Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 955 - Chương 955 - Ngày Quyết Chiến (Tt)

Chương 955 - Ngày quyết chiến (tt)
Chương 955 - Ngày quyết chiến (tt)

Xèo xèo xèo!

Lý Thiên Mệnh mang theo Meow Meow đại chiến với một con Sinh Tử Ma Thú.

Đây là con Sinh Tử Ma Thú đầu tiên mà cả hai gặp phải, còn có thuộc tính lôi đình.

Trước đó, Meow Meow đã sử dụng hơn ba mươi thú hồn nhưng mãi mà chưa thức tỉnh thần thông.

Đã là ngày thứ hai đếm ngược, cuộc chiến chung cực đã sát đít, vừa đúng gặp được Sinh Tử Ma Thú thuộc tính lôi đình, Lý Thiên Mệnh quyết đoán ra tay.

Đây là một con Hỗn Giang Điện Thú, thân thể hơi giống như cá sấu, sinh tồn trong sông ngòi Trầm Uyên chiến trường, là bá chủ lôi đình trong sông.

Lưng của nó có hàng nghìn gai nhọn, mặt trên quấn quanh điện xà màu tím nổ lách tách, một khi bùng nổ, phỏng chừng mãnh thú trên nửa con sông đều phải bị giật chết.

Đại chiến một phen, Lý Thiên Mệnh và Meow Meow chém giết con Hỗn Giang Điện Thú này.

Lý Thiên Mệnh giao thú hồn cho Meow Meow luyện hóa.

Lý Thiên Mệnh gõ đầu mèo con:

- Cố gắng lên đi!

- Biết rồi, Meow lần này tuyệt đối không cho ngươi thất vọng!

Lý Thiên Mệnh cười âm u:

- Nếu lại thất bại thì ta . . . he he.

Meow Meow nhanh như chớp chạy về không gian bản mệnh.

Thần thông là thủ đoạn mạnh nhất của bé mèo mun, nó đã có khá nhiều thần thông, nếu có thể thức tỉnh thần thông mới thì nó sẽ càng mạnh.

Lý Thiên Mệnh quay đầu nói với nhóm Kiếm Lăng Thần:

- Đi thôi.

- Ừ ừ!

Một nam bốn nữ ngoan ngoãn đi theo.

Ngày cuối cùng đã gần kề.

Lý Thiên Mệnh ngẩng đầu nhìn bảng Phồn Tinh.

Bảng Phồn Tinh hiện tại rất kỳ lạ, bởi vì nửa phần sau, từ hạng bảy mươi trở xuống chỉ có một, hai điểm, hơn nữa, những người này đều họ Phương!

Điều này chứng minh, người còn hoạt động trên Phồn Tinh chiến trường chỉ có bảy mươi người, số người này có điểm rất cao, còn những kẻ chỉ có một, hai điểm thì đều là Thái Thanh Phương thị theo bên cạnh Phương Tinh Khuyết.

Xếp hạng hiện tại là:

Hạng nhất, Phương Tinh Khuyết: Ba nghìn năm trăm điểm.

Hạng hai, Hiên Viên Mộc Tuyết: Hai nghìn sáu trăm điểm.

Hạng ba, Lý Thiên Mệnh: Hai nghìn một trăm điểm.

Hạng bốn, Kiếm Lăng Thần: Một nghìn chín trăm điểm.

Bốn người cộng lại sắp đủ một vạn điểm, Phồn Tinh chiến trường có tổng cộng hai vạn người tiến vào, điểm đã đa số tập trung vào bốn người bọn họ.

Hai ngày này, hạng năm mấy lần đổi tên, đều là bị đánh tan đào thải rồi người xếp sau bổ sung vào.

Hạng năm hiện tại chỉ có sáu trăm điểm.

Chớp mắt thì hai danh ngạch Phồn Tinh Trì có vẻ sẽ quyết đấu chọn ra từ bốn người bọn họ, thật ra không phải vậy.

Ngày cuối cùng, vị trí hạng nhất, nhìn bảng luôn bị lộ, những người khác, trừ đội ngũ Thái Thanh Phương thị ra, đa số là đệ tử Thiên Nguyên, ai có thể thừa dịp loạn hạ gục Phương Tinh Khuyết và Hiên Viên Mộc Tuyết, vậy thì dù cho hiện tại chỉ có một điểm vẫn có thể lên đỉnh.

