Chương 1965. So Chiêu
Tya phải Quân Thường Tiếu cầm Hiên Viên Thần Kiếm, tay trái cầm Đao Nan Thu có hình một thanh kiếm gãy, cúi đầu bay tới, đầu tóc màu xanh vô cùng loá mắt, xanh đến nổi khiến người ta hốt hoảng.
Không khó nhận ra được, vào lúc này hắn đã xử dụng không ít át chủ bài.
"Ngươi là ai?"
Nam tóc đỏ trầm giọng nói.
Sự lười nhát trong mắt được thay thế bằng vẻ nghiêm túc.
Hắn có thể cảm giác được người đàn ông tóc xanh này không giống bình thường.
Đúng là trùng hợp.
Một kẻ đỏ, một kẻ xanh, tục ngữ nói chẳng sai, xanh xanh đỏ đỏ chẳng có ra gì.
"Người chết không xứng được biết tên của ta." Quân Thường Tiếu vẫn luôn cúi đầu, lời nói vô cùng phách lối.
Bây giờ hắn rất phẫn nộ.
Bởi vì, đối phương liên tiếp tấn công đại trận hộ giới, làm tổn hao không ít năng lượng của bản nguyên vị diện.
Trận pháp này hoạt động dựa vào vị diện, bất kể là việc liên kết hay là vận hành đều cần nguồn năng lượng do vị diện cung cấp.
Nói chính xác hơn là.
Sự bền chắc của đại trận hộ giới được quyết định bởi bản nguyên vị diện.
Đồng thời, sau khi bị tấn công cũng sẽ gây tiêu hao nguồn năng lượng cung cấp.
Măc dù mới vừa rồi hai lần công kích với sức hủy diệt vô cùng mạnh của Nam tóc đỏ chưa phá được trận pháp, nhưng cũng khiến cho trận pháp thiêu đốt không ít năng lượng, tương đương với việc tiêu hao hơn một tỷ khối linh thạch.
Điều này so với Vạn Cổ giới nắm giữ nguồn tài nguyên dồi dào mà nói, chỉ như là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.
Nhưng mà!
Đối với Quân Thường Tiếu mà nói, điều này là không được!
Nếu như đệ tử của hắn lấy số linh thạch đó đi têu sài, hắn không có bất kỳ ý kiến gì, nhưng nếu như bị người khác lấy mất, thậm chí phá hỏng, khẳng định không thể chấp nhận được!
Giết chết hắn!
Chơi chết hắn!
Vừa nghĩ tới nguồn năng lượng vừa rồi bị tổn thất thảm hại, lửa giận trong lòng của Quân Thường Tiếu càng bùng lên, sát ý trong mắt cũng càng mãnh liệt hơn.
Hệ thống im lặng nói: "Cần gì phải vậy!"
"A."
Nam tóc đỏ thản nhiên nói: "Ăn nói mạnh miệng đấy."
"Bùng!"
Đột nhiên, hai tay đưa ra trước người, lửa đỏ gào thét bay ra, da thịt biến thành màu dung nham, thành công chặn đứng Hiên Viên Thần Kiếm vô cùng sắc bén.
Trong lòng Quân Thường Tiếu bắt đầu cảm thấy kinh ngạc.
Tốc độ của hắn rất nhanh, mà lại còn ra đòn bất ngờ, lại bị hắn ngăn lại một cách nhẹ nhàng như vậy, mà lại, người này lửa đỏ. ..
"Vù vù!"
"Hô hô hô!"
Trong nháy mắt, quanh người Nam tóc đỏ hiện lên ngọn lửa đỏ hừng hực, không chỉ bao phủ quanh thân hắn, còn kéo dài đến chỗ gần với Quân Thường Tiếu, khiến cho hắn vội vàng thu kiếm lui về phía sau.
"Vù " vừa đứng vững thì âm thanh xé gió truyền đến.
"Không tốt!"
Sắc mặt Quân Thường Tiếu biến hóa, không kịp cử động, chỉ cảm thấy không gian vỡ nát, lửa đỏ nóng rực túa ra từ những vị trí hiểm hóc, theo xảo trá phương vị xông ra, sau đó trực tiếp đập tới.
"Bành!"
