Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 966 - Chương 966 - Đệ Nhất Bảng Phồn Tinh

Chương 966 - Đệ nhất bảng Phồn Tinh
Chương 966 - Đệ nhất bảng Phồn Tinh

Lời của Hiên Viên Mộc Tuyết có đáng tin không?

Lý Thiên Mệnh cảm thấy, không thể tin tưởng hoàn toàn, nhưng có thể từ đó thăm dò thái độ của các thế lực lớn trong Thần Tông.

Trước mắt xem ra bởi vì Khương Phi Linh là Hiên Viên Hi, nếu không tính Hiên Viên Vũ Hành thì quan hệ giữa Lý Thiên Mệnh và Thái Cổ Hiên Viên thị khá ổn.

Cộng thêm Lý Thiên Mệnh có quan hệ tốt với Kiếm Lăng Thần, Thái Ất Kiếm tộc càng sẽ không đối địch.

Vậy xem ra ba thị tộc lớn, nếu quan hệ tốt với hai thị tộc thì dù đắc tội Thái Thanh Phương thị cũng không có vấn đề gì lớn.

“Con người sống trên đời, ai mà không chủ động bám víu quyền thế? Khi nhỏ yếu thì tuyệt đối đừng cứng đầu, vênh váo, hành động theo cảm tình. Chờ một chốc xưng bá thiên hạ, tự nhiên có người khom lưng uốn gối. Người thông minh phải biết lợi dụng thiên phú của chính mình, sinh tồn trong kẽ hở thì mới có cơ hội nổi lên!”

Nếu đã vào cục thì phải làm một quân cờ hợp tư cách!

Lý Thiên Mệnh hiểu rõ điều đó.

“Ta biểu hiện xuất sắc trong cuộc chiến Phồn Tinh, hoàn toàn thay đổi địa vị của ta ở Thần Tông, kéo gần khoảng cách giữa ta và tôn thần, không tiếp tục một người ở trên trời, một người ở dưới đất. Vậy là địa vị, tài nguyên, bản lĩnh giữ mạng của ta sẽ càng lúc càng ổn cố. Đặc biệt là, ta hạ gục Phương Tinh Khuyết, bối cảnh có tôn thần chống lưng của ta sớm muộn gì sẽ truyền ra, khiến người trong toàn bộ tông môn đều biết ta thật sự!”

Đạo lý này kỳ thực rất đơn giản.

Nếu Lý Thiên Mệnh là phế vật Nhân Nguyên tông, đệ tử Thiên Chi Thánh cảnh thì Khương Phi Linh không thể cho hắn cái gì, thậm chí không thể chú ý đến hắn.

Hắn nếu như bị giết, Khương Phi Linh cũng không thể có biểu thị gì.

Nhưng mà!

Hiện tại hắn là đệ nhất cuộc chiến Phồn Tinh, tốc độ trưởng thành oanh động Thần Tông, mơ hồ có xu thế thành kỳ tài tuyệt thế.

Bắt đầu từ bây giờ, Khương Phi Linh tới gần hắn, cho hắn báu vật, thậm chí tự mình kéo hắn lên cũng không ai dám phàn nàn cái gì.

Lý Thiên Mệnh tam chiến cuộc chiến Phồn Tinh, Phồn Tinh Trì là một thu hoạch, địa vị tăng lên càng là thu hoạch quan trọng hơn.

Có thể nói, trận chiến hạ gục Phương Tinh Khuyết khiến Lý Thiên Mệnh hoàn toàn đứng vững gót chân trong tông môn.

Ít nhất từ biểu hiện của Hiên Viên Mộc Tuyết thì thấy thái độ của Thái Cổ Hiên Viên thị đối với hắn đã tốt hơn.

“Nói thật, trong thế cục như vậy, ta nên hoàn toàn đầu vào Thái Cổ Hiên Viên thị, sau đó làm thân với Thái Ất Kiếm tộc, Kiếp Lão của Độ Kiếp Phong. Còn Thái Thanh Phương thị thì miễn đi.”