Đây mới là điểm kích thích nhất trong cuộc chiến Phồn Tinh.

. . .

Ầm ầm ầm!

Ngôi sao trên trời biến đổi.

- Ngày cuối cùng, tới rồi!

Tất cả người tham chiến ẩn giấu vào giây phút này đều chờ đợi biến hóa của kết giới Tinh Nguyên.

Ngay sau đó, hai chùm sáng nhiều màu bắn lên cao, đụng nóc kết giới Phồn Tinh.

Trên Phồn Tinh chiến trường, mặc kệ là ai đều có thể trông thấy hai chùm sáng này.

Chùm sáng hơi thô là ánh sáng kết giới Tinh Nguyên của Phương Tinh Khuyết, có ánh sáng này thì gã không có chỗ để trốn.

Chùm sáng mảnh hơn là ánh sáng của Hiên Viên Mộc Tuyết.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Thật ra, mọi người đều biết Hiên Viên Mộc Tuyết chỉ có một mình, dù nàng ấy mạnh đến đâu cũng không chịu nổi vây công, bởi vậy, người đi tìm nàng ta sẽ càng nhiều.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Chưa chắc. Phương Tinh Khuyết tuy đông người nhưng chỉ có chín đệ tử Thiên Nguyên, nhiều người không tiện hành động, hắn chỉ có thể dựa vào uy hiếp hù dọa người.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Nhưng đa số người đều sợ uy hiếp của hắn.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Ý của ngươi là, ngươi cảm thấy tìm Hiên Viên Mộc Tuyết sẽ ổn thỏa hơn?

Kiếm Lăng Thần đáp:

- Tùy ý của ngươi. Đương nhiên, trong lòng ta muốn đánh Phương Tinh Khuyết hơn, nhưng sợ, khá nhiều người đi chỗ hắn.

Lý Thiên Mệnh ngước đầu nhìn, cười nói:

- Ngươi không cần rối rắm.

Bởi vì chùm sáng nhất, nhì bảng khá gần nhau.

Kiếm Lăng Thần đã nhìn ra:

- Hiên Viên Mộc Tuyết đang chủ động tới gần Phương Tinh Khuyết?

Biên độ di động của Phương Tinh Khuyết không quá lớn, chủ yếu là Hiên Viên Mộc Tuyết, lấy thế đuổi theo nhanh chóng tới gần Phương Tinh Khuyết.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đúng, như vậy là người trên Phồn Tinh chiến trường đều tụ tập ở một chỗ.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Vậy thì tiện lợi rồi.

Tứ tỷ tỷ của gã, Phương Nguyệt Vi chu môi nói:

- Cục diện sẽ càng hỗn loạn.

Các nàng biểu thị rất lo lắng cho tình hình của Kiếm Lăng Thần hiện giờ.

Lý Thiên Mệnh trực tiếp xuất phát, nói:

- Đi, mau lên đường, muộn sẽ bỏ qua náo nhiệt.

Kiếm Nghê Thường nói:

- Gấp gáp làm gì, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau, chúng ta có thể chờ bọn họ đánh gần xong thì đi.

Giọng điệu nói chuyện của Kiếm Nghê Thường trở nên mềm mại, thỏ thẻ hơn.

Lý Thiên Mệnh quay đầu mỉm cười nhìn nàng:

- Vấn đề là . . . nàng là chim sẻ sao? Nếu nàng là một con kiến, bọ ngựa bắt ve thì liên quan gì nàng?

Kiếm Nghê Thường tội nghiệp nói:

- Sao ngươi nói chuyện khó nghe quá vậy.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Nghê Thường tỷ tỷ, đi theo Lý Thiên Mệnh là được, đừng nói nhiều.

- Này này!

Kiếm Nghê Thường bực mình muốn nhéo Kiếm Lăng Thần, có kiểu giúp đỡ người ngoài như vậy sao?

Vừa dứt lời, Lý Thiên Mệnh đã đi khuất bóng.

Kiếm Lăng Thần kêu lên:

- Đuổi theo, đuổi theo!

