kim Cương Phượng Hoàng, toàn thân như đúc bằng hoàng kim, xán lạn rực rỡ, hào quang lấp lánh, dù là mỏ chim hay móng vuốt đều cực kỳ thô to, như binh khí sắc bén.

Còn có Phương Sấu Ngọc Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng, thú bản mệnh Bạch Ngọc Huyền Hoàng của nàng cực kỳ không tệ, thuộc tính bạch ngọc là một loại biến hóa từ thuộc tính thổ, toàn bộ giống như ngọc thạch màu trắng, thoạt nhìn giống như là điêu khắc sống.

Phượng hoàng như vậy đúng là rất đẹp, cho nên, gà lưu manh nhìn suýt rớt tròng mắt.

Gà con vỗ ngực nói:

- Giao hai con phượng hoàng cho ta đi.

- Ngươi muốn làm cái gì?

- Giơ đao cướp yêu!

Vèo!

Huỳnh Hỏa hóa thành ánh lửa bay ra ngoài.

Khắp nơi đều là phượng hoàng, trường hợp này cực kỳ đồ sộ.

Nhưng do hai Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng dẫn dắt vây công thì đây không phải là việc nhỏ, sơ sẩy một cái là bị loại đi về luôn!

Lý Thiên Mệnh không biết có bao nhiêu người chú ý trận đánh hội đồng này, hắn chỉ biết rằng đã đến lúc cho Thái Cổ Thần Tông trông thấy lực lượng của chính mình!

“Ta càng là cứng rắn thì Linh Nhi càng có lý do cho ta càng nhiều tài nguyên. Thiên Địa Kiếp Nguyên chỉ mới là bắt đầu!”

Nếu không phải như vậy, không chừng ngay cả danh ngạch Phồn Tinh Trì chỉ cần tôn thần nói một tiếng thôi.

- Lam Hoang!

Lam Hoang ba trăm chín mươi bốn đốm sao, người khoác Vô Cực Tinh Long Đồ, bên này vừa lúc có một con sông, nó không cần thi triển Trạm Lam Hải Ngục đã nhảy xuống đáy nước, một đám người mang thú bản mệnh đuổi theo nó.

Meow Meow thì dùng bản thể ở bên cạnh Lý Thiên Mệnh.

Uy lực Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới của nó tăng lên quá nhiều, đừng thấy thân thể của nó nhỏ bé, uy lực bộc phát ra thì đáng sợ đến kinh thiên!

Ầm ầm!

Hỗn Độn Thiên Kiếp đánh xuống, một lôi đình rắn to đánh con phượng hoàng trên trời suýt chết.

Oong!

Hồn Thiên Điện Ngục của nó ập đến, những đối thủ đến gần Lý Thiên Mệnh đều bị đẩy ra.

Ngay sau đó, mèo con với tốc độ khủng bố xẹt qua lại trong đoàn người, nơi đi qua sấm chớp đì đùng.

- Nhanh quá, nhanh quá!

Chỉ mới khai chiến, đệ tử của Thái Thanh Phương thị sững sờ. Mười chín người vây giết Lý Thiên Mệnh, mà sao trông như đối phương đấu chí tràn trề?

Phương Thần Hoan thấy thế cười to bảo:

- Hắn bị khùng rồi, dám đấu cứng với chúng ta, cơ hội đến!

Phương Sấu Ngọc giục:

- Mau xông lên!

- Sấu Ngọc, xem kỹ đây!

Phương Thần Hoan cực kỳ kích động xông về phía Lý Thiên Mệnh, cố ý dặn mấy người khác không được ra tay.

- Lý Thiên Mệnh, ta có xem cuộc chiến của ngươi và Hiên Viên Vũ Phong, biểu hiện không tệ. Nhưng mà! Chỉ với cảnh giới của ngươi cũng xứng có thú bản mệnh nhiều đốm sao như vậy?

Phương Thần Hoan cầm một cây trường thương, một chiêu đánh ra, đúng là hung mãnh hơn Hiên Viên Vũ Phong.

Vèo!

Trường thương như kim cương đâm tới.

Thánh Nguyên của Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng trấn áp, cao hơn Lý Thiên Mệnh năm trọng.

- Ồ?

Lý Thiên Mệnh cười khẽ, Đông Hoàng Kiếm trong tay tách làm hai, dứt khoát chém ra.

Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm!

Một kiếm sinh, một kiếm tử!

Kiếm của Lý Thiên Mệnh càng nhanh càng ác, ánh kiếm hiện ra, kiếm ý chúng sinh đâm xuyên, giống như toàn bộ thế giới đè lên người Phương Thần Hoan.

Keng!

Mũi kiếm màu vàng đâm tới, xuyên thấu mũi thương của Phương Thần Hoan, Kiếp Khí này lập tức vỡ nát trong tay Lý Thiên Mệnh.

Phương Thần Hoan xoe tròn mắt, ngẩn ngơ:

- A?

Phập!

Đường kiếm tiếp theo của Lý Thiên Mệnh nhanh, chuẩn, ác đâm vào lồng ngực Phương Thần Hoan, hắn chẳng cần quan tâm gì khác, dù sao có kết giới Tinh Nguyên, hắn chỉ cần lo dốc hết sức đánh chết.

Bùm!

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, kết giới Tinh Nguyên lập tức dâng lên, chuyển thành trạng thái bảo vệ.

Một màn sáng ánh sao hiện ra, bảo vệ Phương Thần Hoan, khiến gã thoát chết, thậm chí không bị thương nặng.

