Chương 1964. Nam Tóc Đỏ
Trong tinh không.
Từng chiếc từng chiếc tàu chiến tinh không lơ lửng.
Có bao nhiêu chiếc?
Không đếm hết!
"Vù vù!"
Mỗi tàu chiến hạm đều phát ra khí tức nặng nề, vô tình hợp lại với nhau, tựa như biến cả vùng vũ trụ này thành địa ngục.
"Vạn Cổ giới a?"
Sâu trong hư không, truyền đến thanh âm: "Chưa từng nghe qua."
"Cạch!"
Đột nhiên không gian nứt ra.
"Vù vù!" Lửa đỏ nóng rực tuôn ra dọc theo nứt, sau đó liên tục khiến cho vết nứt mở rộng ra, mãi cho đến khi một bóng người cao to bước ra từ bên trong, mới dần dần lụi tàn.
Người nào đây?
Là kẻ mà Thiên Ma Hoàng tìm đến để trợ giúp.
Người này hẳn là cường giản hệ Hỏa, có thể nhận ra được hắn chỉ với màu tóc đỏ tươi như máu.
Bởi vì tạm thời còn chưa biết hắn tên là gì, lại có bí mật gì đó cùng Thiên Ma Hoàng mà không thể tiết lộ cho ai biết được, cho nên tạm thời gọi hắn là Nam tóc đỏ.
"Lớn như vậy."
"Lần đầu tiên nhìn thấy đấy."
Nam tóc đỏ cũng bị sự to lớn của Vạn Cổ giới làm cho kích động.
"Chẳng trách."
"Thiên Ma Hoàng lại bị ăn quả đắng."
Theo như hắn nhìn nhận thì một vị diện lớn như vậy, bên trong khẳng định cao thủ nhiều như mây, khiến cho thằng cha kia ăn nhiều quả đắng, đến mức mà không thể không tìm mình giúp đỡ.
"Cạch!"
"Cạch!"
Toàn bộ tàu chiến tinh không neo vững lần lượt kích hoạt vũ khí, họng pháo cùng nhắm ngay vào Vạn Cổ giới.
"Không cần."
Vào lúc này, Nam tóc đỏ giơ tay lên nói: "Giao cho ta là được rồi."
Tổng chỉ huy ở bên trong chủ chiến hạm, chuẩn bị phát lệnh tấn công nhíu mày, nhưng suy nghĩ đến chuyện đối phương là do Thiên Ma Hoàng đại nhân mời đến, đành phải ra hiệu cho các chiến hạm tạm dừng hành động.
"Xoạt!"
Nam tóc đỏ cởi áo choàng, để lộ nữa người trên đầy tráng kiện, hình xăm hoa sen trên ngực vô cùng loá mắt.
"Có thể lấy lại được tự do hay không." Hắn đưa hai ngón tay lên, nhẹ nhàng di chuyển, một đám ngọn lửa dâng lên, không ngừng lớn lên theo động tác của ngón tay, mãi đến khi biến thành một đám lửa, nói: "Thì chỉ dựa vào vị diện này thôi."
Vẫn chưa xong.
Nam tóc đỏ vẫn đang vung hai ngón tay.
"Vù vù!"
"Hô hô hô!"
Thuộc tính thiên địa từ sâu trong tinh không dường như bị dẫn dắt, sau đó thuộc tính hệ Hỏa từ từ tách ra, sau đó bay đến từ bốn phương tám hướng, không ngừng dung nhập vào bên trong đám lửa kia.
Thuộc tính càng nhiều, uy lực càng lớn!
Một lúc sau, ngọn lửa to lớn chậm rãi xoay tròn trên đầu ngón tay của Nam tóc đỏ.
"Kèn kẹt!"
"Tạch tạch tạch!"
Khí tức nóng rực khuếch tán, điên cuồng hun đốt không gian.
". . ."
Tổng chỉ huy tỏ ra vô cùng nghiêm túc, cái trán bắt đầu chảy mồ hôi.
Chiến hạm có chức năng cách nhiệt và chống lạnh, nhưng mà chỉ cần nhìn ngọn lửa to lớn kia bằng mắt thường, đều có thể cảm nhận được nhiệt độ của nó!
"Tướng quân!"
Một tên mưu sĩ nói: "Thực lực của người này chẳng kém gì năm đó!"
"Mạnh hơn so với trước kia !" Tổng chỉ huy lau đi mồ hôi trên cái trán, giọng nói thập phần nghiêm túc.
