Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1778 - Chương 1778. Thượng Đầu Đích Tô Tiểu Mạt

Chương 1778. Thượng đầu đích Tô Tiểu Mạt
Bên ngoài Vạn Yêu cốc.

Tô Tiểu Mạt ngồi ở trên tảng đá day day mặt, trong lòng nói thầm: “Dạ sư đệ xuống tay cũng quá nặng rồi nhỉ!”

Võ giả các tộc ở phụ cận ánh mắt nổi lên sùng bái, bởi vì rất nhiều người mới từ trong thung lũng đi ra, tận mắt thấy hình ảnh, đệ tử Vạn Cổ tông tay không xé toang Hắc Kiềm Cự Hạt Thú.

Không sai.

Chính là hai tay vươn tới, trực tiếp mang yêu thú xé rách.

Quá trình tuy quyết đoán tàn nhẫn chút, nhưng mang đến rung động thị giác cho mọi người!

“Quá mạnh rồi!”

“Quá bá đạo rồi!”

Mọi người theo bản năng nhìn về phía Dạ Tinh Thần, trong ánh mắt lại thêm vài phần kính sợ.

“Dạ sư đệ.”

Tô Tiểu Mạt ngồi xếp bằng, nói: “Tiêu sư đệ cùng vị hôn thê ngày xưa của hắn gặp nhau cũng coi như duyên phận, ngươi cần gì phải canh cánh trong lòng?”

Người khác không biết, hắn thấy rõ ràng nhất.

Khi Tiêu Tội Kỷ nghĩ một đằng nói một nẻo cứu Mộ Dung Hân, cả khuôn mặt Dạ Tinh Thần cũng tức đen sì rồi.

Rất vi diệu, rất kỳ quái.

“Canh cánh trong lòng?”

Dạ Tinh Thần cười lạnh một tiếng nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi.”

Hắn sở dĩ đen mặt, cũng không phải bởi vì Tiêu Tội Kỷ cùng vị hôn thê ngày xưa gặp nhau, mà là...

Nói như thế nào đây.

Loại chuyện này rất khó giải thích, thậm chí càng giải thích càng loạn.

“Được rồi.”

Tô Tiểu Mạt sợ bị đánh, không dám nói thêm cái gì nữa, trong lòng thì nói: “Dạ sư đệ cùng Tiêu sư đệ cảm tình đồng môn dị thường thâm hậu.”

...

Nơi xa.

Mộ Dung Hân ngồi tựa dưới tàng cây.

Thương thế của nàng khá nặng, sắc mặt rất tái nhợt, nhưng khó che giấu đi phần thanh lệ thoát tục kia.

Năm đó ở hạ giới, lần đầu tới chơi Vạn Cổ tông, Mộ Dung Hân vẫn là thiếu nữ, cho người ta một loại lạnh nhạt cao quý, dù sao xuất thân danh môn, lại là thiên chi kiêu nữ.

Hôm nay, trải qua năm tháng rửa tội, bề ngoài không chỉ có trở nên càng thêm trưởng thành, thậm chí còn có một chút cảm giác nhìn thấy thế tục.

Con người đều sẽ trưởng thành.

Ví dụ như Tiêu Tội Kỷ đứng ở bên cạnh.

Bởi vì một câu ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, không ngừng cố gắng khắc khổ tu luyện, chỉ vì đoạt lại tôn nghiêm từng mất đi, chờ như nguyện, tiếp xúc thế giới càng rộng lớn hơn mới ý thức được, mình thật sự phải làm là đi thủ hộ, thủ hộ tông môn cùng đồng môn.

Trẻ tuổi hăng hái.

Chiến thiên chiến địa nghịch âm dương.

Tâm tính dần dần trưởng thành, quay đầu nhìn chuyện cũ, thực con mèo nó ai không trẻ trâu uổng thiếu niên.

“Cảm ơn.”

Mộ Dung Hân cố gắng để mình nói ra một câu đầy đủ, tựa như không muốn để hắn nhìn thấy mình bây giờ chật vật.

Tiêu Tội Kỷ đâu đến một viên đan dược, nói: “Đổi làm không biết nhân, ta cũng sẽ ra tay cứu giúp, cho nên không cần nghĩ nhiều.”