"Tạch tạch tạch!"
Nam tóc đỏ xuất hiện đột ngột từ trong hư không, trực tiếp đánh một quyền lửa lên trên mặt Quân Thường Tiếu, nơi giao tranh sinh ra những gợn sóng lửa màu đỏ nóng rực, cũng khiến cho không gian vỡ nát bốn phía chung quanh đánh tan thành bột mịn.
". . ."
Tổng chỉ huy vô thức che mặt.
Cái này, chắc chắn là rất đau đi!
"Vù ----" đột nhiên, nơi đám lửa kia phun trào, ánh kiếm sắc bén lấp lóe, tựa như có thể chém đứt tất cả.
"Ta chộp!"
Nam tóc đỏ vươn một cái tay khác ra, cầm thật chặt Hiên Viên Thần Kiếm, trong nháy mắt khi chạm vào thanh kiếm, vang lên âm thanh sắt đá va chạm vào nhau, cũng bắn ra tia lửa điện.
"Tạch tạch tạch!"
"Tạch tạch tạch!"
Quân Thường Tiếu trở tay cầm kiếm, kiếm ý không ngừng dung nhập vào trong thân kiếm, đẩy về phía trước.
Muốn chộp kiếm của ta?
Vậy thì cắt sạch cái tay chộp của ngươi!
". . ." Cảm nhận được sự sắt bén mãnh liệt của Hiên Viên Thần Kiếm, Nam tóc đỏ mày nhăn lại, sau đó quả quyết buông tay lui về phía sau.
"Dung tường!"
"Hô!"
Trong lúc lùi lại, Nam tóc đỏ đánh ra thủ ẩn, há mồm phun ra dung nham đỏ rực, nhanh chóng hình thành kết giới hệ Hỏa ngay tại chỗ.
Lựa chọn quả quyết dứt khoát!
Hành động nhanh gọn đẹp mắt!
"Vù! Vù! Vù!"
Quân Thường Tiếu giơ song kiếm chém từa lưa, cuối cùng phá tan bức tường dung nham, sau đó mắt nhìn chăm chú vào nam tóc đỏ đã đứng vững.
Đột nhiên tiến vào chiến đấu, lại đột nhiên kết thúc.
Qua quá trình so chiêu trong hiệp đầu tiên, Cẩu Thặng bị đánh trực tiếp trên mặt, dường như đã rơi xuống thế hạ phong, nhưng thực ra thì chỗ bị đánh vẻn vẹn chỉ còn sót lại dấu vết nhỏ, cũng không có gì đáng ngại.
Có người sẽ nói, bộ mặt là chỗ phòng ngự mạnh nhất của Cẩu Thặng, lại bị đánh một quyền thì chắc chắn chẳng có bị éo gì cả.
Sai.
Thực ra thì là bởi vì hắn cũng là Hỏa tu, tất nhiên là có khả năng chống lại hệ Hỏa một cách tự nhiên.
"Được đấy, có chút năng lực." Cái tay cầm kiếm của Nam tóc đỏ duỗi thẳng tự nhiên, lòng bàn tay có rõ ràng có vết thương do kiếm gây ra, có hơi đau, trong lòng âm thầm giật mình nói: "Thật là một thanh kiếm sắc bén!"
Bên trong ngọn lửa mà hắn khống chế còn có dung nham, có thể ngưng tụ lên bền mặt, hình thành thế phòng ngự tuyệt đối.
Nam tóc xanh bị đánh lên mặt, nam tóc đỏ lại bị thương ở lòng bàn tay, bởi vậy có thể thấy được, hai người so chiêu với nhau ai cũng không chiếm được ưu thế cả.
Chớ gấp.
Trận chiến vừa mới bắt đầu.
Một kẻ nhất định phải diệt Vạn Cổ giới để dành lấy tự do, một kẻ nhất định phải bảo vệsinh linh không bị thương tổn, kết cục giữa bọn hắn phải phân chia thắng bại, và thậm chí là phân chia sự sống chết.
"Con người ta không thích phí thời gian." Mười ngón tay của Nam tóc đỏ đan vào nhau, lật lên bẻ khớp, nói: "Cho nên, phải kết thúc nhanh chóng."
