Chương 1253. Chương 1246
Tính cách của Tửu Ma Đầu rất hợp khẩu vị Quân Thường Tiếu, hơn nữa về mặt phương diện võ đạo cũng vô cùng mạnh, bất chợt nảy ra ý muốn chiêu mộ hắn.
Làm sao để chiêu mộ?
Đây là một vấn đề lớn.
Cẩu Thặng tính toán trong đầu, cố ý đắp nặn Dạ Tinh Thần thành chí tôn tửu đạo, sau đó khiến cho đối phương sinh ra ý muốn gặp mặt mãnh liệt.
Vì sao không phải là Lý Thanh Dương, không phải là Tiêu Tội Kỷ.
Nên biết rằng, tùy tiện chọn một người đệ tử, kể cả nữ đệ tử như Liễu Uyển Thi, Diêu Mộng Oánh, về mặt tửu lượng đều có thể quăng A Ngưu mấy con phố.
Nếu kiên quyết muốn giải thích, thì chắc do lòng yêu thương của tông chủ.
Huống hồ, chuyên chúc thần binh của Dạ Tinh Thần đã tiến hóa thành vò rượu, nhìn từ góc độ bên ngoài, hắn thích hợp nhận danh hiệu "Chí tôn tửu đạo."
Hệ thống nói: “Kí chủ thích hãm hại Dạ Tinh Thần thôi, đến giờ nhân dân của Hồn Tộc Đại Lục khi ăn cơm còn mắng hắn đấy.”
“Chí tôn tửu đạo?”
Ánh mắt của Tửu Ma Đầu lập tức sáng lên.
“Tinh Vẫn đại lục? Dạ Tinh Thần.” Trong lòng Tửu Ma Đầu nghĩ thầm: “Nếu có một ngày lão tử có thể ra tù, ta nhất định sẽ tới gặp ngươi mời hai ly!”
A Ngưu mới được đám người Lý Thanh Dương khiêng về phòng, nếu biết mình bị tông chủ gắn cho danh hiệu "Chí tôn tửu đạo", dám chắc hắn sẽ trực tiếp đứng lên uống một chén Túy Sinh Mộng Tử!
……
Quân Thường Tiếu đã nắm được lòng của Tửu Ma Đầu, nhưng vậy là đủ rồi, sau đó hỏi thăm đơn giản rồi xuất phát đến Truyền Tống Trận.
“Lão đại muốn đến tầng sáu Địa Ngục à?”
“Đúng”
“Tốt nhất là đừng đến đó.”
Tửu Ma Đầu còn nghiêm túc nói: “Chủ phạm giam giữ nơi đó không dễ đối phó!”
“Phải vậy không?”
Quân Thường Tiếu cười nói: “Ta càng hứng thú hơn nữa.”
“……”
Khóe miệng Tửu Ma Đầu khẽ giật.
Khuyên cũng khuyên rồi, nếu hắn muốn đi, bản thân mình cũng không tài nào mạnh mẽ ngăn cản nổi.
Quân Thường Tiếu nhấc chân bước đến Truyền Tống Trận, khi sắp tiến vào, bên tai truyền đến âm thanh: “Tiểu hữu, đợi đã!”
Người nói chuyện chính là kẻ đáng thương cuộn mình ở trong góc, hắn lấy hết can đảm để đứng lên đi tới, trong ánh mắt khi nhìn về Tửu Ma Đầu tràn ngập kiêng kị và sợ hãi.
“Ha!”
“Không có mệnh lệnh của ta, ngươi dám đứng lên!”
Khi Tửu Ma Đầu vén tay áo chuẩn bị giáo huấn đối phương, nhưng bị Quân Thường Tiếu ngăn cản, nói: “Có việc gì?”
Người nọ đi tới, dừng lại một chút, rồi nói: “Ngươi đến từ Tinh Vẫn đại lục sao?”
“Đúng thế.”
“Ngươi đang tìm Cửu Đế sao?”
