Chương 1252. Chương 1245. Chí tôn tửu đạo
Túy Tiên Tửu nghĩa là rượu mà đến thần tiên cũng say khi uống.
Nhưng mà, Quân Thường Tiếu uống một mạch hai mươi vò, chẳng những không có việc gì, ngược lại còn khí định thần nhàn đứng ôm tay.
Tửu Ma Đầu nổi lòng nghi ngờ.
Không thể nào, rượu tiến vào trong bụng đã bị hóa giải?
"Không có khả năng!"
Lúc này hắn phủ định, nói: "Loại rượu này dùng phương thức luyện chế đặc biệt, chỉ cần dung nhập vào trong cơ thể thì tuyệt đối không bị phân giải!"
Nói như vậy.
Đây thực sự đã gặp phải cao thủ tửu đạo rồi!
Tửu Ma Đầu nằm mơ cũng không tài nào nghĩ ra, trong đan điền của Quân Thường Tiếu tồn tại hai cái anh thể, càng không nghĩ tới, rượu khi tiến vào trong bụng đều bị hai chúng nó luyện hóa.
Hơn nữa, khi cồn chạm vào rìa thức hải và tư duy, Hỏa Linh lập tức mở to mắt khỏi giấc ngủ say, hóa thành một dòng lưu quang đổ vào tất kinh chi lộ, tới một người giết một người, tới một đôi giết một đôi.
Là loại tồn tại có thể tinh lọc được tà niệm thì tinh lọc cồn đương nhiên là dễ dàng.
Biểu hiện của Tà Linh cũng không tồi, canh giữ ở một ngã khác, đầu tiên là bao lấy rượu, sau đó luyện hóa chúng, thỉnh thoảng thì thừa cơ uống hai ngụm.
Cho đến khi rượu tiến vào trong cơ thể đã bị luyện hóa xong, cho đến khi tên tiểu tử kia trở về đan điền, mượn rượu chỉ vào mũi của Hỏa Linh mà mắng, trút hết những ủy khuất khi xưa, cuối cùng… lại bị đánh.
“……”
Quân Thường Tiếu không để ý đến hai tên tiểu tử đang làm loạn trong cơ thể mình, mà mặt không đổi sắc nhìn Tửu Ma Đầu.
“Ừng ực ừng ực!”
Khoảng một lát sau, đối phương cũng uống nốt phần rượu còn lại, tuy trên mặt đỏ bừng hơn, nhưng hắn vẫn đứng tiêu sái, có thể thấy được đây hoàn toàn là uống bằng thực lực.
Hai người đứng nửa giờ, hai bên đều đứng vững như núi Thái Sơn.
“Tiểu tử.”
Tửu Ma Đầu cười nói: “Lão tử đã uống rượu mấy ngàn năm, đây là lần đầu tiên gặp phải đối thủ ngang sức ngang tài, có muốn lại mấy chục vò nữa không?”
“Không thành vấn đề.” Quân Thường Tiếu nói.
Là người Đông Sơn chân chính,
Ở trên tửu trường chưa bao giờ chịu cúi đầu.
Tửu Ma Đầu đưa tay lên, chuẩn bị lấy Thanh Phong Tửu.
Quân Thường Tiếu nói trước: “Lần này, uống rượu của ta.”
“Nga?”
Tửu Ma Đầu nói: “Ngươi có rượu à?”
“Thân là một người thích uống rượu, làm thế nào lại không có rượu chứ.” Quân Thường Tiếu nói.
“Lấy ra đi”
Tửu Ma Đầu sảng khoái nói.
Hiếm khi nào gặp được người có sở thích giống mình, gặp được tri kỉ có cảm giác hơn ngàn chén rượu.
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu phất tay, bày ra vài vò rượu ngon đạt lên trên bàn.
Còn đây là Túy Sinh Mộng Tử mà Lam Khang tỉ mỉ luyện chế, là chủ của một tông môn, có lúc cần chiêu đãi khách khứa, cho nên có tích trữ trước trong không gian giới chỉ.
Tửu Ma Đầu vung tay lấy một vò đến, vuốt ve nắp đậy miệng rượu, sau đó dùng mũi ngửi, rồi chợt khen: “Rượu ngon, rượu ngon!”
Hương rượu lan ra bốn phía, lan tỏa khắp ngục giam.
