Chương 1467. Bắt đầu gian lận
Cánh cổng sắt khổng lồ mở toang ra với ánh sáng nhấp nháy, giống như một ngọn lửa to cực nóng đã hấp dẫn hàng nghìn hàng vạn ma tu đang dung nhập vào bên trong đó.
Đối với bọn họ mà nói, đây là cô hội ngàn năm có một, cho dù bởi vậy mà hy sinh tính mạng cũng không sợ hãi.
Liễu Ti Nam đứng ở giữa không trung, lấy thân phận người đứng xem nhìn thấy ma tu đang tràn vào như lũ bươm bướm lửa, trong lòng hắn ta không khỏi cảm khái nói: “Trên đời này thứ khó khống chế nhất chính là dục vọng.”
Đúng vậy.
Ma Duyên Chi Địa đã mở ra vô số lần, từ đầu đến cuối đều không có ai đạt được cơ duyên, thậm chí sẽ phải chết, nhưng vẫn còn có thể hấp dẫn số lớn võ giả chạy đến đây, đây chính là dục niệm.
“Bụp!”
“Bụp!”
Nhưng vào lúc này, có mấy chục ánh sáng ba tới đây từ nơi xa, sau đó hòa vào bên trong vòng xoáy bằng tốc độ nhanh nhất.
Liễu Ti Nam âm u nói: “Táng Nguyệt Các lại phái các cao tầng tiến vào bên trong?”
“Hô hô!”
Sau hơn mười phút, mấy chục nghìn ma tu đang vây quanh đều bay vào, cánh cửa sắt hiện lên ma khí bàng bạc, sau đó có âm thanh nặng nề vang lên từ trên cao truyền xuống: “Bảo tàng của ta, người nào có duyên sẽ có được.”
Lạnh lùng và vô tình.
Mặc dù mỗi lần sau khi đóng cửa, đều sẽ nói mấy chữ này, nhưng Liễu Ti Nam vẫn sợ hãi như cũ, nói: “Năm đó thực lực của Ma Tổ rốt cuộc đã mạnh cỡ nào?”
Âm thanh nặng nề truyền khắp thượng giới, mặc dù Thông Cổ Chân Nhân và Kỷ Dã Chân Nhân không đến hiện trường nhưng cũng có thể nghe thấy rõ, hai người cũng có một loại cảm giác đặc biệt, tuy đã nghe thấy lời này vô số lần, nhưng mỗi lần lại có thể nghe ra sự khác nhau.
“Cho dù là một câu đã bị phong ấn hơn một trăm nghìn năm nhưưng vẫn ẩn chứa một loại ý nghĩa nào đó, cái này có lẽ chính là điểm mạnh khi bước vào Tam Bộ.”
Ánh mắt của hai người dâng lên sự khát vọng đối với cảnh giới cao, nhưng còn có một chút bất đắc dĩ, bởi vì từ xưa đến nay, cường giả có thể bước vào một bước kia đã ít lại càng ít.
Có những cảnh giới không phải chỉ dựa vào tư chất và thời gian thì có thể làm được, cho nên hai người cũng đã kẹt lại cấp độ đỉnh phong đã lâu, phương diện tâm tính đã sớm ổn định, có thể chơi cờ mà không vướng bận, hối hận đi đi lại lại, cuộc sống đơn giản cứ thể qua đi.
Quân Thường Tiếu và mấy người khác bị ma khí bao trùm trong không gian trống rỗng.
Sau đó đặt hắn vào khu vực tối tăm hoang vu.
“Tông chủ.”
Diêu Mộng Oánh nói: “Chúng ta đã đến nơi.”
Quân Thường Tiếu ổn định lại thân thể, phát hiện hắn và các đệ tử đang đứng ở trên mặt đất khô nứt không có một một ngọn cỏ nào, trên bầu trời thì có vầng trăng khuyết đang lơ lửng giống hệt như kí hiệu hoa văn ở trên trán cô gái nhỏ.
“Hơi lạnh!” Tô Tiểu Mạt ôm hai tay nói.
Loại này lạnh không phải như cái rét ngưng tụ của hệ thuộc tính Băng kia của Lục Thiên Thiên, mà là một loại lạnh đến từ sâu trong linh hồn, có khả năng bởi vì quanh hắn ta đang tràn ngập ma khí bàng bạc.