Thiên Ma Hoàng quyết định tiêu diệt Vạn Cổ giới, hầu như là đã điều động tất cả binh lực, hắn có thể đảm nhiệm chức vụ chủ soái này thì đương nhiên cũng là người hết sức đáng tin cậy, sở dĩ năm đó hắn đã từng chứng kiến trận chiến giữa Thiên Ma Hoàng và Nam tóc đỏ.
Trận chiến kia.
Kinh thiên động địa!
Tuy nhiên sau cùng Thiên Ma Hoàng đại nhân chiến thắng, nhưng vẫn không thể phủ nhận sự đáng sợ của đối phương.
"Trong cả thượng tầng vũ trụ này, người có thể uy hiếp Ngô hoàng thì Dạ Vương là thứ nhất, còn hắn là thứ hai!" Tổng chỉ huy lại nói.
"Đáng tiếc."
Mưu sĩ cười nói: "Vẫn đánh thua ngô hoàng."
"Cho nên chỉ có đi theo đại nhân, mới có thể xây nên kỷ nguyên mới!"
Những võ giả đi theo Thiên Ma Hoàng đã bị tẩy não hoàn toàn, hoan tưởng có thể làm được những đại sự vang danh cổ kim, đến cả chuyện làm công thần sáng lập ra kỷ nguyên mới!
"Vù!"
Nam tóc đỏ đứng trong tinh không phất tay, sức mạnh của ngọn lửa đỏ mãnh liệt được ngưng tụ lại chầm chậm bay ra ngoài, bay về phía Vạn Cổ giới, toàn bộ quá trình đều rất chậm, rất nhẹ nhàng, tựa như một đóa hoa sen màu đỏ rôi theo dòng nước.
"Lui lại!"
Tổng chỉ huy vội vàng nói, trong ánh mắt xuất hiện vẻ hoảng sợ.
"Vù Vù Vù!"
"Vù Vù Vù!"
Vô số tàu chiến hạm cùng nhau bay ngược lại, mãi đến khi bay đủ xa mới dừng lại, tất cả binh lính bên trong đều đang mở to mắt nhìn đốm lửa đỏ có hình dáng của một bông hoa sen, không muốn bỏ lỡ điều sắp xảy ra. ..
"Ầm ầm "
Trong chốc lát, vũ trụ tinh không truyền đến tiếng nổ mạnh, vết nứt không gian vốn đang run lắt đột nhiên vỡ nát, lan rộng ra hai phía.
"Kèn kẹt!"
"Tạch tạch tạch!"
Dư lực ảnh hưởng đến rất xa, một mảng lớn tinh không nứt toác.
". . ."
Binh lính của Thiên Ma Hoàng thì cảm thấy da đầu như nổ tung, bởi vì là không gian vỡ nát đã lan tràn đến trước mắt, nếu như mới vừa rồi không có lui lại, chỉ sợ là đã thuyền nổ người vong.
Mọi người không có thời gian để suy nghĩ đến chuện bản thân mình may mắn tránh thoát một kiếp, mà chính là lần lượt di chuyển ánh nhìn, nhìn về phía vùng đất nơi xa đang bị lửa đỏ đốt cháy, không gian đổ sụp.
Nam tóc đỏ đứng đưa lưng về phía bọn họ, vừa dùng ngón tay ngoáy lỗ tai, vừa không quan tâm nói: "Trêu chọc Thiên Ma Hoàng, thế mà lại không có phòng bị gì, e là Vạn Cổ giới cũng chẳng mạnh như trong tưởng tượng."
Đột nhiên!
Hắn ngừng ngoát tai.
Vẻ nhàn hạ tren khuôn mặt cũng dần dần biến mất.
"Cái này. . ." Tổng chỉ huy xoa xoa con mắt, sau khi xác định là mình không nhìn lầm, khó tin nói: "Làm sao có thể!"
Một khắc này.
Toàn bộ binh lính Thiên Ma Hoàng đều ngơ người.
Vụ nổ vừa rồi tuyệt đối là vô cùng khủng bố, trực tiếp khiến cho không gian chung quanh nổ tung, đừng nói sinh linh, dù là một cái vị diện cũng không chịu nổi!
Thế nhưng là. ..
Sau khi vùng lửa đỏ ngút trời tan ra, thì Vạn Cổ giới bình yên vô sự hiện ra trong tầm mắt, bọn họ đơ như cây cơ luôn.
". . ."
Nam tóc đỏ mày nhăn lại.
