Thê thê tuế mộ phong, ế ế kinh nhật tuyết.
Khuynh nhĩ vô hi thanh, tại mục hạo dĩ khiết.
Trích từ ‘Tháng mười hai năm quý mão sáng tác cùng tòng đệ Kính Viễn’ của Tấn – Đào Uyên Minh.
Tạm dịch: Thời tiết lạnh lẽo buốt giá, cuối năm thổi gió lạnh, sắc trời âm u, mỗi ngày tuyết lớn rơi.
Nghiêng tai không nghe thấy tiếng vang, sắc trắng tinh khôi đập vào mắt.
Đệ Nhất Thiên Hạ các, Trạm Tinh Cổ Lộ, Phồn Tinh Trì, Tà Ma địa cung, Lục Đạo Kiếm Cung . . .
Lý Thiên Mệnh đi tới đi lui những chỗ này, trải qua ngày tháng quy luật mà đầy đủ.
Ngẫu nhiên mang theo Lâm Tiêu Tiêu trở về Nhân Nguyên tông và Kiếm Vương Minh, đoàn tụ với các bằng hữu, đó là chuyện vui trong đời người.
Hơn nửa tháng trôi qua, có Thiên Ý Phồn Tinh trong Trạm Tinh Cổ Lộ ở Thiên Nguyên tông, tu vi của Lý Thiên Mệnh lần thứ hai đột phá.
Thiên Ý Đế Hoàng của hắn là kiểu trực tiếp hấp thu Thiên Ý Phồn Tinh, đệ tử khác chỉ có thể quan sát, học tập, căn bản không cùng một loại khái niệm.
Cộng thêm thiên văn trên bốn lớp cửa lớn trong Đông Hoàng Kiếm, các loại tài nguyên điên cuồng chất đống, thế này mới sản sinh tốc độ đột phá nghịch thiên.
Mức độ yêu nghiệt thế này thì ai có thể so sánh?
Trừ Khương Phi Linh tu lại Vĩnh Sinh Thế Giới Kinh ra, xác thực không ai có thể sánh bằng.
Trong lòng Lý Thiên Mệnh hiểu rõ, đây mới là thứ của hắn khiến người sợ hãi, chứ không phải thực lực hiện tại của hắn.
Lấy thiên phú đổi lấy vốn liếng thì không vững chắc, chỉ có cường giả tuyệt thế mới có quyền nói chuyện thật sự.
Thế là, Lý Thiên Mệnh âm thầm tiến lên, không biết mệt mỏi.
Có công mài sắt, có ngày nên kim.
- Đệ thất trọng, Thánh Thú Mệnh Tuyền!
Đây là thú bản mệnh đơn độc lột xác, Huỳnh Hỏa, Meow Meow và Lam Hoang đều được lợi nhờ thế.
Mệnh Tuyền của ba con vật được mở rộng đến một mức độ nhất định, ví dụ Luyện Ngục Mệnh Tuyền của Huỳnh Hỏa lớn mạnh hơn Luyện Ngục Mệnh Tuyền của Lý Thiên Mệnh cỡ một phần rưỡi.
Luyện Ngục Thánh Nguyên của nó bàng bạc hơn Lý Thiên Mệnh.
Nhưng mà . . .
Lý Thiên Mệnh có ba Thiên Mệnh Tuyền và vòng xoáy Đông Hoàng, cho dù Mệnh Tuyền của chúng nó mở rộng thì vẫn không thể so với hắn.
Tùy theo cảnh giới trưởng thành, độ cứng thân thể của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ chúng nó liên tục tăng trưởng, cường độ càng lúc càng đáng sợ, Lý Thiên Mệnh cần không ngừng dung hợp Tinh Nguyên, tu luyện Trạm Tinh Cổ Thần Thể mới có thể đuổi kịp thân thể trưởng thành của chúng nó.
Còn về mấy người khác thì không cách nào so sánh với thú bản mệnh về mặt thân thể.
Huỳnh Hỏa là trường hợp đặc biệt, nếu thú bản mệnh đến Sinh Tử Kiếp Thú, thông thường hình thể đều to lớn, tố chất thân thể mạnh đến mức đáng sợ.
Lam Hoang thuộc về phương hướng phổ biến chung này.
Hiện tại con rùa này là quái thú khổng lồ va đụng lung tung, chỉ dựa vào độ cứng thân thể đã có thể vượt qua cảnh giới nghiền nát đối thủ.
- Giữa các Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ ra có khác nhau, có đặc điểm riêng. Thí dụ như Huỳnh Hỏa và Lam Hoang, tố chất thân thể của chúng nó chênh lệch rất lớn, nhưng Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng ngày xưa chưa chắc kém hơn Quỳ Long Hồng Mông Thái Cực.
- Trong giấc mơ của ta không nhìn ra khác biệt về hình thể của chúng nó, nhưng Lam Hoang là một Hồng Mông Sơn Hải Giới, rất có thể to hơn Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng nhiều.
Lý Thiên Mệnh vốn cho rằng Tiểu Tứ là hình thể nhỏ nhất trong tất cả Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, nhưng nay xem ra, rất có thể nó bự nhất.
Đột phá Cổ Thánh cảnh đệ thất trọng, Lý Thiên Mệnh cách Sinh Tử Kiếp cảnh chỉ có hai trọng.