Kiếm Nghê Thường quở mắng:

- Lăng Thần, ngươi đường đường là nhi tử của điện chủ Kiếp Binh Điện, người có thiên phú Tứ Kiếm của Thái Ất Kiếm tộc chúng ta mà sao như tiểu đệ của hắn, lon ton chạy theo?

Kiếm Lăng Thần khao khát nói:

- Đó là bởi vì ta thấy xa, không giống các ngươi, phụ nữ hẹp hòi như bụng gà, hôm nào hắn thành đệ tử của tôn thần thì sẽ là đùi to!

- Chờ tới lúc đó rồi tính!

Đoàn người nhanh chóng đuổi theo.

. . .

Trên thực tế, ý tưởng của Kiếm Nghê Thường có đạo lý nhất định, người ra tay sau thường sẽ chiếm lợi.

Nhưng đó không phải phong cách của Lý Thiên Mệnh.

Dọc đường đi, hắn có thể trông thấy rất nhiều người từ từ hướng về chỗ hai chùm sáng hội tụ, có người nôn nóng, có người muốn nhặt của rơi.

- Muốn nhặt của rơi không dễ dàng như vậy!

Lý Thiên Mệnh đi thẳng đến vị trí của Phương Tinh Khuyết.

Ngày cuối cùng, mọi người có mặt đông đủ, dù muốn làm chim sẻ thì cũng phải tới gần sói và ve đã.

Dưới kết giới Phồn Tinh đàn sao lấp lánh, đoàn người hội tụ. Trên Nhị Nguyên chiến trường, muôn người nín thở, chờ đợi cuộc quyết chiến cuối cùng này bùng nổ.

- Phương Tinh Khuyết đã sẵn sàng.

- Hắn tìm vị trí dễ thủ khó công, mặt sau hiệp cốc này phong kín, rất thích hợp cho bọn họ phòng thủ.

- Mấy trăm đệ tử Thái Thanh Phương thị, nhiều hơn tổng số đệ tử khác ở lại. Cộng thêm Phương Tinh Khuyết hăm dọa uy hiếp, mọi người e sợ hắn, danh ngạch Phồn Tinh Trì của hắn tuyệt đối không ai có thể đoạt đi.

- Nhìn thấy không? Rất nhiều người đang đuổi theo Hiên Viên Mộc Tuyết.

Ánh mắt của bọn họ rơi xuống người thiếu nữ băng tuyết, nhiều người trong số người đuổi theo nàng đều bị đông thành băng, giảm chậm tốc độ.

- Các ngươi nói xem tại sao Hiên Viên Mộc Tuyết đi tìm Phương Tinh Khuyết? Vốn là hai chiến trường bây giờ gộp thành một, càng kích thích, càng náo nhiệt.

- Nhìn liền biết.

. . .

Phồn Tinh chiến trường rất lớn, Lý Thiên Mệnh chạy nửa canh giờ mới rốt cuộc đến gần vị trí của Phương Tinh Khuyết.

Dọc đường đi, Lý Thiên Mệnh còn gặp đệ tử khác, thuận đường giải quyết luôn.

Ngày cuối cùng, bảng Phồn Tinh biến hóa càng nhanh, đặc biệt là điểm của Hiên Viên Mộc Tuyết còn đang tăng lên, chứng minh nàng đánh bại kẻ đuổi theo.

Điểm của Phương Tinh Khuyết thì không thay đổi.

Lý Thiên Mệnh vượt qua sơn hà, đã trông thấy đằng trước có khe núi.

Trong khe núi thanh thế to lớn, đang có mấy trăm con phượng hoàng bay lượn, hung hãn ngang ngược, không ngừng phát ra tiếng rít chói tai hăm dọa đệ tử Thần Tông ở bên ngoài.

Mấy trăm con phượng hoàng này đều là cự thú, chúng nó tụ lại với nhau, các loại thuộc tính đều có, trường hợp cực kỳ đồ sộ.

Khí thế hung hãn quả nhiên khiến rất nhiều đệ tử Thần Tông đến trước đều dừng chân ngoài khe núi, biết khó mà lui, không dám hành động.

Hiện giờ bên ngoài khe núi đã tụ tập nhiều người, càng có người trốn ở phương xa, định chờ đoạn sau mới lên sân.

Bình Luận (0)
Comment