Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1078 - Chương 1078. Tương Tự Đều Là Cẩu Thặng, Chênh Lệch Vì Sao Lớn Như Vậy!

Chương 1078. Tương tự đều là Cẩu Thặng, chênh lệch vì sao lớn như vậy!
Dạ Tinh Thần là thật sự không chịu được sức rượu, uống một ngụm nhỏ Túy Sinh Mộng Tử, đã đứt phim đi về phía chuồng dê.

Cũng may Lý Thanh Dương kịp thời mang hắn kéo trở về, bằng không lại ở riêng với giường của mình rồi.

Cái này rất khó chịu, cái này rất đau khổ!

Nhưng, Bùi A Ngưu thân ở tụ linh trận đã quên không thoải mái.

Giờ phút này đang đắm chìm ở trong tu luyện, bởi vì tuy ngủ hai canh giờ, nhưng vẫn ở trạng thái nhanh chóng thu hoạch linh năng.

Trạng thái tăng phúc của Túy Sinh Mộng Tử cùng linh mạch thân thể hắn cùng với Tụ Khí Đan không có bất cứ xung đột gì, nhiều phương diện chồng lên, tốc độ thu lấy linh khí quả thực khủng bố!

Phương diện này, ngay cả Hà Vô Địch linh căn trên tuyệt phẩm cũng phải kém.

Dạ Tinh Thần được vào Lăng Yên Các, liên tiếp tăng lên ba phẩm cấp, cảnh giới võ đạo đã thành cao nhất trong đệ tử, nếu lại có Túy Sinh Mộng Tử phụ trợ, khẳng định còn có thể một đường hát vang khúc khải hoàn ca.

Cho nên.

Hắn lại rối rắm rồi!

Bởi vì tông chủ lúc trước từng nói, loại rượu tăng lên thu lấy linh khí đó đang ở trong quá trình ủ, về sau có thể mỗi ngày đều được uống một chén nhỏ, với loại trạng thái không chịu được sức rượu này của mình, chẳng phải mỗi ngày đều có chuyện xấu?

Lần này có Lý Thanh Dương ấm lòng kịp thời kéo trở về, nếu về sau không có mặt, mình ngủ ở trong chuồng bò dê gà vịt, khẳng định phải mất mặt!

“Đáng giận!”

Dạ Đế càng nghĩ càng rối rắm, càng nghĩ càng thống khổ.

Là vì tôn nghiêm, thủ vững điểm mấu chốt của mình, mang kiêng rượu tiến hành đến cùng, hay là mạo hiểm thất thố sau khi uống rượu nhanh chóng tăng lên tu vi!

Có được thì có mất, có mất thì có được.

Uống cùng không uống, đối với Dạ Tinh Thần mà nói là đề lựa chọn phi thường khó khăn.

“Ài.”

Hắn lắc lắc đầu, nói: “Đi một bước xem một bước đi!”

...

Tông môn có Viên công tử một người quản lí toàn năng nghề nghiệp như vậy quả lý, Quân Thường Tiếu cũng thoải mái, ngẫu nhiên có thể chạy xe không tâm linh ngồi ở hồ nước thả câu, thậm chí lật xem bách khoa toàn thư thổ lộ lời tâm tình.

“Thiên Thiên!”

Ngày nào đó, ngăn lại Lục Thiên Thiên, nói: “Có thể để ta giúp ngươi giặt đồ không?”

“Giặt cái gì?”

“Thích ngươi.”

(thích và giặt đồng âm Xǐ )

“Rắc rắc rắc rắc ———————— “

Hàn khí tràn ngập, trong suốt lấp lánh.

“Ài.”

Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ đi tới.

Hai người thuần thục vận chuyển Ngũ Hành Giám Thiên Quyết hỏa hệ, bắt đầu hòa tan khối băng cho tông chủ bị phong ấn.

Quân Thường Tiếu sau khi giải phong khoanh tay run bần bật, ở trong lòng rít gào: “Thần khí tán gái cái rắm chó, 99. 99% xác xuất thành công cái rắm chó!”

“Bỏ cuộc đi.” Hệ thống khuyên nhủ.

...

Vạn Cổ tông trở về sự bình tĩnh ngày xưa, đệ tử chăm chỉ tu luyện, cao tầng làm hết phận sự bận rộn chuyện của mình.

Bên ngoài cũng phi thường bình tĩnh.

Đặc biệt Ma Đế Môn, luôn rúc ở Độ Linh Cốc.