“Ta sẽ không nghĩ nhiều.”

Mộ Dung Hân cúi đầu, nhìn viên đan dược như ban cho kia, cay đắng nói: “Từ khi ở Bách Hợp thánh tông thua ngươi, ta đã tiếp nhận vận mệnh, vô luận năm tháng biến thiên, mỗi khi có người bàn luận ngươi, tránh không được mang theo ta, bị dán lên cái nhãn vô tri buồn cười.”

Tiêu Tội Kỷ không tiếp lời.

Quả thực.

Lúc trước ở Lịch Dương thành, người thuyết thư đề cập Mộ Dung Hân, cùng với mình cuối cùng lấy được thành tựu, nàng bị người nghe nghị luận cùng châm chọc.

“Ta năm đó đi Tiêu gia từ hôn, mang đến thương tổn cho ngươi, ngươi nghịch cảnh quật khởi thì mang ta đóng đinh ở trên cây cột sỉ nhục.” Mộ Dung Hân gian nan cười nói: “Cái này... Tính là huề nhau chưa?”

“Làm rõ.”

Tiêu Tội Kỷ nói: “Tất cả đều bởi ngươi.”

Vô luận từ hôn đúng hay sai, ở thời điểm mình gian nan nhất chém thêm một đao, đây là trên thực tế, chính bởi vì như thế mới có ước định ba năm sau đó.

“Đúng vậy.”

Có thể quá khó áp chế thương thế, tiếng Mộ Dung Hân rất nhỏ, nói: “Bởi vì trẻ tuổi vô tri, bởi vì theo đuổi tự do, ta phạm vào một sai lầm không thể tha thứ, cho dù mấy chục năm trôi qua, luôn như ác mộng tra tấn thể xác và tinh thần.”

“Tự giải quyết cho tốt đi.”

Tiêu Tội Kỷ bước đi, không muốn có nhiều tiếp xúc với nữ nhân này.

“Tiêu Tội Kỷ!”

Mộ Dung Hân luôn tựa vào trước cái cây, cố gắng đè nén thương thế ngẩng đầu, nói: “Xin lỗi.”

Câu này, ở lúc ước định ba năm đã muốn nói, nhưng một lần bỏ lỡ, hai người chênh lệch càng ngày càng cách xa, về sau cũng không có cơ hội nữa.

“Ân oán giữa ngươi ta sớm đã chấm dứt rồi.” Tiêu Tội Kỷ nói: “Ngươi không có lỗi với ta, ta cũng không có lỗi với ngươi.”

Nhìn bóng lưng rời khỏi, Mộ Dung Hân miễn cưỡng cười nói: “Hắn tha thứ ta rồi sao?”

...

“Tiêu sư đệ.”

Trên đường quay về tông môn, Tô Tiểu Mạt tới gần, cười nói: “Các ngươi tán gẫu cái gì thế?”

“Không tán gẫu cái gì cả.”

Tiêu Tội Kỷ là thật sự sợ tên miệng rộng này, trở lại tông môn nói lung tung một trận, cho nên vội vàng nói: “Sư huynh, chuyện xảy ra khi ra ngoài làm nhiệm vụ, ngươi coi như cái gì cũng chưa nhìn thấy, được không?”

“Được.”

Tô Tiểu Mạt khoác tay lên vai hắn, nói: “Nhưng, nếu sư đệ gặp được vấn đề trên cảm tình, có thể đến ta cố vấn bất cứ lúc nào.”

“...”

Ban đêm.

Ba người nghỉ ngơi ở hang núi.

Vì chứng minh mình là người nối nghiệp Ngụy lão Tô Tiểu Mạt lần nữa quấn lấy Tiêu Tội Kỷ, cũng chia sẻ lĩnh ngộ của mình đối với phương diện tình cảm, nói có thể ba hoa chích choè.

“Ồn ào.”

Dạ Tinh Thần ngồi xếp bằng trong góc cau mày nói.

“...”

Tô Tiểu Mạt vội vàng ngậm miệng, sau đó đứng dậy nói: “Ta đi vệ sinh.”

