Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1263 - Chương 1263. Chương 1255. Sứ Tuần Tra

Chương 1263. Chương 1255. Sứ tuần tra
Tại Cứ điểm Tinh Không.

Phía trên tầng chín Địa Ngục có một Đại điện tên là Tuần Tra Đường.

Bên trong có mười hai chỗ ngồi, tương ứng với giáp: Tí, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.

Đúng vậy.

Đây chính là nơi tập trung của mười hai sứ tuần tra.

Với địa vị đứng đầu, mười hai vị cường giả này không chỉ phụ trách bắt giữ các tù nhân, mà thường ngày bọn họ còn quản lí cả chín tầng Địa Ngục.

Những hình ảnh tuần tra nội bộ được bố trí cứ như trận pháp, hiển thị hết tất cả mọi ngóc ngách trong chín tầng Địa Ngục.

Vào lúc này, có một vài tên cường giả thở phì phò, gác chân lên ghế, đưa tay chống cằm, ánh mặt tập trung, không rời khỏi màn hình đang chiếu đầy những hình ảnh kia.

Nhìn cái gì?

Nhìn xem tám tầng Địa Ngục.

Vừa nhìn Quân Thường Tiếu.

Thật ra Quân Cẩu Thặng khi đột nhập đến tầng hai, tầng ba đã thu hút sự chú ý của bọn họ rồi.

Sứ tuần tra không có ý định ngăn cản, bởi vì ở Địa Ngục có Truyền Tống Trận, cho nên loại hành vi này là được cho phép.

Nhưng mà, bọn họ không hề ngờ rằng, tên đầu trọc lóc láng bóng đó lại có thể một lèo đánh tới tận tầng tám. Hơn nữa, cách đánh đấm của hắn cũng vô cùng lành nghề.

Ngoài ra, khi hắn giao chiến với Tần Lâm Nhiễm, khắp nơi đều là tiếng kêu la… Nếu không nhanh chóng tắt đi trận pháp đó, không chừng nơi này sẽ phát nổ mất.

“Lão đại!”

Sứ tuần tra tên “Dần” nói: “Có muốn bẩm báo cho chủ nhân hay không đây?”

Chín tầng Địa Ngục cho phép di chuyển giữa các tầng. Nhưng từ tầng một đánh đến tầng tám thì quả thực vô cùng kinh khủng.

Dáng vẻ người ngồi ở phía trước cứ lấm la lấm lét, tướng mạo trông đáng khinh nói: “Chủ nhân đang dưỡng thương, không nên quấy rầy ngài ấy.”

Người vừa nói tên là “Mã”.

Lão đại của mười hai sứ tuần tra.

“...”

Sứ tuần tra tên Dần rơi vào trầm mặc.

Chủ nhân không bao giờ rời khỏi Cứ điểm Tinh Không.

Thế thì tại sao lại bị thương? Hơn nữa, thời gian dưỡng thương lại lâu như thế. E rằng vết thương không hề nhẹ nha.

“Lão đại.”

Tuần tra viên tên Sửu nói: “Là ai đã đả thương chủ nhân thế?”

Những lời mà hắn vừa nói cũng đều là điều mà đám người ở đây đang vô cùng tò mò, thắc mắc.

Viên tuần tra thứ tư lắc đầu nói: “Ta cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng có thể đánh trọng thương được chủ nhân thì thực lực của kẻ đó nhất định phải hơn chúng ta rất nhiều.”

“...”

Sự kinh ngạc dấy lên trong lòng mọi người.

Hung thủ có thể đả thương chủ nhân, thực lực còn ở trên chúng ta rất nhiều. Thế chẳng phải là kẻ đó đã đạt đến trình độ thượng vị Phá Không Cảnh hay sao.

Loại người như thế này có thể được thăng chức cường giả đứng đầu trong Thượng giới, tại sao vẫn còn muốn ở lại Phàm Trần làm gì? Chẳng lẽ kẻ đó không màng danh lợi, không cần tiền của?

“Bẩm báo lão đại.”

Nhưng bỗng dưng vào đúng lúc này, một gã tuần tra viên đi vào hội trường, nói: “Lão Thất vừa mới gửi thông tin đến. Có người đã giết bỏ Hắc Ám Đại Ma Vương của đại lục Thiên Nguyên rồi.”

Cả đám người ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên.

Có người hỏi: “Là ai đã làm chuyện này?”

Người vừa đến đó chỉ vào một vầng sáng rồi đáp: “Lão Thất đã gửi bức họa của đối phương đến đây.”