Thứ nhất, bị Quân Thường Tiếu lần thứ hai lừa bịp tống tiền, môn chủ lại bị Chỉ Điểm Giang Sơn an bài, có thể nói nguyên khí đại thương. Thứ hai, các lộ võ giả tiến vào vị diện chiến trường bình yên vô sự trở lại!

Ma Đế Môn không ra quấy rối, Tinh Vẫn đại lục tự nhiên bình tĩnh.

Chẳng qua.

Sau lưng sự bình tĩnh, mạch nước ngầm sôi sục!

Bởi vì một đầu khác Bắc Mạc Châu bị Thượng Quan Hâm Dao thêm vào trận pháp.

Cường giả Hồn tộc đại lục đang vắt hết óc nghĩ biện pháp, phải ở trong một năm phá tan gông xiềng, nếu không chỉ có thể xách đầu đi gặp Mân Côi Nữ Hoàng.

Quân Thường Tiếu cũng không biết.

Nhưng, lúc rảnh rỗi cũng từng cân nhắc, Tinh Vẫn đại lục còn có Hồn tộc hay không?

“Nhất định có.”

“Dù sao năm đó tai họa đại lục có chín tên!”

“Bọn họ hoặc là chưa thức tỉnh, hoặc là ẩn núp trong bóng tối ngủ đông.”

Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói: “Phải tăng thêm mạng lưới tình báo, phải càng cẩn thận điều tra!”

Một đoạn thời gian kế tiếp, hắn thường xuyên ra vào Tế Vũ Đường cùng Lê Lạc Thu bàn chuyện tình báo, ngẫu nhiên thình lình nói một câu thổ lộ lời tâm tình, đổi kết quả chính là mang người ta thành công chọc cười.

Cho đến có một ngày.

Hắn đau lòng mang đốt bách khoa toàn thư thổ lộ lời tâm tình.

“Tông chủ.”

Lê Lạc Thu nói: “Vừa mới nhận được tình báo, phương diện tế đàn xét thấy công lao của ngươi ở vị diện chiến trường, tháng sau sẽ phái người đến ngợi khen, tặng cho năm trăm vạn linh thạch nhân tạo.”

“Mới năm trăm vạn?”

Quân Thường Tiếu trợn mắt, nói: “Vậy cũng quá keo kiệt rồi nhỉ.”

Từ trước mắt mà nói, đừng nói năm trăm vạn nhân tạo, cho dù năm trăm vạn thiên nhiên, cũng chưa chắc đặt ở trong mắt.

Nhưng, người ta đã cho, vậy khẳng định phải lấy.

Kết quả là, đầu tháng sau, nhiệt tình mang đại tế ti của tế đàn mời vào tông môn, an bài một phen hẳn hoi, liền không khách khí vui lòng nhận lấy năm trăm vạn linh thạch nhân tạo.

Chuyện này ở Tinh Vẫn đại lục dẫn lên chấn động thật lớn, dù sao làm ban ngành có liên quan phi thế lực hơn nữa quyền uy nhất, phô bày thưởng cho Vạn Cổ tông, liền đại biểu được tán thành tuyệt đối.

Trong lúc nhất thời.

Uy vọng của Quân Thường Tiếu và tông môn hắn tăng vọt, ở trong mắt người đời đã có được tư cách có thể sóng vai tông môn đứng đầu.

Danh tiếng cái gì, Cẩu Thặng không để ý, hắn chỉ để ý tông môn của mình có thể có có thực lực cứng mạnh hơn nữa, hướng về tông môn mạnh nhất Tinh Vẫn đại lục rảo bước tiến lên!

“Đinh! Đinh! Đinh!”

Vũ khí dòng Long Nha, ở dưới sự thao túng của Tiêu Tội Kỷ, mỗi ngày đều có sản xuất, số lượng cũng dần dần đột phá đến vài ngàn, sau đó lần lượt trang bị cho thành viên Chiến Kỵ đường.

Tiết Nhân Quý và Đào Nguyên cũng đang tích cực dạy dỗ đàn thú, làm bọn nó có năng lực tác chiến quân sự giống như nhân loại.

Đệ tử Vạn Cổ tông trưởng thành, thuộc loại tăng lên thực lực cứng của tông môn, đàn thú mấy chục vạn chia nhóm huấn luyện, thuộc loại tăng lên thực lực cứng chiến đấu.

Đương nhiên.

Quân Thường Tiếu cũng không có hùng tâm tráng chí chinh chiến thiên hạ, nhất thống cửu châu.