Tuy Lý Thiên Mệnh đang chiến đấu nhưng trong khoảnh khắc suy nghĩ rất nhiều, trong lòng càng thêm kiên định.

Tuy nhiên . . .

Hắn vẫn muốn hạ gục Hiên Viên Mộc Tuyết.

Hiên Viên Mộc Tuyết không đủ để ảnh hưởng thái độ của Thái Cổ Hiên Viên thị, nhưng nếu để cho Kiếm Lăng Thần lấy được danh ngạch Phồn Tinh Trì, không chừng có thể khiến Thái Ất Kiếm tộc nghiêng về phía hắn hơn.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta sắp dốc hết sức.

Hiên Viên Mộc Tuyết dịu dàng cười nói:

- Tới đi, nếu thua ngươi thì ta không còn lời oán trách, dù sao đây là giao chiến công bằng.

- Thẳng thắn lắm, đến đây!

Lý Thiên Mệnh không nghĩ nhiều nữa.

Hắn cầm Đông Hoàng song kiếm, trong tiếng la thảng thốt của muôn người trên Nhị Nguyên chiến trường, hắn giao phong kịch liệt với Hiên Viên Mộc Tuyết.

Ầm ầm ầm!

Một nam một nữ, lên trời xuống đất, đánh cho bão tuyết tứ tung, núi sụp đất nứt, Thiên Kiếp Kiếm Khí và lực lượng Tử Kiếp khuếch tán bốn phía.

Hai đệ tử chưa đầy hai mươi tuổi mạnh đến nổi khiến đệ tử Thiên Nguyên dưới ba mươi tuổi trên Nhị Nguyên chiến trường trong lòng đều đặc biệt kích động.

- Thực lực của bọn họ đủ lên hạng phần giữa bảng Thiên Nguyên.

- Ừm!

- Lợi hại. Mộc tuyết thì không cần nói, mới mười bảy tuổi. Chờ nàng hai mươi lăm, sáu thì phỏng chừng có thể leo lên đệ nhất bảng Thiên Nguyên đệ nhất.

- E rằng cả đời nàng không lên được.

- Sao bảo vậy?

- Ta vừa nghe nói, Lý Thiên Mệnh này trong vòng hai, ba tháng ngắn ngủi, từ mới thành Cổ Thánh cảnh xông lên đến trình độ có thể đối kháng với Sinh Tử Kiếp, còn có năng lực vượt cấp giết người không thể tưởng tượng. Tuy hắn lớn hơn Mộc Tuyết vài tuổi, nếu như kế tiếp hắn còn có thể giữ tốc độ vốn có thì trong Thiên Nguyên tông không ai có thể ngăn được.

- Người này rốt cuộc có bối cảnh thế nào?

- Lúc trước nghe đồn là con riêng của Kiếm Vô Ý, nhưng ta thì thấy hắn và Kiếm Vô Ý không liên quan. Bối cảnh của hắn khá thần bí, dám đánh Phương Tinh Khuyết, rõ ràng có người che chở, ít nhất là cường giả như Hiên Viên Đạo, Độc Cô Tẫn.

- Sau khi cuộc chiến Phồn Tinh kết thúc, ta đoán bối cảnh của hắn sẽ truyền ra.

Không chỉ riêng đệ tử Thần Tông, nhiều Kiếp Lão, Thần Sư cũng thảo luận thân phận của Lý Thiên Mệnh.

Trên thực tế, thân phận đệ tử được tôn thần mang về đã bắt đầu loan truyền trong đoàn thể Kiếp Lão.

Trước kia không truyền ra ngoài là vì người biết chuyện lười nói.

- Tiểu tử này thật là biến thái, Cổ Thánh cảnh tầm thường mà đấu đơn với Hiên Viên Mộc Tuyết, hiện tại còn chưa thua!

- Kiếm thuật mà hắn sử dụng sao mà mơ hồ quá?