Rượu ngon làm các tù nhân ngửa mũi lên ngửi, tửu trùng trong bụng lập tức cuộn trào mãnh liệt.
“Chỉ dựa vào hương thơm kia thôi, chỉ sợ không hề thua kém Túy Tiên Tửu!”
“Nếu có thể uống được một ngụm thì tốt rồi!”
Bọn họ rất muốn tiến lên, nhưng bởi vì kiêng kỵ Tửu Ma Đầu, cho nên chỉ có thể đứng ở tại chỗ chảy nước miếng, cũng âm thầm cầu nguyện, lão Đại đợi lát nữa nếu còn lại một chút, thì cho đại gia nếm một chút.
Quân Thường Tiếu nói: “Rượu này tên là Túy Sinh Mộng Tử, là do một vị đại sư ủ rượu ở Tinh Vẫn đại lục sử dụng tinh hoa nhật nguyệt mà làm ra, chỉ uống một ngụm nhỏ thôi cũng sẽ giúp tốc độ tiếp thu võ đạo tăng lên.”
“Ồ?”
Ánh mắt Tửu Ma Đầu thoáng qua kinh ngạc.
Trước khi bị giam giữ, hắn đã du hành qua vô số vị diện Phàm Trần, uống qua hàng vạn hàng nghìn loại rượu ngon, nhưng đây là lần đầu tiên nghe nói đến loại rượu dùng để trợ hứng lại có công dụng giúp võ giả tăng tốc độ tu luyện.
“Đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu nói: “Rượu rất mạnh, tốt nhất các hạ nên nếm cẩn thận, để tránh say đến bất tỉnh nhân sự.”
“Ha ha ha!”
Tửu Ma Đầu cười phá lên, nói: “Lão tử bắt đầu uống rượu từ năm hai mươi tuổi, uống rượu ngon khắp tất cả các vị diện phàm trần, còn chưa từng say đến bất tỉnh nhân sự đâu!”
"Xoát!"
Nói tới đây, một tay hắn nắm lấy miệng vò rượu, sau đó giơ Túy Sinh Mộng Tử lên, bắt đầu dùng phương thức uống hả hê như vừa nãy.
“Đàn ông!”
Trong lòng Quân Thường Tiếu kính nể nói.
Khi tông môn tổ chức tiệc chúc mừng đều uống Túy Sinh Mộng Tử, nhưng chẳng qua là dùng bát đến thay thế, còn loại trực tiếp dùng vò uống này thì không ai dám, bởi vì sức rượu thực sự quá lớn!
“Ừng ực ừng ực!”
Tửu Ma Đầu thoải mái sướng ẩm, càng uống càng thích, cho nên sau khi uống xong một vò, một tay hắn đặt trên bàn, vui vẻ nói: “Vốn nghĩ rằng Túy Tiên Tửu là loại rượu ngon nhất mà lão tử đã uống qua, bây giờ xem ra, vẫn là nhân ngoại hữu nhân, tửu ngoại hữu tửu!”
Quân Thường Tiếu cũng vuốt ve nắp đậy, nâng Túy Sinh Mộng Tử lên uống.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng vò để uống.
Dù sao trong cơ thể hắn có Hỏa Linh, có thể trợ giúp hắn luyện hóa rượu, đừng nói là chỉ uống một vò, cho dù là uống một lượng rượu như biển rộng cũng không thành vấn đề.
“Xoạt!”
Nhưng mà, Tửu Ma Đầu uống một vò liền nghiện, sau đó lấy vò thứ hai lại, trong cơ thể hắn bất chợt bùng nổ luồng rượu lực như thác lũ, rồi bất thình lình nhắm đến thức hải của hắn.
“Không ổn…”
Trong lòng hắn cả kinh, định bố trí phòng ngự, nhưng không kịp thời gian, trong nháy mắt cả người hắn mất đi ý thức, rầm một tiếng rồi ngủ mê mệt trên mặt đất như bùn loãng.
Sức rượu của Túy Sinh Mộng Tử quá mạnh, uống liền một mạch hết một vò khẳng định không chịu nổi.
“Trời ạ!”
“Lão đại uống say rồi!”
Các tù nhân đều trợn tròn mắt.