Để Tiết Nhân Quý cùng Đào Nguyên huấn luyện bọn họ, càng nhiều ở chỗ lo trước tính sau, về sau nói không chừng có thể phát huy công dụng.

...

“Tông chủ.”

Ngày nào đó, Lê Lạc Thu vội vàng đi đến, sau khi rối rắm một hồi, vẫn mở miệng nói: “Tiểu Mạt truyền đến tin tức, khi rèn luyện ở Ma Long Quật gặp nguy hiểm, xin tông chủ phái người đi giải cứu.”

“Hắn không phải đang bế quan sao? Đi ra lúc nào vậy?” Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.

Lê Lạc Thu áy náy nói: “Sau khi các lộ cường giả trở về, tông chủ tới Đông Hải, Tiểu Mạt đã đi ra, bởi vì có một đoạn thời gian, quên hướng ngươi báo cáo.”

“Nguy hiểm bao nhiêu?”

“Tiểu Mạt hy vọng tông chủ phái Tử đường chủ đi, hoặc ngươi tự mình đi.”

Vẻ mặt trên mặt Quân Thường Tiếu ngưng trọng hẳn lên.

Có thể khiến mình và Lê đường chủ đến giải cứu, nguy hiểm này của Tiểu Mạt khẳng định rất nguy hiểm.

“Bổn tọa đi một chuyến.”

Quân Thường Tiếu không dừng lại, vội vàng bay khỏi Vạn Cổ tông, hướng phía Ma Long Quật lao đi cực nhanh, cũng lắc đầu nói: “Thái Huyền Thánh Tông thực có bệnh, động cái là để đệ tử đi các loại cấm địa tìm chết!”

Vì để đệ tử tăng lên tu vi nhanh hơn, phái bọn họ đi hiểm địa rèn luyện, đây là thao tác tông môn thông thường.

Giống như Vạn Cổ tông ngươi, đệ tử chân không ra khỏi cửa, cũng có thể trải qua rèn luyện cao cấp, thậm chí cũng đánh ra khỏi Tinh Vẫn đại lục, đánh tới vị diện chiến trường!

...

Ma Long Quật.

Một trong các cấm địa nguy hiểm nhất Tinh Vẫn đại lục.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Giờ phút này, trong hang động giăng khắp nơi, như hang nhện kia truyền đến tiếng chiến đấu kịch liệt, chấn động chung quanh kịch liệt run rẩy.

Màn ảnh đi sâu vào trong, chỉ thấy dịch dung Tô Tiểu Mạt toàn diện bùng nổ tu vi cấp Hoàng, đang chiến với một con linh ** thực lực có thể so với cửu phẩm Hoàng cấp, bởi chịu không gian hạn chế, đã dần dần rơi vào thế yếu.

“Rống!”

“Rống!”

Con linh thú như rồng như rắn kia liên tiếp rít gào, từng đạo đạn pháo năng lượng cực nóng thổi quét đến.

“ầm ầm ầm!”

Chân phải Tô Tiểu Mạt hội tụ linh năng cường thế điên cuồng vung lên, tuy mang đạn pháo lần lượt hóa giải, nhưng cũng lui mấy chục bước, ‘Phành’ một tiếng va vào thân tường.

Hạ Thủy Vân nằm ở bên cạnh đã bị thương nặng hoàn toàn trợn tròn mắt.

Thực lực của hắn vì sao mạnh như vậy, vì sao có thể chiến đấu với linh thú cấp cao tiếp cận đỉnh phong!

Cái này đã không quan trọng!

Hạ Thủy Vân siết chặt nắm tay, lớn tiếng nói: “Ngươi đi mau, đừng để ý tới ta!”

“Hạ Thủy Vân, nhớ cho ta!”

Tô Tiểu Mạt từ thân tường lõm xuống đi ra, lấy tấm lưng cực có cảm giác an toàn đứng ở trước người nàng, ánh mắt lạnh lùng nói: “Nam nhân chân chính sẽ không vứt bỏ nữ nhân của mình!”

Vẻ mặt Hạ Thủy Vân ngẩn ra, trên khuôn mặt tái nhợt nổi lên một mảng đỏ ửng.

Lời tâm tình từ trong miệng Quân Thường Tiếu nói ra quê một cục, từ trong miệng Tô Tiểu Mạt nói ra lại phi thường đàn ông.

Ài!

Tương tự đều là Cẩu Thặng, chênh lệch vì sao lớn như vậy!

------------


Bình Luận (0)
Comment