Phía trước dần hiện ra một trận pháp vô cùng ấn tượng, trên đó là hình ảnh của một chàng trai khoảng chừng hai mươi tuổi, mặc hắc bào hình vẽ tùy tiện.

Đúng vậy.

Đó chính là Quân Thường Tiếu.

“Hắc Ám Đại Ma Vương là một Tà Ác Chi Linh được nuôi dưỡng và phát triển trong vũ trụ Phàm Trần, thực lực của hắn phải nói là đứng đầu cấp bậc trung vị Phá Không Cảnh. Thế mà lại dễ dàng bị một tên vắt mũi chưa sạch giải quyết à?” Tuần tra viên tên Dần nghi ngờ, hắn ta hỏi.

Có người khác đáp: “Hình ảnh này là do Lão Thất cung cấp, nhất định không thể sai được. Có lẽ đối phương trông có vẻ còn trẻ thật, nhưng chắc là do một lão yêu quái nào đó giả dạng nên mới có thể hạ đại ma vương đơn giản như vậy.”

Mọi người rất tán thành ý kiến này.

Ở trong vũ trụ Phàm Trần này luôn luôn có những võ giả đã sống ít nhất là hàng ngàn năm, nhưng vẫn luôn mang dáng vẻ của một thiếu niên.

Muốn bản thân trở nên trẻ hơn, năng động hơn cũng là một điều dễ hiểu. Nhưng không thể chịu nổi những người có tính cách kì dị, thích thay đổi cả giới tính của bản thân.

Ví dụ như…

Mọi người ai nấy đều bất giác nhìn về phía tuần tra viên tên Mão.

Đây là tuần tra viên duy nhất sử dụng giới tính nữ. Với bộ dáng quốc sắc thiên hương, chim sa cá lặn, hoa ghen thua sắc, liễu hờn kém xanh… Một dáng vẻ không lời nào miêu tả được.

“Nhìn ta làm cái gì?” Tuần tra viên tên Mão nhăn mày nói.

“Bởi vì.”

Sứ tuần tra tên Dần nhịn không được, bèn rít gào: “Ngươi còn có thể biến giọng nói thành nữ được luôn à?”

“Lão nương đang vui, ngươi quản được sao?”

“...”

Viên tuần tra tên Dần nắm chặt tay lại.

Nếu không có lão đại ở đây thì hắn đã động thủ rồi. Biến cái tên nam mà cứ thích cải trang thành nữ, đánh cho đến khi nào hắn chịu trở về nguyên dạng mới thôi.

“Mọi người à.”

Tị sứ khẽ dò hỏi: “Mọi người đã từng gặp qua người này chưa?”

“Chưa từng.”

Ai cũng lắc đầu.

Bọn họ thi hành pháp luật, cai quản ở đây bao nhiêu năm rồi, đã từng gặp qua không ít cường giả, nhưng quả thực là họ không biết đến thanh niên vô cùng xa lạ này.

“Kỳ lạ thật.”

Tý sứ cũng khó hiểu, nói: “Nếu có thể tiêu diệt được Hắc Ám Đại Ma Vương thì chắc chắn đây không phải là dạng người tầm thường. Vì sao ta lại chưa từng gặp qua nhỉ?”

“Lão đại!”

Tên tuần tra viên thứ sáu ngồi ở đằng sau nhíu mày, bỗng trầm mặc nói: “Tên này nhìn có chút quen mắt.”

“Ngươi nhận ra hắn à?” Tý sứ hỏi.

Tị sứ hơi lo lắng, ngẩng đầu nhìn về hướng hình ảnh trong vầng sáng ở tầng tám Địa Ngục, nói: “Mấy người không thấy rằng hình dáng cơ thể, lẫn chiều cao, kích thước thì người trong bức tranh này rất giống với tên trên màn ảnh sao?”

“Hả?”

Đám người Tý sứ đều ngẩng đầu lên nhìn. Nhìn qua nhìn về, so sánh cả hai bên, quả thật là như vậy, bọn họ giống nhau vô cùng.

Quân Thường Tiếu đã gặp sứ tuần tra ở ngoài Cứ điểm Tinh Không, lúc đó hắn dùng bộ mặt thật. Tuy rằng bây giờ hắn đã dịch dung, nhưng bộ dạng vẫn thế, vẫn không thay đổi gì nhiều.