Không có kẻ lảm nhảm, không khí lập tức bình tĩnh, thậm chí bởi vì có Dạ Đế cao ngạo, cũng bắt đầu trở nên đọng lại.

Tiêu Tội Kỷ cùng Dạ Tinh Thần quanh năm cùng nhau rèn luyện, đã sớm tập mãi thành quen, cho nên ngồi ở trước đống lửa, suy nghĩ chậm rãi trở lại quá khứ.

Dạ Đế nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng luôn lưu ý đối phương, thấy hắn như lâm vào suy nghĩ sâu xa, thuận tay cầm lấy một cục đá bên cạnh.

“Bốp!”

Nện ở trên cái gáy, Tiêu Tội Kỷ chưa phản ứng.

“...”

Dạ Tinh Thần lại cầm lấy một cục đá.

“Ầm ———— “

“Éc!”

Tiêu Tội Kỷ ôm cái ót, xoay người lại, nhe răng nhếch miệng nói: “Dạ sư đệ, ngươi làm gì?”

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói: “Nhớ kỹ, cảm tình là trở ngại lớn nhất trên đường của võ giả, nếu ngươi còn có một trái tim cường giả, thì đừng mang tinh lực đặt ở trên chuyện vô dụng.”

Phá án rồi.

Tiêu Tội Kỷ đi cứu Mộ Dung Hân, Dạ Đế đột nhiên đen mặt, cũng không phải bởi vì nguyên nhân nào đó, mà là lo lắng hắn sẽ bị tình vây khốn.

Có người sẽ nói, chuyện liên quan hắn cái rắm à?

Đừng quên, Dạ Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ tuy một người chủ công, một người chủ phòng ngự, nhưng có điểm giống nhau, đều từng bị nữ nhân tổn thương.

Nói chuẩn xác hơn chút, đều từng bị vị hôn thê tổn thương.

Nữ nhân hiểu nữ nhân.

Nam nhân cũng hiểu nam nhân.

Cho nên, Dạ Tinh Thần mới sẽ đưa ra đề nghị, bởi vì... Hắn chính là làm như vậy, một lòng hướng võ, mặc kệ cái khác, cho dù lúc trước từng xảy ra chuyện không thể miêu tả.

“Dạ sư đệ.”

Lúc này, Tô Tiểu Mạt từ bên ngoài đi vào, nghiêm túc nói: “Ta không đồng ý quan điểm của ngươi.”

Dạ Tinh Thần mặt âm trầm nhìn qua.

Tô Tiểu Mạt không sợ hãi, ngồi ở trước đống lửa, nói: “Con người có thất tình lục dục, vì sao cứ phải đi áp chế cảm tình? Chẳng lẽ sống ở trên đời này, vì võ đạo có thể vứt bỏ tất cả sao?”

“Có thể.”

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói.

“Dạ sư đệ có thể áp chế cảm tình, chẳng lẽ còn có thể áp chế thân tình, áp chế hữu tình? Được, ngươi có thể làm được, nhưng vậy còn tính là con người sao?” Tô Tiểu Mạt nói.

“...”

“Lui một bước nữa.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Con người nếu ngay cả cảm tình cũng có thể bỏ, thân tình cùng hữu tình chẳng phải càng rẻ tiền hơn? Hay là nói, Dạ sư đệ cùng đồng môn ở chung đến nay, đơn giản đang gặp dịp thì chơi?”

“Tam sư huynh, đừng nói nữa...”

“Không.”

Tô Tiểu Mạt đứng lên, tiếp tục nói: “Ta hôm nay phải nói cho hắn, con người sở dĩ là con người, chính bởi vì có thất tình lục dục, nếu cái gì cũng có thể bỏ qua, vậy có gì khác với động vật máu lạnh!”

Tiêu Tội Kỷ cạn lời.

Tam sư huynh có phải uống nhiều rượu, có chút bốc rồi hay không?

“Nói xong chưa?”

Thanh âm Dạ Tinh Thần lạnh lẽo.

Tô Tiểu Mạt rất tự giác thuần thục nằm ở trên mặt đất, hai tay giao thoa với nhau, nói: “Đừng đánh mặt!”

“Ầm!”

“Ầm!”

“A a a a a —————————— “


Bình Luận (0)
Comment