Chiến tích cực mạnh của Tửu Ma Đầu chính là một mình đấu với tất cả các tù nhân ở tầng năm Địa Ngục, kết quả là đem bọn họ uống đến nằm sấp xuống, rồi ngồi hát vang ở trên bàn vô địch thì tĩnh mịch đến nhường nào.
Mà bây giờ, chỉ mới uống một vò Túy Sinh Mộng Tử, liền trực tiếp bất tỉnh nhân sự ngã xuống đất, này đây… rốt cuộc hắn đã uống qua rượu mạnh đến mức nào!
“Ừng ực ừng ực!”
Quân Thường Tiếu nhanh chóng uống xong một vò rượu, rồi nhìn về phía Tửu Ma Đầu, lắc đầu nói: “Vậy là không được sao?”
Chờ khoảng mười phút sau, quay đầu, nói: “Nói lớn cho ta biết, ai thắng!”
“……”
Chúng tù nhân trầm mặc.
Tuy bọn họ rất muốn phủ nhận, nhưng trên thực tế lão đại đã bị đánh bại, thua vô cùng chật vật.
Quân Thường Tiếu nhìn ra được đáp án mình muốn từ trong ánh mắt của họ, sau đó quay đầu hướng về phía màn ảnh, còn nói: “Uống rượu có hại cho sức khỏe, xin đừng uống quá nhiều, vì sự an toàn của mọi người, sau khi uống rượu tuyệt đối không được lái xe.”
……
Hai canh giờ sau.
Tửu Ma Đầu tỉnh lại từ cơn hôn mê, ôm lấy cái đầu đau đến muốn nứt ra nói: “Ta… ta thế mà lại uống say!
“Thế nên.”
Bên tai truyền đến giọng nói: “Bắt đầu từ lúc này, ta là lão đại của tầng năm Địa Ngục.”
Tửu Ma Đầu cố gắng ngẩng đầu, phát hiện tên tiểu tử đứng đó, trên mặt nở nụ cười, bên cạnh còn có vò rượu Túy Sinh Mộng Tử rỗng, vì thế kinh ngạc nói: "Ngươi không say sao?"
"Mọi người có thể làm chứng." Quân Thường Tiếu nói.
“……”
Tửu Ma Đầu trầm mặc.
Kỳ thật nhóm tù nhân không làm chứng cũng không sao cả, dù sao mình uống say, đây là sự thật không thể thay đổi.
“Xoạt!”
Hắn cố gắng đứng lên, tùy tiện nói: "Ngươi đã thắng, hiển nhiên chính là lão đại rồi, Tửu Ma Đầu ta thua tâm phục khẩu phục!"
Cũng không ngoài ý muốn của Quân Thường Tiếu.
Người phóng khoáng uống rượu không kiềm chế, tính tình hẳn sẽ không quá kém.
“Đến đây!”
Tửu Ma Đầu phất tay nói: “Tất cả lại đây bái kiến tân lão đại cho ta!”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Một đám tửu quỷ tù nhân quay quanh, cung kính hành lễ với Quân Thường Tiếu, nhưng ánh mắt từ đầu đến cuối không hề rời khỏi mấy vò rượu Túy Sinh Mộng Tử còn chưa mở ra.
“Nếu các ngươi nhận ta làm lão đại, đương nhiên ta sẽ không bạc đãi các ngươi.”
“Đem những loại rượu này uống đi.”
Nếu Lam Khang biết những vò Túy Sinh Mộng Tử mà mình tỉ mỉ cất, lại bị tông chủ đưa tặng như vậy, chắc hẳn sẽ khóc ngất trong WC.
“Lão Đại.”
Tửu Ma Đầu giơ ngón tay cái lên, nói: "Ta uống rượu nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp được cao thủ như ngươi!"
Trong lòng Quân Thường Tiếu nghĩ ra một kế, nói: “Có người uống càng nhiều hơn ta đấy!”
“Hả?”
Tửu Ma Đầu kinh ngạc nói: “Ai?”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói: “Ở Tinh Vẫn đại lục ta sống, có một đệ tử của Vạn Cổ Tông gọi là Dạ Tinh Thần, được ca tụng là chí tôn tửu đạo, ta từng khiêu chiến với hắn mấy trăm lần thì thua hết mấy trăm lần.”
Hệ thống lảm nhảm nói: "Kí chủ lại bắt đầu hãm hại Bùi A Ngưu rồi!"