Cũng may, mặc dù khu đất hoang vu này tràn đầy ma khí mạnh mẽ, nhưng không phải loại tác động của Rừng Ma Vụ đến linh hồn kia, tuy đám người có chút khó chịu, nhưng còn có thể chịu đựng được.
Quân Thường Tiếu và mấy người khác vừa mới tiến vào bên trong không bao lâu, thì ở bên trong không kí lại lần lượt xuất hiện từng người, từng ma tu và những người này theo sau đi vào.
“Ca.”
Cố Triều Tịch nói: “Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”
Quân Thường Tiếu im lặng nói: “Ta còn đang muốn hỏi ngươi đây.”
Cố Triều Tịch gãi đầu, nói: “Đây là lần đầu tiên ta đi vào bên trong này.”
Ma Duyên Chi Địa là cơ duyên mà Ma Tổ đã chuẩn bị cho các ma tu, võ giả chính thống thường thường sẽ không tới đây để tham gia náo nhiệt, bởi vì nếu làm không tốt sẽ vứt bỏ cái mạng nhỏ này.”
Có thể nói, sau khi các ma tu đã tiến vào đây cũng đã luyện tập qua một khóa huấn luyện, cũng có thể coi là có chuẩn bị mà đến, trái lại Quân Thường Tiếu và mấy người khác hoàn toàn chính là tấm chiếu mới, bây giờ bọn họ đang ở trong trạng thái ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì?
“Này!”
Cố Triều Tịch xách một lão giả mặc áo bào màu đen đến, dò hỏi: “Ngươi có biết không?”
Đà chủ của Táng Nguyệt Các không nói gì.
Bị hắn ta nện cho một quyền, giờ phút này đang ở trạng thái bị thương nghiêm trọng, nếu như hắn ta biết cũng không có sức lực để nói chuyện.
“Ca.”
Thấy đối phương không nói gì, Cố Triều Tịch nói: “Cái tên này chính là đồ làm vướng tay chân, không bằng trực tiếp giết chết hắn ta đi cho xong.”
Quân Thường Tiếu nói: “Hắn ta còn có chỗ hữu dụng.”
“Đúng vậy!”
Cố Triều Tịch vỗ trán, nói: “Có thể dùng hắn ta để lừa bịp Táng Nguyệt Các một khoản tiền!”
Quân Thường Tiếu im lặng.
Chẳng lẽ trong mắt của người đệ đệ này của ta, lúc nào ta cũng chỉ nghĩ đến việc đi lừa bịp tiền thôi sao?
Hệ thống nói: “Không phải sao?”
Quả thật mang theo một người bị thương hoàn toàn vô dụng rất mệt, cho nên sau khi Quân Thường Tiếu suy nghĩ một chút, đã vung tay lên ném người vào bên trong Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp, cũng giao cho tổ ba người của ngục giam.
“Đậu Đậu, Tiểu Luật!”
Nhị Nha hô: “Có khách đến rồi!”
Rất khó có thể đi đo đạc vùng Ma Duyên Chi Địa lớn bao nhiêu.
Nhưng mà việc mấy chục vạn ma tu tập hợp ở trong này cũng không phải chen chúc, có thể thấy vùng không gian độc lập này rộng lớn như thế nào .
Sau khi tiến vào bên trong, mọi người cũng không tùy ý đi lại, tiếp tục cầu nguyện như tín đồ thành kính.
“Tông chủ, bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Học theo đám người bọn họ đi.”
“Vâng.”
Quân Thường Tiếu cùng với các đệ tử học theo bọn người kia đứng ở vùng đất hoang vu, thể hiện đầy đủ cái gì gọi là thật giả lẫn lộn.
“Ông! Ông!”
Khoảng nửa canh giờ sau, không gian đen tối đột nhiên lay động, sau đó nhìn thấy có mười cánh cửa bằng đá đang hiện ra ở khu vực cao trống rỗng ở phía xa, sắp xếp theo trình tự nhìn nó như hồ ẩn chứa một loại bí mật nào đó.
“Đến, đến rồi.”
Có người kích động nói: “Cánh cửa cơ duyên mà Ma Tổ đã lưu lại!”
Mấy chục vạn ma tu đang tập hợp xung quanh, ánh mắt đều nổi lên vẻ tham lam, thậm chí đã có người bắt đầu đi về phía cửa đá.
Nhiều người.
Nhưng cũng chỉ có mười cửa.