- Không biết, kiếm và kiếm thuật của hắn đều rất kinh người. Ta cũng hơi không xem hiểu.

- Phải rồi, Sinh Tử Kiếp Thú tứ giai, ai cho Thiên Địa Kiếp Nguyên?

Trận đấu kịch liệt trong mắt bọn họ đã đến mức độ gay cấn.

- Lý Thiên Mệnh này không cần đánh bại Hiên Viên Mộc Tuyết đều đã chấn động Thần Tông, khiến người đời đều biết tên của hắn.

- Hy vọng hắn nhanh chóng tăng tiến không phải là hiện tượng ngắn ngủi mà là thiên phú lâu dài, tương lai còn tiếp tục như vậy.

- Nếu thế thì thần!

Trên Nhị Nguyên chiến trường ồn ào không ngừng.

- Tuyết Nghi, ngươi mà không giới thiệu đệ đệ này cho ta là ta nghỉ chơi luôn, không làm tỷ muội nữa!

- Đúng đúng!

Trong đám người, Kiếm Tuyết Nghi như nằm mơ, bị mấy chục đệ tử nữ bao vây, mọi người ồn ào chộn rộn, hỏi thăm nàng về Lý Thiên Mệnh.

Kiếm Tuyết Nghi chửi thầm Lý Thiên Mệnh, rụt cổ co rúm trong đám đông nữ nhân điên cuồng.

Ngay lúc này.

- Kết thúc!

Rất nhiều người hô hoán một tiếng.

- Kiếm Lăng Thần quá yếu, Lý Thiên Mệnh giúp hắn chống cự Hiên Viên Mộc Tuyết, kết quả hắn bị Hải Hồn Mệnh Long đánh ra kết giới Tinh Nguyên.

- Nếu hắn có thể chống đỡ thì không chừng có cơ hội thắng.

- Cũng không xem như yếu, dù gì cảnh giới của Hải Hồn Mệnh Long cao hơn một trọng, Hiên Viên Mộc Tuyết vốn mạnh hơn Kiếm Lăng Thần.

- Kết cục này mọi người đều vui, mỗi người đều cố gắng, nói thật lòng, rất đẹp mắt!

. . .

Trong Phồn Tinh chiến trường.

Lý Thiên Mệnh ngừng lại, quay đầu trân trân nhìn kết giới Tinh Nguyên của Kiếm Lăng Thần đã hiện ra, bao bọc gã lại.

Kiếm Lăng Thần bụm mặt nói:

- Mợ nó, quá mất mặt!

- . . . !

Lý Thiên Mệnh tốn nhiều công sức nhưng không hạ gục Hiên Viên Mộc Tuyết được.

Nói thật lòng, hắn cảm giác Hiên Viên Mộc Tuyết vẫn chưa dốc hết sức.

Sau một hồi lúng túng, Kiếm Lăng Thần ngước đầu lên cười nói:

- Lý Thiên Mệnh, là tự ta dở, không sao, ta thua tâm phục khẩu phục, dù sao đánh sướng tay rồi.

Kiếm Lăng Thần thua Hải Hồn Mệnh Long, Lý Thiên Mệnh cũng hết cách.

Vậy là điểm của Kiếm Lăng Thần đưa cho Hiên Viên Mộc Tuyết.

Nhưng Lý Thiên Mệnh có hơn một vạn điểm, vẫn là đệ nhất bảng Phồn Tinh.

Lý Thiên Mệnh khoát tay nói:

- Được rồi, sau khi ra ngoài sẽ nhậu một bữa, huynh đệ!

Kiếm Lăng Thần nói:

- Tốt, ha ha, ngươi mới đến, ta mang ngươi cảm nhận giang sơn cẩm tú của Thần Tông.

Tuy rằng thất bại, nhưng tâm tình của Kiếm Lăng Thần không kém, Lý Thiên Mệnh yên lòng.

Bình Luận (0)
Comment