Nhưng gã bị loại!

Phương Thần Hoan bị nhốt trong kết giới Tinh Nguyên, mặt vặn vẹo:

- Ngươi . . . ngươi lấy thực lực từ đâu ra?!

Bị đánh bại ngay trước mặt người quan trọng, quả thực là sỉ nhục to lớn.

Phương Thần Hoan hung hăng nói:

- Chúng ta đông người, ngươi tiêu đời rồi!

Nhưng làm Phương Thần Hoan bực tức nhất là Lý Thiên Mệnh phớt lờ gã, xông về phía đối thủ khác.

Ngay sau đó.

Lực lượng của kết giới Tinh Nguyên kéo Kim Cương Huyễn Quang Thần Phượng vào.

Trong khoảnh khắc, kết giới Tinh Nguyên mở rộng ra nhiều, mãi khi thú bản mệnh của Phương Thần Hoan quay về không gian bản mệnh mới thu nhỏ.

Huỳnh Hỏa la lên:

- Này này, kiềm chế một chút, sắp xảy ra chuyện!

Có ý gì?

Lý Thiên Mệnh nhìn qua, chỉ thấy trong thân thể Kim Cương Huyễn Quang Thần Phượng đột nhiên bắn ra tia lửa.

Đúng vậy!

Trong khoảnh khắc vừa rồi, Huỳnh Hỏa đâm Luyện Ngục Mệnh Hỏa vào người Kim Cương Huyễn Quang Thần Phượng.

Đối phương vừa vào kết giới Tinh Nguyên thì Luyện Ngục Mệnh Hỏa đã nổ tung.

Tiếp đó, mọi người ngơ ngẩn trông thấy trong không gian kín kết giới Tinh Nguyên, uy lực vụ nổ Luyện Ngục Mệnh Hỏa bỗng phóng lớn.

Trùng hợp hơn là Phương Thần Hoan không thể trốn thoát, chớp mắt bị lửa nuốt chửng.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ tung, kết giới Tinh Nguyên vững vàng trụ lại, nhưng mọi thứ trong kết giới, bao gồm một người một thú thì bị trực tiếp nổ thành tro tàn.

- Thần Hoan!!!

Phương Sấu Ngọc và đệ tử của Thái Thanh Phương thị khác thét chói tai, đứng như trời trồng.

Phương Thần Hoan đã chết.

Nói thật lòng, có thân phận của Thái Thanh Phương thị, lại có kết giới Tinh Nguyên, người của bọn họ không chết ai cả.

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ chính mình sẽ chết trong Phồn Tinh chiến trường.

Nhưng bây giờ!

Phương Thần Hoan chưa kịp phản ứng lại đã bị Luyện Ngục Mệnh Hỏa trong kết giới Tinh Nguyên đóng kín nổ tan nát.

Lý Thiên Mệnh Cổ Thánh cảnh đệ tam trọng mạnh đến mức khiến đám người run rẩy.

- Giết hắn!!!

- Báo thù cho Thần Hoan!

Bọn họ khá kiên cường, không chạy trốn mà vây giết tại chỗ.

Nhưng mà, Lý Thiên Mệnh một kiếm chém chết Phương Thần Hoan Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng thì sợ gì bị họ vây công?

Ba con thú bản mệnh của hắn nhận nhiều đối thủ, Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh đâm tới đâu là một đám kết giới Tinh Nguyên dâng lên.

Mãi đến cuối cùng, bên cạnh hắn xuất hiện mười tám kết giới Tinh Nguyên.

Huỳnh Hỏa hỏi:

- Còn một tên nữa đâu?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Chạy rồi.

Người chạy mất là đệ tử Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng tên Phương Sấu Ngọc.

Nàng thấy không địch lại liền bỏ chạy, sau khi Lý Thiên Mệnh giải quyết mấy người khác thì không thấy bóng dáng của nàng đâu.

Những người còn lại ở trong kết giới Tinh Nguyên, ngơ ngẩn nhìn hắn.

- Có phải tu vi của hắn đang tăng vọt?

- Đây là Cổ Thánh cảnh! Sao hắn có thể nhanh đến mức độ này?!

- Ngay cả Thần Hoan cũng bị hắn đánh bại!

Sợ rằng mãi đến tận lúc này, rất nhiều người mới chân chính nhận biết, nhận ra rằng Lý Thiên Mệnh như cơn bão tăng tiến vùn vụt.

Có lẽ đối với những cường giả đỉnh cao thì Lý Thiên Mệnh chưa phải là gì.

Nhưng mà!

Sau trận chiến này, hắn đã có một chỗ đứng trong Địa Nguyên tông, tương lai có triển vọng vào Thiên Nguyên tông.

- Ta nhớ Tinh Khuyết thiếu gia khi ở Cổ Thánh cảnh cũng không có tốc độ đột phá như thế này!

- Người này rốt cuộc làm sao vậy?

Trên Nhị Nguyên chiến trường, càng lúc càng nhiều người nhìn thẳng Lý Thiên Mệnh.

Nhưng tạm thời thân phận hắn được tôn thần mang về chỉ lưu truyền trong vòng tròn nhỏ.

- Một mình đánh bại mười chín đệ tử Thái Thanh Phương thị!

Chiến đấu kết thúc, Trạm Tinh Điện nhanh chóng đổi thị giác, nhưng trên Nhị Nguyên chiến trường vẫn liên tục thảo luận về Lý Thiên Mệnh.

Bình Luận (0)
Comment