Lý Thiên Mệnh và Kiếm Lăng Thần giao lưu với nhau, sắp xếp phân phối chiến đấu.
Lý Thiên Mệnh đã được kiến thức sức mạnh của lực lượng Tử Kiếp của Hiên Viên Mộc Tuyết, trong chiến đấu thiếu Lam Hoang và Thái Nhất Tháp, hắn cơ bản không nắm chắc một mình hạ gục đối thủ.
Thực lực của Kiếm Lăng Thần không kém hơn Phương Tinh Khuyết bao nhiêu, để gã một người bốn Kiếm Thú đối phó một con thú bản mệnh của Hiên Viên Mộc Tuyết thì dư sức.
Còn về Kiếm Nghê Thường và Kiếm Kiều Diễm không có bản lĩnh hành động một mình, để các nàng trợ giúp Kiếm Lăng Thần là được.
Đối phương có ba cá thể chiến đấu, tổng cộng chia ra ba tổ.
Nhóm Kiếm Lăng Thần một tổ, mục tiêu: Hải Hồn Mệnh Long.
Huỳnh Hỏa và Meow Meow một tổ, mục tiêu: Băng Phách Tâm Long.
Lý Thiên Mệnh đấu một mình, đối thủ mà hắn chọn tự nhiên là Hiên Viên Mộc Tuyết.
- Tách rời chiến trường!
Ngự Thú Sư thường chơi đoàn chiến.
Không ra dự đoán, đối phương ít người, cho nên Băng Phách Tâm Long và Hải Hồn Mệnh Long muốn ở bên cạnh Hiên Viên Mộc Tuyết, giúp đỡ lẫn nhau.
Nhưng không thể theo ý chúng nó!
Kiếm Lăng Thần một người bốn Kiếm Thú, lực lượng đã kinh thiên trong đệ tử Sinh Kiếp nhất trọng. Bốn con Sinh Tử Kiếp Thú Kỳ Lân dung hợp thành kiếm, một kiếm chém ra, ngưng tụ ánh kiếm ngập trời chém ra, buộc Hải Hồn Mệnh Long chỉ có thể né qua bên phải.
Ầm ầm!
Dưới đất Trầm Uyên chiến trường bị xẻ ra một khe rãnh to lớn.
Huỳnh Hỏa và Meow Meow càng thêm trực tiếp.
Một con thì khó chơi, một con thì bụng đen, chuyên môn lợi dụng thân thể nhỏ bé hành động. Một con có Luyện Ngục Hỏa Ảnh biến ảo khó dò, một con nhanh như tia chớp, khi chạy thì Băng Phách Tâm Long cũng chỉ thấy chỗ đó lấp lóe rắn điện, không biết đối thủ ở vị trí nào.
- Grào!
Băng Phách Tâm Long giận dữ, phun ra hơi thở rồng lạnh giá, trong phút chốc sóng lạnh ập đến, dường như không khí đều bị đóng băng.
Nào ngờ Huỳnh Hỏa ném ra Lục Đạo Hỏa Liên, xen lẫn Phần Thiên Vũ Linh, hàng trăm Thiên Kiếp Kiếm Khí bắn ra, xuyên thủng qua.
Cùng lúc đó, Meow Meow trong vô hình thi triển thần thông lôi đình Vạn Cực Điện Võng giữ chặt đầu rồng của Băng Phách Tâm Long.
Vạn Cực Điện Võng siết chặt, tròng vào đầu rồng, có Hỗn Độn Lôi Đình hùng dũng từ người Meow Meow không ngừng đánh vào thân thể Băng Phách Tâm Long.
Bùm bùm bùm!
Trong phút chốc, lôi hỏa đan xen.
Lần này tiến hóa và hình thành Cổ Thánh Kim Thân làm tăng vọt sức mạnh của chúng nó, cùng nhau đối kháng một con thú bản mệnh cảnh giới Tử Kiếp nhất trọng mà chúng nó không bị lép vế.
Nhưng mà!
Lực lượng Tử Kiếp của Băng Phách Tâm Long rất mạnh, loại lực lượng này bộc phát ra thần thông, trời sinh mang theo sức mạnh tử vong, nếu bị băng tuyết lây dính thân thể, ngay cả Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới của Meow Meow cũng tan vỡ biến mất.
Nếu dính vào lông tóc máu thịt tuyệt đối có thể đóng băng người đến hấp hối.
Chúng nó đều không dám sơ ý, chỉ có thể dây dưa!
Kết giới Tinh Nguyên ở trên người Hiên Viên Mộc Tuyết, vì vậy nhiệm vụ đánh bại nàng giao cho Lý Thiên Mệnh.
Điều này khiến Kiếm Lăng Thần cảm động mắt ướt lệ.
Gã không ngờ Lý Thiên Mệnh mạo hiểm vì mình.
Nhóm Kiếm Nghê Thường hết sức xấu hổ.
Trong gió bão, kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng của Lý Thiên Mệnh cuồng bạo mở ra, biến lãnh thổ xung quanh thành chiến trường của hắn. Đế Chi Kiếm Khí và Hoàng Chi Kiếm Khí khủng bố không ngừng bắn ra, xuyên thấu toàn trường, không chỉ uy hiếp Hiên Viên Mộc Tuyết, càng uy hiếp hai con rồng thần.
Tương tự, thần thông của hai con rồng thần luôn lan đến chỗ Lý Thiên Mệnh, hoàn toàn không cách nào ngăn trở.
Trong băng tuyết tàn phá, Lý Thiên Mệnh cảm giác toàn thân lạnh buốt, động tác lệch lạc, tay cầm kiếm kết băng sương.