Tuy hắn trốn ở nơi xa nhưng lại nghe rõ ràng rành mạch cuộc đối thoại của Quân Thường Tiếu và Tửu Ma Đầu vừa nãy.
“Ngươi biết sao?”
Cẩu Thặng vội vàng hỏi.
Tuy tác giả không viết rõ đi từ tầng một xuống tầng năm như thế nào, nhưng hắn trước sau vẫn có thăm dò và tìm hiểu qua, nhưng cuối cùng không có tin tức gì về Cửu Đại Võ Đế.
“Hô!”
Đột nhiên, quanh thân người nọ tràn ra một luồng khí, thổi bay làn tóc rối tung, lộ ra một gương mặt uy nghiêm, nói: “Ta chính là một trong Cửu Đại Võ Đế mà ngươi muốn tìm.”
Quân Thường Tiếu nghe vậy, há hốc mồm.
Kẻ đáng thương bị ức hiếp đến mức toàn thân da thịt không chỗ nào lành lặn ở tầng năm Địa Ngục này, lại chính là một trong Cửu Đại Võ Đế mà mình muốn tìm.
Đừng nói giỡn!
Chín người mạnh nhất trông coi Tinh Vẫn đại lục, không phải là cửu kinh thượng vị, bất nộ tự uy sao?
Lúc xuyên đến đây, biết vị diện có Cửu Đại Võ Đế, Quân Thường Tiếu từng nghĩ, cường giả ở cấp bậc này tuyệt đối còn uy nghiêm hơn so với đế vương, thậm chí hắn còn nằm mơ cùng họ uống rượu, cùng bàn luận về tình thế thiên hạ.
Kẻ đáng thương đứng trước mặt hắn bây giờ, chính là một trong Cửu Đại Võ Đế mà mình tìm kiếm, điều này tương phản quá lớn!
Hệ thống nói: “Cửu Đế rất mạnh ở Tinh Vẫn đại lục, nhưng thế giới Phàm Trần trải rộng khắp nơi, hơn nữa họ còn bị nhốt ở chín tầng Địa Ngục, lăn lộn đến mức thê thảm như vậy, hình như rất bình thường.”
“Cũng đúng.”
Quân Thường Tiếu buông bỏ.
Cửu Đế khi ở Tinh Vẫn đại lục được người đời ca tụng là vương giả cực mạnh cao cao tại thượng, từ hình tượng đó bản năng sẽ liên tưởng đến con người cao lớn uy mãnh.
Nhưng đặt họ vào trong thế giới Phàm Trần cũng rất bình thường, hơn nữa chủ phạm bị giam giữ ở chín tầng Địa Ngục, không những sở hữu thực lực mạnh mẽ, mà còn có bản lĩnh đặc biệt, bọn họ bị giam vào đây, rơi vào tình cảnh bị hành hạ thì mất đi phong phạm vương giả cũng không lạ.
“Cửu Đế?”
Tửu Ma Đầu khinh thường quay đầu nói: “Hóa ra là tên tuổi hàng đầu.”
Kẻ đáng thương này uống rượu thua mình, đánh không lại mình, hắn trước giờ chưa từng để ý.
Người nọ siết chặt bàn tay, trong mắt lóe lên tức giận, hắn chẳng qua bị tra tấn mấy ngàn năm, khiến cho hắn học cách nhẫn nhịn, giả vờ như không nghe thấy đối phương cố ý trào phúng.
“Ngươi là vị nào trong Cửu Đế?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Người nọ sửa sang lại đầu tóc rối loạn và trang phục của mình, rồi nghiêm giọng nói: “Linh Đế, Đỗ Ấn Khanh!”
Dựa vào mấy chữ đơn giản, Quân Thường Tiếu đã bắt được chút khí chất còn sót của bậc đế vương, trong lòng tức khắc không khỏi tin vài phần: “Làm sao để chứng minh?”
“Xoát!”
Đỗ Ấn Khanh mở bàn tay ra.
Xuất một cái lệnh bài nạm vàng, một mặt có khắc hai chữ "Linh Đế", nói: “Đây là tín vật của bổn đế.”