Là người trong cuộc, hắn hiểu rõ sức mạnh của chính mình, chuyện làm cho một vị diện nổ tung là dễ như trở bàn tay.
Nói thật.
Tư khi bắt đầu ngưng tụ lửa đỏ cho đến khi xuất thủ, hắn đều tỏ ra nhẹ nhàng như gió thổi, thực sự như đã nắm chắc vị diện này trong lòng bàn tay, nhưng kết quả lại không như dự đoán, quả thực hắn như bị vả một cái thật mạnh vào mặt.
"Ong ong ong!"
Đúng vào lúc này, Vạn Cổ giới run lên nhẹ nhẹ, từng tầng từng tầng kết giới hình lục giác hiển hiện, kết thành một hệ thống phòng ngự nhìn như hình một cái vỏ trứng gà.
". . ."
Nam tóc đỏ trừng to mắt.
Cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu rõ, Vạn Cổ giới có trận pháp phòng ngự.
Chẳng qua là. . . Một vị diện lớn như vậy, sao có thể có được một trận pháp lớn như vậy!
Lòng hắn đầy kinh ngạc, lòng đầy sự kích động!
"Chẳng trách."
Nam tóc đỏ dần dần tỉnh táo lại, cúi đầu dùng tay vuốt tóc, khóe miệng xuất hiện nụ cười nói: "Mà Thiên Ma Hoàng sai ta tới đây."
"Xoạt!"
Hắn vung hai tay lên, nhắm ngay Vạn Cổ giới, nói: "Nghiêm túc nào!"
"Vù vù!"
Trong nháy mắt, thuộc tính hệ hỏa trong không gian vỡ nát không ngừng hiện ra đến, sau đó hội tụ ra một hai ba bốn năm nguồn lực lửa đỏ trước hai nắm tay của hắn.
"Liệt Hỏa, Phần Thiên!"
"Vù Vù Vù!"
"Vù Vù Vù!"
Năm luồng lửa đỏ phun trào, tuy không lớn như vừa rồi, nhưng bên trong lại ẩn chứa sức mạnh hệ Hỏa mạnh hơn vừa rồi,và. . .Tốc độ bắn ra càng nhanh hơn!
"Có thể tuyên bố kết thúc rồi." Tổng chỉ huy quả quyết nói.
"Ầm!"
"Ầm ầm ầm ầm!"
Một lát, năm luồn lửa đỏ lớn mạnh hung hăng đập vào hàng rào trận pháp bao phủ Vạn Cổ giới, sức mạnh to lớn khuếch tán ra, không ngừng giày xéo vùng vũ trụ đã vỡ nát đến nổi không còn chống đở được.
"Khônghay!"
"Nhóm đứng đầu tiên nhanh tránh ra. . ."
"Ầm ầm!"
Tổng chỉ huy vừa mở miệng, mấy chục tàu chiến hạm đậu ở chỗ gần với dư lực của đợt tấn công vừa rồi trực tiếp nổ tung tại chỗ!
"Rút lui rút lui rút lui!"
Những chiến hạm sau lưng vội vàng quay đầu!
'Quên nói cho các ngươi." Nam tóc đỏ quay đầu, nói: "Hóng hớt thì phải trả giá đắt."
". . ."
Sắc mặt Tổng chỉ huy khó coi.
Hắn nhận ra là con hàng này cố ý!
Nam tóc đỏ quay đầu lại, đợi đến khi nhìn thấy rõ tất cả vùng bị lửa đỏ bao phủ, thi lập tức phát điên nói: "Tại sao nó vẫn còn đó!"
Đám người tổng chỉ huy cũng nhìn sang, vừa vặn lửa đỏ tan ra, phát hiện Vạn Cổ giới bị năm đóa hoa lửa bắn nổ, vẫn bình yên vô sự, thậm chí kết giới cũng chẳng có dấu vết nứt vỡ.
Móe !
Trận pháp này cũng dày kinh khủng!
"Đáng chết!"
Nam tóc đỏ ngẩng đầu, song chưởng lại đánh ra, gầm thét lên: "Ta còn chưa. . ."
"Ừm?"
Ánh mắt bị thu hút.
Trong tầm mắt, trong kết giới ánh sáng có một một bóng người bay ra.
Chậm rãi bay trên không, chậm rãi đi tới, vẫn luôn cúi đầu, không cách nào nhìn thấy rõ dung mạo, tay phải cầm kiếm, tay trái cầm kiếm gãy, tóc xanh khiến người ta hốt hoảng.
"Ngươi là ai?"
"Người chết không xứng được biết tên ta."