Ngược lại Hiên Viên Mộc Tuyết vẫn ung dung.
Trong gió tuyết, nàng mơ hồ, tay cầm Song Long Băng Trượng, mỗi gậy đánh ra đều như ảo ảnh rồng thần to lớn đánh tới, thậm chí bóng con rồng thần băng sương bay lượn trên Song Long Băng Trượng.
Mỗi gậy đều là vạn long gầm rống!
Đây là Băng Ma Long Côn Quyết, chiến quyết Tử Kiếp tuyệt đối, có lực lượng Tử Kiếp cung cấp, uy lực mỗi gậy đều khiến Lý Thiên Mệnh không thể ứng đối thoải mái.
Bùm bùm bùm!
Lý Thiên Mệnh có ưu thế mạnh từ chiến quyết, lại có Thiên Kiếp Kiếm Khí và kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng, trong một chốc giằng co với Hiên Viên Mộc Tuyết.
Lý Thiên Mệnh nhíu mày hỏi:
- Lực lượng của Tử Kiếp mạnh đến vậy sao?
Hiên Viên Mộc Tuyết ngữ khí bình thản nói:
- Chứ không thì sao? Thọ mệnh mất chín trên mười phần, đây là dùng chín trên mười phần tính mệnh đổi lấy lực lượng.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Rất lợi hại, nhưng trông nàng không có sát tâm quá mạnh? Ta nghe nói Hiên Viên Vũ Phong là huynh trưởng của nàng.
Hiên Viên Mộc Tuyết sâu kín cười nói:
- Sát tâm? Giết ngươi sao? Ta không có lá gan to như thế, ngươi là người mà tôn thần tổ tiên của chúng ta mang về. Tôn thần xem trọng ngươi như vậy, ngươi thật sự không phụ kỳ vọng của tôn thần, hai tháng ngắn ngủi đã từ Nhân Nguyên tông nổi lên, đến hiện giờ, ngay cả rất nhiều đệ tử Thiên Nguyên cũng không đánh lại ngươi. Ngày ngươi xưng bá Thiên Nguyên tông sắp tới, ta không ngu, tội gì chống lại ngươi, ảnh hưởng tiền đồ của chính mình.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nghe hơi có lý, vậy rồi bỏ qua thù hận của huynh trưởng của nàng?
Hiên Viên Mộc Tuyết vừa nói vừa ra tay:
- Được làm vua thua làm giặc, cũng không có gì. Hơn nữa, ta có vài vị huynh trưởng, Vũ Phong là tên vô dụng nhất. Có thêm hắn không nhiều, thiếu hắn cũng không ít hơn.
Hiên Viên Mộc Tuyết tuy nói chuyện nhưng ra tay vẫn quyết liệt, từng gậy nối tiếp nhau, mỗi gậy đập tới đều là bão tuyết ập đến, đông lạnh xương cốt của Lý Thiên Mệnh đau nhức.
Lực lượng Tử Kiếp điên cuồng xâm nhập thân thể, giống như đang đốt cháy sinh linh.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nghe nàng nói chuyện, cảm giác như muốn làm thân với ta?
Hiên Viên Mộc Tuyết nhoẻn miệng cười, có nét khuynh thành hút hồn:
- Đúng rồi, ta đang làm thân với ngươi, muốn lấy được thiện cảm của ngươi.
Nếu không phải trong lòng của Lý Thiên Mệnh có người thì đã bị Hiên Viên Mộc Tuyết hấp dẫn.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Ta có tài đức gì mà khiến mỹ nhân như nàng muốn làm thân?
Hiên Viên Mộc Tuyết nói:
- Rất đơn giản, ngươi đánh bại Phương Tinh Khuyết, khiến hắn thành phế vật, gián tiếp giải quyết vấn đề hôn ước của ta. Hơn nữa, người của Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta đều cho rằng, ngươi có tiền đồ vô lượng.
- Vậy sao?
Lúc Lý Thiên Mệnh mới đến Thái Cổ Thần Tông từng có mâu thuẫn với Hiên Viên Vũ Hành, trong Nhân Nguyên tông, có xung đột với Hiên Viên Vũ Phong, khiến hắn chán ghét Thái Cổ Hiên Viên thị.
Hiện giờ thế cục biến hóa, hắn trở thành người được Thái Cổ Hiên Viên thị xem trọng nhất?
Lý Thiên Mệnh dò hỏi:
- Nói vậy là, Hiên Viên Mộc Tuyết, nếu ta kêu nàng tặng danh ngạch cho Kiếm Lăng Thần thì nàng sẽ đồng ý chứ?
Hiên Viên Mộc Tuyết nói:
- Chuyện này không được, Phồn Tinh Trì quá quan trọng với ta. Ta muốn có quan hệ tốt với ngươi chứ không phải thần phục ngươi, ngươi cũng không thể chơi xấu. Nếu ngươi thật sự muốn giành danh ngạch cho bằng hữu của ngươi thì phải quang minh chính đại đánh bại ta, mới có thể khiến ta chịu phục.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Vậy được rồi, về sau nhớ dẫn dắt ta làm quen với huynh đệ Thái Cổ Hiên Viên thị các ngươi.
Hiên Viên Mộc Tuyết nói:
- Không vấn đề, nếu có một ngày ngươi có thể trở thành đệ tử của tôn thần thì ngươi là một phần tử của Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta. Ngươi hoàn toàn có thể xem Hiên Viên Hồ như nhà của ngươi.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Vậy thì rất vinh hạnh.