Lúc này, nếu đổi Cẩu Thặng thành cao tầng của những tông môn đứng đầu đại lục, khi nhìn thấy lệnh bài này khẳng định bọn họ sẽ cung kính hành lễ ngay tại chỗ, bởi vì, gặp Cửu Đế Lệnh, như gặp bản tôn!
“Không tồi.”
Hệ thống nói: “Lệnh bài đến từ Tinh Vẫn đại lục.”
“Điều này cũng nhìn ra sao?” Trong lòng Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói.
Hệ thống ngạo nghễ nói: “Kí chủ đừng có tưởng rằng có mỗi bản thân không ngừng mạnh lên, bổn hệ thống không có lúc nào không thăng cấp!”
Nếu đối phương đã lấy ra lệnh bài chứng minh thân phận, Quân Thường Tiếu đã tin tám phần, vì thế hắn thân thiết bước lên bắt tay, nói: “Đại lão, ngươi chịu ủy khuất rồi!”
Cẩu Thặng thích mơ mộng hão huyền.
Ví dụ như có ngày mình được gặp Cửu Đế, liệu có thể cùng họ xưng huynh gọi đệ chăng, liễu có thể sánh vai cùng bọn họ chăng?
Hiện giờ sự thật đã phát sinh, kết quả không giống như trong tưởng tượng của mình, bởi vì đối phương không có khí chất cao quý, ngược lại còn đáng thương hơn cả ăn mày.
“Haiz.”
Đỗ Ấn Khanh thở dài một tiếng.
Hắn không nói lời nào, vì bởi nếu nói nhiều thì sẽ rơi lệ!
“Ha ha ha!”
Một tay của Tửu Ma Đầu khoác lên vai hắn, nhếch miệng cười nói: “Thì ra ngươi quen biết lão đại, chúng ta cũng xem như là không đánh không quen biết, từ hôm nay trở đi coi nhau như huynh đệ!”
Người có tính cách tràn trề phóng khoáng thích cười làm phai mờ ân oán.
Đỗ Ấn Khanh sắp suy sụp.
Ngươi hành hạ ta mấy ngàn năm, giờ còn mặt mũi nào xưng nhau như huynh đệ?
……
Quân Thường Tiếu không gấp gáp tiến vào tầng sáu Địa Ngục, mà đơn độc nói chuyện với Đỗ Ấn Khanh, dò hỏi: “Đại lão, những vị Võ Đế khác bị nhốt ở tầng mấy của Địa Ngục?”
Trải qua mấy ngàn năm bị tra tấn, đã làm cho Linh Đế mất đi sự sắc sảo trước đây của mình, giờ chỉ là một lão giả tang thương đang uống Túy Sinh Mộng Tử, nói: “Chúng ta sau khi bị đưa đến Cứ điểm Tinh Không liền bị tách nhau ra.”
Quân Thường Tiếu hỏi: “Các ngươi phạm vào tội gì?”
“……”
Đỗ Ấn Khanh trực tiếp uống một ngụm rượu lớn, bên trong thức hải bất chợt hiện lên từng ký ức, sau đó lắc đầu chua xót, nói: “Chuyện cũ năm xưa, không đáng nhắc tới.”
Sao lại không đề cập tới.
Ta vô cùng hiếu kỳ rốt cuộc các ngươi phạm vào chuyện đại nghịch bất đạo nào, mà bị Cứ điểm Tinh Không giam giữ ở chín tầng Địa Ngục.
“Rầm rầm!”
Hắn chưa kịp mở miệng hỏi tiếp thì Đỗ Ấn Khanh ngã xuống, quan sát sắc mặt của hắn là biết, hiển nhiên là uống Túy Sinh Mộng Tử say đến bất tỉnh nhân sự.
“……”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu không nói nên lời, càng thêm khinh thường nói: “Cứ tưởng rằng Cửu Đế rất mạnh, ai ngờ tửu lượng lại yếu như vậy!”
“Ta phi!”
“Ta phi phi phi!”