"Đúng vậy, đúng vậy."
Quân Thường Tiếu bày ra tư thế chiến đấu, Hiên Viên Thần Kiếm giơ cao len trên đầu, kiếm gãy thì đặt ở phần eo.
May mà đầu tóc bay theo gió là tóc dài, không phải đầu đinh, nếu không rất dễ dàng khiến người ta hoài nghi là nhị đao lưu Tác Long.
"Xoạt!"
Nam tóc đỏ nắm chặt hai bàn tay, lửa đỏ nóng rực kèm theo dung nham phun ra, hình xăm hoa sen trên ngực càng ngày càng sáng chói, cảm giác dường như một con ma quỷ đang dần dần thức tỉnh.
"Tạch tạch tạch!"
Bị luồng khí nóng rực bao phủ, không gian bị hung đốt phát ra tiếng xì xì.
"Chẳng lẽ. . ."
Tổng chỉ huy giật mình nói: "Sắp dùng đến chiêu thức kia rồi sao?"
Mặt mọi người đầy dấu chấm hỏi.
Trong khoảng thời gian ngắn, tổng chỉ huy dường như trở về quá khứ, đắm mình trong trận chiến năm đó giữa Thiên Ma Hoàng đại nhân và Nam tóc đỏ.
Cũng là trong vũ trụ tinh không.
Cũng là không gian vỡ nát hư vô.
Cũng nóng rực, cũng khô nóng như vậy.
Sau cùng. ..
"Thánh Hỏa!" Vào lúc này, đột nhiên Nam tóc đỏ đập hai nắm tay lại với nhau, hai mắt đỏ bừng hét lớn: "Phán quyết!"
"Hô hô hô!"
"Hô hô hô!"
Hai nắm tay va chạm mạnh, sinh ra lửa đỏ lấp trời, lan đến chỗ Quân Thường Tiếu với tốc độ cực nhanh, toàn bộ không gian đều bị nhiễm một màu lửa đỏ!
Quân Thường Tiếu nhướng mày, đang muốn quay người né tránh, nhưng lại phát hiện lửa đỏ lao nhanh đến bay qua người mình theo hình vòng cung vòng qua hai bên trái phải bên người, sau đó không ngừng kép lại, vây quanh người hắn!
"Vù vù!"
Tương tự, phí trên dưới cũng bị ngọn lửa bao phủ!
Trong nháy mắt, Quân Thường Tiếu thì bị nhốt ở trong biển lửa, mãi đến khi lửa đỏ hoàn toàn liên lết lại với nhau, cả người rơi vào trong thế giới chỉ có lửa.
"Quả nhiên!"
Tổng chỉ huy hoàn hồn, giật mình nói: "Thánh Hỏa Phán Quyết!"
Đây là một loại chiêu thức tối cao hệ Hỏa, dùng biển lửa tạo thành một vùng cố định, nhốt kẻ địch vào bên trong, có chút tương tự như là một khu vực của lửa.
Mặc dù.
Quân Thường Tiếu có thể chống lại lửa, có thể khiến cho hắn bị thương tổn một cách thực tế không?
Nam tóc đỏ khống chế biển lửa đã hình thành, thản nhiên nói: "Còn không mau phá hủy kết giới phòng ngự của vị diện này!"
Tổng chỉ huy nhất thời hiểu rõ.
Hắn trước tiên phong tỏa nam tóc xanh, rồi giao cho mình công phá Vạn Cổ giới!
Tổng chỉ huy không chút do dự, lúc này tuyên bố: "Toàn quân nghe lệnh, phát động tiến công!"
"Tạch tạch tạch!"
"Tạch tạch tạch!"
Chiến hạm tập trung trong vũ trụ lần lượt điều chỉnh họng pháo, nhắm ngay vào trận pháp bảo hộ Vạn Cổ giới.
"Vù —— —— ---- "
Đúng vào lúc này, Kiếm Quy Khư bay ra, đứng ngạo nghễ trước đại trận hộ giới, chín thanh kiếm treo sau lưng, phát ra thứ ánh sáng loá mắt lộng lẫy, lạnh giọng nói: "Có lão phu ở đây, các ngươi ở đó mà nằm mơ đi!"