Vì để nhanh chóng đi vào, tất cả mọi người đều mở đủ mã lực, trong lúc đó khẳng định sẽ có va chạm, cho nên cuối cùng trực tiếp biến thành một cuộc chiến đấu hỗn loạn.
“Nếu ông đây không vào được, thì các ngươi cũng đừng nghĩ vào được!”
“Ai dám quấy nhiễu thì sẽ chết!”
“Các huynh đệ, đi vào giết cho ta!”
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Ngay lập tức, mười cánh cửa không thể phá vỡ được, các loại võ kỹ lộng lẫy mang ánh sáng lấp lóe.
Quân Thường Tiếu im lặng nói: “Đây là muốn đánh nhau à?”
“Tông chủ.”
Diêu Mộng Oánh nói: “Phía trong cửa đá khẳng định có cơ duyên gì đó, chúng ta có nên đi vào hay không?”
“Muốn đi vào thì vào đi, nhưng mà” Quân Thường Tiếu nâng cằm lên, nói: “Mười cái cửa đá này chưa hẳn đều có cơ duyên, có thể chín cái sẽ tồn tại cạm bẫy.”
Cố Triều Tịch chỉ vào một vài nhóm ma tu đang tụ tập ở phía xa, nói: “Bọn họ vẫn chậm chạp không có hành động, hẳn là đang suy nghĩ xem muốn đi vào bên trong cánh cửa nào.”
“Cút đi!”
Nhưng vào lúc này, trước cửa đá truyền đến tiếng rỗng giận dữ đinh tai nhức óc.
Những ma tu đang tranh giành nhau chém giết ở một chỗ đã lần lượt dừng lại, cho đến khi nhìn thấy rõ người đang nói chuyện là người mặt thẹo hung ác, thế mà bọn họ đã vội vàng tránh đường.
Đó là một cường giả, mọi người không thể trêu vào.
Tên mặt thẹo mang theo thuộc hạ đi đến phía trước cửa thứ hai, lạnh lùng nói: “Cửa cũng sẽ không biến mất, các ngươi gấp cái gì?”
Mọi người đều nói thầm ở trong lòng: “Cửa thật sự sẽ không biến mất, lúc nào cũng có thể đi vào được, nhưng cơ duyên lại không giống, bị lấy đi thì sẽ không còn!”
“Xoát!”
Mặt thẹo mang thuộc hạ tiến vào trước.
Cùng lúc đó, một đoàn đội ma tu có tổ chức có thực lực cũng lần lượt đi vào những cửa đá đã được chọn trúng.
Mất một lúc, mười cái cửa đá đều đã có người tiến vào, bên trong có lẽ có cơ quan cạm bẫy đang chờ bọn họ, nhưng dưới sự cám dỗ thì sẽ có cơ duyên to lớn, dù là núi đao biển lửa bọn họ cũng muốn xông vào một lần.
Bởi vì có các thế lực ma đạo lớn đã hành động trước một bước, cho nên những ma tu khác ngược lại đã tỉnh táo lại, sau đó bắt đầu thành thành thật thật xếp hàng đi vào bên trong.
“Tông chủ.”
Diêu Mộng Oánh nói: “Chúng ta nên đi vào cửa nào giờ?”
Nhìn thấy những người khác đã lần lượt đi vào, nàng ta bắt đầu có chút sốt ruột.
Quân Thường Tiếu cũng không vội, ngược lại vẫn chậm rãi ung dung lấy một cái la bàn từ bên trong Không Gian Giới Chỉ ra, cũng nhẹ nhàng nói: “Có thể sử dụng bảo khí dò xét ở đây được không?”
Hệ thống nói: “Ngươi đang tiền trảm hậu tấu đó sao.”
“Ông!”
Nhưng mà vào lúc này, sau khi được rót ý niệm vào la bàn đột nhiên lóe ra ánh áng, sau đó nhanh chóng chuyển động, cuối cùng dừng lại trước một vị trí.
“Quả nhiên.”
Quân Thường Tiếu vui vẻ nói: “Có tác dụng!”
Hệ thống cưỡng ép giải thích nói: “Không cần quan tâm đến tiền trảm hậu tấu, chỉ cần mũi kiếm sắc bén là có thể chém đứt.”
“Hả?”
Quân Thường Tiếu phát hiện ra phương hướng mà la bàn chỉ cũng không phải là chỗ mười cái cửa đá, thế nên đã kinh ngạc nói: “Chắc là tất cả đều là cạm bẫy?”