- Tiếp tục cố gắng, nỗ lực trước tiên thành Sinh Tử Kiếp rồi tính tiếp! Tầm nhìn của ta không nên hạn hẹp trong tranh phong người trẻ tuổi dưới ba mươi tuổi, phải nhìn xa hơn mới có vốn liếng sống sót cùng Linh Nhi. Dù sao trong thế giới người người mấy trăm tuổi này, dưới ba mươi tuổi chỉ bằng một phần mười người trên đại lục, có chín phần mười người sẽ càng mạnh nữa.
Lý Thiên Mệnh thường hay suy nghĩ về tương lai, như vậy có thể nâng cao tầm nhìn của chính mình, thoát khỏi hiện thực trói buộc, đặt quy hoạch cho con đường về sau.
- Đệ Nhất Thiên Hạ Hội là quyết đấu tranh phong của thiên tài trẻ tuổi dưới ba mươi tuổi trong toàn bộ Viêm Hoàng đại lục. Tuy Thái Cổ Thần Vực là đệ nhất Thần Vực, nhưng đây chỉ là thứ tự sinh ra, không liên quan thực lực. Hai mươi vạn năm qua, Thái Cổ Thần Vực lên xuống, thậm chí từng bị diệt vong, dựa vào chút truyền thừa kéo dài đến hôm nay, lại mở mang lãnh thổ. Không phải nói đệ nhất Thần Vực tương đương Thần Vực mạnh nhất.
- Nghe nói về cấp bậc cường giả, quân đội hay đệ tử Thần Tông thì Thái Cổ Thần Tông hiện nay xếp khúc giữa, nhìn lên thì không bằng ai, nhìn xuống thì hơn người. Nhưng Đệ Nhất Thiên Hạ Hội lần này, tám Thần Vực hùng hổ kéo đến.
Lý Thiên Mệnh không thể thả lỏng.
Những người này là nhằm vào Khương Phi Linh!
Lý Thiên Mệnh bị bắt phải trói cùng Thái Cổ Thần Tông, chiến vì Thái Cổ Thần Tông, chiến vì tôn thần của hắn!
- Nếu Thái Cổ Thần Tông cũng sụp đổ thì trên thế giới còn chỗ nào cho ta và Linh Nhi nương náu? Hiện giờ đột phá cảnh giới quá mãnh liệt, muốn đi qua Tử Linh Thiên Tiệm trốn về Thập Phương Đạo Quốc ước chừng cũng khó.
- Chúng ta trừ tranh đấu ra không có đường lui.
- Lần này, hãy chiến vì sống sót!
Hắn đi đến hôm nay, tất cả chiến đấu đều có ý nghĩa khác nhau.
Chu Tước quốc, vì báo thù, vì rửa hận.
Đông Hoàng Cảnh, vì phục hưng thánh tộc Lý thị, vì nghịch thiên sửa mệnh.
Thần Đô phong vân, vì thương sinh và chính đạo, đảo điên Thần Quốc!
Sứ mệnh của Lý Thiên Mệnh càng lúc càng lớn.
Nhưng đi vào vùng trung tâm của Viêm Hoàng đại lục, đối mặt các cường giả đứng đầu của chín Thần Vực, sứ mệnh của Lý Thiên Mệnh trở nên thật nhỏ bé, đó là vì sinh tồn, vì sống.
Sống, mới là căn bản của hết thảy!
Sống sót, mới có thể cùng Khương Phi Linh nắm tay nhau, có được tự do, có được tôn nghiêm, mới có tư cách bên nhau.
. . .
Trạm Tinh Cổ Lộ, Phồn Tinh Trì.
Hôm nay đã luyện bốn viên Tinh Nguyên, hoàn thành nhiệm vụ.
Còn mười phút nữa kết giới Phồn Tinh mới mở ra, để Lý Thiên Mệnh rời đi.
Lý Thiên Mệnh ngồi cạnh Phồn Tinh Trì, trong thời gian này quá mệt mỏi, hắn tạm nghỉ một lát.
Sắp phải đi Tà Ma địa cung, mở mang Trấn Hồn Mạch thứ tám.
Lý Thiên Mệnh giống như người bị vặn dây cót nhanh, ai đều hâm mộ hắn có thiên tư ngút trời, nhưng hắn chỉ đơn giản muốn cùng Linh Nhi sống sót.
Hiên Viên Mộc Tuyết từ trong Phồn Tinh Trì đi lên, nàng nhấc gót sen đến bên cạnh Lý Thiên Mệnh, tò mò hỏi:
- Được bao nhiêu?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Hai trăm.
Hiên Viên Mộc Tuyết kinh thán:
- Thật lợi hại, ta mới chỉ có năm mươi mốt. Hơn nữa, ngươi luyện bốn loại Tinh Nguyên khác nhau, nhưng có thể hoàn mỹ dung hợp, thật sự rất đáng sợ. Bọn họ nói Trạm Tinh Cổ Thần Thể của ngươi bây giờ mạnh còn hơn Trạm Tinh Cổ Thần Thể Tinh Nguyên đơn nhất, luyện bốn trăm viên Tinh Nguyên.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Còn cần nàng tâng bốc ta? Mỗi lần đi Hiên Viên Hồ, nương của nàng tung ta lên tận trời.
Mẫu thân của Hiên Viên Mộc Tuyết là điện chủ của chín Thần Điện, tên Hiên Viên Ngu, địa vị trong Thái Cổ Hiên Viên thị rất cao. Phụ thân của Hiên Viên Mộc Tuyết thì nghe đồn là người ở rể.