“Hay là…”

Tý sứ vừa sờ cằm, vừa nói: “Người này chính là kẻ đã tiêu diệt Hắc Ám Đại Ma Vương? Nhưng mà bây giờ bộ dáng của hắn đã thay đổi rất nhiều rồi cơ mà?”

Tị sứ khẳng định lại một lần nữa: “Chính là hắn.”

Lời vừa dứt, mấy tên sứ tuần tra kia có vẻ khá là tin. Bởi vì ngày thường Tị sứ không nói nhiều lắm, nhưng hắn rất giỏi trong mảng quan sát, chỉ cần hắn dám khẳng định là đúng thì chắc chắn không thể sai.

“Hiểu rồi.”

Dần sứ dần dần tỉnh ngộ, hắn nói: “Khó trách người này có thể trong chốc lát mà đến được tầng tám của Địa Ngục, là một người có thực lực kinh khủng mà lị.”

“Che giấu kinh thật.”

Sửu sứ nói: “Ta còn tưởng rằng tu vi của hắn chỉ mới gần đạt được hạ vị Phá Không Cảnh nữa đấy.”

Mọi người sợ hãi, kinh ngạc nhìn Quân Thường Tiếu diễu võ giương oai. Chỉ có mỗi Tý sứ là lâm vào trạng thái trầm mặc. Ánh mắt hắn dần trở nên nghiêm túc hơn, hắn nói: “Tại sao hắn lại ở Địa Ngục chứ?”

“Còn dám công khai làm chuyện đó nữa.” Dần sứ nói.

Bọn họ đã sớm điều tra hết hồ sơ, thông tin lí lịch liên quan đến Quân Thường Tiếu rồi.

Tý sứ đan hai tay lại, khẽ chống cằm. Đôi mắt cứ đảo tới đảo lui, hắn nói: “Sự tình nhất định sẽ không đơn giản như thế. Người này đến Cứ điểm Tinh Không, nhất định là có ý đồ.”

“Ý đồ gì cơ?”

Dần sứ trêu ghẹo: “Khó mà đem hết tù nhân đi vượt ngục được.”

Một vài tên sứ tuần tra khác khẽ nở một nụ cười.

Bọn họ cho dù có biết Quân Thường Tiếu sẽ đến chín tầng Địa Ngục thì tuyệt đối không ngờ rằng hắn sẽ mang tất cả tù nhân đi vượt ngục. Bởi vì… hệ thống phòng ngự của Cứ điểm Tinh Không không đồng ý, mười hai con giáp bọn họ thì chưa cho phép.

Thế nên chỉ cần mười hai sứ tuần tra vẫn còn mặc áo ba-đờ-xuy thực thi công lý thì chỉ tùy tiện đứng trong chín tầng Địa Ngục cũng có thể dễ dàng tạo ra một thứ áp lực kinh hoàng rồi.

Sự tự tin.

Bọn họ không hề sợ hãi chút nào.

“Lão tam.”

Với tư cách là lão đại của đội tuần tra, Tý sứ có trách nhiệm phải kiểm tra thật cẩn thận: “Ngươi xuống phía dưới đó kiểm tra thử đi.”

“Được.”

Dần sứ xoay người rời đi.

Vừa đến cửa đại điện, Tý sứ liền bổ sung thêm, hắn nói: “Nếu tên kia quả thực là người đã đánh bại cả tám tầng Địa Ngục thì ngươi có thể ra tay với hắn.”

“Hiểu rồi.”

Khóe miệng Dần sứ khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười.

Hắn là người có khả năng chiến đấu và sự hiếu chiến bậc nhất trong số mười hai sứ tuần tra ở đây. Bây giờ hắn lại có được cơ hội giao thủ với tên đã giết hại Hắc Ám Đại Ma Vương, quả là kích thích quá đi!

“Nhóc con.”

“Ngàn vạn lần đừng để cho ta thất vọng.”



Tại tầng tám Địa Ngục.

Quân Thường Tiếu ngạo nghễ đứng cùng với Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm.

Bụi, đất, đá dần bay đi, mấy vật dần dần xuất hiện. Là một thanh kiếm trông vô cùng sắc bén.

Ở phiến đá đối diện có một tên với chòm râu dài ba tấc đang đứng, có lẽ là một gã trung niên, còn phía sau lưng hắn là một thanh cổ kiếm. Ánh mắt hắn lộ lên vẻ kinh ngạc, không kiềm được mà nói: “Hóa ra ngươi là một kiếm tu!”


Bình Luận (0)
Comment